III. Ưu Đãi Đặc Biệt
Thành phố vào Lễ Tình Nhân lúc nào cũng nhộn nhịp hơn một chút so với ngày thường. Khi nhóm Frieren dừng chân nghỉ ngơi tại một thị trấn nhỏ, Fern kéo Stark ra ngoài với lý do "đi mua thuốc."
Fern: Tụi con ra ngoài mua thêm thuốc nha sư phụ!
Frieren: Ời. Mà dắt theo Stark làm chi?
Fern: À, để nhờ cậu ấy bưng giúp đồ nếu có "chi phí phát sinh" đấy ạ.
Và cái được gọi là "chi phí phát sinh" ấy chính là "cơn thèm đồ ngọt định kỳ" của Fern.
Sau vài phút đi bộ, Fern và Stark dừng lại trước một tiệm bánh ngọt với bảng hiệu lớn:
╭───────────────╮
Cà Phiêu Quán
💘・。゜・。・゜・゜💘
Ưu đãi lễ Tình Nhân –
Giảm 50% cho các cặp đôi!
╰───────────────╯
Stark đảo mắt nhìn Fern đang chăm chú lựa chọn mấy loại bánh ngọt bày trong tủ kính.
Stark (khẽ gọi, giọng điệu có chút dè dặt): Này Fern...
Cô không rời mắt khỏi chiếc bánh kem dâu tây hấp dẫn, chỉ khẽ "ừ" một tiếng.
Stark: Cậu có thấy... cái ưu đãi kia không?
Stark ngập ngừng chỉ tay vào tấm bảng. Fern lúc này mới liếc mắt qua, rồi nhíu mày:
Fern: Thì?
Stark: Ý tôi là... à ừm... chúng ta phải- ≡[。。]≡
👉👈
Fern: Là một cặp?
Stark: Ừm... Vậy đó?
Fern: Làm thôi, Stark-sama!
Stark: H-hả?
Fern: Giảm 50% lận đó!? (`・^・' )
Stark: Ừ thì đúng là nên tiết kiệm... nhưng mà... phải tập diễn trước đã chớ?–
Fern: Chúng ta không có nhiều thời gian đâu!
Không một giây chần chừ, Fern liền kéo tay Stark đến quầy order. Niềm đam mê của cô với bánh ngọt là không thể ngăn cản.
Fern: Cho em phần "Combo tình nhân 2" ạ.
Nhân viên (mỉm cười chuyên nghiệp): Vâng! Combo gồm 1 bánh chalotte dâu, 1 trà hoa cúc và 1 latte... À cho hỏi, hai bạn là cặp đôi đúng không ạ?
Fern (dứt khoát): Vâng.
Nhân viên: Vâng! Vậy thì tổng tiền được giảm một nửa, còn lại 1 đồng bạc và 20 xu ạ.
Fern (đưa tiền): Em gửi.
Nhân viên (cúi đầu): Cảm ơn quý khách!
Stark (thì thầm vào tai Fern): Công nhận cậu diễn nhập vai ghê!
Fern: Xí trả lại tôi 3 đồng bạc nhé?
Stark: Ể? Chơi chi khôn dậy má?
Fern (ghé vào tai Stark): Tiền công diễn xuất ấy mà.
Stark: Khôn như cậu quê tôi có đầy! ( –_–)
—⨳—
Một lát sau, nữ nhân viên ban nãy bước tới, trên tay là khay gỗ nhỏ đựng phần bánh charlotte dâu tây và hai ly trà thơm ngát.
Cô gái mặc đồng phục phong cách retro: váy trắng dài tới gối, có phần yếm màu hồng phấn, cổ tay và viền váy thêu ren nhẹ.
Nhân viên (đặt bánh và trà xuống, mỉm cười): Cảm ơn quý khách đã lựa chọn "Ưu Đãi Đặc Biệt" ạ.
Stark: Ừm...
Nhân viên: Nhân ngày Lễ Tình Nhân, chúng tôi còn có một thử thách nho nhỏ cho các cặp đôi. Nếu vượt qua, sẽ được nhận thêm một phần bánh tiramisu miễn phí đấy ạ~
Stark: Hở!? Gì cơ!?
Fern (bình tĩnh nhấp trà): Thử thách kiểu gì?
Nhân viên: Rất đơn giản thôi ạ. Quý khách chỉ cần: nắm tay nhau trong 20 giây và nhìn vào mắt nhau mà không được cười.
Stark: ...Hả!?
Fern (bất động như tượng): Ờ, được thôi. (•_• )
Stark (hốt hoảng): Khoan đã- cậu nghiêm túc á!? Σ(°ロ°)
Nhân viên (che miệng cười): Bắt đầu khi tôi đếm nhé. Ba... hai... một...! (๑˃ᴗ˂)ﻭ
Stark (tay run run chìa ra): Cái này đúng là nhiệm vụ cấp S... (//'•﹏•')
Fern (nắm tay, nhìn thẳng vào mắt cậu): Tập trung! ( •̀_•́ )
Không khí trong quán bỗng trở nên rộn ràng hơn khi thử thách bắt đầu. Một vài vị khách ngồi gần đó – có lẽ là những cặp đôi khác – cười rúc rích và ngoảnh lại xem.
Một cặp đôi lớn tuổi đang ngồi gần cửa sổ cũng mỉm cười nhìn sang, người phụ nữ nói nhỏ:
"Thời trẻ tụi mình chắc cũng từng ngốc nghếch vậy ha?"
10 giây.
Stark (toát mồ hôi): Cậu... nhìn gì mà dữ vậy...!?
Fern: Đừng nói chuyện! Tôi đang cố không cười. (vẫn nhìn chăm chú, mặt nghiêm túc không cảm xúc)
Stark: Ừ-...
– Trong đầu Cà Chua và Cà Tím –
Stark (đỏ mặt): "Fern xinh thật..."
Fern: "Muốn nhéo má Stark-sama ghê..."
Đến giây thứ 18, Stark bật cười.
Stark: Khó quá chời! (ㄒ⌓ㄒ)
Fern (đỏ mặt): Ừm... (〃・・〃)
Cả quán ồ lên một tiếng đầy thích thú. Một vài người khách vỗ tay nhẹ cổ vũ.
Fern hơi chớp mắt, và một bên khóe môi khẽ nhếch lên – không biết là vì xúc động hay vì đang cố nhịn cười.
Nhân viên (cười tít mắt): Tiếc quá, chỉ còn chút xíu nữa thôi~ Nhưng vì hai bạn đã cố gắng hết mình, nên sẽ nhận được 1 phần bánh tiramisu size mini nhé!
Fern (bình thản): Vậy tính ra, cũng không lỗ nhỉ?
Stark (úp mặt xuống bàn): Lỗ chứ! Mất hết hình tượng rồi...
Fern: Cậu mà cũng có hình tượng để mất à?
Stark: ...Độc ác. ﹝╯︵╰﹞
—⨳—
Quán cà phê nhỏ ấm cúng ngày càng đông khách hơn khi ánh nắng chiều len qua khung cửa kính.. Tiếng thìa chạm khẽ vào tách sứ, tiếng trò chuyện rì rầm tràn ngập không gian.
Ở một góc nhỏ trong quán, Stark và Fern ngồi đối diện nhau, nhâm nhi thức uống một cách thong thả.
Fern chậm rãi đặt tách trà xuống, giương mắt nhìn không gian, tận hưởng bầu không khí yên bình. Stark vươn vai, rồi liếc nhìn chiếc đồng hồ treo tường.
Stark: Còn vụ mua thuốc thì sao?
Fern: Đến lúc phải đi rồi nhỉ?
Họ đứng dậy rồi cùng nhau tiến đến quầy order để nhận phần bánh tiramisu mini đã hẹn trước.
Nhân viên: Nhân dịp này, quán có treo một bảng lời nhắn dành cho các cặp đôi. Nếu muốn, hai bạn có thể ghi vài dòng để chia sẻ cảm nghĩ – hoặc nhắn gì đó cho nhau cũng được ạ.
Stark: ...Ghi lời nhắn á?
Fern (nhướn mày, tay đã cầm bút): Có tặng thêm bánh nếu viết không?
Phục vụ (cười khẽ): Dạ, có thêm hai viên kẹo sôcôla hình trái tim ạ.
Fern: Cho tôi mượn giấy luôn.
Stark: Thiệc luôn hả chời?...
Nhân viên (nói khẽ với Stark): Bạn gái cậu có tâm hồn ăn uống thật đó nha, chắc khó chiều lắm đúng hôm?
Stark (cười trừ): Haha...
Chủ tiệm: E hèm! Trừ lương cái tội vô duyên.
Nhân viên: Ơ kìa sếp!? (|||°△° )
.
.
.
📜Lời nhắn của Fern:
"Dù đôi khi cậu ấy thiếu tinh tế, vụng về, và hành xử như trẻ con... nhưng tôi đoán, ở bên một người như vậy... cũng không tệ."
⁂
📜Lời nhắn của Stark:
"Cậu ấy hay nổi cáu, khó tính, nói chuyện như thể đang ra lệnh. Nhưng mà... khi cậu cười, trông khá dễ thương."
⁂
Một tấm bảng gỗ be bé đặt ở góc tiệm, đã dán chằng chịt các tờ giấy màu pastel – vài nét chữ vụng về, vài dòng thơ vụng dại.
Cả hai cùng gắn tờ giấy lên góc bảng. Trong lúc chọn một sticker chủ đề Va-lưng-tưng, cả hai tranh thủ nghía qua đọc tờ giấy note của đối phương.
Fern: Nè, cậu nghĩ tôi khó tính lắm hả?
Stark: Thì là vậy chứ sao nữa? Mà cậu cũng toàn nghĩ xấu về tôi thôi?
Fern: Vậy là chúng ta hòa nhỉ?
Stark: Ừ...
Rời khỏi tiệm bánh, Fern và Stark không quên ghé qua mua thuốc. Trên đường về, chẳng ai nói câu gì với nhau. Có lẽ, ai cũng đang chìm trong một thế giới riêng của mình mất rồi.
—⨳—
Khi về tới trọ...
Fern: Con có quà đặc biệt cho người đây! ('。• ▽ •。')
Frieren (nhìn chằm chằm vào túi đồ): Hai đứa... đi mua thuốc kiểu gì mà được tặng kèm bánh kẹo thế này? (눈_눈)
Stark (lấp liếm): Ờ thì... có khuyến mãi... cho các cặp đôi. (' ー`;)ゞ
Frieren (nhíu mày): Khuyến mãi?
Stark: ...Với chơi trò thử thách nữa.
Frieren: Nghe vui rứa?
Fern (bình thản): Chỉ cần nắm tay, nhìn nhau và không được cười. Đơn giản. Tại Stark-sama mà game over đó. (๑'• ₃ •̀๑)
Stark: Rồi rồi, xin lũi được chưa? ( •́ ︿ •̀ )
Frieren (nheo mắt): Quán thuốc nào làm trò đó vậy? ( ═ ^ ═ )
Fern: Tụi con tạt ngang tiệm bánh chút xíu thôi ấy mà!
Frieren (thở dài, cắn miếng kẹo): Ra là đi ăn... vậy mà không rủ ta.
Fern: Rủ thêm người là ngân sách âm luôn đấy ạ! Người toàn mua mấy thứ kỳ quặc không à.
Stark (gật đầu phụ họa): Ừ, như lần trước... cái lọ thuốc tinh linh gì á?
Frieren (nhướng mày): Ý cậu là thuốc làm tan chảy–
Fern (lườm Frieren): Là thuốc làm sạch da. (≖_≖' )
Stark (gật gù): Ra là vậy.
Frieren (nheo mắt, giọng nhỏ lại): Lần sau, nhớ rủ ta đó... Ta hứa sẽ không mua gì linh tinh nữa đâu.
Fern: Được thôi, nhưng con vẫn sẽ giám sát người đấy ạ.
Frieren: Heheh.. ( ≡ ω ≡ )
‹‹⁕››
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro