Chương 40: Hoàng hôn Alig

Cự Giải và Gandi bị giam giữ đã gần một tuần. Quỷ đem họ lên một ngọn núi cao, bên trong một cái hang rộng và giữ họ trong một cái lồng to tướng rồi bố trí ác quỷ canh giữ ngày đêm. Hàng ngày khi mặt trời lên, ánh nắng nóng bức hắt vào tận sâu bên trong kèm theo gió lùa dữ dội. Đêm tới, mây mù che khuất, gió mạnh hơn mang theo cái lạnh thấu xương lùa vào các khe đá, gầm rú những âm thanh quái dị đến kinh người.

Gandi không ngại những điều ấy. Nóng hay lạnh, nắng hay mưa, cậu chả bao giờ than phiền. Thế nhưng dù không muốn nhưng tâm trạng Cự Giải lại khiến cậu nản lòng. Từ hôm ấy đến giờ cô ấy cứ nép mình vào một góc, buồn bã. Cảm xúc cứ thay đổi liên miên, từ thất vọng, lo âu đến đau khổ, tự oán trách mình một cách vô thức. Cậu biết, sự việc hôm ấy đối với Cự Giải là một cú sốc lớn. Trong cả cuộc đời đã qua của cô, đó là quyết định nóng vội và thiếu suy nghĩ nhất. Đúng thật là chưa bao giờ cô lại như thế. Mặc dù cậu đã an ủi hết lòng nhưng không thể nào cứu vãn được tâm trạng cô lúc này.

Từ nhỏ Cự Giải đã là một cô gái cẩn thận, luôn suy xét trước sau rồi mới quyết định. Những ngày sau này có lẽ vì bị ảnh hưởng bởi cuộc chiến và cái chết của Tiểu Nguyệt, cô mới hành động nhanh hơn, nông nổi hơn. Và sự việc xảy ra, cả ba nghìn mạng người đều chết, tất cả là do cô mà ra, rồi đến bản thân mình bị giam giữ, Gandi cũng bị liên lụy. Cứ như vậy cô cứ để mình chìm nghỉm trong những cảm xúc tiêu cực ấy cả ngày, không buồn ngẩng đầu lên để quan sát xung quanh.

Ngoài cửa hang trên vách cao là một gò đá rộng vươn mình ra ngoài khoảng không. Quỷ và Ma Kết thường xuất hiện ở đấy để nhìn xuống chiến trường Alig phía dưới. Hôm nay vẫn vậy, Hắn đã có mặt từ sớm, khoanh tay đứng trầm ngâm ở rìa đá. Có tiếng gió vùn vụt ngoài kia. Bọn ác quỷ khác đã đến, có cả Ma Kết và Song Tử.

Mấy ngày nay Song Tử nhận lệnh thăm dò ở các chiến trường phía xa, giờ mới trở về. Tình hình ở tiền phương không rõ lắm, anh có hỏi nhưng đều nhận được cái lắc đầu vô vị từ Quỷ và Ma Kết. Nhiều lần như thế, anh tự hỏi liệu mình có vai trò gì trong cuộc chiến này không, và cả việc báo cáo. Tại sao anh không được diện kiến Quỷ vương mà lại là thằng nhóc bí ẩn ấy? Mọi việc đang ở xa tầm với. Lúc trước chúng còn bàn bạc và tiết lộ kế hoạch cho anh. Còn lúc này, anh không chắc mình còn có thể giúp được gì cho Cự Giải. 

Quỷ và Ma Kết bàn bạc với nhau gì đấy. Song Tử cảm thấy mình như người thừa. Nghe nói Quỷ vừa bắt được một con tin đáng giá, anh tò mò không biết là ai. Anh tiến vào trong hang. Gandi đang ngồi vêu ra ở góc thấy anh thì đứng bật dậy. Chợt thấy bóng dáng quen thuộc ngồi khum khum ở gần đấy, mặt cứ cúi gằm xuống, anh vội vàng lao tới và dừng ngay trước chấn song. Mắt Song Tử căng ra, anh cầu mong bóng hình đó không phải là Cự Giải. 

Có cơn gió ấm phả vào má. Cự Giải ngồi vực dậy, cảm giác khác thường ùa vào tâm trí.

- Song Tử? – Cự Giải khẽ thốt lên, cô đứng dậy và tiến tới chấn song. Hành động bất ngờ mà Gandi không ngờ tới.

Song Tử lùi lại một bước để tránh nghi ngờ. Anh đưa hai tay ra sau biểu lộ sự dửng dưng nhưng ánh mắt thì tràn ngập sự ngạc nhiên và lo lắng. Biết vậy, Cự Giải dừng bước ngay, cô đứng lặng nhìn Song Tử một cách tuyệt vọng. Người duy nhất có thể làm cô thấy nhẹ nhõm hơn có lẽ chỉ có mình Song Tử. Cự Giải cần anh chia sẻ và động viên cô lấy lại tinh thần. 

Sự việc hôm đó Song Tử có nghe láng máng từ mấy tên ác quỷ khác, nhưng đủ để anh hiểu vấn đề. Anh không nói gì, chỉ muốn Cự Giải hiểu rằng anh sẽ cứu cô ra bằng mọi cách.

Gandi đứng quan sát hai người từ nãy giờ, cậu có hiểu được đôi chút. Đúng lúc ấy, Cự Giải bỗng run lên bần bật, hai bên má đã đỏ ửng nay đỏ hơn. "Cô làm sao thế?" Gandi đứng bật dậy và tiến tới. Tay cậu rụt lại ngay khi chạm vào cô, cảm giác ấm nóng bất thường. Cậu lại đưa tay sờ trán cô, đôi môi bỗng bặm lại.

- Cô sốt à? – Gandi hỏi. Cự Giải đã toát mồ hôi ướt đẫm chân tóc.

- Tôi... lạnh quá...

Lạnh ư? 

Gandi sững người, rồi vội vàng dìu cô đến một góc. Song Tử nhìn thấy sự việc, anh hốt hoảng nắm bộp lấy hai chấn song, lòng lo lắng không thôi. Cái hang này nằm ở tuốt trên cao, nhiệt độ thấp, không khí loãng và sự khốc liệt của thời tiết đã khiến Cự Giải ngã bệnh. Song Tử thấy lòng bồn chồn không yên.

Quỷ ngoái đầu nhìn vào trong, nhận ra được gì đó, Hắn rảo bước vào. Song Tử nhận ra sự chú ý của Quỷ, anh cố bình tĩnh và trở về với vẻ hờ hững lúc nãy.

- Chuyện gì thế? – Hắn hỏi.

- À, - Song Tử đáp – Con ả bị sốt rét. – Vừa nói, anh vừa chỉ tay vào chỗ Cự Giải và Gandi.

Gandi nghe thấy thì ngoảnh mặt nhìn Song Tử, cậu khá ngạc nhiên vì thái độ quay ngoắt đi của anh. Cậu bỗng đứng dậy, tiến tới trước mặt Quỷ.

- Cự Giải bị bệnh. Ngươi mau kêu người cứu chữa đi. – Gandi nói như ra lệnh. 

Quỷ nghe thế bỗng cười lên rung rúc.

- Liên quan gì đến ta? Muốn chết thì vài ngày nữa chết cũng được rồi.

Nói xong, Hắn lại phá lên cười rồi quay người bước ra ngoài, bỏ mặc sự ngạc nhiên và căm hận cho những người còn lại. Mặt Song Tử lạnh tanh, cố nén cơn thịnh nộ đang cuồn cuộn trong người. Chỉ chờ khi Ma Kết và Quỷ đi khỏi, anh mới nắm tay lại và đấm mạnh vào những chấn song làm chúng cong vẹo đi. Một ý nghĩ bỗng ào tới trong phút chốc, anh quyết định sẽ cứu Cự Giải ra bằng mọi cách, dù thế nào đi chăng nữa. 

Thấy động, bọn ác quỷ canh giữ ùa vào. Chỉ cần một cơn gió, Song Tử cuốn phăng tất cả ra ngoài. Tuy nhiên, bọn chúng tung cánh bay ngược trở lại. Anh gom không khí vào lòng bàn tay và bắn đi liên tiếp, những cơn bão nhỏ bay ra với vận tốc lớn, cuốn giật đôi cánh ác quỷ của chúng khiến chúng không tài nào giữ căng bằng được. Ở trên cao có nhiều luồng gió lạnh và mạnh mẽ, Song Tử bắt được hướng đi của chúng, và vặn thành nhiều đường cong lắt léo, rồi gộp lại, cho nó đi qua bọn ác quỷ đang lao đao vì các cơn bão. Bọn ác quỷ bị cuốn phăng đi rồi đâm sầm vào ngọn núi đá phía xa. Tất cả bị vách đá gồ ghề đâm vào người và chết ngay tại chỗ, máu văng tung tóe trên vách còn xác thì rơi tự do xuống. Yên chí, Song Tử quay người bước vào trong.

Anh đưa tay mở hai bên chấn song. Nhờ sức mạnh từ gió, chấn song bị tẹt ra hai bên và mở ra một lỗ hổng.

- Tránh ra! – Anh lao vào và đẩy Gandi qua một bên.

Cơ thể Cự Giải nóng bừng nhưng cả người cô cứ run lên bần bật. Song Tử nâng đầu cô lên và lấy tay áo mình lau đi những vệt mồ hôi chảy dài trên trán cô. Một tuần, Cự Giải phải ở đây chống chọi với thời tiết bất thường cả một tuần. Anh thấy tim mình đau nhói. "Anh sẽ đưa em ra khỏi đây!" – Song Tử thì thầm vào tai cô rồi bế cô dậy. Anh vừa quay đầu ra ngoài đã thấy Quỷ xuất hiện trước chấn song cong vẹo. Tất cả kinh ngạc.

- Đúng như ta suy đoán mà! – Quỷ lên tiếng, hai tay chắp sau lưng. Hắn bỗng thở dài ngửng lên. – Sao các người cứ hùa nhau phản bội ta vậy? Thật uổng công ta tin tưởng bấy lâu nay.

Song Tử trợn mắt lên, anh trao Cự Giải cho Gandi rồi sấn ra trước. Thấy vậy, Quỷ đùa cợt:

- Thật dũng cảm! – Hắn nói, vỗ tay đầy vẻ nhạo báng rồi gườm lại trong cái nhìn chết chóc. – Ngươi không biết là mình đang đối mặt với ai đâu.

Song Tử không nói gì, nộ khí đã dâng cao. Anh vung tay ra trước, con lốc xoáy khủng khiếp lao ra khiến đất đá trên vách hang muốn bật tung. Gandi đứng phía sau Song Tử nhém bị cuốn bay bởi các luồng phản lại, cậu khổ sở ôm lấy Cự Giải và cố gắng nắm lấy một gò đá.

Song Tử tấn công dồn dập, đá đã lở, chấn song cũng bị cuốn đi, duy Quỷ vẫn đứng trơ như tượng đá giữa cơn gió gào thét. Hắn bỗng vung tay, luồng gió mạnh bị phản lại làm Song Tử bị mất thăng bằng. Ngay lập lức, Hắn lao tới đá vào bụng anh một cái như trời giáng khiến anh phụt máu và ngã sập trên đống đá vỡ phía sau. 

Quỷ chậm rãi tiến gần tới, nắm lấy cổ áo Song Tử lôi lên. 

- Rất tiếc nhưng ta phải loại ngươi thôi. – Hắn nói, rồi đưa tay nắm bộp lên cổ anh.

Song Tử định đánh trả lại, nhưng bàn tay lạnh ngắt của Quỷ khiến anh dần mất sức. Người anh cứng đờ, không thể nhấc nổi tay chân lên được. Anh nghiến một bên răng, mắt nhắm chặt lại. Tự trách mình không thể bảo vệ được Cự Giải. Hắn bóp chặt cổ Song Tử, anh khó thở, đầu bắt đầu trở nên đau nhức như bị hàng ngàn mũi kim châm vào. 

Gandi bỏ lại Cự Giải, cậu định lao tới nhưng đã bị Quỷ chặn trước, tấm chắn đen bóng khiến cậu bị bật ngược trở lại. Gandi tức giận nghiến răng ken két, không có kiếm, cậu không thể làm được gì khá hơn.

- Ngừng lại! – Cự Giải gắng hét lên trong cơn thở dốc.

Quỷ vẫn không ngừng tay. Lúc này đôi mắt Hắn sáng lên như đang tận hưởng trò vui thú. Song Tử bắt đầu mất sức, anh sắp lịm đi. Trái tim Cự Giải nhói lên từng hồi, vô vọng, cô vớ lấy một mảnh đá nhọn gần đó rồi đưa lên cổ.

- Ngừng tay, nếu không ta sẽ tự sát! 

Mắt Quỷ bỗng căng ra. Tay đã nới lỏng nhưng vẫn chưa buông tha Song Tử. Hắn bật cười:

- Ngươi nghĩ mình đang làm gì hả?

- Ta nói ngừng tay! – Cự Giải lại hét lên. – Thả anh ấy ra mau, nếu không ta sẽ tự sát đấy! Đừng ép ta!

Quỷ lại cười, Hắn cười hắt ra, thách thức.

- Ngươi chết thì sao?

Cự Giải bặm chặt môi. Cô không tin mình không có lợi ích gì với Hắn. Hắn có thể giết cô hôm ấy, nhưng không, Hắn cần cô cho những toan tính sau này. Cô đưa ngọn đá kề sát vào cổ và bắt đầu cứa. Máu bắt đầu chảy ra, sự đau đớn không ngăn cô được. 

Máu đã chảy xuống ngực. Lúc này, Quỷ mới buông Song Tử ra. Anh ngã quỵ ngay xuống nền đất.

- Được rồi! Ngừng lại mau! – Hắn thét lên.

Quỷ nhìn Cự Giải đay nghiến. Hắn không ngờ đấy, Hắn ngỡ cô chỉ dám đe dọa Hắn thôi, không ngờ cô lại có gan làm vậy. Thật là gan góc! Hắn tiến tới chỗ Cự Giải, giật mảnh đá từ tay cô và vứt đi. Đoạn, Hắn nắm tóc cô lôi lên.

- Đừng thách thức ta nữa. Lần sau là chết đấy! 

Nói rồi, Quỷ huýt sáo một hơi dài. Bọn ác quỷ từ đâu bay tới, chúng đáp đầy trong hang. Hắn phẩy tay ra lệnh, bọn chúng lao vào trói cả ba người, đặt họ vào một cỗ xe rồi kéo ra. Cả cỗ xe ngợp trong đàn ác quỷ đen thui, bay vụt đi. 

Quỷ nắm chặt lòng bàn tay. Trong đầu đầy toan tính.

Chiến lũy bao vây Alig cuối cùng cũng dựng xong mặc dù phải hứng nhiều sự phản kháng từ phía thiên thần. Chiến lũy bằng đá dài gần năm dặm hình cánh cung bọc theo tường thành Alig. Mọi sự trao đổi, thông thương với bên ngoài đều bị Quỷ ra lệnh chặn hết. Cư dân sống trong kinh thành ngày một hỗn loạn. Tiên đế giờ như con chuột bị mắc trong cái lỗ của mình chờ ngày bị hun khói. Trước tình hình này, binh lính được triệu tập nhiều hơn, đứng đầy trên các lớp tường thành ngày đêm bảo vệ.

Quỷ chậc lưỡi mỉa mai. Vùng Chi Viên chịu sự quản lý của Hắn nay đã tan tành, Alig chỉ còn quân đội ru rú trong phạm vi cung điện. Sớm muộn rồi cũng sẽ chết hết. Hắn có thể dùng tới Cự Giải ngay, nhưng Hắn muốn nhiều hơn thế. Con mắt Hắn chưa được thỏa mãn chừng nào được trông thấy công sức của vị đế vương Alig này sụp đổ.

Quỷ đi đi lại lại trên bờ tường đá, mắt nhìn mãi phía cổng thành Alig cao vời vợi. Hắn ngước mắt lên cao, giờ này ánh chiều vẫn còn tỏa, gió nhè nhẹ. Chưa phải lúc hành động, Hắn nghĩ thế rồi quay vào trong.

- Bạch Dương đâu rồi? – Quỷ quay đầu tìm kiếm.

Phải hỏi đến lần thứ hai, Bạch Dương mới xuất hiện. Cậu đến từ phía ngọn đồi cũ nơi cánh rừng rậm rạp.

- Có chuyện gì thế? – Bạch Dương hỏi.

Quỷ nhìn bao quát người Bạch Dương, một chút nghi ngờ len lỏi vào tâm trí. Tuy nhiên, sự bình tĩnh hiện rõ trên gương mặt cậu ấy khiến Hắn phải nghĩ lại. Bạch Dương, và cả dòng họ của cậu được xem là một dòng tộc trung thành. Họ đã phục vụ Edar từ rất lâu qua mấy thế hệ. Chưa bao giờ Hắn nhận thấy cậu có một hành động phản bội nào đó dù rất nhỏ. Quỷ gạt đi cảm giác nghi ngờ, chắc mẩm dạo xảy ra nhiều chuyện. Hắn đã mất khá nhiều niềm tin vào sự trung thành của những thuộc hạ dưới trướng.

- Mau dẫn quân ra phía sau cung điện. – Quỷ ra lệnh. – Đêm nay hành động, ta không muốn để lọt bất kỳ tên nào.

Bạch Dương nghe thế thì quay đầu đi ngay. Cậu cho gọi một đám quân rồi tung cánh bay lên. Hắn nhìn theo đốm đen binh lính đang bay vút đi mà lòng cứ hoan hỉ. Chỉ đêm nay nữa thôi khi quân lính ập vào, cung điện Alig sẽ trở thành một nơi hoang tàn đúng nghĩa. Tiên đế sẽ quỳ trước mặt Hắn với nỗi nhục nhã thê thảm nhất đời lão. Hắn đã chờ khoảnh khắc ấy từ lâu lắm rồi.

Quỷ đưa hai tay ra sau, tiến về phía trong nơi có dựng ba cái cọc trụ. Cự Giải, Song Tử và Gandi bị trói chặt vào đấy bằng mấy sợi dây xích to bằng nắm tay. Thấy dáng người đang tiến về phía mình, Song Tử căng người, mắt trợn lên gay gắt. Tuy nhiên, anh không thể nào thoát ra được, Hắn đã cẩn thận đặt phong ấn lên các sợi xích. Càng cố gắng thoát ra, chúng càng thắt chặt lấy cơ thể anh.

- Đừng gắng sức! – Quỷ nói, dừng lại trước mặt Song Tử và nói với vẻ giễu cợt. - Mệt quá sẽ không thoát nổi đâu!

Song Tử chau mày, chua chát nhìn qua Cự Giải. Cơ thể yếu ớt không thể chống chọi với cơn sốt rét, mặt đỏ hoe, cô thở lên mệt nhọc, người run lẩy bẩy. Hắn tiến đến Cự Giải, khẽ nâng đầu cô lên tầm mắt mình.

- Chỉ vài giờ nữa thôi, - Hắn nói, cười nửa miệng. – Alig yêu dấu của cô sẽ tan thành tro bụi. Mau tận dụng cơ hội này mà nhìn ngắm nó lần cuối nhé.

Nói rồi Hắn cười vang, quay đầu trở về vị trí cũ. Hoàng hôn đã buông xuống, ánh chiều tà hắt lên trong đôi mắt Cự Giải một nỗi buồn đau xót, nước mắt cô khẽ rơi.  

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro