Chương 188: Hiện trạng Vân Châu

Sơn đầu của Tiêu Cảnh Đình (萧景庭).

"Trở về rồi à!" Hứa Mộc An (许沐安) tươi cười đón lấy Tiêu Cảnh Đình nói.

Tiêu Cảnh Đình gật đầu, ngã vật xuống giường nói: "Ừ!"

"Ngươi trông rất mệt mỏi!" Hứa Mộc An đi tới xoa bóp vai cho Tiêu Cảnh Đình.

Tiêu Cảnh Đình được Hứa Mộc An bóp rất thoải mái, hạnh phúc kêu lên: "Không nổi tiếng thì bị coi thường không tốt, nhưng nổi tiếng rồi, vị giác bị mọi người vây quanh cũng không dễ chịu!"

"Giết được Ngự Yêu Lão Nhân (御妖老人), danh tiếng của ngươi vang xa." Trước đây sơn đầu này của họ vắng vẻ lạnh lẽo, gần đây người qua lại tấp nập, thật náo nhiệt.

"Có câu người sợ nổi tiếng, lợn sợ béo, nổi tiếng rồi người nhìn vào ta cũng nhiều, các ngươi cũng phải cẩn thận." Tiêu Cảnh Đình nói. Lần thi đấu này, hắn để lộ trận bàn, khí thế sát thủ lớn như vậy, sợ rằng không ít thế lực đều sẽ nhòm ngó.

"Biết rồi, yên tâm đi, mấy đứa nhỏ kia cũng không phải dễ bắt nạt."

Tiêu Cảnh Đình có chút vui mừng nói: "Đúng vậy! Đều nhiều năm như vậy rồi, đều có thể đảm đương một mặt được rồi." Vừa mới tới đây, mấy đứa này còn đều là Trúc Cơ, hiện tại đều kết Đan rồi.

"Đúng rồi, ngươi đi giết Từ Thanh Sơn (徐青山) không gặp nguy hiểm chứ?" Tiêu Cảnh Đình không yên tâm hỏi.

Hứa Mộc An lắc đầu, giọng điệu bình thản nói: "Không có, bất quá là một Kim Đan hậu kỳ thôi, một mình ta không phải đối thủ, còn có bốn người bọn họ nữa, thuận lợi lắm."

"Vậy thì tốt." Tiêu Cảnh Đình gật đầu nói.

"Chìa khoá Thông Thiên Tháp (通天塔) đã lấy được rồi chứ?" Hứa Mộc An hỏi.

Tiêu Cảnh Đình gật đầu, nói: "Lấy được rồi, Diệp gia rất thoải mái, đúng rồi, ta nghe nói Thông Thiên Tháp không phải vật của giới này, nó tới từ thượng giới."

"Tới từ thượng giới?" Hứa Mộc An có chút hiếu kỳ hỏi.

Tiêu Cảnh Đình gật đầu, nói: "Có lưu truyền như vậy, Thông Thiên Tháp tổng cộng mười hai tầng, nhưng người nơi này nhiều nhất cũng chỉ tiến vào tới tầng thứ tám, nghe nói tầng mười hai của Thông Thiên Tháp là một cái thang lên trời tiến vào tiên giới, có thể từ đó phi thăng nhập tiên giới."

"Ngươi nghe từ đâu vậy?" Hứa Mộc An hỏi.

"Diệp tiểu thư đem nó kể như chuyện kể cho ta nghe, Thông Thiên Tháp mỗi lên một tầng, nguy cơ tăng gấp bội, nghe nói trong lịch sử cũng chỉ có tu giả tiến vào tầng thứ chín, tầng mười hai rốt cuộc là cảnh tượng gì, luôn chỉ là một lời đồn." Tiêu Cảnh Đình nói.

Hứa Mộc An cúi đầu, không khỏi suy nghĩ miên man.

"Nghĩ gì vậy?" Tiêu Cảnh Đình nhìn Hứa Mộc An nói.

Hứa Mộc An cười một tiếng, nói: "Không có gì, sau khi tiến vào Thông Thiên Tháp, vạn sự cẩn thận, cho dù không có thu hoạch, cũng không sao, đừng cưỡng cầu, an toàn là quan trọng."

Tiêu Cảnh Đình gật đầu, nói: "Cái này ta biết."

"Ta nghe nói, chìa khoá Thông Thiên Tháp, không phải chỉ có ba mươi cái, tổng cộng có một trăm hai mươi cái, Thương Minh tuy là thế lực lớn nhất của Tinh Vân Đảo (星云岛), nhưng còn có một số thế lực, ẩn mà không ra, nhưng cũng phi thường không tầm thường, nghe nói, chín mươi cái chìa khoá còn lại, có mười tám cái không biết đi đâu, hai mươi sáu cái phân tán trong tay các thế lực khác của Tinh Vân Đảo, số còn lại nằm trong tay yêu tộc." Hứa Mộc An nói.

Tiêu Cảnh Đình gật đầu, nói: "Ta cũng nghe nói, trong biển sinh tồn vô số yêu thú, có không ít yêu thú đã hoá hình."

Tu vi của yêu thú đạt tới Nguyên Anh, liền có thể hoá hình, hải thú dù có thể hoá hình, cũng không thích cư trú trên đất liền, bình thường đều ẩn nấp ở biển sâu, kỳ thực trong Tinh Vân Đảo, số lượng yêu thú hoá hình, vượt xa tu giả Nguyên Anh kỳ, một khi yêu thú phát sinh bạo loạn, tu giả Tinh Vân Đảo sẽ rất nguy hiểm.

"Đúng rồi." Hứa Mộc An lấy ra pháp khí, đưa cho Tiêu Cảnh Đình, "Đây chính là pháp khí của Từ Thanh Sơn rồi, ngươi vì cái gì mà đối với pháp khí này kiên trì như vậy vậy!"

"Không gian ngọc bội có phản ứng, pháp khí này là dùng Bất Tử Mộc chế tạo, mà Bất Tử Mộc, có thể luyện chế Đoạn Chi Tục Mệnh Đan (断肢续命丹), có thể thúc đẩy đoạn chi tái sinh." Tiêu Cảnh Đình nói.

"Trần Húc nói, nguyên liệu thô của pháp khí này có thể là Bất Tử Mộc, Bất Tử Mộc là một trong Tam Đại Thần Mộc, nghe nói đạt được nó, liền có được bất tử chi thân." Hứa Mộc An nói.

Tiêu Cảnh Đình có chút kinh ngạc nói: "Trần Húc lại biết Bất Tử Mộc?"

Hứa Mộc An gật đầu, nói: "Đúng vậy."

Tiêu Cảnh Đình tràn đầy khâm phục nói: "Tiểu tử này, đúng là bác lãm quần thư a!"

Hứa Mộc An gật đầu, nói: "Trần Húc biết có chút nhiều."

......

Thanh Vân Tiên Môn (青云仙门).

"Cừu tiền bối, Trần tiền bối tới rồi." Vệ Ly (卫离) đối với Cừu Vân (仇云) đang bận rộn trong linh dược viên nói.

Hai mươi năm trước, chính ma lưỡng đạo phát sinh đại chiến, đại chiến kéo dài hơn mười năm, hai bên đều bị thương, sau đó hai bên đều lùi một bước, phân chia địa bàn trên biển, tu chân giới lại lần nữa khôi phục hoà bình trên phạm vi lớn, phạm vi nhỏ vẫn đánh đánh giết giết.

"Trần tiền bối, sao lại tới rồi?" Cừu Vân nhíu mày nói.

Trần Lập Phong (陈立峰) trong đại chiến chính ma lưỡng đạo, đứt một cánh tay, thực lực giảm bớt không ít, nhưng so với những tu giả Nguyên Anh chết trong đại chiến, Trần Lập Phong lại có thể nói là may mắn.

Vệ Ly tràn đầy hưng phấn nói: "Cừu tiền bối, bất luận là Trần tiền bối hay Mục tiền bối, tới Thanh Vân Tiên Môn đều không phải tìm môn trung lão tổ, mà là tìm ngài, ngài thật có mặt mũi a!"

Cừu Vân lườm một cái, nghĩ thầm: Mặt mũi là cái gì, có thể ăn được không? Trần Lập Phong tới đây, phần lớn là vì Tiêu Cảnh Đình, vị lão tiền bối này không biết từ nơi nào nghe được, Tiêu Cảnh Đình cùng hắn quan hệ không tệ, liền nhiều lần tới Thanh Vân Tiên Môn, tìm hắn bàn luận Tiêu Cảnh Đình.

Hắn cùng Tiêu Cảnh Đình là có một ít giao tình, nhưng hắn đối với Tiêu Cảnh Đình hiểu rõ, cũng có hạn.

Trần Lập Phong đi tới đi lui chính là hỏi những vấn đề đó, nói được hắn đều nói rồi, Trần Lập Phong lại vẫn không chán hỏi, ký ức của tu giả Nguyên Anh nên rất tốt a! Trần Lập Phong thương là cánh tay, cũng không phải đầu, không đến mức có chứng hay quên chứ.

Cừu Vân thở dài một tiếng, có chút chán nản nói: "Trần tiền bối tới, ước chừng chính là hỏi ta Tiêu Cảnh Đình lúc nào trở về, Trần Húc lúc nào trở về." Quỷ mới biết bọn họ lúc nào trở về, Trần Lập Phong mỗi lần hỏi, hắn đều không biết nên trả lời thế nào.

Vệ Ly nhìn biểu tình của Cừu Vân, nói: "Tiêu tiền bối, biến mất cũng đã lâu rồi."

Cừu Vân gật đầu, nói: "Ừ! Đều hơn hai mươi năm rồi."

Nghe nói, Thiên Thần Tông (天神宗) lúc đầu phái một vị Nguyên Anh tu sĩ trú thủ ở bên kia truyền tống trận, sau đó chính ma lưỡng đạo chiến tranh càng lúc càng kịch liệt, vị Nguyên Anh tu sĩ kia bị điều đi, sau đó liền chết trong đại chiến, hiện tại bên đó lưu lại một Kim Đan tu sĩ trú thủ, đều hơn hai mươi năm rồi, Thiên Thần Tông vẫn không từ bỏ bắt Tiêu Cảnh Đình.

"Kỳ quái, Trần Lập Phong sao nhanh như vậy lại tới." Trước đây Trần Lập Phong đều là mỗi cách ba bốn năm mới tới một lần, nhưng hiện tại khoảng cách lần trước Trần Lập Phong tới, dường như mới qua một năm.

"Cừu tiền bối, ngươi quên Vô Song Tông (无双宗) cái Kiều Tường (乔翔) kia đã tấn cấp Kim Đan rồi, Vô Song Tông phát rất nhiều thiếp, yến thỉnh các phương tân khách, chỉnh rất long trọng."

Cừu Vân lườm một cái, không cho là đúng nói: "Không phải là kết một cái Đan sao? Cũng không phải kết Anh, có cần làm long trọng như vậy không?"

"Cừu tiền bối, Kiều tiền bối không giống, hắn không đến năm mươi đã kết Đan, sau này còn hơn bốn trăm năm tuổi thọ, nghĩ rằng có rất lớn cơ hội đạp vào Nguyên Anh." Vệ Ly nói.

Cừu Vân (仇云) khẽ cười lạnh hai tiếng, nói: "Ngươi biết cũng nhiều đấy, nhưng dù đột phá Nguyên Anh thì sao? Cái tên tu luyện kiếm đạo kia của Cổ Kiếm Môn (古剑门), thiên tài xuất chúng, hơn hai trăm tuổi đã thành Nguyên Anh tu sĩ, đáng tiếc gặp phải ma đạo Nguyên Anh trong chiến đấu, chưa kịp lập công đã chết."

Vệ Ly (卫离) gật đầu, nói: "Vị tiền bối đó, đúng là đáng tiếc thật."

Trần Lập Phong (陈立峰) vừa đến Thanh Vân Tiên Môn (青云仙门), theo lệ thường liền thẳng đến Bắc Khu Linh Dược Viên tìm Cừu Vân.

Dù Trần Lập Phong đã hỏi nhiều lần, nhưng gặp Cừu Vân vẫn cứ hỏi về nhận xét của Tiêu Cảnh Đình (萧景庭), hỏi xem Trần Húc (陈旭) theo nhà họ Tiêu có khổ không, Tiêu Cảnh Đình có ngược đãi cháu nội hắn không.

Cừu Vân kiên nhẫn trả lời, Trần Lập Phong lại bắt đầu hối hận, nói rằng mình quan tâm Trần Húc quá ít, lẽ ra trước khi cháu đi nên nhét thêm nhiều bảo vật vào không gian giới chỉ (空间戒指), lại nói Trần Húc ở ngoài nhiều năm, không biết sống thế nào, có khi ngay cả linh thạch tu luyện cũng không có, tu vi dậm chân tại chỗ.

Lại nói nếu biết tìm Tiêu Tiểu Đông (萧小冬) một đi không trở lại, hắn tuyệt đối không để Trần Húc đi tìm.

Cừu Vân tốn nhiều công sức mới an ủi được Trần Lập Phong, vất vả lắm mới đưa người đi.

...

Không lâu sau khi Trần Lập Phong rời đi, Mục Vân (牧云) liền tới.

"Trần tiền bối không làm khó ngươi chứ?" Mục Vân hỏi.

Cừu Vân lắc đầu: "Không có, Trần tiền bối chỉ lo lắng cho Trần Húc, không làm khó ta."

"Thiên Thần Tông (天神宗) thì sao, không tìm phiền phức nữa chứ?" Mục Vân hỏi.

Cừu Vân lắc đầu: "Không, đã lâu không thấy họ tới."

Năm xưa khi chứng minh được Tiêu Cảnh Đình giết người Thiên Thần Tông, lại còn lấy mất Luyện Hồn Thủy (炼魂水) và Thần Ma Luyện Thể Quyết (神魔炼体诀), Thiên Thần Tông liền tìm tới Thanh Vân Tiên Môn. Thanh Vân Tiên Môn không chịu nổi áp lực, định đem hắn – kẻ có quan hệ khá tốt với Tiêu Cảnh Đình – ra nộp tội thay, may nhờ Mục Vân lúc đó đã đột phá Nguyên Anh ngăn lại.

Tiêu Cảnh Đình rời đi qua trận truyền tống đã hơn hai mươi năm, giờ sự tình dần lắng xuống.

"Vậy thì tốt, không ngờ Tiêu Cảnh Đình có thể gây chấn động lớn thế." Mục Vân nói.

Cừu Vân ánh mắt thâm trầm: "Hắn là người rất có năng lực, không có hắn, độc của ngươi cũng không giải được." Hắn cũng vậy.

"Độc của ta được giải, còn phải cảm ơn ngươi." Mục Vân nói. Nếu không phải Cừu Vân đưa ra đơn thuốc, trồng được Bích Ngọc Đào Vương (碧玉桃王), hắn đâu có cơ hội đột phá Nguyên Anh.

Cừu Vân lắc đầu: "Ngươi không cần cảm ơn ta, ta cứu ngươi cũng là để bảo mệnh, năm đó Thần Ma đại chiến chết vô số, ta phải tìm chỗ dựa."

"Không biết Tiêu Cảnh Đình khi nào sẽ trở lại." Mục Vân thở dài.

Cừu Vân liếc nhìn Mục Vân, hơi kỳ lạ hỏi: "Ngươi cho rằng hắn sẽ trở lại? Tiêu Cảnh Đình đắc tội Thiên Thần Tông, trở về chỉ sợ phải đối mặt vây giết."

"Nếu Tiêu Cảnh Đình bọn họ còn sống, Trần Húc và Lôi Huyền (雷玄) rốt cuộc phải trở về. Nếu Trần Húc và Lôi Huyền trở về, Tiêu Tiểu Đông cùng Tiêu Tiểu Phàm (萧小凡) hẳn cũng về, Tiêu Cảnh Đình tất không yên tâm con trai, sẽ theo về." Mục Vân nói.

Cừu Vân nhún vai: "Ai biết được, Kiều Tường (乔翔) đã là Kim Đan rồi, thiên chi kiêu tử được Vô Song Tông (无双宗) tự hào, hy vọng Tiêu Tiểu Đông đừng kém xa người ta quá!"

Nếu Tiêu Tiểu Đông kém quá, không chỉ hắn mất mặt, Trần Lập Phong và Trần Húc cũng mất mặt nốt. Vô Song Tông tổ chức yến tiệc đột phá Kim Đan của Kiều Tường long trọng thế, e rằng cũng có ý thị uy với Trần Lập Phong.

"Không biết Tiêu Tiểu Đông giờ tu vi thế nào, kết đan chưa nhỉ?" Cừu Vân nói.

Mục Vân suy nghĩ: "Hắn là song linh căn."

"Song linh căn thì sao? Có lão tử hắn ở đó, có lẽ sớm kết đan rồi." Cừu Vân nói.

Mục Vân hơi kinh ngạc: "Ngươi đánh giá cao Tiêu Cảnh Đình thế."

Cừu Vân nghiêng đầu, trầm ngâm nói: "Tiêu Cảnh Đình nói thế nào nhỉ, hắn là người rất đặc biệt."

[Chi3Yamaha] Dính nhau rồi mà vẫn chưa đổi về tên cũ à?

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro