CHAP 8


La Tại Dân ngồi ở quán bar cả đêm. Có người từng nói với cậu, ly rượu là nơi chứa đựng sự cô đơn. Màn đêm lại như chiếc bình bao trọn lấy cậu, trong đêm đen vô vàn dòng suy nghĩ lướt qua, những ý nghĩ rời rạc không đầu không cuối, so với rượu lại càng làm cho người ta trầm luân hơn. Vô ý thả lỏng các ngón tay, khớp xương đau nhức như muốn nhắc nhở cậu quay lại dòng suy nghĩ chính của bản thân. Lúc trước vì sao cậu lại chọn mở một quán bar? Chính là vì cậu muốn được trông thấy rõ ràng nhất muôn hình vạn trạng của thế gian, mà ở nơi này tất cả những điều thiện hay ác đều thể hiện rõ ràng vô cùng. Sự mềm yếu trong suy nghĩ khiến La Tại Dân lại nhớ về thân phận omega của cậu, có lẽ là về mặt sinh lý, đó một sự lựa chọn định mệnh nằm sâu trong gen, không thể thay đổi.

Không muốn dính đến những người phiền phức cũng không phải là một kỹ năng tệ. Những người đặt điều nói xấu, không tôn trọng, không yêu thương. Những kẻ ngang ngược hay mỉa mai thì tránh xa. Quan trọng La Tại Dân ghét nhất chính là đem chuyện con cái ra để làm ăn. La Tại Dân giúp Lý Đế Nỗ hoàn toàn là vì bản năng omega trên người cậu, căn bản không có mục đích gì sâu xa.

Trừ những sở thích phức tạp ra, Lý Đế nỗ đối với cậu có lẽ là một người trong sáng thuần túy. La Tại Dân rất thích những người như thế, vậy nên cậu cảm thấy Lý Đế Nỗ rất tốt.

Không còn nghi ngờ gì nữa, cậu rất ngưỡng mộ Lý Đế Nỗ. Còn vài ngày nữa mới đến cuộc gặp theo lịch trình với nhà họ Giang, Lý Đế Nỗ đang bận thảo luận đối sách với Chu Mộ, nên hẹn gặp tại quán bar của La Tại Dân là tiện nhất - lý do là dù sao thì ông chủ La cũng đang đóng cửa và không có gì để làm. La Tại Dân tức đến nghiến chặt răng hàm, nghĩ thầm, sau này nhất định tính sổ với tên tiểu tử này.

Chu Mộ với La Tại Dân trước đây gặp nhau mấy lần, cũng không thân lắm, dù sao Chu Mộ cũng là người quen nên ba người ở cùng nhau cũng không quá khó xử. La Tại Dân nhìn alpha trước mặt, liếc quanh mấy lần rồi ngạc nhiên nói: "Bạn trai anh hả?"

Chu Mộ đang định ngồi xuống bên cạnh Lý Đế Nỗ, nghe vậy lập tức nhảy dựng lên, lui về phía sau hơn một mét lập tức phủ nhận: "Làm gì có?!"

Anh không yêu kiểu AA đâu, yêu đương với Lý Đế Nỗ á hả, anh đây thà tự đấm chết mình còn hơn.

Lý Đế Nỗ cũng ngạc nhiên, lập tức nói: "Chúng tôi không thân."

"Đúng đúng đúng, không hề thân." Chu Mộ không dám ngồi bên cạnh Lý Đế Nỗ, anh chuyển qua đi về chỗ bên cạnh La Tại Dân ngồi đối diện rồi ngồi xuống.

Lý Đế Nỗ nhướn mi, sao Chu Mộ ngồi cạnh La Tại Dân anh lại thấy không thuận mắt nhỉ? Dạo này trời nóng lắm hả ta? Sao mình lại cuống đến vậy? Chậc, phải làm ly whisky lạnh dập lửa mới được.

"Tôi muốn uống whisky lạnh." Lý Đế Nỗ nói.

La Tại Dân khoanh chân ngồi ở trên chiếc bàn thấp, chu chu mỏ: "Tự rót đi."

"Ông chủ La," Lý Đế Nỗ mở miệng nói, "Chăm sóc cho omega nhỏ tội nghiệp ik mò."

"Tôi đã nói tôi là kiểu áp bức nhân viên rồi mà, nhân viên Lý, đi rót đi."

"Lý Đế Nỗ cậu làm việc cho La Tại Dân hả?!" Chu Mộ ngạc nhiên nói.

La Tại Dân nhướn mày, "Anh cũng muốn làm hả?"

"Không không không, Lý Đế Nỗ sức dài vai rộng, cậu ta một mình cân hết được."

Lý Đế Nỗ cuối cùng tự mình đi rót một ly whisky, ngồi đối diện hai người kia, chung quy vẫn là nhìn không thuận mắt, bất mãn nói: "Chu Mộ anh với ông chủ tôi thân lắm hả mà ngồi kế bên cậu ấy?"

Chu Mộ khoanh tay dựa vào thành ghế sô pha: "Chứ tôi với cậu thì thân hả, tôi cũng chả phải bạn trai cậu."

K.O.

Lý Đế Nỗ buồn bực cúi đầu uống rượu.

"Không phải tới đây là để tìm cách hả?" La Tại Dân rút điện thoại, "Giờ tới chỗ tôi lừa lấy rượu uống hả?"

"Nghĩ xong rồi," Lý Đế Nỗ đặt cốc pha lê xuống, khó chịu sờ vào miếng dán ức chế sau gáy, "Tra ra được tối mai anh ta có đặt một phòng, tôi phải đi bắt gian."

Chu Mộ tặc lưỡi ngạc nhiên: "Cậu cũng giống oán phụ ghê."

"Chỉ cần trước khi đính hôn quậy đục nước dư luận lên, khiến Giang gia không cách nào gỡ hotsearch xuống. Nhất định phải quậy đục nước quậy um sùm. Không phải bọn họ đang muốn công bố chuyện này sao?" Lý Đế Nỗ xa xôi nói. Hơn nữa, anh vốn là alpha, hot search với dư luận cỡ đó chưa đủ trình đè chết anh được. Chẳng qua chỉ là diễn xuất, lĩnh vực mà Lý Đế Nỗ quen thuộc nhất mà thôi.

"Quậy kiểu gì? Đánh nhau một trận với anh ta ở khách sạn để thể hiện tình cảm đậm sâu hả? Chỉ sợ Giang gia bảo Giang Ngọc Khoan thành khẩn xin lỗi, giả vờ ăn năn sám hối liền lập tức thành toàn cho đôi uyên ương khổ mệnh hai người đó." La Tại Dân nhấc chân khỏi bàn, lạnh lùng nói, "Chi bằng giết hắn luôn, hoặc đánh cho nửa người tàn phế cũng được."

"Giết người là phạm pháp đó..." Chu Mộ ở một bên thuyết phục.

La Tại Dân nhàn nhạt liếc hắn một cái, thản nhiên nói: "Thì sao."

Quả nhiên là alpha mùi máu tươi, Chu Mộ sau lưng nổi hết da gà, bây giờ mới thấy ghét tin tức tố của bản thân sao lại là mùi rượu mận chứ, nghe yếu đuối vãi! Đều là alpha sao lại chênh lệch lớn đến vậy! Được thôi, còn Lý Đế Nỗ ở đây mà, chết tiệt, mùi thật của Lý Đế Nỗ cũng rất là đẹp trai nữa?! Chu Mộ đột nhiên rơi vào trầm tư.

Lý Đế Nỗ cũng thấy cách làm của bản thân chưa được thành thục cho lắm, cách của La Tại Dân lại dẫn đến sự cực đoan khác. Lý Đế Nỗ nhìn khuôn mặt thờ ơ vô cảm của La Tại Dân, ánh đèn ở quán bar lờ mờ, nửa khuôn mặt La Tại Dân chìm trong bóng tối, một nửa lại ngập trong ánh sáng, toàn thân được bao bọc bởi những bí ẩn, sương mù dày đặc. Thăm dò sâu bên trong, chỉ còn lại một mảnh hư vô.

"Mấy bức ảnh hay bất cứ thứ gì đều không có tác dụng thực tế, mấy thứ này không động đến anh ta nổi đâu." Lý Đế Nỗ nói.

"Giang gia đối với hắn ta đều rất dung túng thì cũng chỉ vì hắn là con một." Chu Mộ cuối cùng cũng điều chỉnh lại tâm trạng, "Nhưng Giang gia là một gia tộc rất cổ hủ, nếu như chúng ta không thể động đến Giang Ngọc Khoan, chi bằng bắt đầu từ Lý Đế Nỗ đi."

Lý Đế Nỗ ngừng động tác uống rượu, anh nuốt ngụm rượu, nhìn chằm chằm Chu Mộ: "Ý cậu là sao?"

"Nếu như Giang gia phát hiện cậu có bạn trai trước khi đính hôn, hoặc là không có chừng mực, Giang lão gia đó chắc chắn sẽ kịch liệt phản đối. Trong gia tộc họ, ông ta một tay che trời." Chu Mộ đáp.

La Tại Dân xoa xoa cằm: "Là chụp hình Lý Đế Nỗ ngoại tình hả?"

"Đừng có thẳng thắn quá như vậy được không?" Lý Đế Nỗ vừa nhấm chút muối còn chưa kịp uống rượu, vị mặn đắng lan tỏa trong khoang miệng.

Chu Mộ vỗ tay, giọng điệu quyết định: "Đi tìm alpha cho cậu thôi!" lại lập tức lùi về sau, "Tôi là nhất định không được rồi đó, tôi với cậu là người quen, chúng ta nhất định sẽ khó xử."

Lý Đế Nỗ cạn lời: "Chứ hồi nãy ai nói là không quen tôi vậy?"

Ánh mắt tập trung vào người La Tại Dân, khi đó La Tại Dân vẫn đang đọc cái sớ cằn nhằn của Quý Tầm, gương mặt thể hiện rõ sự cáu kỉnh, tóm tắt đại khái là: bác sĩ Quý của chúng ta lại bị alpha đá rồi, muốn chém người. Ý nghĩa sâu xa ý là: muốn La Tại Dân đi cùng anh đập cho tên kia ra bã.

La Tại Dân nhìn qua lại giữa hai người, giọng điệu không dao động: "Tôi? Làm bạn trai của Lý Đế Nỗ?"

Chu Mộ vội vàng nói: "Chứ sao, cậu là alpha nên cũng đâu mất gì đâu."

Đúng là không mất gì, vì cậu cũng là omega. Nhưng mà như vậy không hợp lý. La Tại Dân nghĩ.

Kỳ quái ghê, Chu Mộ cậu ta thật sự muốn yêu đương kiểu AA hả? Lý Đế Nỗ nghĩ.

Cả hai rơi vào im lặng, Chu Mộ cảm thấy bản thân sẽ bị cái bầu không khí này giết chết mất.

Giọng điệu La Tại Dân thản nhiên: "Vẫn là giết anh ta tiện hơn."

"Pháp luật cai trị xã hội." Chu Mộ thầm niệm Chú Đại Bi năm lần trong lòng.

Nghĩ đến Quý Tầm, La Tại Dân đột nhiên nói: "Không phải là không thể, nhưng Chu Mộ phải giúp tôi một chuyện."

Sao mà thương lượng đối sách còn đem bản thân vào bán nữa? Lý Đế Nỗ với La Tại Dân chắc mới là một phe. Chu Mộ đưa mắt nhìn Lý Đế Nỗ cầu cứu, Lý Đế Nỗ nghiêm túc gật đầu: "Cậu giúp cậu ấy, cậu ấy mới giúp tôi được."

Hừ, huynh đệ, tàn tiệc đi.

"Hay là mấy người cứ giết Giang Ngọc Khoan luôn đi, chứ tôi khổ quá rồi."

"Không được." Hai người đồng thanh nói.

"Chứ giúp kiểu gì?" Chu Mộ giơ tay đầu hàng.

La Tại Dân liếm khóe môi, cười nói: "Vận đào hoa của anh đến rồi."

Lý Đế Nỗ xen vào, "Ông chủ La sẽ không muốn đi xem mắt với Chu Mộ đâu, phải không?"

Chu Mộ: "Nói chuyện đàng hoàng đi, tôi cũng có giá lắm đấy."

La Tại Dân: "Biến liền."

Lý Đế Nỗ sờ miếng dán ức chế, tự nghĩ không lẽ kỳ dịch cảm của mình đến sớm sao? Tối nay anh rất khó chịu, đặc biệt bắt đầu từ lúc thấy Chu Mộ ngồi cạnh La Tại Dân. Không phải chứ, Lý Đế Nỗ nhắm mắt.

Lý Đế Nỗ hít thở sâu, chậm rãi nói: "Tôi không quản mấy người định làm gì. Tới lúc đó sẽ gửi địa chỉ cho mọi người, tin tức giữa chúng ta sẽ để lộ cho Giang gia, ảnh chụp cũng gửi cùng luôn. Ông chủ La không cần lộ mặt đâu, nên chắc là không ảnh hưởng gì đến cậu nhỉ?"

La Tại Dân trông cũng không để ý lắm: "Đương nhiên."

Trở lại xe thể thao của Chu Mộ, Lý Đế Nỗ nhắm mắt lại, anh thật sự rất mệt mỏi, lúc nào cũng nghỉ ngơi không tốt. Chu Mộ bảo anh thắt dây an toàn, Lý Đế Nỗ nhắm mắt đưa tay mò mẫm, chậm rãi cài vào. Lý Đế Nỗ vẫn luôn tìm kiếm mạng lưới quan hệ của La Tại Dân, nhưng cuối cùng chỉ phát hiện những người La Tại Dân qua lại thường xuyên cũng chỉ có hai anh em nhà họ Quý, đều là người có liên quan đến y học.

Quan hệ của La Tại Dân với Quý Tầm nhìn qua cũng giống quan hệ của anh với Chu Mộ, những cuộc kiểm tra lớn nhỏ thông thường đều do một mình Quý Tầm lo liệu, tuyệt đối không bao giờ qua tay người khác. Nói kỳ lạ thì cũng không kỳ lạ lắm, dù sao La Tại Dân trước đây cũng là trưởng tử của La gia, có đãi ngộ như vậy cũng không lạ, nhưng đến bây giờ vẫn được đối đãi như vậy, không lẽ bên trong có ẩn tình gì đó? Không lẽ cậu ta mắc bệnh nan y không thể tiết lộ hả?

Cơn buồn bực trong lòng Lý Đế Nỗ dâng lên, mở mắt nhìn vào màn đêm sâu thăm thẳm phía trước.

Quý Tân thuộc viện nghiên cứu, hạng mục nghiên cứu cụ thể không rõ lắm, nhưng chung quy có liên quan đến phân hoá. Lý Đế Nỗ cau mày càng chặt hơn, có lẽ sương mù trên người La Tại Dân hoàn toàn không phải là hư ảo, mà là sương mù dày đặc kia, mỗi một phần đều thực sự đáng ngờ.

"Mạng lưới quan hệ của La Tại Dân quá đơn giản rồi." Lý Đế Nỗ đột nhiên nói.

Chu Mộ vừa bật xi nhan vừa hỏi: "Sao vậy? Kiểu người như cậu ta xem chừng không cần quá nhiều mối quan hệ."

"Không, chỉ là tôi cảm thấy cậu ta có thứ gì đó không muốn quá nhiều người biết." Lý Đế Nỗ giải thích.

Chu Mộ hỏi ngược lại: "Vậy chúng ta coi là cái gì? Nhất là cậu coi là cái gì?"

Lý Đế Nỗ ấn ấn mi tâm: "Tôi không biết, chắc đơn thuần là quan hệ lợi ích thôi. Nhìn qua cậu ta ác độc giống như Giang Ngọc Khoan vậy."

Kể về cuộc gặp gỡ quen biết của họ, chẳng qua là những câu chuyện cứ thế nối tiếp nhau, không có gì quá rõ ràng và chính xác để nói đến cả. Giống như một giấc mộng vậy.

Chu Mộ đưa Lý Đế Nỗ đến cổng chung cư thôi, không muốn lái xe vào con hẻm chật hẹp kia nữa. Lý Đế Nỗ đẩy cửa bước xuống xe, sau khi đóng cửa lại, anh vội quay người dựa vào cửa sổ xe hỏi: "Cậu có thông tin liên lạc của La Tại Dân rồi đúng không? Ít tán gẫu với cậu ta đi. Có nghe không?"

"Lý sư phụ, cậu mà cũng tranh giành ghen tuông vậy sao?"

"Tuỳ cậu." Lý Đế Nỗ rất mạnh mẽ quay đầu bước đi.

Tranh giành ghen tuông hả? Làm gì có chuyện đó? Anh với La Tại Dân chỉ thuần túy là quan hệ lợi ích thôi nha?

Tác giả có lời muốn nói:

La Tại Dân: Giết hết đi.

Lý Đế Nỗ: Đừng để bản thân bị thương nha.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro