Chương 7: Lời thì thầm từ đại địa

Capricorn vẫn còn đứng đó, ánh mắt dõi theo nơi Gemini vừa tan biến. Không gian xung quanh tĩnh lặng đến mức tiếng gió cũng bị nuốt chửng.

Nhưng ngay lúc này, từ phía sau, một giọng nói trầm thấp cất lên:

"Ta cứ tưởng ngươi cũng đã biến mất vào trận chiến năm đó rồi chứ, Capricorn?"

Capricorn lập tức quay lại, lạnh lùng quét qua kẻ vừa xuất hiện.

Đứng giữa bóng tối của tàn tích, một bóng người cao lớn hiện ra. Mái tóc nâu sậm như màu đất, đôi mắt mang sắc xanh thẳm của rừng sâu, cơ bắp rắn chắc như thể được điêu khắc từ đá tảng cùng khí chất trầm ổn.

Đó chính là thần cai quản Nhân Giới, thần Đại Địa Taurus.

Capricorn nheo mắt.

"Ngươi đến đây từ bao giờ?"

Taurus không trả lời ngay, anh chậm rãi bước tới gần hơn: "Vừa mới thôi, Gemini đi rồi à?"

Capricorn gật đầu.

Taurus thở dài, nhìn lên bia mộ đã có dấu vết của năm tháng: "Cũng phải, linh hồn của hắn đã canh giữ nơi này suốt hai nghìn năm, cũng đến lúc rồi."

Taurus nhìn vẻ mặt trầm tư của Capricorn, sau đó bất ngờ mỉm cười: "Chắc ngươi đã lang thang đủ lâu rồi, nếu không có nơi nào để đi, sao không đến Nhân Giới với ta?"

Capricorn ngẫm nghĩ mấy giây, gật đầu: "Mời dẫn đường."

---

Mặt trời lặng lẽ tỏa ánh sáng ấm áp xuống Nhân Giới, những cơn gió nhẹ lướt qua mang theo hương thơm thanh khiết của cỏ cây.

Những ngọn núi hùng vĩ đứng sừng sững, từng đỉnh núi như chạm tới bầu trời, che chở cho những thung lũng trù phú bên dưới. Những dòng sông uốn lượn qua những đồng bằng màu mỡ. Mặt nước phản chiếu ánh nắng, lấp lánh như hàng vạn mảnh pha lê bị đánh rơi.

Rừng cây trải dài bất tận, lá cây rung rinh, tán cây rậm rạp đan vào nhau tạo thành một mái vòm thiên nhiên. Trong rừng, những dòng suối róc rách chảy qua các tảng đá phủ đầy rêu, thác nước đổ xuống từ những vách núi dựng đứng tạo thành làn sương mờ ảo.

Nằm giữa những dãy núi trùng điệp, Capricorn thấy một cung điện khổng lồ, bao quanh bởi vô số rừng cây và thác nước. Cung điện Terra Sanctum hiện ra như một phần của thiên nhiên.

Cung điện được xây dựng từ đá núi nguyên khối như thể toàn bộ tòa thành được sinh ra từ chính lòng đất. Những bức tường cao đồ sộ mang màu nâu sậm, bề mặt không bóng loáng mà giữ nguyên những vân đá tự nhiên, tạo cảm giác mộc mạc nhưng vô cùng kiên cố.

Cổng chính là hai phiến đá khổng lồ được chạm khắc hoa văn cổ đại mô tả những câu chuyện thần thoại. Bước qua cánh cổng, một con đường lát đá rộng lớn dẫn vào đại điện, hai bên đường có những cột trụ khổng lồ chống đỡ mái vòm cao chót vót.

Bên trong là một không gian rộng lớn, trần cung điện cao đến mức giọng nói cất lên là sẽ vang vọng. Những bức tường được trang trí bằng hoa văn chạm nổi mô tả lịch sử Nhân Giới. Đá cẩm thạch màu đất bao phủ nền nhà mang lại cảm giác vững chắc và bền vững như chính vị thần cai quản nơi này.

Thần Đại Địa không thích sự xa hoa phù phiếm, vì vậy cung điện của anh không có vàng bạc lấp lánh hay những viên đá quý gắn đầy trên tường. Thay vào đó, khắp nơi đều tràn ngập hơi thở của thiên nhiên. Dây leo xanh mát buông rủ từ những bức tường, những bồn cây, khóm hoa được đặt khắp nơi, hương hoa thoang thoảng trong không khí.

Đi qua đại sảnh, một khu vườn trong cung điện hiện ra. Cây cổ thụ cao vút tỏa bóng mát, những tảng đá phủ đầy rêu xanh, suối nước trong vắt chảy qua từng khe đá, những bông hoa dại mọc len lỏi trên nền đất mềm mại. Trung tâm khu vườn có một hồ nước yên tĩnh, mặt hồ phẳng lặng như tấm gương, phản chiếu bóng cây và bầu trời. Một cây cầu đá đơn giản bắc qua hồ, dẫn đến một gian nhà gỗ nhỏ, đó là nơi Taurus thường ngồi nghỉ ngơi.

Capricorn lặng lẽ bước theo Taurus đi trên con đường lát đá dẫn vào sâu trong lãnh địa. Khi đến một khoảng sân rộng, hắn dừng lại quan sát kỹ hơn.

Đây là khu vực tập luyện chiến đấu, những chiến binh của Taurus đang hăng say huấn luyện dưới ánh mặt trời rực rỡ. Những chiến binh vạm vỡ đang tập luyện cận chiến, cơ thể họ cường tráng, cơ bắp rắn chắc, mỗi lần vung kiếm đều mang theo sức mạnh như có thể chẻ đôi đá tảng.

Chiến tranh lúc nào cũng có thể ập đến.

Đến đại điện, Taurus nhìn vẻ mệt mỏi thoáng hiện lên trong mắt Capricorn, đề nghị: "Ngươi cần nghỉ ngơi rồi." Nói xong, Taurus gọi một thị nữ đến gần, ra lệnh: "Đi chuẩn bị nhà tắm."

Nhà tắm nằm sâu trong cung điện, cánh cửa lớn làm bằng gỗ lim quý hiếm. Khi cận vệ đẩy cửa, một làn hơi nước ấm áp phả ra mang theo hương thơm thoang thoảng của thảo dược thiên nhiên.

Trung tâm của căn phòng là một hồ nước nóng khổng lồ, được bao quanh bởi đá cẩm thạch trắng, bề mặt được mài nhẵn bóng. Mỗi bức tượng quanh hồ đều có dòng nước chảy ra từ lòng bàn tay, đổ vào hồ tạo thành một dòng thác nhỏ khiến nước trong hồ liên tục gợn sóng li ti.

Trên mặt hồ, những cánh hoa bạc hà nhẹ nhàng trôi nổi, hòa quyện với làn nước trong suốt. Những ngọn đèn đá đặt xung quanh hồ phát ra ánh sáng dịu nhẹ, không quá chói lóa, khiến từng gợn sóng như được dát bạc.

Ở một góc, vài bình gốm cổ chứa dầu thơm, tinh dầu và các loại thảo dược quý hiếm được đặt ngay ngắn.

Capricorn cho các thị nữ lui xuống, hắn không thích những sự chăm sóc rườm rà. Hắn tháo bỏ lớp áo choàng đã bám bụi đường dài, để lộ ra cơ thể rắn chắc hoàn hảo chưa từng để lại dấu vết của chiến tranh.

Khi bước vào hồ, làn nước ấm áp bao trùm lấy cơ thể làm từng thớ cơ căng cứng suốt quãng thời gian qua đang dần giãn ra. Capricorn tựa lưng vào thành hồ, ánh mắt dần trầm tĩnh. Hắn nhắm mắt, để mặc hơi nước bao phủ lấy mình, để tiếng nước chảy, tiếng lá cây xào xạc bên ngoài cửa sổ, tiếng hơi thở trầm ổn của mình hòa vào nhau.

Sau khi rời khỏi nhà tắm, Capricorn khoác lên mình bộ y phục sạch sẽ đã được chuẩn bị sẵn. Bộ áo có màu đen sẫm, đường thêu chìm đơn giản nhưng đầy tinh tế, không hề cầu kỳ nhưng vẫn toát lên khí chất vương giả. Hắn khẽ siết chặt cổ tay áo, lạnh nhạt quét qua không gian rộng lớn trước mặt rồi lặng lẽ cất bước về phía đại điện của Taurus.

Bóng tối đã buông xuống, nhưng cung điện của Taurus vẫn sáng rực ánh đèn. Ngọn lửa cháy âm ỉ trên những cột trụ đá, Capricorn bước qua hành lang dài, gió thổi nhẹ từ ngoài vào cuốn theo hương cỏ cây nhè nhẹ.

Khi đến gần đại điện, hắn chợt nghe thấy tiếng nói chuyện vọng ra.

"Ngươi không được đi."

Đó là giọng của Taurus, Capricorn dừng chân.

"Nhưng ta rất cần loại thảo dược đó!"

Giọng nói thứ hai vang lên, có vẻ rất nóng vội.

Capricorn im lặng đứng ngoài cửa, có lẽ nên để ngày mai hãy tìm Taurus. Hắn xoay người, định rời khỏi nơi này.

Nhưng đúng lúc đó, quyền trượng của Leo rung lên.

Capricorn khựng lại.

Hắn đã thu nhỏ và giấu quyền trượng trong lớp áo khoác của mình, nó bỗng rung động mãnh liệt như thể đang phản ứng với điều gì đó trong đại điện.

Hắn cúi xuống nhìn nơi quyền trượng đang được cất giữ, ánh mắt trầm ngâm. Quyền trượng đang cảm ứng với thứ gì?

Capricorn nắm chặt lấy vạt áo, lại quay người, bình tĩnh bước vào trong đại điện.

Bên trong, ánh sáng của những ngọn lửa vàng dịu nhẹ hắt lên vòm trần cao vút. Taurus nghiêm nghị đứng ở giữa điện, còn phía đối diện anh là một người có bóng lưng tao nhã.

Vừa lúc Capricorn đặt chân vào đại điện, quyền trượng của Leo chấn động mạnh hơn nữa.

Taurus thấy Capricorn đi vào, ánh mắt thoáng lộ vẻ ngạc nhiên nhưng rất nhanh đã trở lại như thường.

"Sao lại vào đây?"

Capricorn lướt nhìn hai người trong đại điện, không trả lời ngay. Hắn cảm thấy quyền trượng vẫn còn đang rung động, dường như muốn báo cho hắn biết điều gì đó về người đứng trước mặt.

Người kia cũng chú ý đến Capricorn. Ánh mắt của y dừng lại trên người hắn một lúc rồi nhanh chóng rời đi.

Taurus thở dài, lại quay sang nói với người kia: "Được rồi Virgo, ngươi nhất quyết muốn đi thì cũng được, nhưng ta sẽ đi cùng ngươi. Không kỳ kèo nữa."

Người có tên "Virgo" thoáng ngạc nhiên, nhìn vẻ mặt kiên quyết của Taurus, y mím môi rồi khẽ gật đầu.

Taurus đưa mắt nhìn Capricorn, trầm ngâm một lát rồi nói tiếp: "Đây là Capricorn, khách quý của ta."

Virgo gật đầu: "Chào ngài."

Capricorn nhướng mày, Taurus có ý giấu đi thân phận thật của hắn. Capricorn cũng không bận tâm chuyện đó, chỉ chậm rãi nhìn về phía người được gọi là Virgo.

Quyền trượng vẫn cứ rung động mãnh liệt. Capricron nhíu mày, hắn đã từng gặp người này chưa?

Capricorn chăm chú nhìn Virgo, không có ấn tượng gì về y cả.

Ánh mắt của hắn sắc bén như thể muốn nhìn xuyên qua lớp vỏ bọc của y, Taurus nhận ra ánh mắt này của hắn. Ánh mắt ấy quá mức tập trung, quá mức dò xét, một cơn khó chịu nhàn nhạt dâng lên trong lòng Taurus.

Anh nhíu mày, vươn tay vỗ mạnh lên vai Capricorn muốn kéo hắn ra khỏi dòng suy nghĩ: "Làm sao thế?"

Capricorn âm thầm đặt tay lên lớp áo choàng: "Không có gì."

Taurus nhìn sang Virgo, cẩn thận dặn dò: "Về nghỉ ngơi đi, ngày mai ta sẽ đến gọi ngươi."

Virgo thoáng bĩu môi, vị thần già cỗi này suốt ngày coi y như một đứa trẻ. Virgo quay lưng rời khỏi đại điện, không cảm nhận được ánh mắt của Capricorn vẫn cứ dán chặt lên lưng mình.

Taurus vỗ mạnh tay hơn, giọng điệu càng không vui: "Ngươi đến tìm ta làm gì?"

Capricorn chậm rãi thu lại ánh mắt, bình tĩnh đáp: "Rảnh rỗi, chơi cờ với ta."

---

Sáng hôm sau, Taurus và Virgo rời khỏi cung điện, đi về phía một vùng núi xa xôi nằm ngoài lãnh thổ chính của Nhân Giới. Capricorn lặng lẽ ẩn mình trong bóng cây, đi theo ở một khoảng cách vừa đủ để không bị phát hiện.

Càng đi, khung cảnh xung quanh càng thay đổi. Những ngọn núi hùng vĩ hiện ra trong tầm mắt, đỉnh núi ẩn mình dưới tầng mây trắng muốt. Ánh nắng ban mai phủ lên vách đá một lớp sắc vàng dịu dàng, phản chiếu trên những dòng suối nhỏ len lỏi giữa khe núi.

Đây chính là núi Linh Thảo nổi tiếng với những loại thảo dược thần bí.

Capricorn đứng trên một triền núi cao, quan sát Taurus và Virgo tiến vào một thung lũng nhỏ.

Cảnh sắc thung lũng trái lại tràn ngập sức sống.

Mặt đất phủ kín một lớp cỏ xanh ngọc mềm mại được điểm xuyết bằng những bông hoa nhỏ, các loài thực vật kỳ lạ mọc khắp nơi, vô số loài linh thảo quý hiếm sinh trưởng, chúng phát ra ánh sáng rực rỡ như những viên bảo thạch cắm rễ vào lòng đất.

Taurus đứng một bên khoanh tay quan sát xung quanh, trong khi Virgo tiến đến cẩn thận kiểm tra những khóm linh thảo.

Capricorn đứng trên cao, ánh mắt trầm tư.

Hắn lặng lẽ đi sâu vào khu rừng rậm bao quanh thung lũng, ở khu rừng tràn ngập linh thảo thế này ắt hẳn cũng tồn tại những sinh vật nguy hiểm. Sau một hồi tìm kiếm, hắn phát hiện một con Hắc Lân Hổ. Nó là một loài thú dữ to lớn, bộ lông đen bóng như thép, trên trán có một chiếc sừng lân phát sáng, loài sinh vật này được xếp vào một loài hung thú nguy hiểm bậc nhất ở Nhân Giới.

Capricorn mỉm cười hài lòng. Hắn chỉ nhẹ nhàng dùng chút sức mạnh điều khiển dòng chảy của không gian, tạo ra một lối đi.

Tiếng gầm hung dữ vang lên.

Hắc Lân Hổ nhận được lời mời gọi, nó chầm chậm tiến đến nơi được dẫn dắt.

Không gian lần nữa chấn động.

Trong một cái búng tay, một luồng sức mạnh vô hình lan tỏa, các lớp không gian chồng chéo lên nhau. Taurus không kịp nhận ra mình đã bị cuốn vào một vùng không gian khác, đến khi không nghe thấy tiếng động phía sau, hắn mới nhận ra bất thường.

"Virgo?"

Taurus nhíu mày, quay người tìm kiếm, kết quả không gian xung quanh chỉ còn tiếng gió rít qua những tán cây.

Bên này, Virgo cũng đột nhiên cảm thấy không ổn.

Y vừa cúi xuống hái linh thảo, nhưng khi ngẩng đầu lên, Taurus đã biến mất.

Không khí bao trùm lạnh lẽo.

Virgo nheo mắt nhìn quanh, ngay khi y chuẩn bị lên tiếng gọi Taurus, một tiếng gầm trầm thấp đã vang lên từ phía sau.

Virgo đứng sững lại.

Hắc Lân Hổ khoan thai bước đến sau lưng y, đôi mắt đỏ rực của nó nhìn chằm chằm vào Virgo, hơi thở nóng rực phả ra từng đợt.

Nó đang đói.

Một mình Virgo đang đối mặt với con hung thú to hơn mình gấp ba lần.

Không có Taurus.

Không có ai giúp đỡ.

Capricorn đứng tựa trên gốc cây khá gần đó, lặng lẽ theo dõi.

Tiếng gầm dữ dội của Hắc Lân Hổ chấn động một khoảng rừng.

Nó đứng sừng sững giữa những tán cây đổ nát, bộ lông đen tuyền lấp lánh ánh kim. Móng vuốt sắc bén khẽ cào lên mặt đất, để lại những vết rạn sâu hoắm.

Virgo siết chặt lòng bàn tay.

Hắc Lân Hổ di chuyển, tiến gần từng bước một, ánh mắt đỏ rực không hề che giấu sát ý.

Virgo từ từ lùi lại, đôi mắt bình tĩnh quan sát từng cử động của con hung thú.

Không có cảnh báo, Hắc Lân Hổ bất ngờ lao tới.

Tốc độ của nó nhanh như chớp.

Virgo chỉ kịp nghiêng người né sang bên cạnh, cảm nhận luồng gió sắc bén cắt ngang qua da thịt. Bộ móng vuốt xé toạc thân cây phía sau, gỗ vụn văng tung tóe. Virgo chưa kịp ổn định thì con hung thú đã xoay người, tiếp tục tấn công.

ẦM!

Đất đá vỡ vụn.

Virgo trượt dài trên nền đất, căng thẳng nhìn Hắc Lân Hổ chảy dãi lao vùn vụt về phía mình, đầu óc trống rỗng.

Không thể né được nữa.

Móng vuốt của Hắc Lân Hổ lao thẳng tới.

Cảm giác lạnh buốt lan từ lòng bàn tay, có thứ gì đó trong cơ thể Virgo rung động. Khoảnh khắc đó, một luồng sức mạnh không tên bùng nổ.

Không khí xung quanh méo mó.

Hắc Lân Hổ bất ngờ dừng lại, cả cơ thể bị hất văng ra xa, đập mạnh vào một tảng đá.

Virgo ngỡ ngàng tại chỗ.

Y nhìn xuống mặt đứt dưới chân, nó đã nứt vỡ theo một hình dạng kỳ lạ.

Không khí vẫn còn dư chấn của một luồng sức mạnh, nhưng nó nhanh chóng biến mất như chưa từng tồn tại.

Virgo không kịp suy nghĩ kỹ, Hắc Lân Hổ đã đứng dậy.

Lần này, nó không còn vẻ hung hãn đơn thuần nữa, nó đã trở nên điên cuồng. Cặp mắt đỏ rực tràn đầy sát khí, một tiếng gầm khủng khiếp vang lên chấn động cả trời xanh.

Nó phát điên lao đến lần nữa, không cho Virgo cơ hội phản ứng.

Virgo theo bản năng che tay trước mặt, khoảnh khắc những móng vuốt chuẩn bị chạm vào người, một luồng sáng chói lóa bùng lên.

Một vật thể đập mạnh xuống mặt đất, chắn giữa Virgo và Hắc Lân Hổ.

Virgo cảm nhận được một luồng sức mạnh ấm áp bao bọc lấy mình, y sững sờ cẩn thận mở mắt ra, ngạc nhiên nhìn thấy một cây quyền trượng. Cây quyền trượng sáng rực trước mặt Virgo, lớp ánh sáng vàng kim tỏa ra sức mạnh uy áp mạnh mẽ như một bức tường chắn khiến Hắc Lân Hổ không dám lỗ mãng tiến lên.

Capricorn nheo mắt nhìn cây quyền trượng bất ngờ lao ra khỏi áo choàng của mình, vụt biến rồi lại xuất hiện giữa cuộc tấn công.

Quyền trượng của Leo đang bảo vệ Virgo?

Thần Thời Gian nhướng nhẹ chân mày.

Hoặc là nói... nó đang bảo vệ thần linh của Thiên Giới?

Thần khí không có chủ nhân thì cũng vô dụng, lẽ nào nó đang thực hiện theo ý chí của Leo?

Capricorn nhấc cánh tay lên, từ xa kéo lấy quyền trượng. Ánh sáng vàng kim nhanh chóng thu lại, quyền trượng tức thì biến mất.

Khoảnh khắc ánh sáng vụt tan, Hắc Lân Hổ lập tức lao tới!

"Virgo!"

Giọng nói quen thuộc lại sốt sắng vang lên.

Cả người Virgo bị cuốn vào một vòng tay rắn chắc, sức mạnh từ Đại Địa bao phủ, chặn đứng đòn tấn công của Hắc Lân Hổ.

ẦM!

Mặt đất chấn động.

Cát bụi bay mù mịt.

"Không sao chứ?" Taurus cúi xuống hỏi, ánh mắt đầy lo lắng.

Virgo vội vàng lắc đầu.

Hắc Lân Hổ lại đứng dậy.

Taurus nhìn thẳng vào nó, ánh mắt lạnh như băng. Anh không nói một lời, một dòng sức mạnh khổng lồ bùng lên từ lòng đất.

Mặt đất dưới chân Hắc Lân Hổ đột ngột nứt toác. Những dây leo khổng lồ lao lên, quấn chặt lấy thân hình khổng lồ của con hung thú, mạnh mẽ kéo nó xuống lòng đất.

Hắc Lân Hổ gầm lên trong tuyệt vọng, đôi mắt đỏ rực phản chiếu bóng dáng của Thần Đại Địa ngập tràn căm hận.

Mặt đất khép lại, nuốt chửng con hung thú vào sâu bên dưới.

Mọi thứ lại trở về yên tĩnh.

Taurus nhìn xuống Virgo thỉnh thoảng vẫn run lên vì sợ hãi trong lòng mình, dịu dàng vỗ lưng y. Qua rất lâu, Virgo đã hít thở đều đều, môi hơi bĩu ra oán giận nhìn Taurus.

"Ngài biến đi đâu thế?"

Taurus đang lạnh lẽo quan sát xung quanh, không nhận ra sự tồn tại khác thường. Nghe Virgo ấm ức hỏi vậy, anh áy náy đáp: "Xin lỗi, lần sau ta không tự ý rời đi nữa."

Virgo hờn, quay mặt đi.

Taurus quay mặt y lại, dịu giọng nói: "Đi về thôi."

Virgo gật đầu, Taurus cầm lấy giỏ linh thảo trong tay y, dắt y ra khỏi khu rừng.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro