CHAPTER 98
Đêm trăng máu...
................................................................................................................................................................
Tại một căn phòng mật trong Hắc tổ chức...
"Cạch!" Tiếng cửa được mở ra, Bạch Dương nhẹ nhàng bước vào, ngẩng đầu nhìn thiếu niên tóc đỏ cam đang mệt mỏi ngồi trên giường tay xoa hai bên thái dương.
Cánh cửa tự động đóng lại.
Thiếu niên mê hoặc hút hồn, vẻ dễ thương uể oải khiến ai cũng muốn nựng. Nhưng đối với Cừu thì chả có cảm xúc gì hơn là ánh mắt xinh đẹp lãnh huyết vô tình của cô. Không gian lúc này thật yên ắng. Chẳng có ai khác ngoài Kim Ngưu và cô.
- Tỉnh rồi sao?- Cô cất tiếng hỏi.
Kim Ngưu khe khẽ gật đầu, nhíu mày cảm tưởng như cơn đau vẫn chưa dứt. Cũng đúng thôi, cậu là đứa khó được gọi dậy nhất mà!
Tỉnh dậy cách đây nửa ngày, mọi chuyện đều đã được Thiên Bình tóm tắt lại cụ thể dễ hiểu. Cậu đã nhận ra lý do vì sao lúc nhỏ tới giờ luôn bị gia đình ghẻ lạnh, bản thân nợ Bạch Dương một lời xin lỗi. Mặt khác, cậu cũng cảm thấy cậu ta thật tội nghiệp, bị cả thế giới lên án chống lại. Một lũ đần độn không biết thực hư !
Không thể đoán ra cảm xúc lúc này của Cừu như thế nào, vì cậu ta chẳng bao giờ biểu hiện nó ra ngoài cả. Che giấu khéo léo và xuất sắc như loài mèo bí ẩn.
Cừu tiến lại gần bên giường cậu, kéo cái ghế xích lại gần cậu sau đó lấy ra một cái hộp bánh nho nhỏ toát ra mùi thơm ngào ngạt nức mũi. Kim Ngưu thấy mùi lập tức mắt sáng rỡ lên, háo hức như một đứa trẻ sắp nhận được quà.
" Thơm quá! Của Thiên Bình cho tớ phải không?"
Mùi hương đặc trưng ấy không hiểu sao lại có thể dễ dàng nhận ra, phải chăng là do tố chất của một đầu bếp trong cậu? Những thứ mà Thiên Bình nấu, cậu đặc biệt cảm thấy thích thú hơn tất cả những của ngon vật lạ khác, cho dù nó không thể sánh bằng chất lượng. Bởi vì khi thưởng thức nó, mọi muộn phiền trong cậu liền biến mất, xuất hiện thứ cảm giác ấm áp cùng hạnh phúc trào dâng trong lòng.
Đó là gì nhỉ? Thứ gia vị khiến ta cảm thấy vui vẻ hạnh phúc?
Phải chăng cậu đã thích Thiên Bình?
Nghĩ tới đây, mặt Kim Ngưu chợt ửng đỏ. Động tác đang ăn chợt dừng lại, đầu cúi gập xuống.
"Sao thế?"
Bạch Dương thấy kì lạ bèn hỏi.
- Không, không có gì!- Cậu hối hả lắc đầu, cuống cuồng xử nốt chỗ đồ ăn còn lại.
Cừu ta nhìn lên đồng hồ treo trên tường. 12 giờ rưỡi đêm, lại ngủ trễ. Cô nhíu mày khó chịu không biết ngày mai dậy sớm nổi không. Bét nhất cũng phải 12 giờ trưa hôm sau mới ngóc đầu lên được.
Xà Phu cùng hai anh trai từng chọc cô là con sâu ngủ thật không sai!
-Ngày mai phiền cậu đi làm một chuyện...- Cô buông miệng nói, mắt vẫn hướng về phía đồng hồ.
- Cậu muốn nhờ tớ giúp gì?- Kim Ngưu miệng nhai nhồm nhoàm nhanh chóng dừng lại, lắng tai cẩn thận nghe ngóng.
" Đến Gemini hỗ trợ Cự Giải, sau đó trở về Horoscope chờ thông báo tiếp theo của Song Ngư."
- Được.- Ngưu ta bỏ nốt miếng bánh cuối cùng vào miệng nhai ngon lành, tay ra hiệu đồng ý.
Bạch Dương gật đầu hài lòng, sau đó từ từ đứng dậy rồi rời đi.
- Nghỉ ngơi đi.
................................................................................................................................................................
Tại một căn biệt thự xa hoa rộng lớn...
- Thiếu gia Thiên Hạt, vị tiểu thư kia đã tỉnh rồi!- Một hầu gái y phục tươm tất kính cẩn cúi đầu thưa.
- Được. Nhớ chăm sóc cô ấy cẩn thận, tâm trạng cô ấy lúc này không được tốt cho lắm.- Thiếu niên tóc hồng hài lòng đáp, tiện tay ngắt một cành tường vi hồng thắm mọc trồi lên trên đám cúc dại xung quanh tinh khiết vô cùng nổi bật.
Trên đôi môi mỏng mê người kia chợt nâng lên mang theo ý cười vui vẻ ấm áp.
...............................................................................................................................................................
Tại biệt thự gia tộc Libra...
Bầu trời đêm u ám tưởng chừng như sắp mưa, mây mù dày đặc nhưng kì lạ ở chỗ ánh trăng lúc này sáng rực to lớn và quỷ dị hơn bao giờ hết, nhếch lên hình khuyết tựa một nụ cười của ác ma...
Thiên Bình lúc này đã đến nơi, nhanh chóng cất hành lý vào không gian rồi lấy ra trường kiếm thân thuộc gắn bó nhất với mình, trường kiếm mà đích thân sư phụ đã tạo ra cho cô.
Thân kiếm bóng loáng, lưỡi kiếm sắc nhọn tràn ngập ý hận cùng bao nỗi bi thương của một thời u uất.
Gương mặt xinh đẹp kia dần trở nên lãnh khốc cùng tàn nhẫn hơn, khao khát trả thù hằn rõ trong ánh mắt trong trẻo phẫn uất kia dâng trào mãnh liệt hơn bao giờ hết!
Đôi môi hồng đào mím lại, cô nắm chặt chuôi kiếm khẽ bước vào bên trong.
Bạch Dương từng nói Thiên Hồng An đã biết chuyện hầu hết bọn cô phát hiện bí mật kia, hôm nay đến gặp mặt nếu thua chắc chắn không còn cơ hội quay ra!
Bất thình lình có một bàn tay đặt lên vai cô. Theo phản xạ tự nhiên Thiên Bình quay phắt người lại chĩa kiếm sát cổ đối phương, hơi dùng lực khiến chiếc cổ trắng ngần kia xuất hiện tia máu.
"Song Ngư?"
Tiểu Cân hơi ngạc nhiên, đưa mắt nhìn cô gái mê hồn tóc màu lục tươi tắn cùng đôi mắt lóng lánh sắc xanh mát mẻ. Song Ngư cười cười, thấp giọng đáp:
- Tớ đến hỗ trợ cho cậu ấy mà. Chắc cậu còn giữ nắm tóc của Nhân Mã chứ?
"À.. còn..." Thiên Bình thấy vậy vội vã niệm chú lấy ra từ nạp giới không gian một cái túi bằng lụa màu hồng phấn vô cùng xinh xắn, mở ra bên trong là một nhúm tóc nâu bóng mượt.
Song Ngư liền vươn lên bắt lấy tay Thiên Bình thì thầm chú ngữ. Cả hai biến mất tựa như một cơn gió thoảng qua.
"Vụt!"
Cân và Cá lúc này đang ở phía sau bức tường của một căn phòng rộng lớn đầy xa hoa, sáng trưng bởi những ánh đèn pha lê chói lóa, xung quanh là vô vàn những trân bảo quý giá sang trọng với mệnh giá ngút trời. Mà phía bên trong, có một cái bàn mạ vàng, và Thiên Hồng An đang ngồi ở đó.
"Phòng làm việc của cha tớ. Ông ta không cho bất cứ ai bước vào ngoại trừ hầu cận đắc lực và người của Hội Hoàng Đạo cũ."
Thiên Bình nói, bên cạnh đó cũng giải thích rõ hơn cho cộng sự nghe về hệ thống bảo mật ở đây. Không có gì đáng lo hết ngoài việc phải xử lý vô số người qua lại canh chừng nơi đây, không chừng còn có rất nhiều cao thủ đáng sợ từ nơi khác được thuê đến.
Song Ngư đang chăm chú lắng nghe, chợt đưa tay che miệng Cân lại ra hiệu im lặng. Cô nhanh chóng giấu năng lực cùng khí tức quá mức nổi bật của bản thân đi.
Cả hai chợt cảm thấy không khí lúc này yên ắng đến mức đáng sợ!
"Cộp, cộp..."
Có tiếng chân người từ xa, hình như đang bước về chỗ họ đang trốn. Thanh âm mỗi lúc một rõ hơn, từ tốn mà cũng thật khiến người khác mất bình tĩnh, hoảng sợ tột độ.
Khí lực uy áp cường đại... theo cảm nhận của Cá ít nhất đã trên cấp độ 4999.Cô khẽ nhíu mày, thầm mắng trong lòng tại sao lại xui xẻo đến như thế, chưa kịp làm gì đã đụng phải một tên cực khó chơi!
"Aaa... Hóa ra hôm nay chỗ này lại xuất hiện mấy con muỗi đáng hận..."
Một giọng nam khàn khàn cất lên, mang theo ý giễu cợt sởn gai ốc. Hắn đã phát hiện có gì đó không bình thường ở đây.
"Một đứa lạ mặt... và... một kẻ phản bội..."
Ba từ còn lại được hắn nhấn mạnh lên, âm thanh vang to đủ để Thiên Bình núp ở chỗ kia nghe thấy mà trợn trắng mắt hãi hùng. Chú của cô- Thiên La- cũng là người mà cô dè chừng nhất!
Còn không nghĩ tới vẫn còn kẻ đáng sợ này sẽ xuất hiện!
Quá vội vàng!
Vầng trán lúc này đã lấm tấm mồ hôi của sự căng thẳng, thần kinh cả hai căng như dây đàn, tim đập loạn xạ bất chấp nhịp điệu. Nếu một mình tên kia thì không sao, nếu nhỡ hắn còn thủ sẵn khoảng mấy trăm tên vệ sĩ pháp sư thì số phận các cô hoàn toàn đã được định sẵn.
Ai mà biết được? Libra là tộc đông nhất trong các tộc mà.
Bốn mắt trơ trơ nhìn nhau, cả Cân và Cá còn đang do dự có nên xuất hiện trực tiếp giải quyết đối thủ hay không.
"Song Ngư cô mau ra đi, còn chúng tôi nữa mà!"
Thanh âm của hai viên đá anh em vang lên trong tiềm thức vừa như tiếp thêm dũng khí cho tiểu Ngư.
-Các ngươi nhắm làm được chứ?- Cô sốt sắng hỏi lại. Cần phải chắc chắn thì mới có thể hành động.
- Hoàn toàn có thể. Chúng ta là đá quý linh hồn, nơi này kết giới ngăn liên lạc không ngăn nổi bọn ta. Nếu muốn liền có khả năng mượn sức mạnh của những viên đá khác hoặc nhờ chúng đến đây giúp đỡ.- Viên đá anh nói.
- Ví như viên đá của cô bạn kế bên đây, mệt quá nên còn đang ngủ. Nhưng nếu ta đích thân gọi, chắc chắn sẽ thức tỉnh chiến đấu cùng. Ba viên, đủ để đánh sập cả cái nước này cũng thừa sức chán!- Viên đá em háo hức tiếp lời.- Bây giờ ngươi cứ việc ngủ một chút, lát sau tỉnh lại mọi chuyện tức khắc xong xuôi. Tên Thiên Hồng An sau đó cũng sẽ giao đến ngươi.
Song Ngư nghe vậy đã an tâm hơn hẳn. Sức mạnh của những viên đá kì lạ này cũng không phải đùa, vì vậy cô lựa chọn tin tưởng chúng nhắm mắt lại ngủ một giấc.
- Ơ...- Thiên Bình ngạc nhiên nhìn Cá lăn ra ngủ ngon lành khi còn đang trong tình trạng nguy hiểm cực độ liền bị cô kéo lập tức lăn xuống đất cùng.
- Mau ngủ đi!
Câu nói vừa dứt, Thiên Bình không hiểu sao bỗng cảm thấy mọi thứ chung quanh dần trở nên nhạt nhòa, rồi đen kịt.
Ngay từ giây phút đó, từ chỗ bọn họ bỗng toát ra một luồng khí mạnh mẽ đến đáng sợ, dần dà lẳng lặng tiến đến mục tiêu.
.
.
.
.
Đêm hôm nay u ám, tưởng chừng như trời sắp mưa. Thế nhưng ánh trăng kia vẫn sáng rực nhếch lên hình khuyết thật vô cùng quỷ dị.
Nụ cười của ác ma...
Trong biệt thự lớn sang trọng xa hoa của gia tộc Libra, đột nhiên ré lên những tiếng thét thảm khốc đau đớn đầy khiếp sợ! Máu tươi tuôn trào lênh láng ra ngoài, thấm đỏ cả một vườn hoa tường vi trắng.
Nhìn vào cửa sổ đang sáng đèn kia, ngoài những dáng người vật vã thống khổ, người ta chợt thấy một vật thể không hình dáng cụ thể đang quấn chặt người từ từ hút cạn linh lực của con mồi tới chết.
Tòa nhà sang trọng kia nhanh chóng trở thành một vùng hoang vu với những tiếng than oán hận u uất của những linh hồn vẫn còn rất nhiều điều chưa kịp làm khi còn sống.
Thần chết hôm nay gia tăng lực lượng nhiều hơn mọi ngày, áp giải lượng linh hồn kia về địa phủ.
Một trong số đó nổi bật hơn hẳn trong sắc đỏ thẫm, nhẹ nhàng bước đến cái xác gần đó nhíu mày nhìn.
"Vết thương này, không phải là bị hút cạn dương khí mà chết đấy chứ?"
"Đá quí linh hồn..."
Vị thần chết kế bên buông miệng nói. Người này mê hoặc với sắc tím huyền bí.
Đến lúc tập hợp lại trái tim đã vỡ của Thượng Đế rồi...
................................................................................................................................................................
Comment đi nào!!!! Au thích đọc bình luận của mọi người lắm đó!!!!^^
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro