Mộ Dung Diễn chết, thủ hạ kể rằng ngày nào người trong lòng hắn cũng đến trước mộ hắn khóc lóc.Hắn kích động vụng trộm đi xem thử, kết quả phát hiện người trong lòng không hề khóc, chỉ yên lặng đứng trước mộ.Hắn ấm ức nên dịch dung đi dò xét người trong lòng.Mộ Dung Diễn: Ngươi ngày nào cũng đến thăm hắn, có phải vì nhớ hắn không?Người trong lòng: Ta đến xem cỏ trên mộ hắn cao bao nhiêu thôi.Mộ Dung Diễn: ......…
Tác giả: Chu NữTruyện 107 chương hoànThân là sủng phi nhất định phải thân kiều thể nhu, giọng nói thánh thót.Thân là sủng phi nhất định phải phòng âm phòng mưu, chống chọi đả kích.Thân là sủng phi nhất định phải kiêu ngạo ương ngạnh, trèo lên Hoàng Đế.Một khi có người trêu chọc sủng phi.Như vậy...Ha ha -[Tinh! Hoàng Đế cùng ngài lần đầu mây mưa, điểm mị lực +30. Đánh giá hữu nghị: thân ái, bạn không thuần khiết nha ~[ beep --]]"Cút!" Cô gái xoa thắt lưng, nghiến răng nghiến lợi.Ps: đây là câu chuyện về một thiếu nữ đáng thương bị ném lên con đường mị hoặc quân chủ.…
「Trọng sinh ta thành quyền thần bàn tay kiều」Tác giả: Phong Xuy Tiểu Bạch Thái.Editor: AnhHeri( Chanh chảnh Choẹ)Nguồn Covers: wikidth.com Thể loại: Trọng sinh, ngôn tình, cổ đại, ngọt sủng ,1v1⚠️ ⚠️ ⚠️ cảnh báo: truyện thể loại sủng ngọt nam cường .Nữ chính không theo hình thái nữ cường mà IQ lên xuống thất thường, 80 -90% là do nam chính gánh team .Nên cân nhắc trước khi nhảy hố vì khi đọc có thể khiến bạn tức chết .( lời khuyên trân thành: mang theo bình dưỡng khí và thuốc hạ huyết áp phòng khi tăng xông)Thuở nhỏ Nam Bảo Y cẩm y ngọc thực được nuông chiều lớn lên, không nghĩ tới gả không đúng người, rơi xuống kết cục tan cửa nát nhà đầy bi thảm.Sống lại một đời, nàng cắn khăn tay nhỏ, ngầm để mắt tới vị con nuôi nghèo túng ti tiện trong phủ kia.Chỉ có nàng biết, nhìn như thiếu niên nghèo túng, cuối cùng rồi sẽ tiền đồ vô hạn, quyền khuynh thiên hạ.Nàng thay đổi tính tình ngang ngược ương ngạnh, đối với vị quyền thần tương lai ngoan ngoãn khiêm tốn đủ kiểu nịnh ngọt, đáng tiếc hắn như cái lĩnh chỉ hoa, từ đầu tới cuối đối với nàng đều là hờ hững lạnh nhạt.Nàng rốt cục nản lòng thoái chí dự định ôm một cái đùi khác, hung danh hiển hánh quyền thần kia lại đột nhiên lôi lệ phòng hành phế đi phu quân mà nàng chọn trúng, còn tựa trên giường tơ, lười biếng hướng nàng duỗi chân ," Kiều Kiều tới, nhị ca cho ngươi ôm..."*08/06/20**Chuyện chỉ được đang tải trên wappad bởi Anhherri Không chuyển ver hay re-up khi không có sự đồng ý *…
Tên truyện: Tình yêu bắt nguồn từ quan hệ cô tròTác giả: ThanhLee không thích ăn cáThể loại: Bách hợp, hiện đại, sư sinh, ngược nhẹ, OE.__________Như tên truyện. Một mối quan hệ được bắt nguồn từ quan hệ cô giáo- học sinh. Từ mối quan hệ cô trò bình thường, trở thành bạn bè tâm giao, rồi được xem là tình chị em. Sau đó lại "lỡ" có tình cảm với nhau.Khi đã phải trải qua quá trình nhận ra tình yêu của nhau thì chưa được bao lâu họ phải đành tạm thời xa nhau vì một lý do.Họ phải giáp mặt với những chướng ngại vật, đến cả khi từ cái chết trở về.Tưởng chừng sau tất cả được sống yên bình bên nhau nhưng... không như mong đợi của họ. Một sự cố đã xuất hiện, nói đúng hơn là một điều kinh khủng xảy ra với họ. Nhưng vì tình yêu cao cả, Trần Thanh đã phải hi sinh tình yêu ấy. Bảo vệ người mình yêu, bảo vệ một người mà... thực chất không phải là dòng máu của mình.…
Dịch: Uyên Uyên___________________Kiếp trước Lâm Du cắt đứt quan hệ với gia đình đi xa tha hương, bị phản bội, bị người ta giẫm dưới chân mặc sức sỉ nhục, chết rồi lại trôi dạt chốn lạ, linh hồn không thể về lại cố hương.Thật không ngờ một sáng tỉnh mộng lại trùng sinh.Năm ấy cha chưa mất sớm, mẹ vẫn dịu dàng nhã nhặn, bà nội còn trên thế gian, gia đình mỹ mãn.Lâm Du quyết tâm không giẫm lên vết xe đổ ngày trước, khiến cho những năm đầu 90 của đại gia tộc họ Lâm trong giới điêu khắc gỗ Kiến Kinh náo loạn hết cả lên. Đứa con trai nhỏ như đắp từ phấn đẽo từ ngọc trong nhà hay nhõng nhẽo thì cũng thôi đi, đã thế hở chút lại rơi nước mắt ngà.Thầy bói quả quyết: Tà linh nhập xác, phải tìm người thích hợp trấn áp.Sau đó "bé sữa" bị đẩy vào nhà Lão Văn cách vách. Nhà họ Văn là gia đình quân nhân trú quân ở đây, nơi đó có dương khí mạnh nhất.Sau đó nữa tất cả mọi người được thấy cảnh "bé sữa" chạy ù ra ôm lấy đứa con trai độc đinh vừa đi học về của nhà người ta."Anh ơi." Bé con dụi mặt vào hõm cổ thiếu niên nũng nịu.Đây là ký ức đã mờ nhạt đi trong những tháng ngày vỡ tan về sau của cậu.Người mà bao năm không gặp, nhưng đến cuối cùng lại vượt ngàn dặm đường từ quân đội trở về nhặt xác chôn cất cho cậu....…