CHƯƠNG PASS SKBEXPSTTMMN (5)
Chương 5: Đệ tử mạo phạm sư tôn, tội đáng chết vạn lần
Sương Trì hơi giật mình: "Con làm gì thế? Mau đứng lên."
Trình Cửu vẫn quỳ thẳng tắp, cảm giác tội lỗi và tự trách dâng lên trong lòng dường như áp đảo hắn tới không thở nổi, hắn nói một cách khó khăn: "Đệ tử bất tài, đã mạo phạm sư tôn, xin sư tôn trách phạt."
Sương Trì cau mày, giọng điệu lộ ra chút không vui: "Đứng dậy đi, vi sư không muốn nói lại lần thứ ba."
Y xưa nay giữ chức vụ quan trọng, là người đã trải qua bao phen chém giết, cho dù hiện tại tay trói gà không chặt, nhưng khi y nổi giận vẫn khiến lòng người run sợ, không tự giác mà muốn tuân theo lời y.
Đối với Trình Cửu mà nói thì cực kỳ có tính uy hiếp.
Hắn không thể chống lại mệnh lệnh của sư tôn, cũng không muốn làm phật lòng sư tôn nên chỉ đành đứng dậy, toàn thân vẫn căng thẳng, hàng mi đen dày rũ xuống, một bộ không dám nhìn mặt người khác.
Hắn lớn lên rất đẹp mã, lông mày như trăng khuyết, mắt sáng như ánh sao, cằm nhọn, là một vẻ đẹp mang theo chút nữ tính, tuấn tú lanh lợi; Ma giới quanh năm không thấy ánh mặt trời, khiến nước da của hắn luôn có vẻ tái nhợt thiếu huyết sắc. Người tu đạo dung nhan không thay đổi, ở trước mặt Sương Trì, hắn lại tận lực áp chế tà khí cùng âm khí đã ngưng tụ ra từ trong biển xương núi thây, rơi vào trong mắt Sương Trì ấy thế mà vẫn là người đồ đệ đáng thương rất sợ bị y bỏ rơi.
"Con......"
Trình Cửu giương mắt nhìn y: "Sư tôn."
Cái nhìn mang theo chút rụt rè sợ hãi.
Sương Trì ngẩn ngơ một hồi, sau đó thả chậm ngữ khí: "Con sợ cái gì? Rơi vào tình cảnh như thế, thứ nhất là vì vi sư tài không bằng người, thứ hai là vì thủ đoạn của Ma đạo quá hèn hạ, dù thế nào đi chăng nữa cũng không thể trách con."
"Dù sao rơi vào tay con cũng là trong cái rủi có cái may, đừng tự trách mình nữa, hiểu không?"
"Vâng ạ." Trình Cửu cổ họng khô khốc, "Đệ tử nghe lời."
"Ta. . . " Sương Trì hình như còn muốn nói gì đó, nhưng vừa mở miệng, lại đột nhiên biến sắc, sửa lời nói: "Vi sư mệt rồi, muốn nghỉ ngơi một lát. "
Trình Cửu không dám nhắc lại chuyện lau mình, liền thu dọn một chút, đưa quần áo sạch cho y rồi lui xuống.
Sương Trì bị trọng thương, nơi này lại là Ma giới, nếu ở lại đây, y chỉ càng thêm suy yếu. Trình Cửu đương nhiên không thể ngồi yên mặc kệ, ước chừng hai canh giờ sau, mới nghĩ ra biện pháp mang một phần linh dược đến.
Vừa tới cửa, hắn muốn gõ cửa đánh thức sư tôn, không ngờ lại nghe thấy một chút... động tĩnh rất nhỏ.
Giống như từng tiếng thở dốc kiềm nén, ướt át, dồn dập, thỉnh thoảng xen lẫn một hai tiếng rên rỉ không thể khống chế, ngập tràn tình dục, lại giống như cực kỳ thống khổ.
Trình Cửu đứng hình, mắt thấy trong tiếng thở dốc càng ngày càng lộ ra nhiều khổ sở, cuối cùng sự quan tâm của hắn đối với sư tôn quan trọng hơn, liền gõ cửa ba lần: "Sư tôn?"
Hắn hơi lưỡng lự: "Sư tôn, có cần đệ tử giúp người làm chuyện gì không?"
Nói xong, hắn đợi một lúc, trong phòng ngủ vẫn không thấy trả lời, chỉ có tiếng thở dốc nặng nề khàn khàn của người đàn ông không ngừng vang lên.
Trình Cửu trong lòng trầm xuống.
Mặc kệ tất cả, hắn đẩy cửa bước vào.
Trong căn phòng tối tăm mờ ám, trên chiếc giường lót nệm dày là một thân thể màu mật ong đang nằm ngang.
Sư tôn của hắn thần trí mơ hồ nằm ở đó, lông mày kiếm nhíu chặt, sắc mặt đỏ bừng, bộ quần áo mặc trên người chưa bao lâu đã bị y lột ra một nửa, lộ ra gần hết bộ ngực màu mật ong, một lượng lớn mồ hôi tiết ra đã phủ lên cơ thể y một lớp ánh nước lóng lánh ướt át, những vết lằn chằng chịt trên ngực và núm vú sưng đỏ đều hiện ra rõ ràng đập vào mắt Trình Cửu.
Y giơ cánh tay lên bịt chặt miệng, có lẽ đã dùng hết ý chí để đè nén tiếng rên rỉ thoát ra khỏi miệng, thế nên khi Trình Cửu đi tới trước mặt y, y cũng không phát hiện ra; hai cẳng chân thon dài mà cường tráng dang rộng, để lộ ra âm hộ và dương vật dựng đứng giữa hai chân, cánh tay còn lại của y thì run lẩy bẩy sờ xuống dưới, lúc thì nắm lấy dương vật vuốt ve một hồi, lúc thì mò xuống mân mê lỗ lồn của mình mấy cái.
Động tác đó cực kỳ vụng về, hiển nhiên sự an ủi không đúng trọng điểm này cũng không mang lại cho y khoái cảm gì, cho nên y mới thở hổn hển thống khổ đến như vậy, dương vật đã trướng đến phát tím, lỗ tiểu không ngừng chảy ra nước nhờn.
Cảnh tượng này thật sự khác xa với hình tượng sư tôn nghiêm túc ít nói trong trí nhớ của Trình Cửu, hắn nhất thời nhìn đến ngây người, chợt, hắn mở to hai mắt.
Ma giới nhiều nhất là những kẻ vô liêm sỉ, hắn thậm chí đã nhìn thấy những cảnh dâm tục như thế này, nhưng cho tới bây giờ chưa có cảnh tượng nào khiến hắn chấn động như cảnh tượng trước mắt.
Trình Cửu nhất thời muốn choáng váng mặt mày, sau đó, nghe thấy một tiếng kêu rên đau đớn đứt quãng, trái tim đột nhiên thắt lại, hắn bước nhanh đến bên giường ngồi xuống, nhẹ nhàng lay tỉnh Sương Trì:
"Sư tôn."
Một lúc sau, Sương Trì mới muộn màng mở hé mắt ra. Đôi mắt ấy từ lâu đã mất đi vẻ sắc bén lúc tỉnh táo, chúng đỏ bừng vì dục vọng, ánh mắt tan rã, hàng mi ướt nhẹp, thoạt nhìn có một loại yếu đuối không hề phù hợp với vẻ ngoài anh tuấn của y. Y liếc nhìn Trình Cửu, ý thức được bộ dạng nhục nhã của mình đã bị đồ đệ nhìn thấy, lập tức đờ người, nói:
"Con vào đây làm gì?"
Tiếng khàn khàn không che giấu được trong giọng nói của y như một viên đá nhỏ rơi vào tim Trình Cửu, đột nhiên hắn có một cảm giác kỳ lạ.
Hắn không dám nhìn thân dưới bừa bãi của sư tôn, chỉ có thể tập trung ánh mắt vào khuôn mặt đối phương, trầm giọng nói:
"Đệ tử gọi sư tôn đã lâu nhưng không thấy trả lời, con lo lắng cho người..."
Sương Trì lặng lẽ khép hai chân lại, quay mặt vào trong: "Không có gì đáng ngại, con. . . . . . Ừm, con ra ngoài đi."
Nửa câu sau gần như là rít qua kẽ răng.
Cổ của y đỏ bừng bất thường, hai bên gáy nổi lên gân xanh, cho thấy y đã cố gắng chịu đựng đến cùng cực.
Trình Cửu nhìn dáng vẻ bị tình dục hành hạ của y, trong đầu chợt lóe, không thể tin được nghĩ, chẳng lẽ sư tôn đã chịu đựng sự tra tấn dã man như vậy suốt hai giờ rồi sao?
"Sư tôn..."
Y nghiến răng nghiến lợi nói: "Đi ra ngoài. . . . . . . . . . . . . Ư ưm!"
Trình Cửu đột nhiên vươn tay nắm lấy dương vật nóng hổi của y.
Lòng bàn tay mềm mại mà lạnh lẽo bao phủ lên, hai chân Sương Trì như muốn nhũn ra, miễn cưỡng nuốt xuống tiếng rên rỉ, đứt quãng nói: "Con. . . làm càn!"
Y hiển nhiên không hề bình tĩnh như những gì bản thân đã nói, mặc dù bị tình dục ép đến cực hạn, nhưng vẫn run rẩy muốn gỡ tay Trình Cửu ra. Chỉ là với tình trạng hiện giờ, y không có chút sức lực nào để ngăn cản Trình Cửu.
Chẳng qua chỉ gắng gượng đặt bàn tay mình lên tay Trình Cửu, không có vẻ gì là can ngăn mà còn giống như là cổ vũ.
Trình Cửu thấp giọng nói: "Đệ tử mạo phạm sư tôn, tội đáng chết vạn lần, sau này đệ tử tùy ý sư tôn xử trí, bất luận sư tôn muốn đánh muốn giết, đệ tử tuyệt đối sẽ không có nửa câu oán trách."
Lời nói nhẹ nhàng, nhưng động tác trên tay lại cương quyết, lên xuống mấy cái liền khiến cho người đàn ông hoàn toàn mất đi khả năng ngôn ngữ, chỉ có thể lấy tay che mặt, nghiến răng thở dốc theo động tác của hắn.
Y đã kìm nén hai canh giờ rồi, lẽ ra chỉ cần thủ dâm thêm một chút nữa là có thể bắn ra. Thế mà Trình Cửu đã thủ dâm cho y hồi lâu, mắt thấy dương vật bừng bừng phấn chấn càng lúc càng cương cứng và nóng hơn, lại vẫn chưa có ý định xuất tinh.
Sương Trì mặt đỏ bừng, khép hai chân kẹp chặt tay của hắn, thở hổn hển nói: "Đủ...đủ rồi, đừng làm nữa."
Trình Cửu cũng cảm thấy có gì đó không ổn. Lúc trước ở trong đại sảnh, đau đớn như vậy cũng có thể làm y giải tỏa dục vọng, sao bây giờ lại không có tác dụng?
Hắn nhớ lại lúc vừa vào cửa đã nhìn thấy sư tôn không chỉ đang tuốt dương vật, chẳng lẽ là...
Ánh mắt của hắn hướng xuống, dừng lại ở cái lỗ của phụ nữ mà hắn đã cố tình lờ đi.
Nó mới bị đâm thủng cách đây không lâu, lỗ thịt vẫn chưa giảm bớt sưng tấy, mép lồn non múp đỏ thẫm, là màu sắc do bị đụ đến bấy nhầy; bởi vì chủ nhân của nó đang banh rộng hai chân nên hai mép lồn nhỏ xinh cũng hơi hé mở, lộ ra lỗ thịt đỏ tươi ướt át ở bên trong.
Vừa nhìn thấy nó, Trình Cửu không khỏi nhớ lại sự kiện vừa xảy ra ở trong chính điện, hắn đã banh hai chân của một người đàn ông hôn mê bất tỉnh như thế nào, đã hiếp dâm sư tôn của mình ra sao. Cảnh tượng đó khắc cốt ghi tâm như thế, lúc này lại nhìn thấy lỗ lồn mỏng manh đó, đáy lòng hắn mơ hồ sinh ra sợ hãi.
——Cứ như thể nếu hắn tiếp tục làm chuyện đó, thì sẽ có chuyện tồi tệ nào đó xảy ra.
Nhưng tiếng thở dốc đau đớn của Sương Trì vẫn văng vẳng bên tai, làm sao hắn có thể mặc kệ được?
Cuối cùng hắn cũng buông dương vật của sư tôn ra, bàn tay được sưởi ấm bởi nhiệt độ cơ thể nóng bỏng của người đàn ông chầm chậm chạm vào lỗ lồn kia.
Mềm đến khó mà tin được, còn nóng ướt hơn cả trong trí nhớ hắn.
Lỗ lồn bị bỏ quên đã lâu vừa được chạm vào, cả người Tiên quân không khỏi giật bắn, vòng eo rắn chắc hẩy lên rồi lại rơi xuống, lỗ lồn co rút mấy cái, một dòng nước nhờn trong suốt nóng hôi hổi chậm rãi chảy ra, trút hết lên tay của đồ đệ.
Ngón tay Trình Cửu khẽ run, ép bản thân không được nhìn vào hai núm vú đỏ mọng trên bộ ngực đang phập phồng lên xuống khiến hắn hoa cả mắt, cũng không được nghe tiếng thở dốc dần nhuốm mùi tình dục của y, bàn tay của hắn bịt chặt miệng lồn mà chà xát day ấn, lỗ thịt mềm dưới tay hắn bị biến dạng nong ra, nhễ nhại vô cùng, chẳng bao lâu, có một viên thịt nhỏ run rẩy lồi lên, mềm mại chọt vào lòng bàn tay hắn.
Bị hắn day lồn mấy cái, Sương Trì thở dốc càng thêm dồn dập, hai cẳng chân cường tráng căng cứng, mu bàn chân cũng duỗi thẳng. Y đã không thể từ chối hành vi mạo phạm của Trình Cửu nữa, tận lực không đón ý hùa theo cũng đã dùng hết toàn bộ sức lực của y rồi.
Trình Cửu cụp mắt xuống, rà đầu ngón tay vào kẽ hở của lỗ lồn, dùng sức chà ấn hột le, bóp dẹp rồi lại vê tròn, lấy móng tay cào nhẹ nó. Lúc này cũng không phải diễn kịch cho Ma quân xem như ở trong đại điện, động tác của hắn rất dịu dàng, Tiên quân thanh tâm quả dục làm sao có thể chịu nổi sự chơi đùa như vậy, không bao lâu sau, thân thể cao lớn trưởng thành kia nhịn không được bắt đầu run lẩy bẩy, phần thịt mềm dưới bắp đùi co giật, lỗ lồn bị chơi đến dầm dề nước cũng bắt đầu co giật. Trình Cửu có thể nhìn thấy rõ ràng phản ứng của y, đầu ngón tay ở trong khe hở vừa hẹp vừa nông day mấy cái, mới lưu luyến trượt xuống miệng lồn đang mấp máy, dùng bụng ngón tay chà mạnh hai cái, chà đến lỗ lồn e lệ phải mở banh miệng ra mới đút đầu ngón tay vào từ từ.
Sương Trì được hắn day lồn sướng đến thần trí đảo điên, dâm thủy lênh láng dưới háng, lỗ lồn non mềm càng bị thuần phục, tựa như đã quên trước đó bị hắn tàn nhẫn xâm phạm như thế nào, không chút phản kháng mà mặc hắn xâm nhập.
Bên trong chặt khít nóng hơn bên ngoài nhiều, Trình Cửu có thể cảm giác rõ ràng ngón tay của mình bị vách thịt non mịn ướt át ở bên trong quấn lấy như thế nào, sít chặt đến mức hắn muốn cử động ngón tay cũng khó.
——Hơn hai giờ trước, lần đầu tiên hắn đụ vào cơ thể này, hình như hắn cũng bị sít chặt như thế này.
Không, làm sao hắn có thể nghĩ đến điều đó?
Trình Cửu đột nhiên giật mình, vì che giấu sự chột dạ của mình, hắn rút ngón tay ra một chút, lại nhanh chóng đâm vào. Ngón cái để bên ngoài cũng phối hợp ấn vào hột le của sư tôn.
Người đàn ông vốn dĩ đã chịu đựng đến cực hạn, khi bị bất ngờ cắm vào như vậy, y lập tức ưỡn eo lên, vươn cao cổ như một con thiên nga sắp chết. Theo bản năng y khép chặt hai chân lại với nhau, nhưng vô ích, y chỉ càng kẹp chặt tay Trình Cửu hơn thôi, hột le sung huyết vẫn đang được day ấn liên tục, lỗ lồn lại bị ngón tay của đồ đệ chọc vào rút ra tới tấp. Y bất lực bị ép hứng chịu khoái cảm xa lạ, mãi đến khi không chịu nổi nữa, giữa môi và răng phát ra tiếng rên rỉ vỡ vụn, mang theo tiếng khóc rấm rức, lỗ lồn co quắp siết chặt ngón tay Trình Cửu, nghênh đón đợt cao trào đầu tiên trong ngày hôm nay, ắt hẳn cũng là lần cực khoái đầu tiên trong cuộc đời này của y.
Dương vật đã cương cứng rất lâu cuối cùng cũng mở cửa bắn tinh, tinh dịch đậm đặc bắn ra từng dòng, bắn tung tóe lên ngực và bụng của chính mình, còn bắn lên cả cằm của Trình Cửu.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro