16.2✧ Trao đổi

✩°𓏲⋆☀️. ⋆⸜🌻 ✮˚
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

Sáng hôm sau, Đức Duy tỉnh dậy khi trời vừa sáng như mọi khi thì không thấy em đâu. Gã thở dài chắc rằng em đã rời đi rồi nên cũng không tra cứu gì nhiều.

Sau cơn mưa cây trái sau vườn khá tươi tốt mà kệ đi, hôm nay gã hơi thèm bánh ngọt nên đành đi vào làng để tìm mua bột và đường vậy.

Mặt đường đi có hơi trơn trượt nhưng đi khoảng hai mươi phút thì đi đến làng, gã vừa đến làng thì một đàn cừu cái cứ nhìn theo gã như món đồ lạ. Đức Duy vừa mua xong bột và đường mật ong thì có hai ba con cừu cái mạnh dạng đi lại, do cũng đến mùa sinh sản nên tụi nó háo hức khi thấy một giống đực mạnh mẽ như gã.

-”Ah…anh…a–anh tên gì dạ?”

-”Trông anh lạ quá à~ hình như là ở chỗ khác tới ha?”

-”Trông mạnh mẽ quá haaaa!”

Đức Duy gãi đầu do gã có thói quen vác cây súng săn sau lưng nên nhìn ngầu ngầu, gã đang không biết làm gì thì con cừu cái bắt mắt nhất đám kia tiến đến ôm lấy cánh tay gã nũng nịu.

-”Nếu anh hông phiền, để em làm bạn đời của anh nha?”

Một câu chốt nhanh gọn không vòng vo.

Cái váy nhỏ nhắn đơn giản với màu sắc không mấy sặc sỡ nhưng làm bằng lụa, Đức Duy không biết bạn đời là gì nhưng nếu cô gái đó đã mở lòng rồi từ chối thì kì nên gã khẽ gật đầu.

-”Nhà anh ở đây vậy?”

-”Ở ngoại ô…nếu em đi theo được thì đi không cũng không sao”

Nghe vậy cô gái kia kiên quyết đòi theo, vậy nên gã cũng đồng ý gã vừa mua lọ mật ong cô ta liền nhận ra Đức Duy muốn làm bánh mà ngỏ ý muốn giúp, cả hai thành công có chủ đề nói chuyện rồi trở về nhà.

Trên đường về cô ta mang lại năng lượng tích cực, vừa đi vừa bắt bướm rồi còn hát vu vơ làm không khí trở nên vui vẻ hơn, không biết đâu ra mà còn ôm một con thỏ lại chỗ gã cơ là thỏ thuần chủng. Đức Duy xoa xoa đầu cô gái đó rồi cùng cô trở về nhà.

Ở nhà, Quang Anh vừa trốn đi chơi được chút về để tránh nắng thì nhà trống không, không có ai nó chỉ đành ngồi trên ghế đợi gã về vừa chán vừa lo lắng không biết cái bình máu di động của mình đang đi đâu.

Đang lo lắng thì từ trong nhà nhìn ra gã đang hú hí với con mẹ nào đó hình như là cùng loài, cả hai đều có mái tóc trắng tai cừu nhưng sừng con mẹ kia ngắn hơn nhìn là biết loài cái, Quang Anh đen mặt tự nhiên mới sáng mình vừa đi chơi về cái gã dẫn con mẹ nào về.

-”Nhà anh đây à? To thế!! A…còn có cả vườn rau anh giỏi quá~”

Cô ta ôm lấy cánh tay gã khen ngợi, Đức Duy cũng khẽ cười rồi cùng cô ta vào nhà. Quang Anh chưa thấy gã cười vậy bao giờ thì nảy sinh lòng ganh tị, nó nhìn cô ta chằm chằm từ lúc cô ta chưa bước vào nhà rồi.

-”Ah! Ai vậy! Huhu trắng bóc mắt đỏ chót vậy là Vampire à!”

Đức Duy bất ngờ khi thấy nó còn ở nhà, thấy nó cô ta khẽ trốn sau lưng gã, Đức Duy thấy vậy cũng đành giải thích nhưng cặp mắt nó cứ ghim vào con đàn bà yếu đuối kia.

-”Đây là Quang Anh, không có làm hại ai đâu em đừng lo nhé?”

-”Ưm…huhu thật ạ! Cậu ta mà cắn em là em chết í…”

Cô ta nũng nịu mà ôm gã, nó cay cú đứng dậy chưa gì đã tiến đến đẩy cô ta ra rồi.

-”Duy! Ngài đi đâu vậy sáng giờ em lo cho ngài lắm…”

Nó khẽ nói rồi câu lấy cổ gã làm nũng ánh mắt đỏ như rượu vang kia bắt đầu nhìn gã với đôi lông mày đáng thương, Đức Duy theo phản xạ ôm lấy eo nó rồi nhìn nó.

-”Mua ít bột về làm bánh, cần phải xin phép mày à?”

Gã nhíu mày nhưng hồi lâu sau cũng dịu lại, thấy cả hai ôm nhau cô cừu cái kia có chút không vui mà lên tiếng.

-”Ơ! Anh duy là bạn đời của tôi mà! Cậu đâu ra vậy!”

Quang Anh nghe vậy liền ngớ người không hiểu gì, thấy vậy Đức Duy đành gật đầu bảo ý cô ta là đúng.

-”Bạn đời! Nè Duy ngài có biết bạn đời là gì không hả lại đi đồng ý người ta dễ dàng vậy?”

Quanh năm cay cú nó há miệng với răng nanh ra doạ gã nhưng bị gã túm mỏ lại rồi hôn lên môi nó cái chóc làm nó á khẩu.

-”Không biết…bạn đời là gì hết…Không làn bạn đời thì em có thể giúp tôi làm bánh không?”

Cô gái kia có chút cọc, nhưng nghĩ bụng nếu làm bạn đời của gã thì bao lời nên cô ta vẫn mặt dày ở lại, bây giờ cô ta gán dụ gã làm một bầy cừu con thì chỗ này cuối cùng cũng là của cô ta thôi.

-”Anh bếp ở đâu, hai đứa mình cùng làm ha? Em chỉ anh làm!”

-”Được được”

-”Ơ…còn em thì sao? Ngài!”

Quang Anh bị Đức Duy bỏ bê sang một bên, thấy vậy nó khó chịu chỉ biết ra ghế vải mềm ngồi nhìn cả hai hú hí trong bếp.

Bột được lấy ra khỏi túi cô gái kia kiên nhẫn dạy gã cách làm bánh, vừa đánh bột lên vừa chỉ dẫn nhiệt tình làm gã im lặng nhìn theo, cứ nói chuyện một hồi rồi tới công đoạn nhào bột, bột dính đầy người cả hai khi gã lỡ hắt hơi một cái cô ta liền đưa tay chạm lên má gã trông tình đéo chịu nổi.

Quang Anh ngồi nhìn cả hai chịu không nổi nó đứng dậy vớ lấy cái bình trà bằng gốm tự làm của gã mà phan thẳng vào đầu con cừu cái mặt dày kia mà không có chút run tay, nó tức tối rồi bỏ vào trong giường ngủ của cả hai đêm qua.

-”Ahhh…đ..đau quá gì vậy, huhu anh ơi!”

-”Tch…em có sao không?”

-”Đau quá…máu máu nè…”

Cô ta sờ thấy máu trên đầu lên ngất xỉu luôn, rắc rối thật chứ gã nhìn cô ta chẳng hiểu gì nhưng giờ cần giải quyết cô ta lỡ dân làng phát hiện thì chết, gã liền mút lấy máu trên ngón tay mình nếm thử mùi vị, tranh thủ thịt còn tươi thì thôi đành xử liền vậy.

Quang Anh do giận dỗi cộng thêm trời sáng không tiện để sống nên em liền ngủ tới tối mà không màng giờ giấc, khi em tỉnh dậy đã thấy Đức Duy đang nấu gì đó cũng đói nên đành ngồi xuống bàn ăn.

-”Dậy rồi à?”

-”Hừ! Nấu cái gì vậy?”

Quang Anh tò mò, mùi hương toả ra chắc chắn là thịt gì đấy áp chảo, Đức Duy chỉ im lặng rồi lúc sau bê ra hai đĩa thịt cừu, biết em giận nên không dám nói gì.

-”Thịt cừu? Ê…đừng nói là…”

-”Ăn đi”

Đức Duy găm một miếng thịt bỏ vào miệng rồi từ từ nhai Quang Anh cũng ăn theo, nó nhìn gã tự ăn thịt đồng loại thì có chút sợ ngang lỡ gã hứng lên cái ăn thịt mình luôn thì sao? Kệ đi thôi cứ ăn tiếp nghĩ đến mới sợ.

Ăn xong nó lau miệng rồi lại chui vào giường nằm trốn vì giận gã, chỉ nghe bên ngoài vài tiếng lạch cạch rồi khi ngóc đầu lên cái nữa là thấy Đức Duy đang ngồi bên cạnh mình.

-”D…duy…ngài ạ…”

Quang Anh sợ nên hơi lùi lại.

-”Ừm? Mày sợ tao hay gì vậy?”

-”Gì…ai thèm sợ…”

Quang Anh nói chứ cũng sợ thiệt.

-”Giận hả? Ưm…tao không biết bạn đời là gì, nhưng mà tao làm việc đó với mày rồi đúng không?”

-”Ai thèm giận…với lại…là em dụ ngài làm chuyện đó…ngài có biết làm đâu, mà lỡ cô ta làm chuyện đó với ngài…là là coi như em không còn là gì của ngài hết a…”

-”Sao lại không là gì?”

Đức Duy không hiểu, nó chỉ im lặng một chút rồi cũng nói gã nghe.

-”Ngài với cô ta cùng loài…làm…làm sẽ có thai, có thai thì phải chịu trách nhiệm làm chồng của cô ta đó! Chồng là bạn đời là phải ở cạnh cô ta quài quài luôn không được ở với ai khác hết…”

Quang Anh giải thích mà mếu máo hết cả lên, nó rưng rưng nhìn gã thấy vậy Đức Duy liền kéo nó vào lòng để dỗ dành. Quang Anh thút thít hồi lâu cũng im lặng mà úp mặt vào lòng gã đúng là hồ ly giả trang khóc vậy chứ giả bộ hết đó, nó chỉ có hơi quạo khi đồ chơi bị người ta dành thôi.

-”Rồi, rồi tao làm chuyện này với mày rồi tao chịu trách nhiệm với mày! Được không?”

Đức Duy ôm eo nó mà ra sức dỗ dành thấy vậy nó giả bộ róng lên một tiếng chứ mặt nó thì vui bỏ mẹ.

-”Vâng…ưm…nhưng mà ngài cứ mày tao…chả tình cảm xíu nào hết trơn…ngài phải kêu Quang Anh là em cơ!”

Môi nó áp lên môi gã khi dứt lời bắt đầu nũng nịu phũng phịu làm nũng, thấy vậy Đức Duy đồng ý cũng chịu gọi nó là em.

-”Em ăn no chưa? Máu của nó còn trong tủ lạnh nếu em muốn uống thì cứ mở ra lấy…”

Đức Duy hơi ngượng ngùng nhưng cũng xưng em với nó, Quang Anh khoái liền phũng phịu lắc đầu.

-”Em muốn máu của ngài cơ!!!”

Quang Anh dí sát miệng vào cổ gã thấy vậy gã liền túm lấy mỏ nó kéo lên mà hôn cái chụt lên môi nó.

-”Không được!”

-”Đi mò…a…ngài bảo nếu làm thì ngài cho máu a~ vậy giờ chúng ta làm nha?”

Đức Duy chưa kịp nghĩ thì Quang Anh đã ôm cổ gã mà mút lấy môi gã như kẹo ngọt, nó trườn người dậy ngồi lên người gã như thỏ con. Quang Anh đảo lưỡi đẩy cái lưỡi ranh mãnh mình vào chọc ghẹo lưỡi gã mà ra sức đá, hai cái lưỡi như hai con rắn cứ trườn qua trườn lại đá nhẹ vào nhau, mông nó bắt đầu cạ ngoáy lên đũng quần gã lồn nhỏ cũng rỉ nước bắt đầu ra sức khiêu gợi vào đầu cặc bự nhanh hơn.

-”hah…miệng em ngọt quá…”

-”Vậy anh có muốn thử miệng dưới không~?”

Quang Anh khẽ cười rồi khựng người dậy bằng đầu gối rồi tụt quần xuống rồi quay mông lại, Quang Anh cúi người xuống nắm sấp xuống chổng mông xinh lên vào mặt đẹp trai gã mà lắc lư cái lồn hư, nó đưa tay kéo quần gã xuống.

Đức Duy nhìn lồn nó  liền lấy hai tay kéo đùi non lại rồi úp mặt vào liếm, vừa liếm mút vừa nhào nặn làm bụng dưới nó cồn cào không thôi, Quang Anh cắn nhẹ môi rồi cúi xuống bú cặc gã.

Tay nó múp míp nhỏ bé trước cặc bự thô to, vừa sờ nắn vừa nhìn ngắm đầu cặc to hoang dã vừa đáng yêu vừa dâm đãng, tay nó nhịp nhàng sốc lên xuống rồi bắt đầu nhanh hơn đùm dái cũng lung lay theo, Đức Duy run run cặc to lên vài vòng rồi chọc lưỡi vào lỗ lồn nhỏ ở trên, ở dưới nó bắt đầu mút chặt lấy cặc gã đầu cặc bự lòi ra lưỡi vừa liếm mút vừa nút lấy cặc gã.

-”ứm…nh..nhanh quá…d…duy đừng móc mà…áh ah~”

-”em ăn sâu quá…ấm quá!”

Đức Duy đổi tư thế mà móc nó nãy giờ, gã cứ ra vào hết sức bằng hai ngón tay chai sần nham nhở, Quang Anh run rẩy lồn co thắt rồi nhịn được vài phút lại nắn ra, gã thấy nó nằm banh háng xụi lơ mà chưa đút cặc vào trong chơi thì khẽ cười rồi cúi xuống hôn lên môi nó.

Chân nó bị vắt lên cổ gã mọi đường cong bị vay bắt, Đức Duy nắm lấy eo nó rồi đút cặc vào, được nới lên không còn cảm giác đau chỉ hơi nhói gã bắt đầu thúc mạnh nhưng chậm rãi vào lồn nhỏ.

Quang Anh kêu lên như đĩ cái, vừa hưởng thụ vừa ôm cổ gã hôn lấy hôn lấy hôn để lồn bị đụ đến đánh ra bọt mà vẫn không ngừng nuốt cặc bự

-”Ưm…ahah…đ..đừng chậm chậm á…á ngài ơi em sướng~”

-”Người em làm bằng nước à? Ướt giường rồi~”

Đức Duy khẽ cười rồi nắm lấy eo nó bóp bóp, cả hai hôn nhau thật lâu rồi nhìn nhau đắm đuối. Cặc lớn var lồn nhỏ bạch bạch bạch như phim sex trang nắng cực.

-”Không biết…ức…ực…ta mà đẻ thì ra c…ớ ớ…con gì ahh…”

-”Thử là biết chứ gì~”

-”Áh áh…ngài ngài…ứmmm…s…sâu quá…ngài đừng bắn…hức…ngài lấp đầy em rồi~”

-”Agh…phê quá…em sướng thật~ tao bắn rồi”

Đức Duy rút cặc ỉu xuống ra nhìn nó, tinh bơm đầy bụng khiến nó chịu không nổi mà ngất luôn mới hay, gã ôm lấy nó như món đồ chơi nhỏ lần đầu cảm thấy yêu ai đó gã không biết nữa trong cái không gian này có nó thì hạnh phúc thật đấy chẳng đùa.

Sau hôm đó Đức Duy có bạn đời là một Vampire xinh xắn gã yêu bé nhỏ cưng nựng hết mức chứ không như lần đầu kéo nó ra từ đống phân gà…

_______________

Mấy bạn thích qanh ngu ngơ hả ok để chap sau
4/5 cho toilaaizzz15 ne...

Oke bye bye mãi iu nhoaaaaa vote cho tui nhó cảm ơn mấy ní hehee



















Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro