Chương 4: số phận trớ trêu
Cậu chạy lại chỗ ngồi lấy chiếc cặp lộn chủ rồi phóng nhanh ra cửa đi tìm Taehyung.
- 12A1! Đây rồi! - cậu lẩm bẩm.
Sau một hồi thu hết can đảm cậu mới dám hé mặt vào cửa lớp gọi một cô bạn ngồi bàn đầu hỏi nhỏ:
- Cho mình gặp Taehyung với!
- Taehyung ???
- Đúng ! Taehyung ! - nó nhỏ nhẹ.
- Tụi bây ơi! Có một em mới toanh tới tìm hoàng tử của lớp mình kìa! - cô bạn hét lớn với một nụ cười tươi như...bông.
Cậu cứng người, trong khi cậu cố gắng hỏi nhỏ nhẹ để giảm bớt sự chú ý thì ...
Cậu lắc đầu cúi xuống.
May mắn là Taehyung có trong lớp.
Cậu ta đủng đỉnh bước đến, vẫn cái điệu bộ đó, vòng hai tay và đứng dựa vào thành cửa:
- Cậu tìm tôi?
- Ừ...
- Có chuyện?
- Ừ...
- Chuyện gì?
Cậu hít một hơi thật sâu và nói:
- Mình... mình... xin lỗi chuyện hôm trước. Cậu... cậu cho mình lấy lại cái cặp!
- Cặp? Cặp nào?
Cậu trợn tròn mắt kinh ngạc:
- Cặp mà cậu lấy nhầm... À không! Cái cặp của mình, khi đó mình lấy nhầm cặp của cậu nên... - Chưa bao giờ cậu phải cúi đầu thê thảm như thế này.
- Xin lỗi! Không biết!
Cậu ta phán một câu ngắn gọn rồi quay lưng đi vào.
Cậu xụ mặt lại, trong tình thế "ngàn cân treo sợi tóc" như thế này, cậu quyết định " liều" mặc dù không biết chắc là phải hay không:
- Cậu đứng lại! Nếu không... - Nó ngưng lại... dẫu sao vẫn cảm thấy có lỗi đôi phần
Taehyung dừng lại nhưng không quay đầu, một giây sau cậu ta bước tiếp...
- Nếu không tôi sẽ công khai cái bí mật tình yêu của cậu cho coi! - cậu la to lên đủ để tất cả chú ý.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro