|4| hình như tôi thích cậu
Sau khi đỗ được xe vào chỗ, Pisces từ tốn bước tới chỗ quán bar. Đi được nửa đường, cô bỗng bắt gặp một cô bé chừng 5 - 6 tuổi đang nức nở oà khóc. Lòng thương người vô bờ trỗi dậy, Pisces nhẹ nhàng bước đến bên cô bé.
- Bé à, có chuyện gì không ổn sao?
Hai tay che mặt của cô bé khẽ động, để lộ ra thuỷ mâu trong veo đã hoen đỏ vì nước mắt. Ban đầu, cô bé tỏ ra bất ngờ và sợ sệt. Nhưng khi nhận ra trước mặt mình là một cô gái trẻ diện mạo có vẻ lương thiện và tốt bụng, cô bé liền ngước đôi mắt óng ánh nước lên:
- Hức... em... em bị lạc mất mẹ...
Quỳ một gối xuống nền đất, dịu dàng vuốt ve mái tóc màu hạt dẻ của cô bé, Pisces mỉm cười:
- Đầu tiên, em không được khóc nữa này. Nhìn xem, những giọt nước mắt kia đang làm xấu đi gương mặt thiên thần của em đấy. Mấy anh đẹp trai đang nhìn đó, mau mau lau nước mắt đi. - Vừa hối cô bé, Pisces vừa nhanh tay xoá đi những giọt nước còn vương trên đôi má em.
Sau lời nói của Pisces, cô bé bỗng im bặt. Như để kiểm chứng lời của cô, cô bé nhìn xung quanh tìm kiếm "mấy anh đẹp trai" xem có ai đang nhìn mình không. May mắn thay, đằng sau lưng Pisces có hai chàng trai thật. Không biết mấy cậu ta có để ý tới phía này không nhưng sự xuất hiện của hai người nó đã giúp cô lấy được lòng tin từ cô bé.
- Em có nhớ số điện thoại của mẹ em không?
- Dạ có ạ.
- Bây giờ em đọc số của mẹ em cho chị nhé. Chị sẽ giúp em về với mẹ nhanh thôi.
Mừng rỡ khi nghĩ tới giây phút được đoàn tụ với mẹ của mình, cô bé ngoan ngoãn đọc từng con số cho Pisces nghe. Sau một hồi liên lạc và chờ đợi, cuối cùng mẹ cô bé cũng xuất hiện.
- Cảm ơn cô nhiều nhé. Tôi không biết cảm tạ cô sao cho đủ. Cảm ơn, thật cảm ơn.
- Không có gì đâu ạ, giúp người khác là điều cần làm mà. Chúc hai người một buổi tối an lành.
- Cảm ơn, chúc cô một buổi tối an lành.
Chào tạm biệt hai mẹ con nọ, Pisces lại tiếp tục dạo bước trên con đường tới quán bar. Không thể ngừng mỉm cười, Pisces cảm thấy thực sự hạnh phúc khi nghĩ về nụ cười của hai mẹ con cô bé đáng yêu kia.
"Leo, anh đang nhìn đi đâu vậy?" - Cancer chán nản liếc sang đàn anh bên cạnh. Haizz, chính con người này nói là muốn giúp cậu giải toả mà giờ đây còn mải liếc nhìn xung quanh. Như vậy là có đưa cậu đi tới bar không đây?
"À không, không có gì. Mình đi thôi." - Leo mau chóng đi tới phía bar, không dám chậm trễ thêm giây phút nào. Cậu thực sự chẳng muốn Cancer nổi điên vào lúc này. Combo thất tình cộng cục cằn thì đáng sợ còn gì bằng?
Nhưng, có điều gì đó ở cô gái ấy, thực sự đặc biệt...
...
Bar Glamour...
Dễ dàng vượt qua ngưỡng cửa bảo vệ, Aquarius Jones dần lách vào đám đông. Nếu bạn đang tự hỏi vì sao cô nàng vào được, thì câu trả lời kì thực cũng không khó hiểu là mấy. Là drama queen ăn chơi có tiếng, việc làm giả giấy tờ và chứng minh thư quả thật chỉ là việc cỏn con đối với Aquarius.
Hôm nay tâm trạng của cô không hề tốt nên cô cảm thấy bản thân cần được giải toả. Khó chịu thật đấy, tin đồi về Gemini và Sagittarius ngày một lan rộng trong trường. Ai cũng nói họ xứng đôi vừa lứa. Hừ, xứng đôi cái khỉ gì cơ chứ? Mắt họ bị mù hết rồi à?
Giật mình trước suy nghĩ của bản thân, Aquarius đơ ra vài giây. Ôi... cô thích Gemini thật rồi sao? Dạo gần đây, cô không thể ngừng nghĩ về anh. Lúc ngủ, lúc học bài, lúc đi chơi, lúc suy nghĩ vẩn vơ... đâu đâu cũng có hình bóng của anh trong tâm trí cô. Chắc có lẽ, cô thích Gemini Taylor thật rồi.
Đang thưởng thức ly Mocktail Shirley Temple hảo hạng, Aquarius bỗng bị một người nào đó mơn trớn đôi vai trắng ngần của mình.
- Cô em, hôm nay đi một mình hả?
Quay lại, Aquarius nhíu mày. Một gã đàn ông lạ hoắc đang sờ mó đôi vai trần của cô. Con người vô lại này dường như mất hết cả liêm sỉ mà còn khuyến mãi cho cô một nụ cười đểu cáng tới rợn cả người.
Gạt phăng đôi tay dơ bẩn kia khỏi cơ thể của mình, Aquarius thẳng thừng đáp:
- Có can dự gì tới anh sao?
- Sao lại không can dự, hôm nay tôi định vui vẻ với cô em mà. - Vừa nói, gã vừa dùng đôi tay ghê tởm kia vuốt ve cái cằm tinh xảo của Aquarius.
Tức giận gạt đôi tay bẩn thỉu kia khỏi khuôn mặt mình, Aquarius hét lên:
- Bỏ ra! - Thực sự gã này đi tới giới hạn cuối cùng của cô rồi đấy.
- Làm gì căng? Anh chỉ muốn chơi đùa một chút thôi mà. - Dường như chưa có ý định dừng lại, gã tiếp tục vồ lấy Aqua mà sờ soạng.
- Bỏ ra! Tôi nói là bỏ ra! Cứu tôi với! - Hét lên trong tuyệt vọng, Aqua gắng hết sức để thoát khỏi đôi tay dơ bẩn của người đàn ông này.
- Yên nào! - Gằn giọng, gã nhanh nhạy phủ đôi môi ghê tởm của mình lên đôi môi bé nhỏ của Aquarius.
Giãy giụa ngày càng mạnh, Aqua cố gắng đẩy gương mặt tởm lợm kia ra khỏi khuôn mặt mình. Điều tồi tệ là hình như thân hình ục ịch kia không hề xi nhê chút nào. Thề với Chúa, đây là điều kinh tởm nhất cô từng trải qua. Ôi, có ai đến cứu cô không? Xin đấy, ai tới cứu cô đi mà?
Từng giọt nước mắt lăn dài trên má, Aquarius giờ đây bất lực như lá nhỏ khi phải đối mặt với bão giông. Đang nhắm mắt chờ đợi bản thân chết dần, Aqua bỗng cảm giác mọi thứ xung quanh cô trở nên nhẹ bẫng. Không còn hai bàn tay bẩn thỉu bấu chặt lấy khuôn mặt cô nữa, không còn đôi môi ghê tởm dán chặt lấy đôi môi của cô. Aquarius ngạc nhiên mở to mắt.
Một anh chàng cao lớn đang đứng chắn giữa cô và tên vô lại kia. Chắc có lẽ anh chàng này đã đẩy gã biến thái ra khỏi người cô. Không chỉ có vậy, chàng trai nọ còn ngay lập tức tặng thêm cho con người kia một cú đấm vào bên má phải. Anh chàng này quá là ngầu đi.
Sau khi gã đàn ông dơ bẩn đã có thể loạng choạng đứng dậy và nhìn chàng trai nọ với ánh mắt toé lửa rồi bỏ đi ngay, anh chàng ngay lập tức quay lại hỏi cô:
- Cô không sao chứ?
- Không, tôi vẫn ổn. Cảm ơn anh nhiều nhé.
Tặng cô một nụ cười mỉm rồi đi thẳng, chàng trai lạ mặt khiến Aquarius mất tới tận năm giây để kịp tiêu hoá chuyện gì đang xảy ra và gọi với theo:
- Ơ này, tên anh là gì vậy?
- Capricorn.
...
Sau khi vào đến bar Glamour, Pisces không mất quá nhiều thời gian để tìm Scorpio và Virgo. Bộ váy hôm nay của Scorp thật sự rất lộng lẫy và nổi bật. Cũng có gì lạ đâu, chị ấy dành cả buổi chiều để chọn ra chiếc đầm tuyệt mĩ đấy cơ mà.
- Em xin lỗi, em vừa vướng tí chuyện. Mọi người đợi em có lâu lắm không?
- Đủ lâu để bà chị này sắp biến thành một lão niên luống tuổi rồi. - Với ánh nhìn đầy trìu mến, Scorpio mỉm cười trách móc cô em gái nhỏ.
Đang vui đùa nói chuyện, Pisces ngạc nhiên khi nhận ra một trong hai anh chàng lúc cô dỗ dành bé gái lạc đường.
- Các chị nhìn xem, anh chàng kia không phải là rất khôi ngô sao?
Nhìn theo hướng chỉ tay của Pisces, Virgo và Scorpio cùng trông thấy một chàng trai bảnh bao và có vẻ quyền quý. Đặc biệt, từ người anh ta toát ra một khí chất rất oai phong, rất lẫm liệt.
- Anh ta có khí chất đấy. Ồ, thì ra đây là "việc" của em vừa lúc nãy sao? - Scorpio nửa đùa nửa thật trêu ghẹo Pisces.
- Em còn chưa nói chuyện với anh ta mà. - Ngượng ngùng bào chữa cho bản thân, Pisces định quay ra nhờ Virgo viện trợ nhưng chỉ thấy cô mặt mũi thẫn thờ, toàn thân bất động. - Virgo này, chị có ổn không đấy?
- Anh chàng kia... chẳng phải là bằng hữu thân thiết của Cancer Wright hay sao? - Vừa nói, Virgo vừa nghi hoặc chỉ về phía anh chàng nọ.
- Thế thì, có khi nào... Cancer Wright cũng ở gần đây không? - Scorpio quan ngại nhìn Virgo. Mục đích của bọn cô đến đây ngày hôm nay là để giúp Virgo giải toả và quên đi chàng công tử bê tha kia. Nếu bây giờ mà gặp cậu ta ở đây thì chẳng phải chuyến đi này coi như là công cốc sao?
Cảm nhận được rằng mọi chuyện sẽ không trở nên tốt đẹp nếu ba người họ tiếp tục ở lại quán bar, và rằng hình như cô đã nhìn thấy Cancer Wright đi cùng anh chàng nọ, Pisces vừa nói vừa cố gắng giao tiếp bằng ánh mắt với Virgo:
- Em nghĩ là bọn mình nên về thôi.
Nhận thấy được nỗi lo lắng và sự ép buộc trong câu nói của Pisces, Virgo dứt khoát trả lời:
- Ừ, về thôi, cũng muộn rồi đấy.
--- End chap 4 ---
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro