Textfic: Múc trước, yêu sau.Pairing: JoongDunk - PondPhuwin - GeminiFourth Category: 1 là hề, 2 là hề, 3 vẫn là hề. *** "Anh, Fourth không thích em. Nó thích ai bên Mongkut ấy""Cái quái? Sao mày cũng thích em ấy?""Học bá Chula, năm hai, vượt cấp... Chỉ có 1 người, sao mày không nói?""Cuộc đời tao cứ dính vào cái bọn Mongkut thế nhỉ?""Dunk, xin một cơ hội được không?""Ơ, P'Pond thích anh trai em à? Thế thôi hê hê, Chem~ đi chơi!"***Enjoy~…
Nghiêm cấm 🚫🚫🚫🚫 mang truyện đi nơi khác : Mình edit chỉ để đọc , đăng lên cũng cho mn cùng thưởng thức . Edit chưa xin phép tác giả . Làm ơn đừng re -up truyện của mình đi chỗ khác . MONG MỌI NGƯỜI HIỂU…
Tags: Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, H văn, Trọng sinh, Niên hạ, Song // tính, Cung đấu, Cường cường, Cung đình hầu tước, Con của ông trời, Vả mặt, 1v1Độ dài: 65 chương chính truyện - 35 chương ngoại truỵện______________________Tóm tắt nội dung:Quân vương lập quốc khi sống lại bỗng trở thành sủng phi của hôn quân mất nước.Trần Chấp, vị kiêu hùng thời loạn, bình định bốn phương, dẹp yên ngoại bang, sáng lập nghiệp lớn muôn đời, công lao sánh ngang Tần Hoàng, Hán Vũ.Thiên hạ thái bình, tám phương ổn định, tựa như một giấc chiêm bao.Thế mà khi mở mắt ra, lại thấy con cháu đang ấn đầu hắn bắt liếm chỗ đó của y.Trần Liễm Vụ, từ khi Thái Tổ khai sáng cơ nghiệp, trải qua năm đời cũng truyền đến y, cuối cùng trở thành hôn quân mất nước. Đế nghiệp trăm năm tiêu tan, còn nhụ.c nhã hơn cả Hạ Kiệt, Thương Trụ.Thật sự bất tài vô dụng đến cùng cực!"Trời ban cho ta hai kiếp sống, ắt hẳn chưa quên Trần Bang ta." Trần Chấp nằm trên giường, như Bàn Long vừa mới thức tỉnh.Gánh vác cơ đồ, xoay chuyển càn khôn, cứu vớt giang sơn của hắn...Muốn vậy thì trước tiên hãy học làm Bao Tự của U Vương, Đát Kỷ của Trụ Vương đi đã.Vì đứa cháu trai của hắn mặc dù ngang ngược hồ đồ bất tuân đạo lý, nhưng lại rất nghe lời hắn nha.…
Lưu ý: Bạn nào tinh thần yếu thì không nên đọc bộ này. Vì NGƯỢC nặng nên đọc sẽ tức lắm nhé. Số chương: >300 chương + ngoại truyện.Thể loại : Ngược sủng đan xen, hiện đại, có H, nữ cường, nam máu chó. Tình trạng : vẫn đang sáng tác .Chúc các bạn đọc vui. ..........................Cô phải làm sao để trốn khỏi sự truy lùng của người đàn ông giàu có này?Đêm tối ma mị, hơi thở nóng rực dồn dập, Nam Cung Kình Hiên hung hăn ngăn cản cô gái dưới thân, đôi mắt ánh lên dục niệm, giận giữ quát: "Cô đủ rồi! Dụ Thiên Tuyết, cô còn dám dãy giụa nữa đi! Cô có biết bao nhiêu người liều mạng để leo lên giường tôi không, cô có cơ hội lại còn phản kháng cái gì?""Cút!" Dụ Thiên Tuyết thét lên như muốn điếc tai, nước máy nóng hổi chảy dài khiến tiếng kêu gào thên phần run rẩy: "Anh không phải là người, anh không có nhân tính, tôi đã sai lầm nghi nghĩ anh sẽ cứu Thiên Nhu, tôi điên nên mới để cho mình như một kẻ ti tiện, phó mặc cho anh định đoạt! Anh đủ rồi! Buông tôi ra!"Nam Cung Kình Hiên ngừng thở, sắc mặt xanh mét, chứng tỏ anh đang giận dữ.Một tay đè cổ tay cô, giọng nói của anh khàn khàn như từ địa ngục vọng tới:"Tốt.....Để tôi nhìn xem cô có bao nhiêu kiêu ngạo!"Giữ chặt gáy cô, anh cúi đầu hung hăng ngăn lại đôi môi đỏ tươi của cô.*****5 năm sau, không trốn tránh nữa, cô trở về.....Cho là tất cả đều đã trở thành quá khứ, nghĩ rằng một đoạn kích tình kia đã bị anh quên lãng.…