❝ review #1 - hai mảnh ghép. ❞

Oikawa Tooru, một người mang danh 'đại đế vương' trên sân bóng chuyền. Nhưng lại có những lúc lo lắng về chính con đường mình đang đi, nhiều lần sợ hãi bản thân sẽ trượt chân ngã xuống và phải từ bỏ giấc mơ còn dang dở.

Nhưng bên cạnh 'đại đế vương' cao quý, luôn có bóng hình một hiệp sĩ theo sau âm thầm bảo vệ, là hậu phương vững chắc của ngài khi ra chiến trường. Không phải ai xa lạ, đó chính là Iwaizumi Hajime.

Hai người biết nhau từ thuở tấm bé.
Lúc nhỏ, niềm đam mê bóng chuyền mãnh liệt của Oikawa đã bộc phát. Còn Iwaizumi lại khác, chỉ để tâm đến những cánh rừng và trong tay thường đem theo vợt bắt côn trùng. Ấy vậy, cậu lại bị cuốn theo sở thích bóng chuyền của anh từ lúc nào không hay.

Tiểu học, sơ trung rồi đến cao trung - Iwaizumi luôn có mặt trên sân bóng cùng Oikawa mỗi khi có trận đấu tập hoặc thi đấu. Họ cùng nhau lớn lên, cùng chia sẻ sở thích, đôi khi còn giành nhau một quả bóng chuyền. Cậu và anh cứ thế mà bên nhau, người khác nhìn vào tưởng họ là thanh mai trúc mã cũng chẳng sai. Là bạn thân, là đồng đội, là đối thủ, nhưng cũng là tri kỉ.

Kageyama từng nói: "Khi Oikawa-san bị dồn vào đường cùng, anh ấy sẽ chuyền cho Iwaizumi-san."

Đúng vậy, Oikawa luôn tin tưởng người bạn thơ ấu sẽ vực anh dậy khỏi sự hoảng loạn, kéo anh ra khỏi đống cảm xúc tiêu cực mà áp lực đem lại. Trong quá khứ cũng thế, Oikawa mặc cảm khi gặp Kageyama và luôn ám ảnh bởi hai chữ "thiên tài". Anh cứ đâm đầu vào luyện tập ngày này sang ngày khác, lơ là đi sức khỏe của chính mình, thậm chí quên mất vẫn còn đồng đội bên cạnh. Khoảng thời gian kinh khủng nhất cuộc đời anh, Iwaizumi đã trở thành ánh ban mai xua tan đi màn đêm tăm tối.

Dù cách 'cứu rỗi' năm ấy của Iwaizumi có phần khác biệt. Nhưng chính vì tôn trọng, Iwaizumi mới mang hết sự phẫn nộ trong mình gia'ng xuống Oikawa bằng một cú gia'ng vào đầu, cả từng câu la mắng, cả những nắm đấm siết chặt. Tất cả chỉ vì Iwaizumi không cho phép Oikawa hạ thấp giá trị của cú chuyền của anh, cấm anh tự ti về khả năng bóng chuyền của bản thân. Bởi chỉ có cậu biết - Oikawa là ai, Oikawa thật sự tài giỏi đến mức nào.

Cùng nhau bước chân vào Aoba Johsai, Iwaizumi vẫn luôn dặn Oikawa không được thức khuya, vẫn thường để mắt xem anh bạn kia có tập quá sức không. "Iwa-chan là mẹ tớ à?" - Oikawa có thể thấy như thế vì sự quan tâm chu đáo của cậu, nhưng người ngoài cuộc thì khác, họ cho rằng anh và cậu là hai mảnh ghép không thể tách rời.

Iwaizumi hiểu rất rõ về Oikawa.
Iwaizumi rất tự hào về Oikawa.
Cho dù cả hai từng mấy lần thất bại đau đớn trước Shiratorizawa để tranh được vé vào giải toàn quốc, hay là khi Oikawa trở thành ngôi sao tỏa sáng giữa sân đấu. Thì có một điều không bao giờ thay đổi - Iwaizumi luôn quan sát Oikawa, luôn ở bên và là bờ vai vững chãi để 'đại đế vương' dựa vào.

Còn Oikawa? Oikawa cũng thế chứ sao.

Oikawa rất tin tưởng Iwaizumi.
Oikawa muốn đồng hành cùng Iwaizumi.
Anh đã phá bỏ giới hạn của Iwa-chan, dắt tay cậu cùng đi trên con đường mơ ước của anh. Từ một người mù tịt về bóng chuyền, nhưng sau này lại khóc vì bóng chuyền và trở thành huấn luyện viên thể thao - một bước ngoặt trong cuộc đời Iwaizumi. Nếu ngày đó Oikawa không rủ rê Iwaizumi chơi bóng cùng, có lẽ cả hai đã không bên nhau lâu như thế.

Trưởng thành.
Một người là chuyền hai của đội tuyển Argentina, một người là huấn luyện viên thể thao của đội tuyển Nhật Bản - khoảng cách 18059km.
Và hôm nay, 'hai mảnh ghép không thể tách rời' ấy lại gặp nhau trên cùng một sân đấu. Không còn là đồng đội, mà là đối thủ.

Nhưng mọi người sẽ luôn nhớ rằng, Iwaizumi là món quà vô giá mà ông trời đã ban cho Oikawa.
Không có Iwaizumi, không chắc Oikawa có thể mạnh mẽ theo đuổi ước mơ cho đến tận bây giờ.
Không có Oikawa, không chắc Iwaizumi có thể tìm cho mình một con đường hạnh phúc.

Bạn thân, đồng đội, đối thủ, tri kỉ - mọi thứ đều gói gọn trong mối quan hệ của Oikawa Tooru và Iwaizumi Hajime.

──────────────

ⓘ writer: âu khải.
ⓘ bút danh: kusokawa hết bị iwa-chan bonk chưa?

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro