Chương 31 : Còn Ai Ngoài Kẻ Thù Của Xử Nữ

Cùng lúc đó:

Trên sân thượng của một toà cao tầng. Rome đứng trước lang can, đôi mắt hướng nhìn xa xăm về thành phố bộn bề bên dưới, tay cầm điện thoại nói chuyện với ai đó:

- " Mọi chuyện dàn sếp ổn cả chứ? "

Chất giọng rè rè từ điện thoại vọng ra - " Vốn đã xong từ trước rồi ạ, nhưng lão đại kết thúc như vậy có phải sớm quá không? Thế thì quá dễ dãi với cô ta rồi. "

- " Sẽ không nhàm chán như vậy. Không lâu nữa là ngày giỗ ba năm Anh Tử mất, trước lúc đó sẽ có một màn chào hỏi cô ta thật xứng đáng. " - nhẹ nhếch mép, đôi mắt sắc bén của Rome ẩn hiện vài tia tàn ác - " Ngươi đi chuẩn bị một chút đi, món quà ra mắt sẽ ở một nơi rất đặc biệt! "

- " Dạ lão đại. "

Rome cúp máy, ánh mắt chuyển về khoảng bầu trời đen kịt, miệng thì thầm :

- " Xử Nữ, trò chơi chỉ mới chính thức bắt đầu, nhưng trước tiên cần phải khởi động cho nóng người đã. "

Hắn lại nở nụ cười quái dị đó, đó là nụ cười gì?

~OoO~

Hai ngày sau:

Trước cổng trường Start World. Không khí ồn ào vẫn như thường ngày khi mà đám nữ sinh cứ tụ tập trước trường, hò hét tên người này người nọ trong đám người Thiên Yết.

- " Cái đám nữ sinh này thiệt là... " - Sư Tử kêu lên một tiếng, khuôn mặt nhăn nhó khó chịu.

- " Hú hét không biết mệt sao, nghe họ hét mà tớ còn thấy muốn khàn cả cổ đây này. " - Kim Ngưu làm một tràn combo: tặc lưỡi, lắc đầu, chán nản.

- " Là do bọn này có sức hút quá mà. Nè, vừa đẹp trai, lại giàu có, còn thông minh. Con gái nào mà không đổ chứ. " - Song Tử vuốt vuốt tóc, kiêu ngạo nháy mắt nhìn Kim Ngưu.

- " Ảo hả má, nè đưa cậu ta cái gương soi cho tỉnh mộng đi. " - Sư Tử châm chọc, nhưng rồi lại quay sang hỏi Bạch Dương - " Mà hôm nay không đi cùng Bảo Bình hả, cậu ấy đâu rồi? "

- " Không biết nữa, lúc sáng có đến đón nhưng Bảo Nhi nói là ba cô ấy có chuyện muốn nói nên bảo tôi đi trước, cô ấy sẽ đến sau. " - Bạch Dương trả lời.

Sư Tử gật gù cho qua, bây giờ không đến thì xíu đến thôi.

Brưm... brưm...

Điện thoại Bạch Dương rung lên, cậu lôi nó ra xem thử, trên màn hình hiện lên số của Bảo Bình.

- " Alo Bảo Nhi, anh nghe nè? "

- " ... "

- " Bà nói cái gì? "

Giọng Bạch Dương có phần lạc đi, bàn tay cầm điện thoại cũng siết chặt. Nhìn biểu hiện lạ lùng của Bạch Dương, cả đám liền nhíu mày, Sư Tử giật lấy điện thoại từ tay cậu, áp vào tai nghe thử coi chuyện gì.

- " Alo Bảo Nhi? "

- " Kiều tiểu thư, tiểu thư nhà tôi cô ấy... cô ấy bị một đám người bắt đi rồi! " - là giọng người giúp việc nhà Bảo Bình.

- " Sao? " - chiếc điện thoại trên tay Sư Tử vô lực rơi thẳng xuống đất.

- " Sư Nhi, chuyện gì vậy? " - nhìn thấy Bạch Dương đã khó hiểu, nay Sư Tử cũng vậy. Cự Giải gấp gáp lên tiếng hỏi.

- " Người làm nói, Bảo Bình sáng nay vừa ra khỏi cổng liền bị một đám người bắt đi rồi. "

- " Cái gì? " - Kim Ngưu như muốn hét lên, bọn còn lại ai nấy cũng trưng ra bộ mặt kinh ngạc.

Két!

Chiếc Lamborghini đỗ lại trước cổng. Song Ngư, Xà Phu và Xử Nữ bước xuống. Trông thấy vẻ mặt khó coi của mọi người, Song Ngư hỏi:

- " Chuyện gì vậy? "

Nhân Mã ngậm ngùi nói - " Bảo Bình bị một đám người lạ mặt bắt đi rồi. "

Song Ngư cả kinh, chẳng phải họ luôn đi chung sao? Nay lí do gì mà Bảo Bình lại bị bắt - " Hả? Là sao? Mọi chuyện là thế nào? "

Chẳng có ai lên tiếng trả lời cô. Bực tức, Xử Nữ quát:

- " Trả lời đi, đừng có mà im lặng như vậy! "

Thiên Bình thở dài một tiếng, kể lại - " Lúc nãy người làm nhà Bảo Bình gọi cho Bạch Dương, nói là sáng nay Bảo Bình vừa ra khỏi cổng thì bị một nhóm người áo đen bắt đi rồi. "

- " Là kẻ nào làm? Là ai hả? " - Song Ngư lo lắng hỏi, nhưng khi thấy mọi người đang có ý định không trả lời câu hỏi của cô thì Song Ngư bực mình la lên - " Nói chuyện đi chứ, im lặng không giải quyết được vấn đề đâu. "

- " Còn ai ngoài kẻ thù của Xử Nữ nữa hả? " - Sư Tử gào toáng lên.

- " Cái gì? Không lẽ... "

Tiếng chuông điện thoại của Xử Nữ vang lên cắt ngang lời Song Ngư. Xử Nữ áp tai nghe máy :

- " Alo? "

- " Yo, chào chủ tịch Virgo. Cô vẫn khoẻ chứ hả? " - đầu dây bên kia phát ra giọng nói nhởn nhơ của một tên con trai, làm cho người nghe bên này là Xử Nữ cũng phải chán ghét.

Cô điềm tĩnh - " Là ai, ngươi là kẻ đã bắt Bảo Bình phải không? Nói đi? "

- " Phải, vì cô mà tôi mất tất cả! Danh vọng, sự nghiệp, gia đình. Tôi bắt cô phải trả giá, tôi muốn cô phải đau khổ khi chứng kiến những người xung quanh mình từng người, từng người xảy ra chuyện. Để xem thực lực cô lớn đến đâu, cô sẽ cứu được bao nhiêu người nhỉ? " - bên kia bật cười thành tiếng, đoạn tiếp - " Còn bây giờ, cô sẽ đến cứu bạn cô trước, hay là... đợi đến khi bạn cô không còn thở nữa rồi đến? Nhanh lên, không còn nhiều thời gian đâu. "

- " Này, này... "

Xử Nữ như muốn hét lên trong điện thoại. Nhưng từ sớm đối phương đã ngắt máy, vốn dĩ lời nói của cô là không có tác dụng. Xử Nữ thả điện thoại xuống, đoạn cô vừa bắt đầu suy nghĩ gì đó thì nghe giọng Bạch Dương hỏi :

- " Là Rome sao? Bảo Bình đang ở đâu, hắn có nói không? "

Xử Nữ không trả lời, vội vàng lên xe phóng đi.

Không phải, kẻ đó không phải là Rome. Giọng nói đó không phải là Rome, nếu vậy thì là ai chứ?

- " Xử Nhi! "

Song Ngư gọi lớn theo chiếc xe vừa đi khỏi. Nhưng Xử Nữ vẫn không quay lại, cô cứ vào xe rồi đạp ga phóng đi. Cô cũng không biết là phải đi đâu để tìm Bảo Bình, nhưng cô sẽ đến gặp Rome xem sao.

Ting!

Tiếng chuông thông báo tin nhắn vang lên. Xử Nữ mở máy lên xem, thấy một bức ảnh vừa được số máy khi nãy gửi đến, địa điểm trong ảnh là một bãi xe phế liệu. Ngay lập tức quay đầu xe chuyển hướng nơi đến, cô gọi cho Song Ngư.

~OoO~

Bãi xe phế liệu :

Đó là một bãi xe phế liệu nằm ở phía Đông thành phố, nơi này thuộc chủ quyền đất đang xây dựng nên thông thường khá ít người qua lại. Với diện tích 1000 mét vuông, nơi này chứa hơn 30 000 chiếc xe hơi cũ được xếp chồng lên nhau. Các loại xe phế liệu ở đây đều đã bị rỉ sét, cũ kỹ, mục nát, hoặc nhiều chiếc bị dây leo bám đầy do được để ở ngoài trời, chịu nắng mưa liên tục.

Khi Xử Nữ đến, cô thận trọng đưa mắt quan sát xung quanh rồi mới từ từ đi vào trong. Càng đi càng sâu, nhưng vẫn chưa có động tĩnh gì là bất thường.

Đùng!

Một phát đạn bắn ra kèm theo sau là hai, ba phát đang nhắm đến Xử Nữ, may mắn là cô đã kịp thời trốn vào sau một đống xe chất cao.

~OoO~

Ở một nơi khác :

Bảo Bình nặng nề mở mắt, cảm thấy đầu đau nhức một cách dữ dội. Nhớ lại lúc sáng : khi cô vừa ra khỏi cổng thì bị một chiếc xe màu đen chặn đường, đang còn chưa hiểu chuyện gì thì trên xe hai tên áo đen đi xuống kéo cô vào trong. Cô đã kêu lên, kèm theo đó là chống cự để thoát ra nhưng vô ít, ý thức cô mơ màng rồi tắt hẳn khi hệ thần kinh truyền lên một cơn đau nhói ở sau gáy.

Định thần lại, Bảo Bình đưa mắt nhìn xem đây là đâu thì chợt nhận ra một bên tay mình đã bị khóa bằng còng sắt, nối liền vào chiếc xe kế bên. Cô tìm cách thoát ra, cố rút tay khỏi thì lực tay ma sát với còng khiến cô đau rát. Vùng vẫy một hồi lâu thấy chẳng có tác dụng gì, Bảo Bình bất lực tựa lưng vào xe. Phải chi có thứ gì đó như một cọng kẽm thì cô có thể mở khóa còng tay rồi. Bây giờ làm sao thoát ra đây?

- " Là kẻ nào đã làm chuyện này chứ, ta thề ta sẽ trả đủ cho ngươi. Tên khốn! " - Bảo Bình lầm bầm chửi.

Tiếng động cơ xe vang lên đâu đó. Bảo Bình cau mày cố ngoi đầu lên xem, cô căn bản không thể đứng dậy, chân cô đau quá, chắc là bị trật chân rồi. Bảo Bình ngóc đầu dậy, cô nhìn thấy cách cô không xa là một chiếc xe cẩu to, nó đang tiến đến chỗ cô. Và quan trọng hơn hết là, chiếc cần cẩu kia là dạng xe cẩu ủi đất, nó đang nghiền nát những chiếc xe phía trước để lấy kim loại đi tái chế xe mới. Vậy chẳng phải chỉ trong chút nữa, nó cũng sẽ nghiền nát cô cùng chiếc xe này sao?

- " Nè ở đây có người, mau dừng lại đi. Nè! " - Bảo Bình quơ tay, cố gắng hét lớn để người lái xe nghe thấy.

Nhưng người đó đang đeo heaphone, chẳng thể nghe thấy gì ngoài những tiếng nhạc. Và người đó cũng không thể thấy Bảo Bình khi mà cô đang ngồi lại cộng thêm bị đống xe cao ngất ngưỡng che mất.

~OoO~

Trở lại với Xử Nữ :

- " Chết tiệt, mình không mang theo súng. " - Xử Nữ thầm mắng bản thân, do đi vội mà cô chẳng mang theo vũ khí gì - " Phía ngoài không có, bên trong lại có, chơi nhau à. "

Lúc này trong đầu Xử Nữ bắt đầu hoạt động hết công suất. Cô đang tìm cách để vào trong, Bảo Bình chắc chắn ở trong đó. Đảo mắt xung quanh, ánh mắt Xử Nữ chợt dừng lại ở một tên đứng cách cô không xa. Hắn đang nhìn về phía cô, Xử Nữ vội rụt đầu vào núp đi, hắn không thấy gì lại quay sang hướng khác.

Trong đầu Xử Nữ nảy ra một ý. Cầm lấy tấm sắt vụn, Xử Nữ ném về phía xa để thu hút sự chú ý của những tên đó. Cô chạy ra sau, đạp vào đống xe làm chúng nó đổ xuống đè lên hai tên đang đứng gần. Trở về vị trí cũ, Xử Nữ chống tay trên xe lấy thế rồi vùng người bay lên, chạy qua lại trên những chiếc xe cũ nát mà tiến đến tên đứng gần cô. Một cú đá ngang mặt làm hắn choáng váng, giờ thì cô đã có vũ khí rồi.

Đùng!

Đùng!

Một loạt súng vang lên, năm tên đồng loạt ngã xuống. Ban đầu Xử Nữ đã quan sát kĩ, chỉ có năm tên. Nhưng cô nghĩ người đứng sau sẽ không rảnh đến mức cho năm tên vô dụng này ra mặt ám sát cô đâu nhỉ, chắc chắn bọn chúng còn đang lẩn trốn đâu đó. Mặc kệ, hiện tại cô không có thời gian để mà chơi với bọn chúng, cô phải cứu Bảo Bình đã.

~OoO~

Bên phía Song Ngư :

Những chiếc xe đua lao vun vút trên mặt đường nhựa cứng, chẳng ai dám bén mảng bước xuống đường bước nào. Chết như chơi chứ đùa.

Xe của Bạch Dương dẫn đầu, bởi cậu đã sử dụng GPS tìm được vị trí nơi Xử Nữ. Cậu lái xe một cách điên cuồng, chỉ hận không thể đến đó sớm hơn.

Lúc mọi người đến nơi, bên trong đã vang lên mấy tiếng súng văng vẳng. Mọi người đều tái mặt, xe vừa dừng Bạch Dương đã lập tức mở cửa chạy vào, Song Ngư cùng những người khác cũng nhanh chóng tiếp bước. Trước khi đi, Thiên Yết không quên dặn Cự Giải :

- " Em ở ngoài này, khóa cửa xe lại. "

Cự Giải ngoan ngoãn ngồi trong xe, bây giờ cô vào đó có khi sẽ là gánh nặng cho mọi người. Nhưng cô không làm được, cô rất lo cho Xử Nữ, Bảo Bình và những người khác. Nghĩ ngợi một hồi, Cự Giải quyết định mở cửa xe và chạy vào trong.

Bãi xe phế liệu này rộng lớn như vậy, đi đâu để tìm Bảo Bình? Cả đám vừa đi vào trong một đoạn thì bị một nhóm người hơn 200 tên bước ra chặn lại.
Cả đám dừng chân, lùi về sau vài bước phòng thủ.

- " Màn đón tiếp có vẻ được đó chứ. " - Ma Kết nhếch nhẹ khóe môi, mắt đảo quanh quan sát.

Thiên Bình khẽ cười- " Khá long trọng. "

- " Bọn tôi sẽ chặn đám người này. Bạch Dương, Song Tử, Kim Ngưu, Sử Tử, Nhân Mã đi cứu Bảo Bình đi. " - vừa lia mắt đề phòng, Thiên Yết vừa ra lệnh chỉ huy.

- " Được. "

Năm người nhanh chóng chạy vào bên trong, được một đoạn khá xa lại có thêm một đám người nữa cản họ. Nhóm này cũng gần 100 tên.

- " Lại nữa sao? " - Song Tử tặc lưỡi khó chịu.

- " Lần này không tránh được rồi. Xông lên. "

Nhân Mã vừa nói xong, cả hai bên lao vào đánh nhau. Nhóm người bên Nhân Mã ra đòn nhanh như chớp, một phát diệt một tên.

~OoO~

Cùng lúc đó, trên sân thượng của một toà nhà cách bãi phế liệu không xa. Rome đứng đó và quan sát tình hình, hắn nhếch môi.

Ông trời quả nhiên là giúp hắn, lại có thêm một kẻ căm hận Hạ Xử Nữ xuất hiện. Thế thì hắn sẽ mượn tay người đó để đùa với Xử Nữ một chút trước khi để cô ta xuống gặp Anh Tử.

- " Cũng không tồi. " - Rome nói, đoạn quay lại ba tên đứng phía sau mình - " Tiếp họ đi, tránh cô gái kia ra. "

- " Dạ lão đại. "

Cả ba đồng thanh, đi đến nơi đặt ba khẩu súng ngắm. Phải, bọn họ là lính bắn tỉa.

Rome nở nụ cười đắc ý, xoay người rời đi.

" Xử Nữ ơi là Xử Nữ, có trách cũng đừng trách tôi, chỉ trách do cô có quá nhiều kẻ thù. Còn tôi, chỉ là đang tiếp tay cho đồng minh thôi. "

To be continued

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro