Chương 37: Buổi diễn tập 2

Sau khi những người tham gia đã chuẩn bị hoàn tất, buổi diển tập trước camera bắt đầu. Khi mỗi đội ngồi đợi trong phòng chờ sẽ được sử dụng cho buổi ghi hình này, một tín hiệu sẽ truyền đến màn hình trước mặt họ và nhanh chóng bắt đầu chiếu sáng trung tâm sân khấu nơi ghi hìnhdiễn ra.

Có vẻ như đoạn video quay trong studio vẫn đang được phát sóng.

"Đội 1 và 2! Hãy ra ngoài và chuẩn bị sẵn sàn!"

Nhân viên vừa mở cửa bước vào đã nhanh chóng nói nhanh chóng rồi ra ngoài. Không lâu sau khi đội thứ nhất và thứ hai bước ra qua cánh cửa mở, khuôn mặt của nhà sản xuất Muk Sa-hyeon xuất hiện trên màn hình.

"Các bạn có thể nghe thấy ở phòng chờ phải không? Chúng tôi sẽ diễn tập từ khâu giới thiệu MC, đi vao, giới thiệu đội, phỏng vấn, sân khấu, khuyến khích bình chọn và kết thúc."

Sau đó một nhân viên bắt đầu đọc kịch bản của MC. Ngay sau đó, đội đầu tiên xuất hiện trên sân khấu, và như nhà sản xuất Muk Sa-hyeon cho biết, phần giới thiệu và phỏng vấn đội đã diễn ra sau đó. Mỗi đội có khoảng một vài câu hỏi bao gồm các chủ đề chung về việc thành lập và luyện tập đội. Khi các thành viên của đội đầu tiên xấu hổ và liên tục dừng phát biểu, nhà sản xuất Muk Sa-hyeon đã bảo họ hãy sẵn sàng trước khi cuộc thi bắt đầu và tiếp tục.

"Junjae sẽ trả lời các câu hỏi liên quan đến việc thành lập đội, còn tôi sẽ phụ trách các câu hỏi liên quan đến luyện tập"

Mọi người được phép tự mình hỏi những câu hỏi cá nhân khác và mọi người đều gật đầu với những lời của Yoon Ji-heon. Sau đó tôi lại tập trung vào màn hình. Trước khi chúng tôi kịp nhận ra thì buổi biểu diễn của đội một đã sắp bắt đầu.

"Ôi trời!"

Khi phần đệm được phát và màn hình chiếu ở giữa sân khấu chuyển sang màn hình chiếu một thí sinh cụ thể từ một góc khác, phòng chờ ngay lập tức trở nên ồn ào. Khi tôi nghe thấy nó, dường như hiển thị cùng một màn hình như thể nó đang được phát sóng thực sự.

Một thí sinh ngồi ở hàng ghế đầu nhanh chóng lấy máy tính bảng ra để theo dõi và bắt đầu chụp ảnh màn hình trên màn hình. Có vẻ như họ đang muốn gửi  cho đội một, những người có lẽ chưa biết về nó.

Khi màn trình diễn của đội đầu tiên kết thúc máy ảnh bắt đầu ghi lại từng bức ảnh của mỗi người. Đó là cái gọi là Ending Fairy. Nghĩ mà xem, đội hình cuối cùng của sân khấu 'Tuyết tháng Bảy' ban đầu là đứng xung quanh để mọi người hướng vào nhau, nhưng theo yêu cầu của đội sản xuất, đội hình hướng về phía trước sân khấu đã được thêm vào. Trong khi tôi đang chìm đắm trong suy nghĩ, tự hỏi liệu tất cả có phải là do chuyện này hay không thì ending fairy đã kết thúc.

"Chúng tôi là nhóm số 1! Hãy ủng hộ nhóm 'làm tốt lắm'"!

Những người tham gia đội 1 dùng ngón tay vẽ số 1 về phía camera, camera này từ từ quét từ trái sang phải, tạo thành hình miệng xin bình chọn.

"Mọi người à, đợi một chút."

Lee Woo-rim gọi chúng tôi lại với nhau bằng giọng bí ẩn. Tôi quay lại xem có vấn đề gì không thì thấy Lee Woo-rim người đang có vẻ mặt nghiêm túc, đột nhiên giơ tay phải lên. Sau đó, anh làm một chiếc nhẫn tròn bằng ngón cái và ngón trỏ rồi uốn cong các ngón còn lại lên trên để tạo thành hình móc câu.

"Cái này thì thế nào?"

Khi chúng tôi nhìn anh hỏi anh ấy đang nói về gì, Lee Woo-rim đột nhiên đưa tay ra trước mắt chúng tôi.

"Sáu, sáu!"

Giờ nghĩ lại, hình bàn tay mà Woorim Lee tạo ra trông giống như số 6. Giống như đội đ ầu tiên giơ ngón trỏ để tạo thành số 1, ý tưởng dường như là chúng ta nên tạo ra số 6 bằng tay.

"Mọi người thấy ổn chứ? Thật dễ thương!

Chae Han-ul háo hức giơ tay và bày tỏ sự đồng tình. Tôi nghĩ rằng tôi có thể chỉ cần làm bằng 1 bằng một tay và 5 bằng tay kia, nhưng tôi không muốn nói. Bằng cách này, ý kiến làm số 6 bằng một tay của Lee Woo-rim đã được thông qua.

Chắng mấy chốc đã đến lượt đội thứ tư diễn tập, đội chúng tôi theo hiệu lệnh rời khỏi phòng chờ và tiến về trường quay. Chiếc máy tính bảng tạm thời được để lại trong tay một thành viên khác trong nhóm.

Khi chúng tôi đến trường quay, đội thứ tư đang trong quá trình diễn tập trên sân khấu. Khi chúng tôi đứng xếp hàng ở phía sau câu thang dẫn lên sân khấu theo chỉ dẫn, các nhân viên đã đến giúp chúng tôi đeo micro và tai nghe, thậm chí còn chỉnh trang quần áo cho chúng tôi. Khi tôi chuẩn bị xong, âm thanh truyền vào tai đ lột nhiên chuyển từ đội thứ tư sang đội thứ năm

Không lâu sau, đội thứ năm cũng bước xuống sau khi diễn tập xong, ngay sau đó chúng tôi nghe thấy tin nhắn giới thiệu đội của mình. Khoảnh khắc tôi leo lên những bậc thang thấp và cuối cùng bước lên sân khấu, khoảng trống dưới sân khấu hiện ra trong tầm mắt.

Một không gian tràn ngập bóng tối tương phản với ánh đèn rực rỡ trên sân khấu, nơi sẽ tràn ngập những khán giả tự gọi mình là người hâm mộ của chúng tôi chỉ sau vài giờ nữa.

Trong giây lát, tôi sợ hãi và dừng bước. Dù là trong trò chơi hay trên sân khấu, cuối cùng tôi cũng có cảm giác như mình đang đứng ở một nơi không nên ở. Cảm giác như mắt mình đang run rẩy vô cớ, tôi theo phản xạ lùi lại một bước, nhưng khi tôi bước sai một bước, một bàn tay to lớn chạm vào lưng tôi như muốn đỡ lấy cơ thể đang loạng choạng của tôi.

Khi quay đầu lại, Yeo Hyun-tae đang đứng đó với vẻ mặt không khác gì thường lệ. Yeo Hyun-tae, người đã nhìn tôi được một lúc, nhanh chóng bước bước đầu tiên và đi về phía trước, sau đó dừng lại và nhìn lại tôi. Khuôn mặt điềm tĩnh đó dường như đang nói với tôi rằng anh sẽ đợi tôi, và kỳ lạ thay, tôi dần dần cảm thấy thoải mái,

"Ừm"

Tôi thở ra nhẹ nhàng như muốn trút bỏ những suy nghĩ đang rối bời trong đầu, bước nhanh chân đứng cạnh Yeo Hyun-tae, quay đầu lại và ánh mắt chúng tôi lại gặp nhau. Sau đó, một nụ cười nhỏ dường như lướt qua khuôn mặt vẫn bình tĩnh của anh.

Sau khi tất cả các buổi diễn tập kết thúc và chỉnh sửa lại trang phục, kiểu tóc và cách trang điể m lần cuối, một thí sinh đột nhiên thốt lên: "Ah hh!"

Cậu hét lên và chạy ra hành lang phòng chờ ngay sau khi nghe thấy tiếng hét rằng lối vào khán giả đã bắt đầu, những thí sinh đã lao vào phòng chờ mà kia đã chạy ra ngoài. Có vẻ như đây chính là phòng chờ, nơi lắp đặt màn hình chiếu phim trường quay.

Khi tôi bước vào phòng chờ sau khi trang điểm xong, những người thí sinh chỉ im lặng nhìn chắm chằm vào màn hình như thể họ bị mê hoặc. Trong số đó có Lee Woo-rim và Jang Young- bin, những người có khuôn mặt trống rỗng.

Đánh giá bằng chiếc ghim trên tóc mái của Lee Woo -rim, có vẻ như anh ấy đã nhảy ra khỏi chỗ ngôi khi nghe tin mình là khán giả trong khi đang sửa tóc. Sau khi chen lấn qua những thí sinh khác và chạm vào vai Lee Woo-rim, anh ấy dường như tỉnh táo lại và quay lại đầy ngac nhiên.

"Việc ghi hình sẽ sớm bắt đầu."

Khi tôi chỉ vào phần tóc mái của anh ấy, Lee Woo-rim, người đã vô tình giơ tay lên, tỏ vẻ hối hận và nhanh chóng rời khỏi phòng chờ. Có lẽ vì có nhiều trường hợp như Lee Woo-rim  nên một số thí sinh trong phòng chờ gần như bị các thành viên cùng đội đến muộn kéo ra khỏi phòng chờ.

"À, lo lắng không ổn sao?"

Jang Young-bin hỏi với đôi môi run run, không thể rời mắt khỏi màn hình TV. Nhớ lại cảm xúc khi lên sân khấu tập luyện trước đó, tôi gật đầu nói rằng mình cũng rất hồi hộp.

"Nhưng không sao đâu."

Anh ấy nói thêm rằng bây giờ thì ổn rồi. Làm sao? Đối với Jang Young-bin, người đang nhìn lại với vẻ mặt thắc mắc, tôi đã trả lời bằng cách bổ sung thêm nhiều thông tin về những gì đã xảy ra trong buổi diễn tập.

"Anh cảm thấy tự tin vì mình là thành viên của một đội có các thành viên như Ji-heon, Jun-jae, Hyun-tae và Chan-seo, phải không?"

Ngay cả khi chúng tôi tệ một chút, chúng tôi cũng sẽ bị họ làm lu mờ. Jang Young-bin nói, "Vậy à?", giống như một cái cớ hơn. Sau đó anh ấy lắc đầu và nói rằng nó thực sự đúng.

Tất nhiên, có khả năng cao là tôi sẽ nổi bật hơn nếu không thể làm điều đó một mình, nhưng vì tâm lý của Jang Youngbin nên tôi đã im lặng

Trong khi tôi và Jang Young-bin đang quan sát khán giả bước vào một lúc thì các nhân viên từ xa bắt đầu hét to yêu cầu chúng tôi nhanh lên và chuẩn bị sẵn sàng, đồng thời nói rằng buổi ghi hình sẽ sớm bắt đầu. Ngay sau đó, các thí sinh đã hoàn tất mọi khâu chuẩn bị tập trung tại phòng chờ, và ngay sau đó, việc chuẩn bị cho buổi ghi hình chính thức bắt đầu.

Tín hiệu ghi hình tắt và màn hình đang chiếu cảnh khán giả lấp đầy trường quay quay mặt giữa sân khấu, ngay sau đó Son Chae-i xuất hiện trên sân khấu với nụ cười rạng rỡ. Son Chae- i  đang vấy tay như thể đã quen với tiếng hò reo ầm Ĩ, nhanh chóng ngồi vào giữa sân khấ u và giơ micro lên.

"Buổi biểu diễn tiếp tục!"

Trước lời nhận xét mà Son Chae-i đột nhiên đưa ra, tiếng reo hò đã dừng lại một lúc lại bùng lên dữ dội hơn. Khi màn hình quay lại phía khán giả trong tiếng reo hò, những dụng cụ cổ vũ vẫy cuồng nhiệt trên tay là điều đáng chú ý. Có vẻ như ảnh hoặc tên của những thí sinh đã được dán trên giấy, vải, quat, v.v.

"Và.... "Tôi ước gì tôi cũng ở đó."

Khi ai đó lẩm bẩm với giọng nghiêm túc, những lời nói trái ngược nhau phát ra từ khắp nơi, Ừm, tôi cũng có suy nghĩ tương tự nên cũng không có gì đ áng ngạc nhiên

Trong khi có một sự hỗn loạn ngắn ngủi trong phòng chờ, màn hình lại hiển thị Son Chae-i. Khi Son Chae-yi mở miệng trên màn hình, bầu không khí hỗn loạn nhất thời dịu xuống ngay lập tức.

"Xin chào, một trò chơi sinh tồn để trở thành thần tượng quốc dân! Rất vui được gặp lại các bạn đã đ ến tham dự cuộc thi đầu tiên của Take Care of My Idol Season 2! "Tôi là Son Chae-i, MC!"

Sau khi hoàn thành phần giới thiệu, Son Chae-yi cúi chào, và một người nào đó có mặt trong khán giả, đã lớn tiếng hét lên: "Đẹp quá!" Son Chae-i, người mỉm cười khéo léo và cảm ơn như thể anh đã quen với những phản ứng như vậy, tiếp tục nói trong khi lại dán mắt vào máy ảnh.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #novel