Chương 3: Bước vào năm học mới

Ngày 1 tháng 9.

Trời mưa nhẹ. Những giọt nước rơi lặng lẽ xuống nền trời xám xịt khi đoàn tàu Hogwarts Express từ từ hãm lại ở ga Hogsmeade. Tiếng bánh sắt nghiến trên đường ray vang vọng giữa không gian ẩm ướt, kéo theo một hồi còi dài, trầm như lời nhắc nhở: một năm học mới đã thực sự bắt đầu.
Học sinh lần lượt bước ra khỏi tàu, kéo theo vali, áo choàng sẫm màu dính nước mưa. Sân ga lấp loáng ánh đèn, vũng nước loang lổ phản chiếu những bóng người vội vã.

Trong một khoang gần cuối tàu, Aquarius Blackbourne vẫn đứng yên, tay giữ chặt chiếc vali nhỏ, ánh mắt trầm tĩnh lướt qua hành lang đang dần vắng người. Cô không vội. Chưa bao giờ vội. Đôi giày đen bóng dẫm lên sàn tàu ẩm nước khi cô bước ra, gió đầu thu thổi tạt qua làm tà áo bay nhẹ. Mái tóc sẫm màu đã ướt một nửa, nhưng cô không buồn lau.

Cô không phải đi thuyền như lũ học sinh năm nhất đang loay hoay tụ lại ở cuối sân ga, mắt tròn xoe nhìn những chiếc thuyền gỗ chòng chành giữa màn mưa. Ở tuổi năm ba, Aquarius sẽ đi xe vong mã – những cỗ xe kỳ dị được kéo bởi sinh vật chỉ người từng chứng kiến cái chết mới thấy được.

Từ xa, những cỗ xe dần hiện ra qua lớp sương mỏng. Trắng nhợt, lặng lẽ, gần như vô hình giữa bầu không khí lạnh ẩm. Một con vong mã đứng gần nhất chợt cựa mình, lớp da bám sát vào xương, mảnh đến mức tưởng như chỉ cần một cơn gió cũng đủ cuốn bay.

— "Bạn ơi, còn chỗ không?"

Aquarius quay lại. Là Virgo Alder – cô gái Ravenclaw tóc buộc gọn, đồng phục thẳng nếp, gương mặt sáng và đôi mắt bình thản.

— "Còn. Lên đi," cô đáp, giọng trầm, vừa đủ nghe.
Virgo gật đầu nhẹ, kéo vali bước tới, cùng leo lên cỗ xe đang chờ sẵn. Không ai nói gì thêm. Cả hai ngồi cạnh nhau, yên lặng, như thể đã quen với kiểu đồng hành không lời này.

Ở phía bên kia sân ga, Gemini Castor đang kéo áo choàng cho khỏi ướt, tay giữ mũ, bước sát cạnh Leo Farrow. Cả hai đều là Gryffindor năm tư, thân nhau từ năm đầu tiên – một trong những đôi bạn khó tách rời nhất của nhà Sư tử.

— "Xe vong mã ở kia rồi. Mau lên trước khi hết chỗ đẹp," Gemini vừa nói vừa huýt sáo ngắn, mắt liếc nhanh về phía hàng xe phủ sương.

— "Ừ, tớ cũng chẳng thiết đi thuyền đâu," Leo nhăn mặt. "Trời mưa thế này, ướt sạch cả áo choàng."

Gemini bật cười khẽ, tiếng cười lan nhẹ trong màn mưa như một tia sáng nhỏ giữa bầu trời u ám. Cậu liếc sang con vong mã gần nhất – trắng như sương khói, gầy guộc như thể được tạc từ xương và gió. Dù đã quen thuộc, sinh vật ấy vẫn khiến cậu thấy rợn ngợp.

Những cỗ xe vong mã lần lượt lăn bánh, bánh xe ẩm ướt nghiến lên mặt đường đá trơn. Con đường xuyên rừng uốn lượn trong bóng cây, vòm lá nặng trĩu vì mưa. Tiếng vó lặng lẽ xen lẫn tiếng giọt mưa gõ đều trên mái xe – một giai điệu chậm buồn, nửa thực nửa mộng.

Trên xe, Virgo đột ngột lên tiếng:
— "Cậu có thấy áp lực không? Năm ba rồi, mọi thứ bắt đầu khó hơn nhiều."

Aquarius hơi nghiêng đầu, mắt nhìn về rừng thông mờ ảo hai bên:
— "Có. Nhưng áp lực là phần bắt buộc."

Virgo mỉm cười nhẹ, chạm vào mép áo choàng, rồi sau một thoáng ngập ngừng, cô nói nhỏ:
— "Anh Castor trông có vẻ hay nhìn cậu."

Aquarius không đáp. Không nhìn sang, không tỏ vẻ bất ngờ. Chỉ tiếp tục dõi theo màn sương trước mặt, nơi lâu đài Hogwarts dần hiện ra sau rặng cây.

Tòa lâu đài vươn mình giữa trời đất, ẩn hiện sau màn mưa mờ nhạt. Những tòa tháp cao vút phản chiếu ánh đèn lồng, mái ngói đẫm nước và vòm cửa chạm khắc cổ xưa tạo nên vẻ đẹp kỳ diệu, cổ kính mà không nơi nào khác có được.

-----------

Sảnh đường lớn rực rỡ ánh nến. Trần nhà được phù phép phản chiếu bầu trời đêm xám xịt bên ngoài – những đám mây lửng lơ trôi qua như đang lặng lẽ quan sát từ bên kia thế giới.
Tiếng trò chuyện rì rầm hòa cùng tiếng dao nĩa va chạm, mùi đồ ăn lan tỏa khắp nơi. Những học sinh năm nhất lấm lét nhìn quanh, đôi mắt to tròn nhìn lên chiếc Mũ Phân Loại đang hát bài ca nhập học.

Aquarius ngồi vào bàn Slytherin, bên cạnh Scorpio và Capricorn – hai bạn cùng năm, cùng nhà. Scorpio, với mái tóc đen và đôi mắt lạnh như mặt hồ; Capricorn – điềm tĩnh, ít nói, luôn chỉnh chu đến từng chi tiết. Ba người chẳng ai lên tiếng, nhưng giữa họ là một sự lặng im đồng thuận.

Phía bên kia Đại Sảnh, bàn Gryffindor ồn ào hơn hẳn. Gemini ngồi giữa Leo và Aries – cả ba vừa ăn vừa nói chuyện rôm rả, như thể trời mưa hay mùa học mới đều chẳng đủ quan trọng để ngăn họ cười vang.

Một lúc sau, ánh mắt Gemini bất chợt dừng lại – phía bàn Slytherin, nơi Aquarius đang nhấp ly nước. Như có linh cảm, cô cũng ngẩng lên.

Hai ánh nhìn chạm nhau. Không lâu, không rõ ràng, chỉ như một tia sáng vụt qua trong sương. Không phải một lời chào, càng không phải một tín hiệu – nhưng là điều gì đó đủ để cả hai nhận ra sự tồn tại của người kia, giữa biển người đông đúc và ánh sáng lung linh.

-------------

Buổi tối. Tiệc khai giảng kết thúc, học sinh rời Đại Sảnh về phòng sinh hoạt chung. Lâu đài trở lại vẻ trầm mặc quen thuộc, hành lang dài chỉ còn ánh sáng hắt ra từ những ngọn đuốc lẻ loi.

Trong phòng ngủ nữ sinh nhà Slytherin, Aquarius đứng trước tấm gương lớn, chỉnh lại nếp gấp trên áo choàng. Tiếng gió luồn qua khung cửa kính, lạnh đến tận xương. Cô ngẩng đầu nhìn mình trong gương – mái tóc vẫn ẩm, đồng phục thẳng tắp, nhưng đôi mắt ẩn điều gì đó khó gọi tên.

Cùng lúc đó, trong phòng sinh hoạt chung nhà Gryffindor, Gemini ngồi tựa vào cửa sổ tròn. Trên tay cậu là một quyển sách về Cấm chú, nhưng ánh mắt không dừng lại ở dòng chữ nào. Suy nghĩ trôi về tiết học Cổ ngữ liên khóa sắp tới, rồi lại lạc đến một mái tóc sẫm màu giữa sảnh đường đông đúc.

Một năm học mới đã bắt đầu. Ai cũng có con đường riêng để bước tiếp. Nhưng đâu đó, giữa những hành lang cũ kỹ và lớp sương lặng lẽ phủ lên Hogwarts, có thứ gì đó đang âm thầm chờ đợi – như ánh nhìn giữa hai người xa lạ từng quen, và những cuộc gặp gỡ không hẳn là tình cờ.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro