21: Đi đến một nơi chỉ có hai chúng ta (2)

"Tiểu Tán... "

"Tiểu Tán, mau dậy thôi trời đã gần trưa rồi... "

Người nào đó vẫn đang giấu mình trong chăn, không thèm nghe anh nói,

Vương Nhất Bác lại lay lay người cậu

"Tiêu Chiến, em định ngủ luôn đến chiều sao?"

"Này ,Tiểu Tán em mà không dậy anh sẽ lấy cà tím bỏ vào thức ăn cho em đấy.."

Tiêu Chiến cuối cùng vẫn chịu thua, cậu ném cái mền ra ,lộ ra mái tóc bù xù , cùng nữa thân trên đầy dấu vết ân ái hôm qua

Vương Nhất Bác bật cười, anh đưa tay ra xoa đầu cậu

"Mau đi rửa mặt, rồi xuống ăn sáng... "

Tiêu Chiến ngước mắt nhìn anh, bỉu môi một cái rồi đột nhiên nhào đến ôm lấy cổ anh dụi dụi , làm nũng như một con mèo nhỏ

"Tiểu Tán..."

Tiêu Chiến tựa càm lên vai anh , tay ôm lấy eo anh ngái ngủ

Vương Nhất Bác mặt nhanh chóng  đỏ lên, gì vậy? Sao lại có thể dễ thương như thế này được chứ? Nếu ai đó còn tiếp tục như vậy anh sợ mình lại đè cậu ra ăn sạch nữa mất

"Tiểu Tán, em còn như thế ,anh sẽ đè em ra ăn sạch em nữa đấy?"

Tiêu Chiến quả nhiên sau đó liền chui ra khỏi người anh, cậu cười hì hì

"Em lập tức đi, lập tức đi ngay..."

Cậu nói xong lập tức bước xuống giường, dáng đi có chút khác thường

Vương Nhất Bác nhìn cậu một cái, sau liền nắm lấy tay cậu kéo lại, ở môi cậu hôn một cái "chụt"

"Chào buổi sáng, Tiểu Tán "

Tiêu Chiến cười tươi, cũng hôn lên môi anh một cái, rồi vòng tay lên cổ anh luôn

"Đấy ,tại anh mà giờ đi không nổi nữa đấy, anh Vương mau chịu trách nhiệm với Tiểu Tán đii..."

Vương Nhất Bác cười lớn, anh vòng tay xuống dưới trực tiếp bế cậu lên hướng nhà tắm đi tới

"Được rồi bây giờ Anh Vương đây sẽ chịu trách nhiệm với em, em nói xem trong phòng tắm thì mình làm tư thế nào thì hợp nhất..??"

Tiêu Chiến lúc này mới cảm thấy mình sai rồi, cậu ú é xin tha mạng

"Anh Vương rộng lượng xin tha cho Tiểu Tán, Anh Vương là nhất..."

"Muộn rồi bạn nhỏ à"

Rầm

Cách cửa phòng tắm bị đẩy ra một cách thô bạo, Vương Nhất Bác ôm Tiêu Chiến đặt xuống bồn tắm, mở vòi nước ấm lên

Nước ấm chạm vào da thịt là Tiêu Chiến dễ chịu vô cùng , Tiêu Chiến thích thú đưa tay ra trước vòi hứng nước

"Nhất Bác nước ấm quá..."

Vương Nhất Bác cười cười anh xịt xà phòng tắm vào tay , thấm vào một chút nước tạo bọt rồi thoa lên người cậu

"Thích không? "

Tiêu Chiến gật đầu, ngoan ngoãn ngồi yên cho Vương Nhất Bác thoa đều xà phòng , Sau khi thoa xong thì xã sạch với nước ấm , Vương Nhất Bác mở lổ thoát nước trong bồn tắm ,nước nhanh chóng theo lỗ chạy hết ra ngoài, anh lấy cái khăn tắm lớn quấn trọn lấy người cậu , ôm cậu lên

Tiêu Chiến tựa luôn vào ngực anh, gì đến tắm cũng có người hầu hạ như thế này cậu sợ mình sẽ thành một con heo lười chết mất

Vương Nhất Bác đặt Tiêu Chiến lên giường, anh đi đến tủ quần áo tìm đồ cho cậu, hôm nay anh tranh thủ lúc Tiêu Chiến còn ngủ anh sắp xếp hết quần áo vào tủ

Vương Nhất Bác đóng cửa tủ lại ,đem bộ đồ đến trước mặt Tiêu Chiến định giúp cậu mặt
Tiêu Chiến nhanh chóng giành lấy

"Để em tự mặt được rồi"

"Để anh giúp"

Tiêu Chiến giành lại

"Không được, anh cứ như vậy thì em sẽ thành con heo lười biếng mất.."

Vương Nhất Bác bật cười, anh nhéo má cậu một cái

"Vậy thì anh sẽ làm người nuôi heo cả đời... Haha"

Tiêu Chiến cung tay đấm vào ngực Vương Nhất Bác một cái, liếc mắt nhìn anh

Tiêu Chiến mặt xong đồ liền bỏ mặt Vương Nhất Bác mà đi ra bàn ăn sáng, Vương Nhất Bác chạy theo sao cậu

"Được rồi, Tiểu Tán không phải là heo, anh mới là heoo, anh là con heo của Tiểu Tán... "

Tiêu Chiến cố gắng nhịn cười, cậu quay sang lại cung tay đấm anh một cái rồi bỏ chạy

Vương Nhất Bác nói lớn

"Tiểu Tán, cẩn thận cái eo."

Quả nhiên vừa chạy được một lúc Tiêu Chiến liền dừng lại, tay đỡ lấy eo mình, cậu quay sang nhòm anh

"Đều tại anh đó"

"Gì rõ ràng em cũng rất phối hợp mà , sao lại đỗ cho anh cơ chứ?"

"Không biết, là tại anh hết đó"

Tiêu Chiến đỡ lấy eo đi đến bàn ăn, trên bàn ngoài thức ăn ra còn có một hộp quà to màu đỏ, Tiêu Chiến sáng mắt quay sang tít mắt cười với anh

"Của em sao?"

Vương Nhất Bác gật đầu, anh đi đến bên cạnh cậu
Tiêu Chiến hí hửng mở hộp quà ra, vừa mở ra đột nhiên có một cục bông màu đen đen trắng trắng nhẩy ra làm cậu giật mình xém nữa té ngã, cũng may Vương Nhất Bác nhanh chóng kéo cậu lại

Tiêu Chiến nhìn kỹ lại, thì ra là một con mèo, đôi mắt cậu sáng rỡ , chạy đến nhẹ nhàng ôm lấy nó quay lại nhìn anh

"Đáng yêu quá, Nhất Bác cảm ơn anh..."

"Chỉ cần em thích là được, ...cơ mà cảm ơn thôi vậy à..?"

Vương Nhất Bác nói rồi bày ra vẻ ủy khuất

Tiêu Chiến đưa tay lên nhéo má anh một cái, rồi hôn lên môi anh một cái kêu

Vương Nhất Bác hài lòng anh xoa đầu cậu một cái rồi ngồi xuống bàn ăn, nhìn Tiêu Chiến lên tiếng

"Được rồi, em đặt nó xuống ăn trước đi này"

Tiêu Chiến vuốt đầu con mèo, cậu đặt nó xuống

"Anh nói xem mình đặt tên gì cho nó?"

Vương Nhất Bác tặt lưỡi

"Giao cả cho em đấy.."

Tiêu Chiến nghĩ một chút hồi hí hửng kêu lên

"Này mèo nhỏ từ hôm nay, mày tên là Kiên Quả nhé,"


....

Nếu như nói Vương Nhất Bác làm điều sai lầm nhất là gì ? Thì chính là tặng con mèo ú ụ kia cho Tiêu Chiến
Kể từ lúc có nó Tiêu Chiến suốt ngày ôm nó không thèm quan tâm đến anh, tỗn thương quá, tỗn thương chết đi được

Mà con mèo đó làm như ghét anh hay sao ,mà mỗi lần anh đụng vào nó đều cào anh, xong rồi chạy vào lòng Tiêu Chiến làm nũng, tỉu thân cứ như là anh ăn hiếp nó không bằng ấy

Gì chứ? Muốn giành người với anh nó nghĩ nó có cửa sao?

Vương Nhất Bác đặt dĩa trái cây xuống bàn, méo miệng nhìn Tiêu Chiến đang vuốt ve Kiên Quả

Anh đi tới không nói rành gì liền tóm lấy nó , quẳng nó vào cái nệm êm ấm anh mua cho nó

Tiêu Chiến giật mình, đánh anh

"Anh làm gì thế?"

Vương Nhất Bác trề môi , anh ngồi xuống bên cạnh cậu vòng tay ôm lấy eo cậu , đầu rút vào hỗm vai cậu dụi dụi

"Em không cần anh nữa có phải không? suốt ngày cứ ôm con mèo đó, em xem em chìu nó đến mập ú ị thế kia rồi kìa..."

Tiểu Tán bật cười, cậu vòng tay ôm lấy anh vỗ vỗ vai

"Không phải là anh mua cho em sao?"

"Vậy anh lập tức đem nó trả lại... "

Tiêu Chiến vội vàng kéo anh lại, hai chân quấn chặc lấy eo anh

"Em sai rồi, em sai rồi... "

Vương Nhất Bác đạt được mục đích, anh vòng tay ôm lấy cậu nhất cậu lên hướng về phía phòng đi tới

"Sai rồi thì phải chịu phạt đó nha"

"Hay là hôm khác được không... Huhu"

"Không được, em còn sức ôm con mèo đó mà, một hai lần không sao đâu..."

Tiêu Chiến khóc không ra nước mắt..

Vương Nhất Bác vừa đè được Tiêu Chiến lên giường bần tay liền bắt đầu cởi quần áo cậu ra ném xuống sàn nhà , da thịt mềm mại của cậu luôn luôn kích thích anh

"Tiểu Tán của anh đẹp quá..."

Tiêu Chiến mặt đỏ đến tận man tai, cậu vòng tay ôm lấy cổ anh

Ngượng chết đi được, anh đừng có nói

Vương Nhất Bác cuối đầu hôn lên trán cậu một cái, lại hôn lên mũi cậu , hôn lên má hôn lên khắp mặt cậu

"Nhất Bác.."

"Hôn anh đi"

Tiêu Chiến xiết chặc vòng tay kéo người  anh xuống , cậu hôn lên môi anh, đầu lưỡi nhẹ nhàng mềm mại mà cạy mở hàm răng đưa cái lưỡi nhỏ vào trêu ghẹo lưỡi của anh,

Vương Nhất Bác vòng tay xuống dưới vuốt ve da thịt cậu ,anh tách anh chân cậu ra , tay bắt đầu mò đến cái lổ nhỏ của cậu, bị anh ra vào liên tục nhưng nó vẫn khít  như vậy, hai ngón tay anh vừa cho vào liền bị nó hút chặt , Vương Nhất Bác đâm hai ngón tay vào , ra ra vào vào liên tục, chất dịch nhờn bắt đầu chảy ra thuận tiện cho anh hoạt động hơn, Vương Nhất Bác nghiên đầu mạnh mẽ hôn đáp trả cậu , đầu lưỡi quấn lấy cái lưỡi của cậu nút mát , càng quét bên trong khoang miệng của cậu

Bên dưới cho thêm một ngón tay vào, ra vào nhanh hơn

Tiêu Chiến thở hổn hển, từ miệng nhỏ phát ra những tiếng rên rỉ mê người

"Nhất...ưm ưm Nhất Bác... Chậm một chút haa aaaa.."

Vương Nhất Bác dừng động ngón tay lại, anh rút ngón tay ra bắt đầu cởi nút quần, đem quần kéo đến đầu gối

Anh ôm lấy hong cậu , hôn lên môi cậu cầm lấy hai chân cậu vát lên vai,  bên dưới đem tiểu đệ của mình đâm vào

Tiêu Chiến giật bắn, cậu bấu chặc lấy vai anh , đầu ngã ra sau miệng nhỏ liên tục rên rỉ

"Nhất Bác...tuyệt quá...ưm ưm "

Vương Nhất Bác hôn lên đùi Tiêu Chiến, anh há miệng cắn mạnh một cái

"Haa aa Nhất Bác đau ưm đau..."

Vương cười cười, anh khẽ liếm lên dấu cắn của mình
Tiêu Chiến rùng mình một cái
Cậu hưởng thụ khoái cảm mãnh liệt do anh mang lại, Tiêu Chiến khẽ ưỡng cong người giúp anh vào sâu hơn nữa, tay bấu mạnh vào vai anh, vai anh bị cậu cào cấu đến đỏ cả lên

Vương Nhất Bác ôm lấy cơ thể cậu, đâm sâu vào đến khi của hai người không còn khe hở ...

Phụt

Cả hai người cùng ra một lúc, Vương Nhất Bác nằm lên người Tiêu Chiến thở hổn hển, anh hôn lên cổ cậu , hôn lên xương quai xanh, mỗi tất da môi anh đi qua đều để lại dấu hôn đỏ hồng , Tiêu Chiến tay vòng tay  ôm lấy cơ thể anh, cả người như cọng bún không còn tí sức nào ,để cho anh muốn làm gì thì làm

"Meo..."

Vương Nhất Bác đang hăng say hôn Tiêu Chiến thì đột nhiên vang lên tiếng của Kiên Quả, Tiêu Chiến vội đẩy anh ra

Vương Nhất Bác quay sang liếc mắt nhìn nó

Kiên Quả không thèm để ý đến anh , nó vãy lông rồi nằm xuống một bên giường nhắm mắt ngủ

Vương Nhất Bác "..."

Tiêu Chiến "..."

Được rồi, Tiêu Chiến em đừng có cản anh đem ném nó điiiii nữaa

Kiên Quả thối tha...!!!

.....

....

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro