美色难挡 - 圣妖 Sắc đẹp khó cưỡng - Thánh Yêu( 7/1/2016 - chưa hoàn )Nguồn : http://www.xxsy.net/info/788241.htmlLịch đăng không cố định, editor sẽ cố gắng làm theo tiến độ của tác giả, vui lòng không hối thúc đăng chương mới. Cảm ơn mọi người.…
** Giới thiệu1 **Anh là Tư Lệnh đế quốc, cuồng ngạo, khí phách, lớn lên có bao nhiêu điên đảo chúng sinh, mị hoặc kinh diễm, tâm lại có bao nhiêu lạnh nhạt cứng rắn.Trước hôn nhân, lần đầu tiên của cô không biết bị ai cướp đi, bất đắc dĩ tạo ra màn giả.Vào ngày tân hôn, anh nhìn thấy màu đỏ, kinh ngạc: "Sao lại chảy máu, anh quá sức sao?"Hoắc Vi Vũ chột dạ: "Lần đầu tiên là dạng này!"Cố thiếu đen mặt, "Vậy lần trước em để lại là dì cả hay sao?"Hoắc Vi Vũ: "......"__Anh quyền khuynh thiên hạ, tung hoành mấy giới, lãnh khốc vô tình, duy nhất với cô, chỉ cần cô muốn, không có gì anh không cho cô được. Bị hỏi nguyên nhân anh sủng thê vô độ, anh cười, "Vì tôi chảy máu hai, chỉ có cô ấy!"** Giới thiệu 2 **Anh là Tư Lệnh đế quốc, cuồng ngạo, khí phách, lớn lên có bao nhiêu điên đảo chúng sinh, mị hoặc kinh diễm, tâm lại có bao nhiêu lạnh nhạt cứng rắn.Duy chỉ với cô: cô gây hoạ, anh xử lý. Cô lên trời, anh cung cấp hỏa tiễn, cô xuống đất, anh đào đường hầm chui xuống, cô xuống biển, anh chuẩn bị xong tàu ngầm. Nếu cô đi địa ngục, anh khẳng định đi theo.Anh nói : "Có em, mới là nhà."Bời vì câu nói này cô bị cảm động, nhưng vài năm sau, cô biết một chuyện, khi bảo bảo tiếp theo ra đời, cô mới ý thức là trong ngôi nhà nuôi một con heo.Cô nổi giận : " Cố thiếu, anh coi em là heo à, anh trực tiếp cưới heo tốt hơn."Anh cười tà mị một tiếng : "Chúng ta mới có ba bảo bảo, em nói mình là heo, cũng quá đề cao chính mình rồi."Vi Vũ: "..."Nguồn thichdoctruyen Truyện Online…
Tên Hán Việt: [ Khoái xuyên ] Đương nam phối bài loan nam chủTác giả: Thanh Thủy Nương NươngTình trạng: Hoàn (334 chương - 13 thế giới + 4 phiên ngoại + Lời kết của tác giả)Nội dung: Mau xuyên bách biến thụ vs các loại soái ca công/Tag: Đam mỹ, HE, Mau xuyên, Hệ thống, Nhẹ nhàng, Hài hước.[Đôi lời của tác giả]"... trước giờ mị tìm mãi không thấy văn thuần ái đam mỹ mau xuyên, Nương Nương là hủ nữ, nhưng cũng không phải thuần hủ nữ, trước đây mị toàn xem mau xuyên ngôn tình.Bởi bãn thân từng bị mau xuyên nữ chính Mary Sue gây ghê tởm quá, đã ở bên nam chính còn có nhiều tình tiết thả thính nam phụ. Cho nên Nương Nương quyết định mở một thiên văn nam phụ cùng nam chính, dứt bỏ nữ chính..."~Giới thiệuTrong tiểu thuyết ngôn tình, nữ chính luôn có ít nhất ba bánh xe dự bị, trước khi nữ chính cùng nam chính song túc song phi, nam phụ đều là nhân vật si tình.Nhưng để rồi kết thúc, người bị thương chính là nam phụ.[Ký chủ, nhiệm vụ của ngài là bẻ cong nam chính, vứt bỏ nữ chủ.]"... Nữ chính rốt cuộc có thù oán gì với mi vậy."==ĐỀU LÀ CÔNG SỨC CỦA NHÀ, MONG CÁC BẠN KHÔNG RE-UP VÀ MANG ĐI CHUYỂN VER. CẢM ƠN RẤT NHIỀU !==…
Tên truyện: Mẫu Hậu, Theo Ta Đi (母后,跟我走)Tác giả: Hoặc Hứa Hữu Nhất ThiênThể loại: Cung đình tranh đấu, NPNTCouple: Sở Trạm x Diệp Tư VũĐộ dài bản raw: 102 chương (Hoàn) + 4 Phiên ngoạiEditor: Trầm Ngôn ( Shoshi5999)Beta: Trầm Ngôn (Soshi5999)Tiến độ edit: Đang lết vì chờ đợi beta có thời gian (*Trích lời beta)Văn án: Lần đầu gặp gỡ,Nàng là Hoàng tử bình thường tử nhỏ đã mất đi mẫu thân, còn nàng tuy sinh ra gia thế hiển hách nhưng lại là Hoàng hậu bị thất sủng.Nàng chỉ tay về phía hoàng cung nói: "Ta muốn hóa thành chim bay ra khỏi nơi này, ngươi sẽ cùng ta đi chứ?"Nàng cười gật đầu: "Được, nếu có một ngày như thế, ta sẽ cùng ngươi rời đi."Mười năm sau,Nàng là thiếu niên nơi sa trường, là Vương gia chiến công hiển hách. Còn nàng vẫn là một thân bạch y, bình thản đạm nhiên ở trong cung.Nàng ngẫng đầu, ưỡn ngực nói: "Không cần biến thành chim ta vẫn có thể thoát khỏi cái lồng này. Ngươi nguyện ý cùng ta đi chứ?"Nàng như cũ nhàn nhạt cười, nhưng không có cho nàng một câu trả lời vừa lòng.Thay đổi bất ngờ,Nàng lĩnh binh bình định, được chọn trở thành Thái tử. Mà nàng, vì gia tộc liên lụy liền bị biếm vào lãnh cung.Trong lãnh cung, nàng đối nàng vương tay nói: "Mẫu hậu, theo ta đi."Vì nàng, chẳng sợ vạn kiếp bất phục!…
Lưu ý: Bạn nào tinh thần yếu thì không nên đọc bộ này. Vì NGƯỢC nặng nên đọc sẽ tức lắm nhé. Số chương: >300 chương + ngoại truyện.Thể loại : Ngược sủng đan xen, hiện đại, có H, nữ cường, nam máu chó. Tình trạng : vẫn đang sáng tác .Chúc các bạn đọc vui. ..........................Cô phải làm sao để trốn khỏi sự truy lùng của người đàn ông giàu có này?Đêm tối ma mị, hơi thở nóng rực dồn dập, Nam Cung Kình Hiên hung hăn ngăn cản cô gái dưới thân, đôi mắt ánh lên dục niệm, giận giữ quát: "Cô đủ rồi! Dụ Thiên Tuyết, cô còn dám dãy giụa nữa đi! Cô có biết bao nhiêu người liều mạng để leo lên giường tôi không, cô có cơ hội lại còn phản kháng cái gì?""Cút!" Dụ Thiên Tuyết thét lên như muốn điếc tai, nước máy nóng hổi chảy dài khiến tiếng kêu gào thên phần run rẩy: "Anh không phải là người, anh không có nhân tính, tôi đã sai lầm nghi nghĩ anh sẽ cứu Thiên Nhu, tôi điên nên mới để cho mình như một kẻ ti tiện, phó mặc cho anh định đoạt! Anh đủ rồi! Buông tôi ra!"Nam Cung Kình Hiên ngừng thở, sắc mặt xanh mét, chứng tỏ anh đang giận dữ.Một tay đè cổ tay cô, giọng nói của anh khàn khàn như từ địa ngục vọng tới:"Tốt.....Để tôi nhìn xem cô có bao nhiêu kiêu ngạo!"Giữ chặt gáy cô, anh cúi đầu hung hăng ngăn lại đôi môi đỏ tươi của cô.*****5 năm sau, không trốn tránh nữa, cô trở về.....Cho là tất cả đều đã trở thành quá khứ, nghĩ rằng một đoạn kích tình kia đã bị anh quên lãng.…
Thể loại: Cổ đại; Trọng sinh; Xuyên không, HEĐộ dài: 171 chươngNguồn: thuvienngontinh.comChuyển ngữ: Tặc Gia, Tiểu Sên, Ying, Trang Tử và một số bạn khácBiên tập: Tặc Gia, Tiểu Sên Công Tôn Dương là mưu sĩ trong phủ của Yên Hầu, lúc đầu y còn khuyên hắn hãy cưới nữ nhi của kẻ thù: " "Ở Đông quận thì ba đời Kiều gia đã đóng quân ở đây, tuy nhiên bây giờ đã suy thoái nhưng côn trùng trăm chân đến chết vẫn giãy thôi, dù gì cũng được cái tiếng thơm. Nay Kiều gia cầu hòa với chúa công, chúa công còn ngại gì mà không xem nữ nhi Kiều gia như ngựa cái, cứ lấy đánh xe cũng được chăng? "[1] Nước Yên: Thời Chu, ngày nay thuộc phía bắc Hà Bắc và phía Nam Liêu Ninh.Sau đó... Tiểu Kiều ngất xỉu, Ngụy Thiệu bấm vào nhân trung của nàng, một lúc lâu nàng mới dần tỉnh lại."Chịu đựng thêm chút nữa, vi phu sắp xong rồi..." Ngụy Thiệu dịu dàng dụ dỗ ở bên tai."Rốt cuộc, còn... bao lâu nữa?"Lại qua một lúc lâu, Tiểu Kiều không chịu thêm được nữa, nàng hỏi, giọng nói cũng vỡ tan trong run rẩy dịu dàng, mang theo tiếng khóc nghẹn ngào nức nở."Sắp rồi, đợi đến hừng đông vi phu phải dẫn binh đi rồi".Hai mắt của Tiểu Kiều trợn ngược, lần thứ hai bất tỉnh....Có một câu nói rằng:Ngụy Thiệu: "Trẫm là một cầm thú, biết không?Tiểu Kiều: "Hừ, súc sinh mới đúng!"...Đây là câu chuyện không tưởng mô phỏng lại bối cảnh những năm cuối thời kỳ Đông Hán. Ngoài ra Tiểu Kiều này không phải là Tiểu Kiều trong Tam Quốc, chẳng qua tôi chỉ thấy dễ nghe nên mượn nó mà thôi.…