🍄Chương 108: Tình cảm của em là của riêng em

Bộ phim điện ảnh mà truyền thông Ma Giai đầu tư lần này có tên là《 Giếng âm dương》. Ngoài việc mời đạo diễn nổi tiếng Lục Niệm Châu chỉ đạo, toàn bộ ekip cũng đều là những người dày dạn kinh nghiệm và thực lực. Khác với trước đây, vai chính của bộ phim này là An Hứa Mạc, còn Chu Cẩn Trầm chỉ đảm nhận một vai phụ. Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là hắn được rảnh rỗi —《 Giếng âm dương》cũng là tác phẩm đầu tiên Chu Cẩn Trầm đảm nhiệm vai trò nhà sản xuất phim.

Thông thường, trong giới giải trí, người ta hay bắt đầu từ diễn viên rồi mới dần dấn thân làm đạo diễn. Mặc dù Chu Cẩn Trầm vào nghề khá sớm, năm nay cũng chỉ mới 23 tuổi, vẫn còn rất trẻ và chưa cần thiết phải chuyển hướng nghề nghiệp. Nhưng từ khi giành được giải Ảnh Đế với bộ phim《 Thù Đồ》, hắn đã âm thầm trở thành nhà đầu tư không tên tuổi cho phim đó. Lần này, với tác phẩm đầu tay của truyền thông Ma Giai, hắn trực tiếp dùng công ty đầu tư riêng của mình để đảm nhận vai trò nhà sản xuất chính.

Vì phải quay phim theo tiến độ, thời gian An Hứa Mạc ở bên Chu Cẩn Trầm khá nhiều. Cậu cũng không cảm nhận được có sự thay đổi nào rõ rệt từ Chu Cẩn Trầm kể từ khi thân phận hắn đổi khác. Mặc dù kỹ năng diễn xuất của cậu đã tiến bộ đáng kể, Chu Cẩn Trầm vẫn luôn tận tâm giúp cậu phân tích kịch bản như trước. Hơn nữa, lần này vai diễn của An Hứa Mạc khá nặng, yêu cầu cao về diễn xuất, vì vậy hầu như thời gian ngoài giờ quay, cậu đều ở bên cạnh Chu Cẩn Trầm.

Tuy không phải là người quá nhạy cảm với ánh mắt của người khác, nhưng ở đoàn phim lâu ngày, An Hứa Mạc cũng nhận ra ánh nhìn của mọi người xung quanh với Chu Cẩn Trầm đã thay đổi rõ rệt.

Trước đây khi quay《 Thù Đồ》, vì chuyện của Lâm Thụy, An Hứa Mạc từng phải đóng vai "tấm khiên chắn", đến nỗi chỉ cần Chu Cẩn Trầm đưa cháo cho cậu thôi cũng bị bàn tán. Sau đó là hàng loạt bài phỏng vấn và tin đồn đủ kiểu từ nhiều nguồn. Nhưng lần này, trong quá trình quay《 Giếng âm dương》, phần lớn mọi người lại không có bất kỳ phản ứng gì với hành động của Chu Cẩn Trầm.

Vai diễn của Chu Cẩn Trầm lần này không nhiều, chủ yếu hắn bận với các công việc bên ngoài vai diễn. Tuy nhiên, từ sau khi gia nhập đoàn phim, hắn gần như chuyển hẳn đến sống cùng An Hứa Mạc trong phòng được gọi là "trùng hợp không có ai dùng cái giường còn lại". Ngoài công việc, phần lớn thời gian của hắn đều ở phim trường, luôn ở cạnh An Hứa Mạc.

Lời đồn rất đáng sợ. Dù An Hứa Mạc đã rèn luyện được khả năng làm ngơ trước ánh mắt người đời từ nhỏ, điều đó không có nghĩa là cậu hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi những lời bàn tán hay ánh nhìn soi mói. Nhưng ở đoàn phim《 Giếng âm dương》, đừng nói là ngồi tám chuyện, phần lớn diễn viên và nhân viên còn chẳng buồn nhìn họ quá lâu, thái độ rất khác biệt.

Cho đến ngày《 Giếng âm dương》mở cửa cho truyền thông tham quan, An Hứa Mạc – đã quen với việc ở cạnh anh trai – suýt chút nữa đã bị ánh mắt soi mói bất ngờ làm giật mình.

Buổi hôm đó không có sự xuất hiện chính thức nào của Chu Cẩn Trầm trong danh sách tham dự, mà vì hắn chỉ là vai phụ nên truyền thông cũng không thắc mắc gì nhiều. Nhưng sau buổi phỏng vấn sáng hôm đó, các phóng viên được cho phép vào phim trường để tham quan cảnh quay. Ngoài các diễn viên và nhân viên đang bận rộn, người mà họ nhìn thấy nhiều nhất chính là Chu Cẩn Trầm, mặc áo khoác xanh biển.

Hắn không mặc trang phục quay phim, nhưng rõ ràng là chưa rời khỏi phim trường trong suốt quá trình quay. Nghĩ đến việc buổi sáng hắn cũng ở đây khi có phỏng vấn, các phóng viên bắt đầu cảm thấy tò mò. Và rồi, điều bất ngờ hơn nữa đã xảy ra.

Ngay khi các máy quay đang tạm dừng, Chu Cẩn Trầm và An Hứa Mạc được bắt gặp đang đứng trong một góc khuất, hai người có vẻ đang nói chuyện gì đó — cuối cùng lại... cãi nhau.

An Hứa Mạc quay lưng ra ngoài nên người khác không thấy được biểu cảm của cậu, chỉ thấy gương mặt bình tĩnh của Chu Cẩn Trầm bỗng trở nên cáu kỉnh, đầy mất kiên nhẫn. Hai người đứng ở vị trí khá khuất, nhưng phim trường đâu có rộng lớn gì cho cam. Một khi các phóng viên đã muốn đào đề tài, thì chẳng có chuyện họ sẽ bỏ qua cảnh này.

Dù âm lượng không lớn, nhưng thái độ của Chu Cẩn Trầm đã nói lên tất cả. Chỉ thấy hắn cau mày, gương mặt mất hết vẻ bình tĩnh thường ngày, thậm chí khi An Hứa Mạc cố đưa tay kéo hắn lại, hắn còn hất tay cậu ra và lớn tiếng: "Anh nói là không đi!"

Tất cả phóng viên như nghẹt thở trong một giây.

Và rồi cả đám sôi trào. Trong chưa đầy một giây, hàng chục tiêu đề nóng hổi đã hình thành trong đầu họ. Nếu không bị ràng buộc bởi các nhân viên đi theo kiểm soát, chắc họ đã phát ngay đoạn video này rồi.

Mọi chuyện vẫn chưa dừng lại ở đó. Vì góc hai người đứng khá khuất nên khi có một nhân viên bưng đạo cụ đi ngang qua, bị tiếng hét của Chu Cẩn Trầm làm giật mình khiến đồ trong thùng rơi xuống — vài quả cầu gỗ lăn đúng đến gần chân An Hứa Mạc.

Dù cầu gỗ rất chắc và không bị hỏng khi rơi, nhưng vì An Hứa Mạc vô tình đạp trúng nên suýt nữa đã trượt ngã. May mà Chu Cẩn Trầm phản ứng nhanh, kịp thời kéo cậu lại. Nếu không, rất có thể cậu đã ngã sõng soài, thậm chí còn va vào mấy thiết bị quay bên cạnh.

Vì thế, các phóng viên đứng bên ngoài đã tận mắt thấy sắc mặt Chu Cẩn Trầm thay đổi trong chớp mắt. Một giây trước hắn còn đang giận dữ, giây tiếp theo đã nhẹ nhàng kéo An Hứa Mạc vào lòng, vẻ mặt nhanh chóng trở lại bình tĩnh như thường ngày, còn cúi đầu nói gì đó với cậu.

Các phóng viên: "......??"

Sự việc vừa rồi không hề nhỏ, nhanh chóng có nhân viên công tác đến dọn dẹp, giúp nhặt đạo cụ rơi vãi trên sàn. Nhưng lạ kỳ là, không ai hỏi gì về chuyện hai người vừa lớn tiếng với nhau, như thể chuyện đó chưa từng xảy ra.

Một phóng viên không nhịn được, hỏi một người trong đoàn: "Vừa rồi là chuyện gì vậy? Ngài Chu và An Hứa Mạc cãi nhau thật à?"

Làm ầm ĩ ngay trước mặt truyền thông như thế, quan hệ giữa hai người này chẳng lẽ tệ đến vậy? Nhân viên đoàn phim chắc chắn phải biết rõ, cho dù họ không nói rõ, ít nhất cũng sẽ hé lộ được vài câu.

Thế nhưng cậu nhân viên chỉ nhún vai, bình thản đáp: "Hai thầy đang diễn đấy."

Các phóng viên ban đầu còn bán tín bán nghi, nhưng đến khi xem lại bảng phân cảnh, thấy đúng đoạn An Hứa Mạc — trong tạo hình vai diễn — tức giận hét "Tôi nói là không đi!", họ mới không thể không chấp nhận sự thật.

Sau khi quay xong, An Hứa Mạc còn chủ động đến nói cười đôi câu với Chu Cẩn Trầm — người đang đưa nước cho cậu — rồi mới cùng đạo diễn ra gặp phóng viên.

Chu Cẩn Trầm cũng ra ngoài, nhưng chỉ khoác vai An Hứa Mạc và chào qua loa với phóng viên trước khi rời đi. Hắn vẫn giữ gương mặt lạnh lùng như thường, chẳng ai nhìn ra vừa rồi từng có cảm xúc gì quá mức.

Ngược lại, An Hứa Mạc vẫn tươi cười, trông tâm trạng rất tốt. Có người hỏi cậu có phải vì vừa rồi diễn quá nhập vai nên vui không, cậu gật đầu và còn nói thêm: "Vừa nãy anh Chu dọa tôi một phen, bảo tối nay phải mua socola bù cho tôi."

Các phóng viên: "......"

Người bị dọa thật sự... chắc là tụi tôi chứ không phải cậu?

Khi《 Giếng âm dương》sắp quay xong, An Hứa Mạc lại xin đoàn phim một kỳ nghỉ ngắn để bay đến thành phố S tái khám chứng bệnh lo âu của mình.

Cậu đã lâu không phát bệnh lo âu cấp tính, tâm trạng cũng thoải mái hơn rất nhiều. Dù vẫn bận rộn với công việc và học tập, nhưng không còn những cảm xúc mất kiểm soát như trước. Khi trao đổi với bác sĩ về tình trạng gần đây, An Hứa Mạc còn nhớ ra cảm giác đói cồn cào — từng hành hạ cậu suốt mười mấy năm — cũng đã dịu đi rõ rệt. Đã rất lâu rồi cậu không còn bị nó quấy nhiễu dữ dội.

Chính nhờ lần khám này, An Hứa Mạc mới giật mình nhận ra, cậu và Chu Cẩn Trầm đã không ngắt liên lạc suốt 197 ngày.

197 ngày, ngày nào anh trai cũng ở bên.

Sau khi cảm ơn bác sĩ đã kiểm tra cho mình, An Hứa Mạc ra khỏi phòng khám và thấy Lê Thu Thành đang đợi ngoài cửa. Hai người quay lại văn phòng của hắn ta, vừa hay Chu Cẩn Trầm cũng từ nơi khác quay về sau khi thanh toán tiền khám.

Tình trạng của An Hứa Mạc còn phải đợi kết quả kiểm tra mới biết rõ, nhưng Lê Thu Thành đã cầm sẵn kết quả tái khám lần trước của Chu Cẩn Trầm.

Đối mặt với cặp "anh bệnh em bệnh" này, Lê Thu Thành cũng không khỏi cảm thán. Hắn ta đưa kết quả cho Chu Cẩn Trầm, lúc đó An Hứa Mạc vừa định lặng lẽ đi ra ngoài tránh mặt thì đã bị Chu Cẩn Trầm gọi lại.

Hắn nói: "Không có gì phải giấu em cả."

Quá trình điều trị hội chứng Asperger là một chặng đường dài, liên quan đến cả hormone và các chỉ số hành vi phức tạp. An Hứa Mạc tuy không rời đi, nhưng nghe cũng như lọt vào sương mù, không thể hiểu rõ được bao nhiêu.

Cuối cùng, khi Lê Thu Thành và Chu Cẩn Trầm hẹn lịch tái khám lần sau, An Hứa Mạc mới cẩn trọng hỏi: "Anh trai còn cần tiếp tục tái khám sao?"

Lê Thu Thành gật đầu: "Đúng vậy, cần tái khám định kỳ. Sao vậy?"

Chu Cẩn Trầm cũng quay lại nhìn cậu, An Hứa Mạc nhẹ giọng nói: "Vừa nãy bác sĩ có nói với em, nếu kết quả lần này không có vấn đề gì và về sau không phát sinh gì đặc biệt, thì em có thể không cần đến tái khám nữa."

Chứng lo âu của cậu đã được cải thiện rất nhiều, gần như khỏi hẳn. An Hứa Mạc không biết anh trai đã mắc bệnh bao lâu, nhưng có vẻ như từ rất sớm, đối phương đã luôn đều đặn đi tái khám.

"Vậy... khi nào thì anh trai có thể khỏi hẳn?"

Lê Thu Thành giải thích: "Tiểu An, chứng hoảng loạn là một bệnh hình thành sau này, nếu điều trị đúng cách thì hoàn toàn có thể hồi phục. Nhưng hội chứng Asperger là một chứng bẩm sinh, không có khái niệm "chữa khỏi hoàn toàn". Chỉ có thể dựa vào việc điều chỉnh và uốn nắn hành vi trong sinh hoạt hằng ngày để thích nghi."

An Hứa Mạc mím môi, trông có vẻ hơi lo lắng.

Lê Thu Thành lại nói tiếp: "Nhưng tình trạng của Cẩn Trầm hiện tại đã rất ổn định rồi. Sau này đi tái khám, chỉ cần coi như một lần kiểm tra sức khỏe định kỳ là được, không cần suy nghĩ quá nghiêm trọng đâu."

Nghe vậy, An Hứa Mạc mới nhẹ nhõm thở phào.

Cậu hỏi: "Vậy... có thể hiểu là... căn bệnh này bây giờ cũng không ảnh hưởng quá nhiều đến anh ấy nữa phải không?"

"Và, nếu như..." An Hứa Mạc ngập ngừng, không nhìn về phía Chu Cẩn Trầm, nhưng vẫn cố gắng nói hết câu: "Nếu như cần, thì có thể coi tình yêu là một hình thức trị liệu cũng được..."

Trong phòng, cả hai người còn lại đều ngạc nhiên.

"Trước đây vì tâm trạng không ổn định nên em mới hiểu lầm..." Cậu vẫn chưa để ý đến phản ứng của họ, tiếp tục nói: "Nhưng bây giờ chứng lo âu của em đã không sao rồi, việc "giúp đỡ" cũng..."

Chưa nói dứt câu, môi cậu đã bị một ngón tay thon dài, lành lạnh nhẹ nhàng đặt lên ngăn lại.

Chu Cẩn Trầm chỉ chạm một cái rồi lập tức rút tay về. Hắn nhìn chằm chằm vào An Hứa Mạc, đôi mắt đen sâu thẳm như muốn ghi khắc hình ảnh cậu.

"Em không cần phải giúp anh đâu, tiểu Mạc." Giọng hắn khàn nhẹ: "Chữa bệnh là chuyện của riêng anh, anh không nên kéo em vào. Tình cảm của em là của riêng em, và mãi mãi nên thuộc về chính em, tự do lựa chọn."


Tác giả có lời muốn nói:

Có một vài điều mình muốn chia sẻ rõ:

① Chính truyện sẽ kết thúc trong khoảng năm chương nữa.

Lý do mình kết thúc chính truyện là vì sắp tới mình sẽ không đảm bảo được tiến độ ra chương đều mỗi ngày nữa. Vì vậy, phần truyện chính sẽ khép lại bằng việc giải quyết tình cảm giữa hai nhân vật chính. Những nội dung khác sẽ để lại cho phần ngoại truyện. 

② Về phần ngoại truyện "Hollywood" — vốn dĩ mình không định viết, nhưng sau khi xem lại thì thấy phần An Hà hơi yếu nên mình sẽ viết lại dàn ý và mở rộng thêm nội dung. Phần này sẽ được xếp riêng vào ngoại truyện. Nếu bạn cảm thấy không thích các yếu tố như Hollywood hay "bàn tay vàng" thì có thể bỏ qua phần này, không ảnh hưởng gì đến mạch truyện chính.

③ Ngoại truyện sẽ có cảnh "lái motor" (cảnh hot), khi đó mình sẽ mở khóa một thời gian ngắn rồi gỡ, coi như là phần đặc biệt dành cho các bạn đọc tiếp tục theo dõi đến cuối.

④ Ngoại truyện sẽ có thêm tuyến tình cảm khác, mình sẽ viết đến khi mọi người thấy "ngọt" và đủ rồi thì mới dừng lại. (:з" ∠)

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro