Không được phép nhìn mỹ nhân
[ Oneshot / Vong Tiện ] Không được phép nhìn mỹ nhân.
Tên gốc: 【忘羡】美人不可看。
Link: https://shanyuwanwanluo.lofter.com/post/2017c4b4_1cbb98121
-> Sau xạ nhật chi chinh, Vong Tiện đang trong thời kỳ bị tình yêu nồng nhiệt bao quanh.
-> Không được nhìn lão bà của Hàm Quang Quân !
-> Tính chiếm hữu cực kì lớn, Hàm Quang Quân hận không thể đánh dấu chủ quyền ngay tại chỗ!
-> Một tên Kỷ Kỷ chua ơi là chua!
________________________
Lam Vong Cơ luôn muốn đem Ngụy Vô Tiện về Vân Thâm Bất Tri Xứ. Trong đó, chỉ còn vẫn là con người thì đều có thể đoán được lý do. Ngụy Vô Tiện lười biếng nhìn ánh mắt tràn ngập mong chờ của Lam Vong Cơ, cười nói: "Nhanh như vậy mà đã muốn lập gia đình cùng với ta hả? Ngươi không muốn chờ thêm vài năm nữa sao?"
"Ta không..........." Hai bên tai của Lam Vong Cơ sớm đã đỏ bừng, lại bướng bỉnh nhìn hắn, "Ngươi không muốn làm vậy sao?"
Nói không muốn chính là không thể nào. Nếu như không thích Lam Vong Cơ, Ngụy Vô Tiện hắn sẽ không ở chung với người này lâu như vậy, càng sẽ không đem bản thân tặng cho y. Ngụy Vô Tiện chống cằm cười nói: "Còn đang xem xét biểu hiện của ngươi đây."
Nhân gian đều nói Ngụy Vô Tiện xinh đẹp tựa thiên tiên, vì thế thiên tiên Ngụy Vô Tiện liền đi trêu ghẹo Lam tiểu cải trắng.
Như vậy, tâm trạng của Lam Vong Cơ vô cùng tốt, ngay cả khi có đệ tử tới muộn cũng không truy cứu đến cùng.
Đệ tử nhỏ này cẩn thận nhìn Lam Vong Cơ, đến lúc chắc chắn mình đã an toàn mới thôi nhìn. Nhưng hắn từ nhỏ liền đã nghe về uy danh của Lam Vong Cơ, trong lòng tràn đầy nghi hoặc. Đồng thời lại không tự chủ được mà đem ánh mắt nhìn về phía Ngụy Vô Tiện đang ồn ào huyên náo ở đằng kia.
Hắn nhìn lại ---- quả nhiên!
Ngụy Vô Tiện sinh ra vốn đã rất đẹp, làm cho các đệ tử liên tục nhìn hắn. Hắn lại còn không thèm để ý, chỉ chuyên tâm nhìn phu quân nhà mình đang chăm chú giảng bài với dáng vẻ vô cùng đáng yêu.
Lam Vong Cơ lạnh lùng nhìn nhóm đệ tử vài lần. Nhóm thiếu niên vốn đang hưng phấn liền không dám nhìn Ngụy Vô Tiện nhiều hơn nữa.
Mà lại có một tên đệ tử to gan lớn mật, đã dám đến muộn, còn liên tục quay đầu lại nhìn Ngụy Vô Tiện, nhìn nhiều đến mức đỏ bừng cả mặt cả mày.
Ngụy công tử thật là xinh đẹp!! Dung mạo tinh xảo, mắt hoa đào ôn nhu. Cổ tay mảnh khảnh nhẹ nhàng nâng lấy mặt của hắn, mang theo một ít ý cười trông vô cùng đáng yêu. Tóc dài mềm mại được cẩn thận tỉ mỉ cột lấy. Xuyên qua ánh mặt trời, đệ tử nhỏ thậm chí còn thấy được khi Ngụy Vô Tiện khẽ cười còn mang theo những tia nắng lấp lánh.
Ngụy Vô Tiện cảm giác có người nhìn mình, liền quay đầu lại cười với tiểu đệ tử.
Nháy mắt, tiểu đệ tử liền mở cờ trong bụng, hai má đỏ bừng.
Đúng lúc Lam Vong Cơ nhìn về phía này. Y mắt lạnh nhìn vào tiểu đệ tử, vừa kịp lúc, khóa học đã hết giờ. Lam Vong Cơ đi đến trước mặt đệ tử nhỏ kia, giọng điệu lạnh lùng nói: "Xinh đẹp không?"
Đệ tử nhỏ mơ mơ màng màng gật đầu lia lịa: "Đẹp đẹp!!"
"Hôm nay đến muộn, nhìn thẳng vào tiền bối, thái độ vô lễ đối với tiền bối, chép phạt gia quy mười lần, ngày mai nộp." Lam Vong Cơ nói xong liền không còn nhiều lời, mang Ngụy Vô Tiện ra khỏi phòng học, không thèm để ý đến tên đệ tử kia đang thống khổ kêu rên.
"Ha ha ha ha ha ha ha Lam Trạm, làm sao ta có thể là trưởng bối được cơ chứ! Chẳng lẽ ta lại là Lam nhị phu nhân sao ha ha ha ha ha..." Ngụy Vô Tiện ôm lấy bả vai của Lam Vong Cơ, cười đến đau cả bụng.
Lam Vong Cơ ôn nhu nhìn nhìn hắn, nắm lấy cổ tay của hắn, nhẹ giọng nói: "Ngươi biết là tốt rồi."
Ngụy Vô Tiện chớp chớp mắt nhìn hắn, khóe miệng mỉm cười: "Biết cái gì?"
Lam Vong Cơ nghe vậy liền nhìn hắn, cúi người ghé vào tai hắn nhẹ giọng nói -------
"Ngươi là Lam nhị phu nhân của ta."
"Người khác không được phép nhìn."
Vong Cơ: Lão bà là của ta là của ta!!!!
________________________
Trans by: Dannn_pie
23.08.2021
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro