Chap 14: Hối lỗi

Thanh:Làm gì có nó ở đây.

Phượng:Đrồi!!

Hải:Chứ nó đi đâu rồi??mới thấy nó hồi nãy mà!

Duy:đi...nước....ng..ngoài

Hải:Hả!!!

Phượng kéo áo Duy lại.

Phượng:m nói lm gì?bí mật mà*nói nhỏ với Duy*

(*Lm=Làm*)

Hải:Toàn...nó đi nước ngoài thì rồi hả?*hoang mang+buồn*

Mạnh:ko dấu gì anh, Toàn nó qua nước ngoài rồi.

Hải:sao ko cho tao biết

Duy: Nói chi??? Anh với nó ct rồi mà!

Hải:sao m biết t với nó ct?

(Ct=chia tay)
(T=tao)

Duy: Toàn nói!mà sao anh với nó ct v?

Hải:t ko biết, nó kêu ct trc t!

Mạnh:ờ.

Hải:mà giờ Toàn nó lên máy bay chưa?

Thanh:chưa đâu nó mới tới sân bay thôi à!anh định đi tìm nó à!!

Hải:ừm...chắc ko kịp đâu.

Phượng:còn kịp đấy...

Hải liền mở cửa phòng của cả đội xuống sảnh bắt xe ra sân bay ra đến nơi anh chạy đi tìm cậu chạy từ chỗ này sang chỗ khác ko thấy Toàn đâu anh nghĩ*Chắc mấy Toàn thật rồi*, anh cứ mãi chạy tiếp chạy ko ngừng , anh chạy đc lúc thì thấy bóng dáng nhỏ bé giống cậu đang đứng chờ ai , anh chạy lại chỗ Toàn.

Hải:T...Toàn*thở hồng hộc*

Toàn:Anh đến đây làm gì?tôi vs anh ct rồi mà.

Hải:anh xin lỗi*năm tay Toàn*, em cho anh một xơ hội đi Toàn.

Toàn:*hất tay anh xuống*, xin lỗi anh chúng ta ko thể quay lại.

Hải:anh xin em mà, anh sẽ ko làm cho em mệt mỏi đâu!

Toàn:ko*rưng rưng nước mắt*

?:Chuyến bay mang số J3379 Vietnam Airlines  chuẩn bị lên máy bay.

Toàn:bây giờ tôi lên máy bay ko thể nói chuyện vs anh nữa , chào!

Hải:T....toàn , anh xin lỗi mà Toàn!*khóc*

Lúc này Toàn kéo vali đi lên máy bay cậu vừa đi vừa rơi nước mắt ở ngoài nói vậy thôi chứ trong lòng cậu rất buồn.

Hải:coi như mất thật rồi!!

*Phía mọi người*

Thanh:Chắc anh Hải ra sân bay với thg Toàn rồi nhể!

Phượng:ừm...

Duy:cho chừa cái tội có ny rồi mà chơi với con gái khác!đáng đời anh Hải.

Mạnh:thôi thôi bớt đi ông nội.

*cốc cốc*

Duy:ai v?

Ngân:Là tôi!

Thanh:cô qua đây chi?

Ngân:Tôi tìm anh Hải!

Mạnh:sao??tìm anh Hải , tức cười , cô nghĩ cô là ai.

(Con ad:đrùi , cô nghĩ cô là ai , Toàn là của Hải ké nhoa😂)

Ngân:xớ...không thèm tôi đi về phòng tôi đây!

Phượng:không tiễn nha!!

Lúc này Hải đi về trên tay cầm một chai rượu với tâm trạng buồn mà nói ko lên lời , anh đã lỡ làm mất người mình thương. Do uống say quá đi mà vấp phải thứ gì đó mà té luôn.Đúng lúc cả đội xuống đi dạo thấy Hải té mọi người chạy lại đỡ.

Thanh:anh Hải anh có sao ko?

Phượng:Hình như ảnh uống say rồi, đỡ ảnh dậy đi.

Thanh cõng Hải lên lưng mình và đi lên phòng.

Thanh:trùi ui.ăn gì nặng thế ko biết!

Cậu đặt anh xuống giường liền lấy tay sờ trán coi có sốt ko ai dè sốt thiệt luôn , cậu liền lấy khăn với nước ra lau tay lau chân cho anh.lúc này Phượng và đồng đội nhào vô phòng.

Phượng:sao rồi ổng khỏe chưa?

Thanh:haizz...mới zô mà m hỏi khỏe chưa , chiu.

Phượng:chắc chưa đâu ha!

Thanh:ừ.

Duy:Tội ổng ghê

Mạnh:Sao tội?

Duy:Thì đó...đi tìm một người mình thương mà thg Toàn nó hết thương Hải rùi.

Trọng:ừ , đâu như tao với anh Dũng mối tình đẹp nhứk nách lun(nhân zật mới xuất hiện + Dũng Tư)

Dũng: đúng lun bồ iu❤

Thanh:ọe...ghớm 🤢.cơm chóa suốt ngày.

Trọng:tin t đấm m không👊.

Thanh:thôi thôi giỡn xí mà.

Duy:thôi m với anh Phượng chăm ổng đuy , bọn tao về phòng nha .

Thanh:ừa..

Mọi người thì cx zề phòng , lúc này Phượng gọi cho Toàn.

*reng reng*(tiếng chuông giả trân)

Toàn:alo tao nghe.

Phượng: mày khỏe hông!

Toàn:vẫn khỏe nha , mà điện t chi zị?

Phượng:điện hỏi thăm thui, mà t nói nghe này nè.

Toàn:Nói??

Phượng:anh Hải bị bệnh rồi mày ạ!

Toàn:gì???bệnh , rồi ảnh có sao ko?có khỏe ko?

Phượng:chưa khỏe lại đâu?nhưng sao mày quan tâm ổng zị.

Toàn:kh..không có

Phượng:mày đừng có chối, còn thương ổng đk?

(*đk=đúng ko*)

Toàn:thôi đi chọc t quài , khi nào ổng khỏe nói tau nhe!

Phượng:okay bạn hiền

Toàn:tao cúp nha , đang bận rùi.bye

Phượng:ừm bye.

Hai người người vừa cúp xong thì Hải vừa ngồi dậy liền , mà ngồi dậy á thì người mệt mỏi đau lưng rồi còn chóng mặt nữa.

Thanh:Anh khỏe chưa?

Hải:người còn uể oải quá với hơi mệt!

Phượng:anh nghỉ ngơi đi!

Hải:ừm...mà em vừa gọi ai đấy?

Phượng:à Toàn!!

Hải:gọi Toàn hả!!nó vẫn khỏe chứ!!

Phượng:nó vẫn còn khỏe anh cũng  phải chăm sức khỏe của anh nữa chứ!

Hải:t biết rồi!

Thanh:anh có ăn gì ko em mua cho?

Hải:mua đại cháo đi!

Thanh:ok , đợi em đi mua.

Hải:ừ..

Phượng:Anh Hải này!

Hải: Sao!

Phượng: anh còn thương Toàn ko?

Hải: ờm...ờm cái này biết.

Phượng: sao lại ko biết, còn đk nếu còn thì quay qua xl nó đi .

Hải:tao sợ nó ko quay lại.

Phượng:Chưa thử sao biết!

Thanh:Cháo tới rồi đêy.ăn cháo nè anh Hải.

Hải:ừm để đó đilát t ăn.

Thanh:ok anh ăn xong nhớ nghỉ ngơi đi ha, bọn em cx phải đi ngủ có gì thì kêu em ha.

Hải:ừm tao biết rồi!!

Mọi người thì đi về phòng ngỉ ngơi , hải cũng đi nghỉ luôn

Gợi ý nói riêng của con tác giả nhe:
Ngân thì bay lại về nhà rồi nha mọi người.Do tui ko ghi trong truyện á tui nói riêng.





End chap 14

Tui ko bít khi nào end truyện lun á mọi người. Tui mới học online xong lun , do hôm nay thứ 2 học 4 tiết chứ thường ngày 5 tiết lun á mấy pà.

Hehe liệu tui làm truyện này có ai xem ko ha , chắc dở nên m.n ko xem á. Hết truyện này tui định ra chuyện mới á m.n có nên làm không . còn giờ thì pp mụi ngừi👋👊







Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #châu