3P - Nếu hôn sau Kỷ chiếm vợ của thanh niên Kỷ ở Bách Phượng Sơn

[Oneshot/3P/Vong Tiện] Nếu hôn sau Kỷ cướp vợ của thanh niên Kỷ ở Bách Phượng Sơn. (Kết)

Tên gốc: 【忘羡】假如百凤山婚后机截胡了青年机(下)

_______________________________

| Hạ |

Ngoại y và trung y đều bị xé rách. Khí lực của Lam Vong Cơ thực sự rất lớn, việc trực tiếp bị đè xuống khiến sắc mặt của Ngụy Vô Tiện đỏ bừng, không cách nào phản kháng. Lòng bàn tay lạnh lẽo mang theo vết chai mỏng nhẹ nhàng xoa nắn lên lưng Ngụy Vô Tiện khiến cho hắn không tự chủ được mà run rẩy.

"Từ từ! Ngươi đừng chạm vào ta!" Cơ thể liền né về phía bên kia....

"A!"

Lam Trạm của thời thanh niên vô cùng tức giận, y có chút nóng nảy kéo lý y đang cản trở y xuống, cũng vô tình xé nát quần áo.

Vải vóc trượt xuống và treo lủng lẳng ở khuỷu tay. Lam Vong Cơ ôm lấy ngực của Ngụy Vô Tiện, há miệng cắn lên vai của hắn.

Trước có hổ sau có sói. Ngụy Vô Tiện không thể không nói thật là xúi quẩy. Hắn há mồm gào khóc vài tiếng. Lam Vong Cơ ở phía trước lại vỗ vào thắt lưng, cắn mạnh lên môi của hắn.

Người này hôn vô cùng mãnh liệt. Y áp lên hai cánh môi mỏng kia mà dây dưa khiến cho Ngụy Vô Tiện tê dại cả người. Còn không chờ đến lúc Ngụy Vô Tiện thăm dò liếm liếm vào vết thương bị nứt ra kia, đầu lưỡi của Lam Vong Cơ đã xâm nhập vào trong. Ngoài miệng cũng trở nên ác độc, cuốn chặt đầu lưỡi của Ngụy Vô Tiện mà dây dưa.

"Ưm ưm ưm!! Không được----- A!" Ngụy Vô Tiện mở to mắt, mặc cho hơi nước dần đọng lại ở khóe mắt chảy xuống. Hắn còn chưa rõ ràng tình huống trước mắt là gì liền bị hai người này hung hăng ức hiếp. Ngụy Vô Tiện nâng tay, muốn đánh ngất Lam Vong Cơ ở trước mặt hắn.

Ai ngờ vừa mới giơ tay lên liền bị một cái mạt ngạch trói chặt. Sau đó được nam nhân trước mặt nhẹ nhàng xoa lấy. Lam Vong Cơ liền buông Ngụy Vô Tiện ra, ngón tay khẽ vuốt ve nơi bị mạt ngạch cuốn lấy, ánh mắt ấm áp nhìn thẳng vào Ngụy Vô Tiện. Ôn nhu mở miệng:

"Vẫn là như vậy, tương đối ngoan."

"Ha......Cái rắm!" Ngụy Vô Tiện hung hăng lấy tay chà xát miệng của mình. Sau đó tay của hắn liền bị Lam Trạm nắm chặt lấy.

Người phía sau tựa như đang liếm láp một thứ mỹ vị vậy. Y khẽ hôn lên từng đốt ngón tay của Ngụy Vô Tiện. Đầu lưỡi mềm mại ướt át nhẹ nhàng liếm lên ngón tay thon dài, một loại cảm giác tê dại dần dần chiếm lấy hắn.

"Từ từ.....Ta nói với các ngươi, làm thì làm, nhưng đừng có làm y hệt theo những thứ này được chứ?"

"Không được."

Quả thực là trăm miệng một lời.

Ngụy Vô Tiện trầm mặc. Hắn thích lấy đao trực tiếp làm đến việc kia. Sảng khoái lại hào phóng. Hắn biết rõ Lam Vong Cơ thích bản thân, trong lòng của hắn cũng không thấy phản cảm, ngược lại còn có chút thích thú. Nam nhân thôi, làm thì làm. Hôn hôn hít hít để làm gì vậy?

"Nghe lời, ngươi sẽ đau." Lam Vong Cơ hôn lên lòng bàn tay của Ngụy Vô Tiện, tay kia trượt dọc theo lưng của Ngụy Vô Tiện về điểm sâu thẳm trong bờ mông mềm mại của hắn, nhẹ nhàng nhào nặn.

"Ôi! Ngươi làm gì vậy!" Ngụy Vô Tiện kinh ngạc đến mức mông run rẩy, nhưng cũng không chán ghét sự đụng chạm của Lam Vong Cơ. Biết rằng nam nhân phải dùng phía sau, hắn cũng không cảm thấy bài xích. Hắn đưa tay giữ lấy tay của Lam Vong Cơ, y cũng không chút khách khí mà cho thêm hai ngón tay vào.

"A!" Bên trong quá chặt, Lam Vong Cơ cảm thấy ngón tay của mình bị cuốn lấy đến mức có chút chịu không nổi. Nơi tiêu hồn kia gắt gao cắn chặt lấy ngón tay của y mà không chịu thả. Lam Trạm ở phía sau liền trấn an mà sờ lên phía trước của Ngụy Vô Tiện, làm cho người này thả lỏng hơn một chút.

Tuy rằng kỹ thuật của thanh niên vừa ngốc lại vừa ngây ngô, nhưng cũng khiến cho thân thể run rẩy của Ngụy Vô Tiện dần dần trầm tĩnh lại.

Lam Trạm cúi đầu hôn lên tai của Ngụy Vô Tiện, "Ngụy Anh, ngươi thích không?"

"Ừm? Thoải mái....thoải mái muốn chết.....Tiếp tục nào! A-----" Ngụy Vô Tiện là một người cực kì biết cách hưởng lạc thú. Hắn lắc lắc cái mông đang ngậm lấy ngón tay của Lam Vong Cơ, bất mãn khẽ co rút phía sau của huyệt thịt, ý muốn bảo Lam Vong Cơ có thể tiếp tục.

Một ngón tay tiếp tục xâm nhập vào phía sau, bởi vì Ngụy Vô Tiện quá phối hợp, tiểu huyệt liền nhanh chóng được mở rộng. Thủy dịch dính vào xen kẽ giữa các ngón tay tạo thành những sợi chỉ dài. Lại nhìn vào vẻ mặt hưởng thụ, khóe mắt đỏ ửng mà dựa vào lồng ngực của Lam Trạm, cổ họng tràn ra vài tiếng rên rỉ, đùi gác lên lưng của Lam Vong Cơ. Hắn giống như một tiểu yêu tinh câu dẫn đi hồn phách của người khác.

"Ừm-----thoải mái........ha, Lam Trạm nhẹ tay một chút.......Ha.......được rồi phía sau của ta------a! Gần giống như.....được ......... á! Vào đi......."  Ngụy Vô Tiện nâng mông lên ngồi xổm xuống rồi dùng huyệt khẩu của mình cọ cọ tại vật lớn của Lam Vong Cơ. Hai chân hắn ngồi lên trên đùi của Lam Vong Cơ, hai tay lại khoác lên trên vai của y, nét mặt ửng hồng cầu người tiến vào, còn vặn vẹo vòng eo tràn đầy phóng đãng.

Tâm Lam Vong Cơ khẽ động, nhưng mà y còn chưa cởi đi quần áo ở dưới hạ thân. Chỉ thấy Lam Trạm gấp gáp mà cởi đi quần áo dưới thân, lộ ra dương vật của nam nhân, không chút lưu tình mà tiến vào huyệt khẩu ướt át kia.

"A! Thật lớn...từ từ.....chậm một lát....." Ngụy Vô Tiện bị đợt đánh úp này đè cho trực tiếp gục xuống lồng ngực của Lam Vong Cơ.

Lam Trạm đẩy mạnh, cuối cùng lại cực kỳ khiêu khích mà liếc mắt nhìn Lam Vong Cơ một cái tựa như trả thù việc trước đó không lâu Lam Vong Cơ đã ngăn cản chuyện tốt của y.

Lam Vong Cơ hạ mắt xuống, không thèm để ý đến bản thân của thời thanh niên. Ngụy Vô Tiện bây giờ là lần đầu tiên, dùng đồ vật lớn đến như vậy của y thực sự không tốt, y khẽ lui người về phía sau, nhìn ái nhân của mình đang bị trầm mê trong tình dục, đưa tay vuốt ve lưng của Ngụy Vô Tiện mà an ủi.

Lam Trạm nắm chặt lấy thắt lưng của Ngụy Vô Tiện, dưới thân không ngừng va chạm vào nội bộ ướt át. Ngụy Vô Tiện bị cắm đến thoải mái, ngẩng đầu ư ư a a mà kêu.

Hắn thường lắc lắc mông phối hợp với động tác của Lam Trạm, cự vật tiến vào huyệt khẩu mang theo tiếng nhóp nhép, miệng huyệt mềm mại phá lệ phóng túng, mỗi lần nhận ra đồ vật đang được mình ăn vào muốn đi ra, đều không chịu buông tha mà co rút lại, hận không thể làm cho cự vật kia lớn lên ở bên trong cơ thể của mình.

Ngụy Vô Tiện lo hưởng thụ Lam Trạm cũng không quên để tâm đến người lớn trước mắt mình.

Hai mắt của Ngụy Vô Tiện mơ màng, há mồm cắn lấy quần áo ở dưới hạ thân của Lam Vong Cơ, nghẹn ngào nói: "Để cho ta giúp ngươi đi."

Cái miệng nhỏ kia lưu loát cắn lên kéo quần của Lam Vong Cơ xuống. Vật kia rõ ràng còn lớn hơn của Lam Trạm, hưng phấn mà từ bắn từ trong quần ra,  vô tình đập vào miệng của Ngụy Vô Tiện.

Ngụy Vô Tiện rên rỉ một tiếng, đưa tay vuốt ve cây gậy cứng rắn kia mà kinh ngạc nói: "Thật lớn, ừm.....nhìn thấy liền.....A! Lam Trạm nhẹ thôi......."

Hầu kết của Lam Vong Cơ khẽ động, ấn lấy gáy của Ngụy Vô Tiện nói: "Được."

Ngụy Vô Tiện luôn làm việc rõ ràng. Hắn há miệng muốn nuốt vật lớn này vào trong miệng. Nhưng đến khi nó đụng đến yết hầu hắn mới nhận ra bản thân không có năng lực đó. Chỉ có thể buông ra dùng đầu lưỡi liếm thử.

Đối với việc hầu hạ thứ này hắn không có chút kinh nghiệm nào, chỉ có thể lại liếm lại hôn, đảo quanh đầu lỗ chuông. Hắn tò mò thử đem cự vật xâm nhập vào trong miệng, bắt chước theo động tác giao hợp.

"Ôi....." côn thịt quá lớn, Ngụy Vô Tiện thực sự ngậm không nổi, hắn dùng một tay cầm lấy cự vật, ánh mắt mê ly mà dùng đầu lưỡi liếm lên trên, tựa như đang mút mứt quả vậy, liếm láp dọc theo cán phát ra từng tiếng nhóp nhép dâm mỹ.

Hô hấp của Lam Vong Cơ có chút dồn dập. Hai tay y cực kỳ kiềm chế mà đè lấy hai bả vai của Ngụy Vô Tiện. Rốt cuộc y cũng chịu không nổi mà bắn ra, phun lên trên mặt của Ngụy Vô Tiện.

Tiểu Lam Trạm ở phía sau cũng sớm đã bắn ra, tinh dịch hơi lạnh lẽo đọng lại trong bụng Ngụy Vô Tiện. Nhưng mà người này lại không biết mệt nhọc mà tiếp tục thao lộng. Ngụy Vô Tiện liếm liếm bạch trọc dính nơi khóe miệng, ngẩng mặt nhìn về phía sau nói.

"Được rồi, bắn đều đã bắn rồi, mau buông ta ra nha?"

Cảm thấy có hai ngón tay lại xâm nhập vào phía sau, sắc mặt của Ngụy Vô Tiện thoáng trở nên khẩn trương, vội vàng ôm lấy của Lam Vong Cơ nói:

"Ngươi làm gì vậy?"

Lam Vong Cơ ôm Ngụy Vô Tiện vào trong lòng, làm cho mông của người này khẽ nhếch lên, ngón tay qua lại tại miệng huyệt mà uy hiếp, không cần nói cũng có thể biết rõ đáp án.

Lam Trạm có chút đau lòng mà hôn lên khoé mắt của Ngụy Vô Tiện, lạnh giọng nói với Lam Vong Cơ: "Hắn chịu không nổi."

"Ta tự có chừng mực." Lam Vong Cơ rũ mắt nhìn một Ngụy Vô Tiện non nớt kêu to, lại cho nguyên một ngón tay vào. Lư hương quả thực rất kỳ diệu. Chỉ cần muốn trong mộng xảy ra việc gì, thì nó đều có thể biến thành sự thực.

Miệng huyệt vốn đã chứa đựng một cái côn thịt, giờ phút này lại còn có thể mở ra mà nuốt thêm hai ba ngón tay vào. Mà thủy dịch lại quá nhiều, chảy dọc từ miệng huyệt xuống đùi.

"Ưm......nơi đó của ngươi quá, cái người này.....A!!" Ngụy Vô Tiện sảng khoái mà ngửa đầu, huyệt thịt mới được khai bao không bao lâu lại thực sự có thể chứa đựng được hai côn thịt. Ngụy Vô Tiện hoảng hốt cảm thấy bản thân không đạp ngựa nổi nữa (????), phải nuốt liền hai cây. Cảm giác nuốt trọn hai thứ kia ở bên trong vô cùng rõ ràng, nước mắt của Ngụy Vô Tiện không tự chủ được mà rơi xuống. Hắn dễ chịu đến mức không biết năm nay là năm nào.

"Ngụy Anh..."

"Ngụy Anh..."

Cả hai đều đang gọi hắn, đều đang cắm vào bên trong hắn. Ngụy Vô Tiện thất thần đến nỗi nhận không ra ai là Lam Vong Cơ, ai là Lam Trạm. Hai đồ vật không khác biệt là bao dùng sức làm ác trong cơ thể của mình. Ngụy Vô Tiện nức nở la lên, vùi đầu vào ngực của Lam Vong Cơ. Hai chân run rẩy bị Lam Vong Cơ ôm vào ngực. Lam Trạm ở phía sau còn không ngừng xoa bóp đầu vú, hôn lên gáy của hắn.

Dưới thân không ngừng vang lên tiếng của dâm thủy va chạm. Điều này làm cho Ngụy Vô Tiện cảm giác bản thân sắp bị làm đến chết rồi. Hai đồ vật này lại phối hợp vô cùng tốt, tần suất cao mà chuyển động lại rất nhanh. Ở dưới thân, hai cây côn thịt khiến cả người hắn truyền đến cảm giác tê dại.

Hắn nhắm mắt lại, bị thao lộng đến ngất xỉu

Nhang ở bên trong lư hương còn đang cháy. Ngụy Vô Tiện mở to hai mắt, sau đó lưu loát mà xoay người lại, lại vì bị đau thắt lưng mà la lên một tiếng, cả người diễu võ dương oai mà túm lấy tóc của Lam Vong Cơ, giả bộ hung dữ nói
"Ngươi nhìn lại ngươi đi! Đoàn kết với tiểu Lam Trạm mà bắt nạt ta! Nên phạt thế nào đây?"

Lam Vong Cơ sớm đã quen với phong cách của đạo lữ nhà mình, thuận theo mà giữ lấy thắt lưng của Ngụy Vô Tiện, cúi đầu, nhẹ giọng nói: "Nhưng rõ ràng là ngươi ở trong mộng, nguyện ý làm như vậy."

Ngụy Vô Tiện há hốc mồm mở to hai mắt, hung hăng cắn mạnh lên cổ của Lam Vong Cơ.

"Ngươi quản ta sao! Ta nguyện ý đó!"

____________________________

Beta: Cá.

Trans by: Dannn_pie.

31.10.2021

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro