Chương 35


Vương Nhất Bác tắm nước nóng xong bị Tiêu Chiến nhét vào chăn ấm, uống một ly sữa nóng rồi ngủ thiếp đi, mãi đến sáng hôm sau mới tỉnh lại.

Sau khi tỉnh lại, Vương Nhất Bác có chút choáng váng, cổ họng giống như bị lửa thiêu đốt, cậu nhìn thoáng qua điện thoại di động, có mấy bạn học bình thường quan hệ tốt gửi lời thăm hỏi, ngược lại không nghĩ tới chuyện bát quái kia, nhìn qua cũng là thật tâm thật ý quan tâm cậu, nhưng Vương Nhất Bác cũng không có phản ứng.

Lâm Viễn chỉ gửi một câu xin lỗi, Vương Nhất Bác mím môi, mặt không chút thay đổi kéo đen hắn.

Rõ ràng chỉ cần hai người bọn họ cùng nhau đem chân tướng sự thật nói ra liền không có chuyện gì, nhưng bộ dáng bị cậu ép buộc của Lâm Viễn thật sự là làm cho người ta suy nghĩ lung tung, mới có thể gọi người nhà tới, mới có thể có những chuyện sau này, Vương Nhất Bác một chút cũng không cảm thấy hắn vô tội, cũng không muốn tiếp nhận lời xin lỗi của hắn.

Còn lại tất cả đều là tin nhắn Lý Thời gửi tới, ngay từ đầu cả hàng dấu chấm than biểu đạt nội tâm của hắn sóng to gió lớn, đến dấu nghi vấn phía sau biểu đạt nghi hoặc của hắn, phía sau tất cả đều là lời an ủi cùng lời giải thích của hắn ——

“Mẹ kiếp!! Bác ca, cậu trả lời điện thoại tôi ah! ! Người đâu? ”

“Bác ca cậu sẽ không nghĩ quẩn đó chứ???.

"Không sao đâu! Bác ca tôi không để ý đám ngốc X kia! Cậu trả lời điện thoại của tôi trước đi! ”

"Vương Nhất Bác cậu còn coi lão tử là anh em của cậu không hả??"

“Cậu không nghe điện thoại nữa tôi sẽ gọi Tiêu ca đấy !!!”.

"Bác ca tôi thật sự lo lắng cho cậu, cậu không muốn nghe điện thoại tốt xấu gì cũng trả lời tin nhắn của tôi chứ? Chuyện không có gì lớn, trước kia xảy ra chuyện gì đều là cậu che chở chúng tôi, hiện tại đến phiên tôi che chở cho cậu! Còn chưa nói, cảm giác này còn rất không tệ! ”

"Mẹ kiếp. Tôi gọi điện thoại cho Tiêu ca cũng sắp khóc rồi, sau đó Tiêu ca nói cậu đang ngủ bên cạnh anh ấy, được rồi, là tôi không xứng. ”

"Bác ca, cho dù cậu thật sự thích đàn ông, tôi cảm thấy cũng không có gì to tát, cậu lại không làm chuyện trộm gà trộm chó, thích một người không phải là chuyện đường đường chính chính sao? Tại sao chỉ vì giới tính mà là hạ đẳng? Cậu yên tâm, tôi cảm thấy dì không giống người không nói lý, có thể là cậu đột nhiên công khai dọa bà ấy sợ hãi, hai mẹ con các cậu nói chuyện cho tốt được không? ”

  "Bất quá, vì sao cậu lại bức ép Lâm Viễn kia chứ??? Là Tiêu ca không đủ đẹp hay là Tiêu ca không đủ cứng? ”

“À Bác ca, cậu đừng nghĩ lệch, tôi nói là nắm đấm của Tiêu ca cứng rắn!”

"Có gì nói nấy, Bác ca, cậu nhìn Tiêu ca đi? Tôi nghĩ Tiêu ca phù hợp với cậu hơn! ”

Mắt thấy người này một mình chống đỡ một vở kịch, bíp bíp không ngừng, đề tài càng ngày càng thái quá, Vương Nhất Bác không nhịn được, ngắn ngủi cười một tiếng, sau khi hơi sửng sốt, mới nhếch miệng nở nụ cười.

Thằng ngốc này.

Có lẽ là thiếu đánh.

Tin nhắn trước đó là gửi mười phút trước, Vương Nhất Bác tính toán một chút, người này tám phần là trốn học, do dự muốn trả lời cái gì mới tốt, vừa mới đánh xong hai chữ, bên kia điện thoại liền gọi tới, Vương Nhất Bác bị dọa đến run tay, ấn xuống nghe máy ——

"Bác ca !!!!!!" Tiếng kêu tê tâm liệt phế từ trong micro truyền đến, thiếu chút nữa đâm thủng màng nhĩ Vương Nhất Bác, Vương Nhất Bác tức giận: "Gào cái gì hả? ”

"Ô ô ô bác ca cậu dọa chết tôi rồi QAQ!!! Bác ca, cậu đang ở đâu vậy? Ồ, cậu đang ở trên giường của Tiêu ca, cậu không sao chứ? Có gì khó chịu không? ”
Truyện chỉ được đăng tại w.a.t.t.p.a.d Hanhien55

  Lời này có thể hỏi đến nghĩa lớn rồi, vành tai Vương Nhất Bác có chút đỏ, cười mắng, "Câm miệng đi, lại trốn học hả? ”

“Chủ công không có ở đây, thần vô tâm thượng triều!” Lý Thời cười hì hì nói, "Bác ca bây giờ tôi có thể qua được không? Hai người có thuận tiện không? ”

“...... Muốn đến thì đến đi, âm dương quái khí ám chỉ cái gì đó! ”

“Hiểu rồi!” Lý Thời tê dại cúp điện thoại, chưa đầy mười phút sau, chuông cửa liền vang lên.

Sao hắn đến nhanh quá vậy? Vương Nhất Bác tỉnh táo vẫn còn ngồi trên giường, chuông cửa vang lên cậu cũng không hoảng hốt, dù sao Tiêu Chiến cũng sẽ đi mở cửa, cho đến khi chuông cửa vang lên nửa phút, Vương Nhất Bác mới phát hiện ra, Tiêu Chiến hình như không có ở nhà?

Làm thế nào có thể chứ? Dựa theo tính cách của Tiêu Chiến, xảy ra chuyện lớn như vậy, không có khả năng ném cậu ở nhà một mình chứ?

Anh ấy đi đâu rồi?

Lý Thời dường như không kiên nhẫn, dứt khoát vỗ lên cửa, vừa vỗ vừa gào thét, gào thét đến tiếng thứ ba, Vương Nhất Bác đen mặt mở cửa ra, Lý Thời "ú ui" một tiếng, trong nháy mắt khí thế liền chìm xuống.

Sao tên này lại giống như một diêm vương sống vậy?

Cẩn thận biểu diễn hộp cơm trên tay, Lý Thời nhỏ giọng thương lượng, "Tuy rằng mấy thứ này đều là Tiêu ca đã dặn dò kỹ, tôi chỉ cần cầm lên, nhưng mà. Đừng đánh vào mặt QAQ! ”

Vương Nhất Bác sắc mặt hơi trầm, nghiêng người cho hắn vào cửa.

"Ca tôi đi đâu vậy?" Đầu cậu có chút choáng váng, sau khi nhường người vào liền đến sô pha ngồi xuống, thuận tay ôm lấy một con heo bên cạnh, vô ý thức xoa xoa.

  Lý Thời mặc kệ vất vả bày cháo và rau xanh cho cậu, "Tôi cũng không biết, buổi sáng tôi gọi điện thoại cho Tiêu ca nói muốn tới tìm cậu, anh ấy sẽ không ở nhà, nói với tôi bảo tôi ở nhà hàng dưới lầu ăn chút gì đó, hỏi tôi có thể đợi cậu tỉnh lại hay không, nói là thuận tiện nhìn cậu ăn hết đồ ăn. ”

Vương Nhất Bác nhìn cháo trắng như tuyết cùng rau xanh mướt, chỉ cảm thấy không có một chút khẩu vị, vừa định cự tuyệt, liền nhìn thấy Lý Thời cứng mặt hù dọa, "Nếu em ấy không ăn, cứ chờ tôi trở về thu thập em ấy đi! Anh ấy chính là uy hiếp tôi a QAQ Bác ca cầu xin ngài cứu tôi một mạng! ”

"..." Vương Nhất Bác mới không tin Tiêu Chiến sẽ nói như vậy, bất quá đại khái cũng dặn dò hắn phải nhìn cậu ăn cái gì, tuy rằng quả thật không có khẩu vị gì, bất quá vẫn miễn cưỡng nuốt hai ngụm.

"Đúng rồi, tôi nhớ lúc trước cậu đã nói với tôi, cậu có một người anh họ ở khoa máy tính đại học A phải không?" Vương Nhất Bác mặt không chút thay đổi vừa nhai rau xanh vừa hỏi, rau xanh phồng phồng xếp chồng lên nhau, đem má thịt bảo bối trên mặt độn lên.

"Hi, có cần ngài chỉ thị không?" Lý Thời dương dương đắc ý lắc lắc điện thoại di động, "Tôi đã sớm liên lạc với anh ấy, nhưng hai ngày nay anh ấy học nhiều bận rộn, muốn tìm được địa chỉ IP của người đăng bài không nhanh như vậy, bất quá cậu yên tâm, anh trai tôi nói, chậm nhất chiều nay, anh ấy nhất định sẽ giúp chúng ta tìm được. ”

Vương Nhất Bác gật gật đầu, lại tiếp tục đọ sức với rau xanh.
-------------------------------
Huhuhu 😭 Tui mới đi làm nên cực kì bận rộn, sẽ up chương trễ nha, mong mọi người thông cảm
(。•́︿•̀。)(。•́︿•̀。)(。•́︿•̀。)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro