38
" Anh Dương, sinh nhật vui vẻ! " Quang Huy bước tới, hai tay nâng món quà được gói tỉ mỉ, nụ cười rạng rỡ làm bừng sáng cả không gian xung quanh.
Hôm nay Quang Huy thật sự rất nổi bật. Bộ trang phục vừa vặn tôn lên dáng vẻ mảnh khảnh, làn da trắng mịn càng khiến cậu trông thu hút hơn dưới ánh đèn ấm áp của sảnh tiệc.
" Cảm ơn em."
Đăng Dương nhận lấy món quà, nụ cười lịch sự xuất hiện trên môi.
Nhưng ánh mắt hắn không dừng lại ở Quang Huy lâu.
Vẻ ôn hòa thoáng qua ngay lập tức bị thay đổi bởi sự tập trung khác. Hắn khẽ liếc qua vai Quang Huy, nhìn về phía ánh sáng duy nhất trong đám đông đám đông
Là Quang Anh
Đăng Dương khẽ nheo mắt, nụ cười cũng dần mờ nhạt.
Còn có em trai hắn ở đó.
Chẳng biết ra sao, chân vô thức mà bước đi. Hắn lướt qua Quang Huy, không thèm để ý người kia đang trợn tròn mắt nhìn hắn. Cứ thế đi về phía Quang Anh.
"Quang Anh, em đến lâu chưa?"
Quang Anh thoáng khựng lại, đôi mắt lóe lên một tia ngạc nhiên.
Anh có nghe nhầm không? Đăng Dương...tự động đến bắt chuyện, lại còn tự thay đổi xưng hô?
" Em vừa đến thôi. Chúc mừng sinh nhật, đàn anh." Quang Anh giữ nụ cười trên môi, đưa món quà được gói tỉ mỉ ra.
Đăng Dương đón lấy, nhưng bàn tay hơi khựng lại trong khoảnh khắc. Hắn nhíu mày.
Lúc trước Quang Anh vẫn gọi hắn là "anh Dương ". Sao giờ bỗng dưng xa cách thành "đàn anh" rồi? Có chút mất mát nhỉ?
" Ngẩn người ra làm gì thế? Mau nhận quà rồi buông tay ra! " Minh Hiếu đột nhiên chen vào, ánh mắt khó chịu nhìn Đăng Dương.
" À, xin lỗi. Cảm ơn em, Quang Anh." hắn vội rút tay lại, cố giữ vẻ tự nhiên, nhưng rõ ràng có chút lúng túng.
" Chỉ là một món quà nhỏ, mong anh sẽ thích. " Quang Anh mỉm cười, giọng nhẹ nhàng
Vẻ ôn nhu của anh lại khiến tim Đăng Dương đập lạc nhịp.
* Đăng Dương, hảo cảm tăng 2%. Tổng 54%. *
" Đăng Dương, mau qua đây!" Giọng ông Trần vang lên từ phía xa, kéo ánh mắt hắn rời khỏi anh.
"Em cứ tự nhiên nhé, anh đi tiếp khách." Đăng Dương miễn cưỡng quay đi, lòng vẫn luyến tiếc người đối diện.
Vừa lúc Đăng Dương khuất bóng, Quang Anh cảm thấy gò má mình lạnh đi. Người kia đặt tay lên má anh, xoay mặt anh qua. Bắt gặp ánh nhìn đầy bức bối của Minh Hiếu.
" Tiếc nuối lắm à? Thích hắn đến vậy sao? " Minh Hiếu nghiến răng, giọng trầm đầy chất vấn.
" Đừng làm loạn, chốn đông người đấy." Quang Anh nhướng mày, lời nói nhẹ nhàng nhưng rõ ràng chứa cảnh cáo.
Minh Hiếu không để tâm, ghé sát hơn, đôi mắt rực lên.
"Không được cười với ai khác, không được nhìn ai khác. Hiểu chưa? Nếu không, đừng trách tôi đè cậu hôn ngay tại đây."
"Biết đau không? Buông ra!"
Quang Anh cứng người, chụp lấy tay Minh Hiếu đang ôm chặt gò má mình, giọng thấp đi
Minh Hiếu sực tỉnh, rút tay lại.
"Xin lỗi... đau lắm không?" Gã định chạm vào để kiểm tra.
Bốp!
Một cú đánh gọn gàng vào bàn tay gã
"Cút." Quang Anh lạnh lùng quăng lại một chữ, xoay người bỏ đi.
"Cậu định đi đâu?" Minh Hiếu vội bước theo.
Quang Anh dừng lại, ánh mắt sắc như dao
"Đi thêm bước nữa, tôi thiến cậu đấy."
Minh Hiếu bất giác đứng khựng lại.
Đợi đến khi định thần, Quang Anh đã biến mất trong đám đông, để lại gã nghiến răng, tức giận không thôi.
---
Quang Anh len lỏi qua đám đông, trong lòng chán ngán sự ồn ào ngột ngạt.
Đi được một lúc, anh mới nhận ra mình đã ra bên ngoài. Một khuôn viên rộng lớn, cây cối rậm rạp với ánh đèn mờ nhạt.
Chụt!
Thanh âm mờ ám vang lên khiến Quang Anh giật mình dừng bước.
Ánh mắt anh nhanh chóng quét về góc tối phía trước, nơi có một đôi nam nữ đang quấn quýt không chút ngại ngần.
* Gặp ma rồi, kí chủ ơi! * Giọng chip chip vang lên, lém lỉnh nhưng không giấu được sự kích động.
Quang Anh nhíu mày, không định ở lại lâu, định xoay người rời đi thì…
Khoan đã. Người phụ nữ kia... rất quen.
Quang Anh nheo mắt, một tia sắc lạnh lướt qua ánh nhìn. Môi anh nhếch lên, thấp thoáng nét giễu cợt khi nhận ra người đó là ai.
Chẳng phải "mẹ kế" đây sao?
* Đúng rồi, chấn động nha! * Chip chip có phần bất ngờ.
Không thấy bà ta trong buổi tiệc, hóa ra là đang bận vụng trộm ở đây.
/ Chuôt, biết phải làm gì rồi chưa? /
Chip chip hiểu ý, lập tức bay lại gần, len lỏi trong bóng tối, chụp lia lịa.
* Siu rõ nét luôn nha! Chất lượng đỉnh cao, mọi góc đều đẹp mê hồn! * Nó chiếu loạt hình lên màn hình hệ thống, từng chi tiết không bỏ sót.
Quang Anh nhếch môi.
Nếu vậy, liệu Quang Huy có phải con ruột của ông Nguyễn hay không, nhỉ? - một ý nghĩ liền lóe lên trong đầu
/ Thú vị rồi đây. Đi, ở đây thêm lát nữa chắc lại thấy chuyện không nên thấy. /
Quang Anh nhanh chóng rời khỏi góc cây, mang theo chiến lợi phẩm.
Nhưng đi được một lúc, anh khựng lại.
Rõ ràng đã đi theo trí nhớ, sao lại… không biết đường về?
Trước mặt anh là những con đường rẽ ngang rẽ dọc, bóng tối phủ lên những hàng cây rậm rạp. Không một bóng người.
* Kí chủ, có vẻ anh yếu nghề rồi nha! * Chip chip tận dụng cơ hội để trêu chọc.
* Yên tâm, em có định vị đây * Nó nhanh chóng kích hoạt hệ thống.
" Khoan đã " Quang Anh lên tiếng, như đang căn nhắc gì đó
" Ngươi có thể xem thử Đăng Dương đang ở đâu không? "
*Đăng Dương?* Chip chip khó hiểu nhưng vẫn làm theo.
* Anh ta đang ở cùng Quang Huy.*
Lại là Quang Huy sao?
Quang Anh khẽ bĩu môi, lấy điện thoại ra.
"Alo? Có việc gì sao, Quang Anh? Em đi đâu rồi?" Đăng Dương vừa bắt máy đã hỏi dồn dập.
" Đàn anh… em… hình như đi lạc rồi " giọng Quang Anh run rẩy, ngắt quãng như đang cố nén sợ hãi. "Em… em sợ lắm…"
Thành công làm người kia lo sốt vó
Bên kia, giọng Đăng Dương lập tức khẩn trương
" Quang Anh, em bình tĩnh! Gửi định vị ngay, anh sẽ đến tìm em!"
---
" Anh Dương, có chuyện gì sao?" Quang Huy chạm nhẹ vào tay hắn, giọng điệu nhẹ nhàng
" Xin lỗi, anh có việc gấp. Em cứ tự nhiên dùng tiệc nhé." Đăng Dương không đợi Quang Huy phản ứng. Nhận được định vị, hắn chạy đi không chút do dự.
Quang Huy nhìn theo bóng lưng hắn, siết chặt ly rượu trong tay. Đôi mắt cậu lóe lên tia lạnh lẽo. Vừa nãy cậu đã thấy tên "Quang Anh" hiện trên màn hình điện thoại của Đăng Dương.
---
Ở một góc khác của bữa tiệc, Minh Hiếu nhấp thêm một ly rượu, ánh mắt không ngừng dõi theo cửa chính. Quang Anh vẫn chưa trở về.
Lòng gã như lửa đốt, một cảm giác bất an ngày càng lớn dần.
"Chết tiệt." Minh Hiếu đặt ly xuống, không thể đợi thêm, gã đứng dậy, quyết định đi tìm Quang Anh.
__________________________________
____________________________
_______________________
Thank you for reading it all ❤
Chuẩn bị có biến...☺
Mí nay bị flop quá sốp bị mất động lực 🥺
Con W nì báo sốp quó=)))
Cho tớ cảm nghĩ nhoaa ♡
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro