𝙰𝚗 𝚎𝚕𝚎𝚟𝚊𝚝𝚘𝚛 𝚎𝚗𝚌𝚘𝚞𝚗𝚝𝚎𝚛 - 𝙸𝙸 [𝚁𝟷𝟾]

────────────────────

"Tôi c-cầu xin anh...l-làm ơn...làm- LÀM ƠN!!- AAAAHHHH-!"

Thấy em còn kháng cự, hắn nâng cằm em còn đang run lên, hôn nhẹ hai má đầy âu yếm, tay còn lại giữ chắc vai em mà xoa xoa vỗ về.

"Này-"

"Đ-ĐỪNG!! D-Dừng lại-! Dừng- ư...."

Tiếng khóc thút thít của em vang lên âm ỉ trong không gian chật hẹp của thang máy. Em bị hắn giữ chặt, ép sát nằm gọn hẳn trong vòng tay, toàn thân em thì khuỵu xuống, lưng nằm trải dài hoàn toàn trên mảng sàn nhà lạnh buốt.

Cửa đã đóng, thứ tiếng duy nhất còn sót lại là tiếng tim đập của em và hắn.

. . .

Hắn cười.

"Cuối cùng lần này cũng đã bắt được em rồi."

.

Sau màn ve vuốt, gã bắt đầu vào việc chính.

"Để xem nào...."

Gã ta từ từ cởi áo khoác ngoài của em ra trước.

"Em cố tình mặc như thế này để cho anh thấy? Hửm?"

Mắt gã thèm thuồng lướt qua bộ váy ngủ sơ mi mỏng tanh em chưa kịp thay, chỉ được tạm che kín bằng áo khoác lông nhung dài che qua đầu gối, mà giờ, nó đang bị gã ta không thương tiếc quẳng ra xa góc xó.

"Ít ra trời lạnh em nên mặc kín hơn đấy. Này là không ngoan lắm đâu..." Gã ta thì thầm vào tai em.

Cơ thể em vỏn vẹn giờ chỉ vận đúng chiếc váy sơ mi có cúc và quần lót. Ngón tay thô ráp kia khéo cởi từng chiếc, rồi luồn tay xuống lột nốt phần áo lót mỏng đang che quanh ngực, tay còn lại gã cưng nựng sờ nắn núm vú đang dần cứng lên lộ rõ dưới lớp vải mỏng.

Chơi đùa với bầu ngực một hồi lâu cũng chán, gã ta đưa tay tới mép áo rồi kéo hết áo qua đầu em, tính lột sạch đồ "ăn sống" người ngay trước mặt.

"A-Aaah..." Nước mắt em giàn giụa, chỉ có thể giương mắt lên nhìn gã ta đang lột cơ thể mình ra như bóc một món hàng.

. . .

Sau khi đã cởi sạch nửa trên, một màu trắng tinh khiết của chiếc quần lót cũng đã hiện diện rõ hơn trong không gian gần như đặc quánh của thang máy.

Gã ta mỉm cười tự mãn trước thành quả của mình.

"Được chứng kiến tận mắt cơ thể em trong khoảng cách gần như thế này...."

Hắn liếm mép, trông như con hổ đói săn mồi, ngón tay gã bắt đầu tăng tốc độ, men theo dọc đùi em một cách đầy khẩn trương. Bên tay còn lại, gã nắn hông em, chỉnh lại tư thế nằm của em dưới sàn nhà, rồi từ từ quỳ đầu gối mình xuống, kẹp hai đôi chân em đang run rẩy nằm vào giữa đôi chân gã.

Dưới sức nặng không thể chống cự em hoàn toàn lép vế, buộc phải nằm im ngoan ngoãn chịu đựng những lần vuốt ve mơn trớn của con quái vật. Đến khi gã thấy mọi thứ trông có vẻ hoàn hảo-em nằm im bên dưới gã, không còn một đường lui, gã mới từ từ thả lỏng cơ thể mình, mỉm cười đầy thích thú.

"Gọi anh là Xavier, được không?"

Gã hỏi trong lúc luồn tay vào chiếc quần lót trắng, hai ngón tay từ từ khuấy đảo bên trong. Đầu ngón lần nhẹ hột le, bắt đầu chà sát lỗ âm hộ. Chỗ kín của em vốn đã ướt nhẹp từ lúc bắt đầu nắn ngực, đủ dễ để hắn đẩy một ngón tay của bản thân vào trong, di chuyển vào ra nhẹ nhàng với tốc độ chậm dãi.

Một chút khoái cảm len lỏi vào trong tâm trí, em cảm thấy cơ thể mình đang dần lâng lâng...

Không...không được!

Tâm trí em gào thét chống cự lại phản xạ tình dục tự nhiên.

"B-Buông...ra!-"

"Sao thế?"

Xavier thơm nhẹ má khi thấy vẻ mặt trắng bệch đầy sợ sệt của em. Hắn xoa nắn lại những khớp tay của người gã luôn thầm thương trộm nhớ rồi đặt một nụ hôn lên đó, giọng điệu thủ thỉ đầy mê hoặc.

"Bĩnh tĩnh nào..."

"......."


Soạt!!

Cơ thể em vùng vẫy.

"......???!!!"





BỊCHHHH!!!

" ███ , em- AAAAAAGGH!!!!!!!!"


SOẠAATT!! CẠAACH!!

"AAAAGHH!!!! KHỐN KIẾP!! Aaaggghh...."

Em đập thêm một lần nữa vào hạ bộ của hắn làm hắn thét lên đầy đau đớn.

Bịch!

Gã nhăn mặt lẩm bẩm chửi thề rồi lảo đảo ngã quỵ xuống, cơ thể rên lên đầy đau điếng mà rụt lại về phía sau.

Phải chạy. Chạy! Chạy! Chạy! Ngay bây giờ!!!

Ngay tắp lự, em chộp lấy cơ hội ngàn vàng mà vội vàng chạy thẳng ra nhanh, tay luống cuống bấm nút cửa thang máy.




Cạch!

Tiếng kêu từ nút bấm phát ra. Nhưng cánh cửa không mở.







"........"






Cạch cạch!

Em nhấn thêm hai lần nữa. Vẫn không mở.


















Cạch!

Rồi lần thứ ba.












Cạch! Cạch! Cạch! Cạch!

Lần thứ tư. Lần này em đã mất kiên nhẫn.


Cạch!

Vẫn không được.

"....?"

Một tiếng sột soạt nhẹ như có ai đó vừa đứng dậy ở phía sau lưng. Rồi tiếp đến là tiếng bước chân đang dần dần tiến tới gần.

Mẹ kiếp. Mẹ chó. Cái định mệnh.


Cạch! Cạch! Cạch! Cạch!Cạch! Cạch! Cạch! Cạch!Cạch! Cạch! Cạch! Cạch!Cạch! Cạch! Cạch! Cạch!Cạch! Cạch! Cạch! Cạch!Cạch! Cạch! Cạch! Cạch!

SAO NÓ LẠI KHÔNG HOẠT ĐỘNG??!!???

"..."

Gã ta đang tiến tới gần.


Cạch! Cạch! Cạch! Cạch! Cạch!

"CHẾT TIỆT!! CHẾT TIỆT!! CÁI THANG MÁY CHẾT TIỆT NÀYYY!!!"

Em gào lên. Ngón tay bấm loạn xạ.

Cạch! Cạch! Cạch! Cạch!Cạch! Cạch! Cạch! Cạch!Cạch! Cạch! Cạch! Cạch!Cạch! Cạch! Cạch! Cạch!Cạch! Cạch! Cạch! Cạch!Cạch! Cạch! Cạch! Cạch!Cạch! Cạch! Cạch! Cạch!Cạch! Cạch! Cạch! Cạch!Cạch! Cạch! Cạch! Cạch!Cạch! Cạch! Cạch! Cạch!Cạch! Cạch! Cạch! Cạch!Cạch! Cạch! Cạch! Cạch!Cạch! Cạch! Cạch! Cạch!Cạch! Cạch! Cạch! Cạch!Cạch! Cạch! Cạch! Cạch!Cạch! Cạch! Cạch! Cạch!Cạch! Cạch! Cạch! Cạch!Cạch! Cạch! Cạch! C-

"...."

Tiếng bấm nút chậm dần.

Cạch! Cạch! Cạch! Cạch! Cạch! Cạch!

Rồi tắt hẳn. Cùng với hy vọng của em đã chợp tắt.

"...haahh.."

Em thở dài. Chấp nhận an bài với số phận.

"Đấu tranh là vô nghĩa, em không thấy sao ███ ?"

"..."

Rồi ngay sau đó, một hơi thở ấm nóng phả vào phía sau gáy em.

"Định chạy đi đâu thế..?"

"......"

Em chết chắc rồi.

.

.

.

.












────────────────────
1/6/2025
ʙʏ: ᴀɴɴᴇᴇ_ɴɢᴏᴄ

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro