𝐋𝐨𝐤𝐞 - 𝐋𝐞𝐨 [ 𝐅𝐚𝐢𝐫𝐲 𝐓𝐚𝐢𝐥 ]

________

Bạn là một pháp sư dùng ma thuật mạnh mẽ trong hội Fairy Tail. Bạn đã lớn lên ở Fairy Tail trong phần lớn cuộc đời của bạn, tính cách vô tư và cởi mở với mọi khả năng có thể xảy đến với mình.

Đó là lý do tại sao bạn và Cana rất hợp nhau. Nhưng không chỉ Cana, mà còn cả Loke, thần tượng của Fairy Tail, anh ấy là một người rất đẹp trai, luôn đem theo năng lượng tích cực và hoà đồng với tất cả mọi người trong hội.

Khoảnh khắc anh ấy gia nhập bang hội, bạn đã nói chuyện với anh ấy. Cả hai chúng tôi đã quen nhau và trở thành những người bạn thân tuyệt vời nhất thế giới. Cả hai luôn đi chơi và vui vẻ cùng với nhau, thậm chí còn thi uống rượu với Cana.

Bạn chưa bao giờ là một trong số những người được Loke tán tỉnh, cảm giác lúc đó rất kì lạ và khó chịu, nhưng bạn đã thân thiết với anh ấy. Không có gì bí mật khi bạn là người uống rượu giỏi thứ hai trong Fairy Tail.

Nhưng qua những năm tuyệt vời ở Fairy Tail, mọi thứ đã thay đổi. Và bởi sự vật, ý tôi là cảm xúc.

Cuối cùng trong những năm qua bạn đã nảy sinh tình cảm với Loke, nhưng điều này không có gì bí mật với Cana. Tôi đoán là cô ấy có cách riêng của mình và thật sự rất dễ nhận ra tình cảm đó.

Bây giờ bạn đang trở về nhà sau một công việc rất dài. Bạn phải mất một tháng để hoàn thành và bạn thực sự nhớ tất cả mọi người trong Fairy Tail. Sự thật là bạn đã nhận công việc đó để tránh xa Loke.

Kể từ khi bạn bắt đầu có tình cảm với Loke, bạn sẽ cảm thấy tổn thương khi anh ấy tán tỉnh bất kỳ cô gái nào, nhưng không bao giờ với bạn. Bạn vừa kết luận rằng anh ấy chẳng bao giờ quan tâm đến bạn trong thời gian làm việc, bạn đã chấp nhận điều đó.

Bạn bước qua cánh cửa Fairy Tail.

"Tôi đã trở lại!" Bạn nói trong khi tất cả mọi người đều reo hò. Bạn bước đến chỗ Cana, người đang ở quán bar.

Trước kia, khi chưa nhận ra tình cảm của mình dành cho Loke bạn luôn đảo mắt tìm kiếm Loke trong phòng vì muốn gặp anh ấy.

Nhưng thật may mắn vì bạn đã không làm thế.

"Này Cana, dạo này cậu thế nào?"

"Mình cũng bình thường." Cô ấy nói nhấp một ngụm rượu. Bạn mỉm cười với Cana và nhìn xung quanh một lần nữa, cố gắng tìm Loke.

Nhưng đôi mắt của bạn lại chạm vào một khuôn mặt xa lạ của người con gái với mái tóc vàng.

"Này, chúng ta có thành viên mới à?" Bạn hỏi khi Cana đặt đồ uống của mình xuống và quay ghế lại để nhìn cô gái tóc vàng.

"Ừ, đó là Lucy. Em ấy gia nhập vài ngày sau khi cậu rời đi." Bạn gật đầu và Cana gọi Lucy lại.

"Này Lucy, đây là ____. Cô ấy là thành viên của hội này. Em đã gia nhập ngay sau khi cậu ấy rời đi sau một tháng làm việc ." Cana giới thiệu bạn với Lucy.

"Xin chào ____, em là Lucy. Nhưng em nghĩ chị đã biết điều đó." Lucy mỉm cười nhẹ và vẫy tay với nụ cười dễ thương.

"Rất vui được gặp em, Lucy. Chị đang tự hỏi em sử dụng loại ma pháp nào?" Bạn hỏi pháp sư tóc vàng.

"Ồ, em là một pháp sư tinh linh!" Lucy nhiệt tình nói, giơ chìa khóa cổng lên.

"Thật tuyệt, chị chưa bao giờ nhìn thấy một trong số chìa khoá tinh linh này. Cana, cậu có biết Loke ở đâu không?" Bạn hỏi Cana, cô ấy nhìn bạn nao núng và quay đi.

"Chị quen Loke ạ? Hmm, anh ấy ở ngay đây ạ." Lucy nói và giơ một trong những chiếc chìa khóa của mình lên.

Bạn nhìn cô ấy một cách kỳ lạ, 'Tại sao em ấy lại đưa chiếc chìa khóa lên?' bạn nghĩ rằng.

"Lucy, cô ấy đã không biết chuyện xảy ra về Loke." Cana nói với Lucy.

Bạn lại tỏ vẻ mặt bối rối, không hiểu họ đang nói gì. Cana nhìn Lucy một cái khiến mặt Lucy lộ vẻ thông cảm.

"Ừm, ____, em xin lỗi chị. Loke thực ra là một linh hồn....."

Lucy giải thích mọi điều mà bạn chưa được kể về Loke, người bạn thân nhất của bạn. Khi cô ấy nói với bạn điều này, bạn đã rơi nước mắt. Người bạn thân nhất của bạn đã lặn và bạn không biết điều đó.

Anh ấy không nghĩ gì về việc bạn biết bất cứ điều gì về điều này. Có phải anh ấy không tin tưởng bạn?

Khi Lucy kể xong câu chuyện, bạn đã ướt đẫm nước mắt. Loke cảm thấy như thể anh có thể tin tưởng một cô gái anh gặp cách đây một tháng chứ không phải bạn thân của anh.

Anh ấy thực sự không quan tâm đến bạn sao? Bạn chạy ra khỏi hội nhanh nhất có thể.

Bạn đã để lại đằng sau sự hiểu biết, nỗi buồn và những khuôn mặt bàng hoàng. Gần như ngay sau khi bạn bỏ chạy, chìa khóa cổng của Lucy sáng lên và Loke xuất hiện với vẻ mặt đau khổ.

"Ở đâu vậy? ____ đã đi đâu?"

"Loke? Chị ấy đi hướng đó. Hướng tới công viên." Lucy nói, hiểu được vẻ mặt anh. Loke gật đầu và đi theo bạn.

Bạn đã đến công viên và dừng lại bên bờ sông. Bạn bình tĩnh ngồi xuống bãi cỏ, cạnh dòng sông. Bạn đưa đầu gối của bạn lên ngực và vùi đầu vào đó. Sau đó bạn trút bỏ mọi thứ, khóc lóc tất cả những gì bạn đã giữ trong lòng.

Nghe thấy tiếng bước chân phía sau, bạn vội lau nước mắt, biết chính xác tiếng bước chân đó là của ai.

"____" Loke bắt đầu. Anh ấy bước chậm về phía bạn khi bạn ngẩng đầu lên để nhìn anh ấy.

"Tớ xin lỗi....." Loke xin lỗi, ngồi cạnh bạn.

"Loke, tớ tha thứ cho cậu. Nhưng tớ cần biết lí do tại sao." Bạn nói với anh ấy, ngồi thẳng lên và nhìn vào mắt anh ấy.

"Tại sao?" Loke đặt câu hỏi.

"Ý tớ là tại sao, tại sao cậu không nói cho tớ biết. Tại sao cậu lại tán tỉnh cô gái khác, nhưng không bao giờ là tớ. Có chuyện gì với tớ vậy?" Bạn hỏi, những giọt nước mắt mới hiện lên trong mắt bạn.

"Chà, câu trả lời rất dễ. Anh yêu em, anh luôn như vậy. Nhưng anh chưa bao giờ muốn nói với em rằng anh sắp chết hay một linh hồn vì anh biết điều đó sẽ nghiền nát em. Anh chưa bao giờ tán tỉnh em vì anh không xứng đáng."

"Ánh sáng thuần khiết của em là thứ mà anh không xứng đáng có được. Và anh không bao giờ muốn chúng ta trở thành một cặp đôi, bởi vì nếu như vậy thì anh sẽ chết mất."

Bạn sửng sốt nhìn Loke khi anh ấy thú nhận tất cả những gì anh ấy đã nói với bạn. Anh ấy thực sự yêu bạn. Bạn hạnh phúc nhảy về phía trước, ôm chặt Loke.

Bạn mượn khuôn mặt vùi vào trong lồng ngực của anh ấy khi bạn khóc vì vui sướng.

"Tớ cũng yêu cậu Loke, hay tớ nên cứu Leo." Bạn tiết kiệm khi Loke cười. Anh rời khỏi cái ôm, vừa đủ để có thể nhìn thấy khuôn mặt của bạn.

"____, anh đã làm gì một điều khủng khiếp để phải chịu điều này. Anh yêu em."

Loke nói khi kéo bạn vào một nụ hôn. Bạn cảm thấy tia lửa bay lên khi đôi môi của bạn kết nối. Đôi môi của bạn vừa vặn một cách hoàn hảo, giống như những mảnh ghép trong trò chơi xếp hình. Bạn không bao giờ muốn nó kết thúc, nhưng nó phải kết thúc. Có một thứ rất quan trọng, không khí.

Cả hai bạn tách ra, lấy lại hơi thở khi áp trán vào nhau. Bạn nhìn chằm chằm vào đêm trước của nhau, tràn đầy tình yêu và niềm đam mê.

"Ai biết được một linh hồn lại hôn giỏi như vậy?"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro