29%

cự giải đã đăng một bài viết

cự giải tui với @songngư đi đào hố 🫶

xử nữ hai người lẹ dữ luôn á 🙏 chưa gì đã phóng đi nặn người tuyết các kiểu rồi post ảnh

cự giải chứ ai chậm chạp như mày

xử nữ ?

song ngư 🥥

xử nữ dạ vâng em không nói lại 2 người 🙇‍♀️



bảo bình tự nhiên nay em tui hong mặc đồ có màu hồng thấy lạ kiểu gì =))

cự giải tại em hong mua kịp đồ trượt tuyết màu hồng á chị 😔

bảo bình bảo sao =)))

ma kết ủa bữa thấy có cái khăn quàng cổ màu hồng mà?

cự giải bữa quàng đăng hình gòi nên khom thích trùng nữa á 🤌

ma kết coi người giàu nói chuyện kìa 

cự giải giàu tình cảm 🥰

bảo bình nhỏ giải nay đáo để thật chứ =)))

ma kết 🙏



nhân mã anh tui lại full đen

song ngư mày không vậy chắc?

nhân mã thì em có chê gì đâu nè 🤗

↪ song ngư 🤫





...





ma kết đã đăng một bài viết

ma kết tụi tui quấn kỹ vậy đó @sưtử

bảo bình sao lại che đi khuôn mặt xinh đẹp thế kia ~

ma kết tròi oi nay chị tui ngọt xớt thế 🫣

bảo bình thế thích khom nè

ma kết dạ cóaaaa

bảo bình thích thì bỏ sư tử theo chị đi nè 🫶

sư tử ủa chị?

thiên bình ủa em?

ma kết @bảobình em muốn làm chính thất cơ ~

bảo bình okie luôn nhóe

thiên bình ?

sư tử ?



cự giải @xửnữ tụi mình cũng quấn kỹ cỡ này nè

xử nữ quấn mấy lớp mà vẫn thấy lạnh 🥶

ma kết lại sao nữa 🙏

cự giải thì lạnh quá cần ai đó sưởi ấm 🤗

song ngư có anh nè bé ~

cự giải dạ 🫶

xử nữ ê nhỏ giải :)?

ma kết oops thế thì mình cũng có người để ôm ~

sư tử 🥰

xử nữ :)





...





song tử to bạch dương

song tử

tao tách được anh kim ngưu

riêng ra cho mày rồi đó

khu snowy 4 á lên đó đi



bạch dương

bạn rốp rẻng dữ ta

còn nhanh hơn hội

chị em toi luôn đấy

cảm ơn nhiều nhóe



song tử

bạn có quên gì hong nè?



bạch dương

oops xin lỗi high quá nên quên

xử nữ ở khu snowy 2 nhen

mà có đôi double bình ở đó

nên yên tâm là 2 đứa nó cũng

kéo đi lượn lờ liền à



song tử

bạn cũng lẹ chân lên

anh kim ngưu ở đó cũng

không lâu đâu



bạch dương

tao biết rồi





...

Ngụy Bạch Dương nhận được tin nhắn của Đặng Song Tử liền tạm biệt cô bạn Hồ Thiên Yết rồi nhanh chân đến điểm cậu bạn nhắc đến. Đến khi thấy được bóng người đang loay hoay với dụng cụ trượt tuyết ở góc nọ liền vui vẻ lại gần. 

"Anh Kim Ngưu." Ngụy Bạch Dương khẽ vỗ nhẹ vai anh.

Huỳnh Kim Ngưu đang chỉnh lại mũ kính trượt tuyết thì đột nhiên bả vai bị ai đó chạm vào nên có chút giật mình xoay người lại, bắt gặp nét cười của người nọ lại nhìn xung quanh liền có chút khó hiểu.

"Em tìm anh có việc gì à?"

"Anh định đi trượt tuyết ạ? Em đi chung được không anh?"

Ngụy Bạch Dương lén nhìn dụng cụ trượt tuyết dưới chân Huỳnh Kim Ngưu mà khóe môi không khỏi cong lên, xem ra tình báo của Đặng Song Tử đúng rồi, đây đúng là cơ hội tốt để cô ở riêng với anh.

"Xin lỗi em nhiều nha, anh không tính trượt nữa tại mũ..."

"Không phải anh mới nói với Song Tử sẽ đi trượt ạ?"

Huỳnh Kim Ngưu còn chưa giải thích xong là mũ bảo hộ bị hỏng nên không định trượt tuyết nữa nào ngờ đã bị Ngụy Bạch Dương cắt ngang, định giải thích lần nữa nhưng chợt khựng lại, ý nghĩ xẹt qua trong đầu khiến đôi mày anh chau lại.

"Em...em định rủ Song Tử đi trượt tuyết nhưng mà cậu ấy bảo không đi nữa với có anh định trượt ở đây bảo em có thể lên trượt chung."

Ngụy Bạch Dương biết mình lỡ lời nên có chút bối rối bào chữa, nhưng cô lại không biết lời bào chữa của mình lại khiến Huỳnh Kim Ngưu càng thêm chắc chắn với suy nghĩ của anh. 

"Đúng là anh định đi trượt thật nhưng mũ bảo hộ của anh bị hỏng nên anh định đem trả luôn không vòng lại đây trượt nữa vì khu này ở xa khu đổi trời xếp hàng lắm đấy." Huỳnh Kim Ngưu cười nhẹ buông một câu liền sải bước một mạch. 

"Khoan đã.." - Bạch Dương vội vã níu lấy cánh tay Kim Ngưu - "Em có lời này muốn hỏi anh."

"Em hỏi đi."

Huỳnh Kim Ngưu uyển chuyển rút cánh tay mình khỏi bàn tay Ngụy Bạch Dương, cũng từ tốn ra hiệu cô nàng tiếp tục.

"Anh có đang thích ai không ạ?"

Ngụy Bạch Dương mím chặt môi, ban đầu cô còn định đi riêng với anh một lúc rồi mới lựa lời nhắc đến chuyện này nhưng xem ra vì một phút lỡ lời mọi chuyện đều chệch hướng cô dự tính. Ngay cả bây giờ mọi chữ trong đầu cô cũng chẳng thể sắp xếp rõ ràng để thốt thành lời. 

"Có."

"Anh nói...?"

Ngụy Bạch Dương nghe được từ vừa được thốt ra đồng tử liền mở to, còn chưa kịp tiêu hóa hết thì đã thấy Huỳnh Kim Ngưu xoay người bỏ đi lần nữa. 

"Anh đi trước đây."

"Em có thể biết người đó là ai không?"

Ngụy Bạch Dương vì hốt hoảng mà giọng cũng lạc đi đôi phần, vạt áo bên dưới cũng bị vò chặt. 

"Em chỉ cần biết người đó không phải là em là được."

Huỳnh Kim Ngưu chẳng hề lưỡng lự mà thốt ra cũng chẳng hề nao núng gì mà sải bước bỏ đi, dù có làm tổn thương đến Ngụy Bạch Dương đi chăng nữa thì anh cũng không muốn gieo rắc thêm hi vọng gì cho cô. 

Ngụy Bạch Dương nhìn bóng lưng Huỳnh Kim Ngưu khuất dần sau dòng người chỉ biết cười khổ, anh vẫn luôn thờ ơ và nhẫn tâm thế này sao? Hay là cô vẫn luôn ảo tưởng rằng anh đã dịu dàng hơn trước? Không đâu, không phải đâu, khi còn tình cảm với Ma Kết ánh mắt anh dành cho em ấy vẫn luôn dịu dàng thế mà? Tại sao cô biết được chuyện đó ư? Làm sao cô lại không nhận ra ánh mắt khi nhìn người mình thích là thế nào cơ chứ? Vì chính cô cũng thích một người cơ mà. Thậm chí cô cũng đợi được đến khi đoạn tình cảm ấy của anh vơi đi, anh cũng cười đùa với Xử Nữ, Bảo Bình hay Cự Giải nhưng cớ sao dù chỉ một chút thôi anh cũng không để ý cô?

...

"Nhân Mã!"

"Mày làm tao giật mình đấy!"

"Mày mua gì ở đây à?"

Hồ Thiên Yết sau khi biết được cô bạn Ngụy Bạch Dương thông báo có cơ hội ở riêng với Huỳnh Kim Ngưu cũng đi ngó nghiêng xung quanh kiếm bóng dáng Lưu Nhân Mã. Thấy cậu bạn đang đứng lựa gì đó ở một tiệm đồ lưu niệm (?) liền vui vẻ chạy lại, không ngờ mới gọi tên thôi mà cậu bạn đã bày ra vẻ mặt ngơ ngác thế kia.

"Ừm" - Lưu Nhân Mã gật gù trả lời.

"Mày lựa xong chưa? Cần tao tư vấn gì không?"

"À..không cần đâu..tao lựa xong rồi" - Lưu Nhân Mã nhận lại tiền thối lại từ ông chủ tiệm rồi quay sang đáp lại - "Thôi mày lựa đi nha, tao đi trước đây."

"Ơ?"

Hồ Thiên Yết ngơ ngác nhìn một loạt hành động chớp nhoáng của Lưu Nhân Mã, đến khi bừng tỉnh thì đã không thấy bóng dáng cậu bạn đâu cả. Hồ Thiên Yết bất lực vỗ trán, định bỏ đi thì tầm mắt lại va phải chiếc móc khóa cỏ bốn lá. Nếu cô không nhớ nhầm thì ban nãy cô kịp nhìn thoáng qua món đồ nhỏ trên tay Lưu Nhân Mã là chiếc móc khóa này thì phải.

"Dạ chú ơi cho con hỏi cậu bạn vừa rồi mua cái này đúng không ạ?"

Hồ Thiên Yết nhanh tay chỉ vào chiếc móc khóa hỏi ông chủ tiệm. 

"Đúng rồi."

"Thế cậu ấy mua bao nhiêu cái móc khóa này thế ạ?"

"Một cái, mà cậu bạn đó đứng lựa một lúc lâu mới chọn mua đấy, chắc là tặng cho bạn gái đây mà." Ông chủ khẽ cười khúc khích trả lời.

Hồ Thiên Yết nghe được lời vừa rồi mà cả người bỗng chốc lạnh đi, cười nhạt cảm ơn ông chủ liền bần thần nhìn về hướng Lưu Nhân Mã bỏ đi. Tặng ai cũng được nhưng làm ơn đừng là người mà cô đang nghĩ đến.

Bàn tay Thiên Yết run run, cô nhìn về hướng Nhân Mã đi ban nãy, làm ơn là ai cũng được tuyệt đối đừng là người mà cô nghĩ đến.

...

Đêm đến nhiệt độ cũng dần hạ xuống, từng cơn gió thổi qua càng khiến cái lạnh trở nên tê buốt thấu xương. Cả đám sau khi chơi cả ngày liền mệt mỏi chẳng lết về nhà nổi nên quyết định ở lại khu nghỉ dưỡng nằm trong khu trượt tuyết một đêm. Đặng Song Tử ngồi một góc bàn bên ngoài, ngẩng đầu nhìn vầng trăng tròn trên nền trời đen kịt. Cả ngày hôm nay tuy thái độ của Diệp Xử Nữ vẫn vui vẻ khi nói chuyện với anh nhưng dường như anh lại cảm nhận có chút thay đổi nhỏ trong đó. 

Kéttt

Đặng Song Tử đang trầm tư suy nghĩ thì bị tiếng két chói tai làm cho bừng tỉnh, anh khẽ nghiêng đầu nhìn sang, đáy mắt thoáng bất ngờ vì không ngờ chủ nhân tiếng động vừa rồi lại là người mà anh đang nghĩ đến. 

"Xử Nữ không ngủ được hả em?" Đặng Song Tử rất nhanh khôi phục lại dáng vẻ điềm tĩnh, nở nụ cười nhẹ lên tiếng. 

Diệp Xử Nữ vì ăn tối hơi nhiều nên bị đầy bụng thành ra không ngủ được, định ra ngoài dạo vài vòng cho tiêu hóa bớt lại không ngờ gặp được Đặng Song Tử ngồi ở ngoài này. Đến khi nghe anh lên tiếng mới giật mình hoàn hồn, nhỏ giọng đáp lại.

"Vâng."

"Thế lại ngồi nói chuyện với anh nhé?"

"Dạ?" 

Diệp Xử Nữ ngơ ngác, chưa kịp tiêu hóa hết những lời vừa rồi thì đã thấy Đặng Song Tử đứng dậy tiến về phía cô nắm lấy cổ tay cô kéo lại băng ghế.

"Em ngồi đây một lát để anh vào trong lấy vài lon bia." 

Đặng Song Tử không để Diệp Xử Nữ nói lời nào đã đi thẳng vào trong làm cô chỉ biết tròn mắt nhìn theo. 

"Chuyện gì vậy trời?!" Diệp Xử Nữ khẽ vò tóc trước hành động khó hiểu của Đặng Song Tử.

ting

Diệp Xử Nữ đang suy đoán hành động vừa rồi của Đặng Song Tử thì một tiếng ting vang lên khiến cô giật nảy mình, liếc mắt nhìn sang mới biết rằng tiếng ting phát ra từ điện thoại của anh. Diệp Xử Nữ khẽ thở phào, trời tối thế này mà tự nhiên có tiếng gì đấy phát ra làm cô cứ liên tưởng tới mấy điều rùng rợn.

ting

ting

Lại một tiếng ting nữa vang lên, rồi lại nối tiếp vài tiếng ting sau đó nữa làm cho Diệp Xử Nữ ban đầu không chú ý đi chăng nữa cũng liếc mắt nhìn sang. Dù không cầm trực tiếp bấm vào xem nhưng những dòng chữ thay phiên nhau nảy lên màn hình điện thoại cũng đủ để Diệp Xử Nữ nhìn thấy và không khỏi bần thần. 

Kéttt

"Cái cửa này phát ra tiếng hơi sợ nhỉ"

Đặng Song Tử vừa đẩy cửa ra đã thấy Diệp Xử Nữ giật mình nhìn sang liền bật cười, đúng là giữa đêm khuya thế này mà nghe tiếng két thế này cũng đáng sợ đấy.

"Đây của em." Đặng Song Tử ngồi xuống bên cạnh Diệp Xử Nữ, đặt lon bia vừa mới lấy đến trước mặt cô nàng.

"Em xin lỗi, tự nhiên em thấy hơi mệt nên em về phòng trước đây." 

Diệp Xử Nữ cười nhạt, còn chưa kịp đứng dậy thì đã bị Đặng Song Tử nhanh tay kéo lại gần, đặt tay lên trán.

"Sao đột nhiên thế? Đâu để anh xem có phải trúng gió hay sốt không?" 

"Không..không sao đâu ạ...em về nghỉ trước đây". Diệp Xử Nữ đứng phắt dậy, có chút lắp bắp đáp lại, rồi cũng chẳng để Đặng Song Tử có cơ hội lên tiếng đã xoay người vội vã bỏ đi vào trong.

Đặng Song Tử nhìn bộ dạng bỗng dưng gấp gáp của Diệp Xử Nữ liền chau mày khó hiểu, không phải ban nãy cô nàng còn có chút e thẹn khi thấy anh à? Sao bây giờ lại có vẻ như...né tránh anh vậy? 


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro