Thư Gửi Yeon Yi.
Bài trước @jijineko "TRUE COLORS'
Bài sau @wink3un "Sự trừng phạt của thánh thần"
///
BGM: 1000X ---- Jarryd James
Gửi Yeon Yi:
Nếu bố nhớ không nhầm thì đây là lần đầu tiên bố viết thư cho con.
Bố nghĩ chúng ta đã có mối quan hệ giao tiếp rất tốt trong nhiều năm qua và bố rất vui cũng như tự hào về điều đó. Nhưng điều này cũng dẫn đến việc không có bức thư tử tế nào được lưu giữ giữa chúng ta. Tất nhiên đây không phải là sự tiếc nuối, những lời nói đó sẽ còn đọng lại trong trí nhớ của bố và con.
Tuy nhiên, bố vẫn muốn viết bức thư này cho con. Bố nghĩ con sẽ không để ý nếu những lời bố viết không truyền tải được hết suy nghĩ của bố.
Mục đích chính của việc viết bức thư này là chúc con sinh nhật vui vẻ và tự do trưởng thành.
Hôm qua con nói muốn về Hàn Quốc đón sinh nhật với ông bà nội, còn muốn chú Sanghyeok từ Ý về càng sớm càng tốt, làm bố nhớ lại năm con sáu tuổi, con đã khóc lóc và nắm lấy quần áo của bố yêu cầu bố ngăn những khách mời trong buổi tiệc sinh nhật của con lại, không cho người ta rời đi. Lúc đó mặt con mũm mĩm lắm, bố luôn thích nhéo má con. Bây giờ đã là mười bốn năm sau, con đã lớn lên thành người mà con muốn trở thành, và con cũng không muốn bố giữ lại mọi người trong buổi tiệc sinh nhật của con nữa.
Han Yeon Yi hai mươi tuổi đã là một cô gái khiến bố cảm thấy hạnh phúc. Con thông minh, có trách nhiệm, tốt bụng, dũng cảm và rất xinh đẹp (cha con và bố đã rất lo lắng về chuyện sau này con sẽ bị những kẻ xấu lừa dối vì vẻ ngoài của mình), mặc dù đôi khi cũng có lúc nhạy cảm và nóng nảy. Nhưng trong lòng bố, con là cô gái hoản hảo nhất.
Bố cảm thấy vô cùng may mắn và hạnh phúc khi có được một người con gái như con, và bố sẽ cảm thấy như vậy từ ngày con chào đời cho đến ngày bố ra đi.
Đồng thời bố cũng cảm thấy vô cùng xấu hổ và có lỗi với con vì con đã trở thành con gái của bố. Nếu con còn nhớ, con đã từng được hỏi là: "Mẹ của bạn đâu?" Bố nói con được sinh ra bởi bố, thì họ lại hỏi rằng người cha còn lại của con là ai. Và con luôn không có câu trả lời.
Bố đã không thể cho con một gia đình trọn vẹn, không thể trao cho con hai tình yêu thương đáng quý mà con xứng đáng được nhận. Đây là điều mà bố không thể tha thứ cho chính mình.
Nhưng mà, con vẫn tốt đẹp mà lớn lên, bố thực sự rất mãn nguyện.
Khi trưởng thành, con sẽ bước vào một thế giới hoàn toàn mới. Bố và cha con vẫn sẽ cố gắng ở phía sau để bảo vệ cho con nên con không cần phải lo lắng về điều này. Chỉ là trong một thế giới mới, con sẽ thấy nhiều điều kỳ lạ và trở nên thiếu niềm tin, điều này sẽ ảnh hưởng đến những nguyên tắc và điểm mấu chốt mà con luôn tin tưởng.
Con sẽ hoảng sợ và bối rối, nhưng hãy tin rằng đây là hành trình của riêng con và con không cần phải tự vấn bản thân vì điều đó. Đây là bài kiểm tra tự do đầu tiên đối với con khi trưởng thành và chúng ta tin rằng con có khả năng vượt qua nó. Nhưng dù thế nào đi nữa, đừng nghi ngờ bản thân, sinh nhật thứ hai mươi của con chỉ là cột mốc để đánh dấu rằng con sắp trưởng thành, không có nghĩa là từ nay con sẽ cô đơn.
Con phải có trách nhiệm với bản thân mình, nhưng nếu con muốn thì dù con có ở đâu, bố và cha cũng sẽ đợi con về nhà.
Đến đây, con có thể bối rối không hiểu tại sao cha, người chưa từng xuất hiện trước đây, lại xuất hiện nhiều lần như vậy trong bức thư này. Và đây là lý do thứ hai khiến bố muốn viết bức thư này cho con.
Con thường hỏi bố rằng cha con là người như thế nào và bố luôn nói "Con biết đấy." Bây giờ thì rõ rồi nhé, bố không nói dối con.
Bởi vì anh ấy luôn ở bên cạnh con.
Con có thể không nhớ, nhưng lần đầu tiên con gặp anh ấy là khi con bốn tuổi. Hồi đó chúng ta ở Mỹ, con đang chơi bóng với bơ đậu phộng trong khu vườn nhỏ. Ngay lúc con khóc vì không đuổi kịp bơ đậu phộng, người vội vàng chạy đến an ủi con ngay khi vừa xuống xe chính là cha của con.
Bố chưa bao giờ nói với anh ấy rằng con là con gái của bố và anh ấy, và anh ấy cũng chưa bao giờ hỏi. Nhưng có lẽ anh ấy đã biết điều đó rồi.
Anh ấy nói con có đôi mắt rất giống bố.
Thật ra, lúc mới sinh con giống anh ấy hơn, không khóc không nháo, dường như con trưởng thành hơn những đứa trẻ mới sinh khác. Chú Jaewan ôm con, giả vờ chán ghét ra mặt nhưng tay lại rất cẩn thận để chú Song Kyungho nhìn con, chú Bae của con vui đến mức sắp khóc tới nơi. Bố nhớ thời điểm đó là vào mùa thu, y tá để con vào lồng ấp để tiện chăm sóc hơn. Trong thời gian đó, ngày nào bọn họ cũng đến bệnh viện để thăm con, còn mua cho con một đống váy hoa nhí và đồ chơi mà vài năm nữa con mới mặc được.
Lúc ấy, họ luôn yêu cầu bố nói chuyện với cha con về chuyện này, nhưng bố cảm thấy mình đã rất may mắn khi có con rồi. Chưa kể lúc đó cha con mới lên làm huấn luyện viên, công việc bận bịu đến nỗi ngủ còn không ngủ đủ giác.
Và quan trọng hơn, lúc đó giữa chúng ta không có quan hệ gì cả.
Để kể cho con về chuyện cũ sẽ mất rất nhiều thời gian, nhưng nếu con tò mò, con có thể hỏi cha con. Suy cho cùng, nếu câu chuyện của bố và cha con được viết thành kịch bản thì sẽ không ai dám quay đâu.
Điều đó quá xa vời.
Về phần cha của con, mặc dù anh ấy luôn tồn tại trong cuộc sống của chúng ta với một thân phận khác nhưng anh ấy vẫn luôn yêu thương con, chỉ vì vấn đề của bố mà cha con mới không thể dành cho con tình yêu đó một cách công khai, cởi mở dưới thân phận một người cha ruột.
Vì thế bố muốn xin lỗi con và cha của con. Đây là điều bố đã làm sai khi còn trẻ.
Bố vẫn đang suy nghĩ về vấn đề này, nếu bố có thể dũng cảm cho cha con một cơ hội lúc mới sinh con ra thì mọi chuyện có khác không? Có lẽ con sẽ không tức giận trước những câu hỏi trẻ con đó.
Con không cần phải gọi anh ấy là "Chú" trong mười sáu năm, và con không cần phải lo lắng về tình yêu và hôn nhân của bố - ít nhất con không phải hỏi số điện thoại của bố Son, một người bố đơn thân ở trong lớp (Mặc dù ông ấy không cho bố nói nhưng thực ra người bố khác của Son vẫn chưa chết, chỉ là ông ấy nói dối Son rằng người kia đã chết.)
Quan trọng hơn, con có thể tận hưởng tình yêu của anh ấy dành cho con một cách thoải mái hơn và anh ấy có thể xuất hiện một cách hợp pháp vào cuộc sống của con với tư cách là cha của con.
Vì vậy, bố sẽ không yêu cầu con tha thứ cho những lỗi lầm của bố. Nếu con muốn trách mắng cho bố, bố sẽ không bào chữa cho chính mình.
Nhưng con hãy hứa với bố một điều, dù con có ghét bố và trách móc bố đến đâu cũng đừng nghi ngờ tình yêu của bố dành cho con và cha con.
Con có thể thắc mắc tại sao lúc đó chúng ta không ở cùng nhau, tại sao anh ấy không đến Mỹ cùng bố, hoặc tại sao bố không ở lại với anh ấy.
Bố chỉ có thể nói cho con biết, trong thâm tâm của bố và cha con luôn mong muốn người kia có được nhiều thứ hơn là tình yêu.
Anh ấy muốn bố có một cuộc sống mới sau khi nghỉ hưu và bố muốn anh ấy tiếp tục leo lên một ngọn núi khác trên hành trình của mình. Chúng ta không có gì để tiếc nuối với nhau, bố và cha con chỉ cảm thấy có lỗi với con.
Và cả hai chúng ta có thể chấp nhận mọi sự đổ lỗi và tức giận của con.
Ban đầu chúng ta dự định đợi đến khi sinh nhật của con kết thúc rồi mới nói với con, nhưng lần này bố đã tự mình nói với con tất cả những điều này mà không nói với anh ấy. Bố không biết điều này có công bằng với con không, nhưng bố nghĩ con sẽ không ghét nếu chúng ta thành thật cùng con.
Nếu con buồn, bố ở đây để xin lỗi con.
Bố xin lỗi, Yeon Yi, đáng lẽ ra bố không nên lừa dối con lâu như vậy.
Nhưng hãy để bố nói với con chuyện này. Cha con sẽ bay về từ Ý vào ngày mai. Anh ấy đã mua cho con một chiếc váy mà con đã ấp ủ từ lâu, thậm chí có thể mang đến cho con nhiều thứ mà con thích hơn. Vì việc này anh ấy đã bay tới ba nước trong ba ngày, nên đừng trách anh ấy nhé?
À, vâng, anh ấy không đi công tác ở Ý.
Chú Sanghyeok của con, tức là cha của con, mặc dù ông ấy sở hữu một công ty, nhưng cũng coi như đã nghỉ hưu nhiều năm rồi.
Nói rằng ở Mỹ có một chi nhánh là nói dối, con đã bao giờ thấy một người mở công ty nào có thể hàng ngày đưa đón con đi học, đón bố tan làm và thậm chí còn giúp bố chăm sóc bơ đậu phộng chưa?
Vì vậy, bố thực sự hy vọng con có thể chấp nhận anh ấy và chấp nhận bố, người đang giấu con điều này.
Nếu đồng ý với bố, con có thể đến bắt tay bố sau khi đọc bức thư này được không?
Bố hy vọng con sẽ làm như vậy, bố cầu nguyện bằng cả trái tim mình.
Bố Của Con.
Ngày 23 tháng 1 năm 2048
(P.S. Định dạng này có đúng không?)
(P.S. Nếu con thực sự tức giận và cần nổi loạn, bố cho phép con uống rượu trong bữa tiệc sinh nhật, uống rượu với Son Do Woo và hôn cậu ấy.)
(P.S. Nhưng chỉ vậy thôi. Nếu không, chú Son của con sẽ vui mừng đến mức lôi hai đứa đi đăng ký kết hôn cho dù con trai ông ấy và con đều chưa đủ tuổi hợp pháp, đến lúc đó bố con sẽ liều mạng với ông ấy.)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro