Phần 1 - Chương 1

Phần 1: The journey begins

...

"Khi màn đêm nuốt trọn ngọn núi, máu của con người và tiếng cười của quỷ dữ hòa vào gió lạnh – cũng là lúc kẻ mang thanh kiếm khắc lời thề diệt quỷ lần nữa bước ra khỏi bóng tối."

Tương truyền rằng, từ thuở xa xăm – có thể một nghìn, cũng có thể hai nghìn năm về trước, chẳng còn ai nhớ rõ – nơi một thế giới từng ngập tràn ánh sáng và yên bình, đã bất ngờ xuất hiện một thực thể tự xưng là: Hắc Đế Kareth'Mor.

Ấy là một thực thể mà về sau, nhân loại gọi bằng một cái tên đầy sợ hãi: Quỷ – sinh vật tà ác chuyên rình rập, săn mồi trong bóng tối, từng được người lớn dùng làm trò dọa dẫm lũ trẻ con, như thể cái tên ấy chỉ tồn tại trong chuyện kể... cho đến khi nó bước ra khỏi cổ tích và nuốt lấy cả thế giới.

Có lẽ, cũng như con người, Quỷ không chịu được cô đơn. Và vì thế – bằng cách nào đó không ai hiểu nổi – hắn đã tạo ra những sinh vật ghê tởm, quái đản giống mình mà hắn xem là đồng loại... hay đúng hơn, là thuộc hạ. Lũ quỷ sinh sôi như nấm sau mưa, từng đêm từng đêm một. Trong khi đó, số phận con người lại lụi dần, từng ngọn đèn trong thành phố cũng dần tắt. Nỗi kinh hoàng kéo dài qua thế hệ, không có bình minh nào đủ sức xua tan nó.

Cho đến một ngày, giữa tuyệt vọng mịt mù, một tổ chức nhỏ bí ẩn đã xuất hiện, do hậu duệ của gia tộc Thalor đứng đầu dẫn dắt. Ban đầu, họ chỉ như một hòn đá nhỏ ném xuống dòng suối chảy xiết – chẳng mấy ai để tâm, kể cả lũ quỷ. Nhưng chính sự khinh thường đó đã trở thành sai lầm chí mạng: tổ chức ấy âm thầm lớn mạnh, vượt xa mọi toan tính, và từng bước trở thành mối hiểm họa lớn nhất đối với loài quỷ – thứ mà chúng không còn có thể xem thường.

Tổ chức ấy mang tên Dawnbringer – Những Kẻ Mang Bình Minh. Họ tồn tại vì một mục đích duy nhất: chiến đấu không ngơi nghỉ để mang ánh sáng trở lại cho thế giới, tiêu diệt lũ quỷ gieo rắc bóng tối và tuyệt vọng. Dawnbringer không phải là nơi của những kẻ hoàn hảo, mà là mái nhà của những con người mang vết thương sâu nhất: những kẻ đã mất tất cả, những linh hồn cháy bỏng khát vọng báo thù, và cả những chiến binh can đảm sẵn sàng dâng mạng sống cho một bình minh mà có thể họ chẳng bao giờ được nhìn thấy.

Từ đó, một câu nói chẳng rõ bắt nguồn từ ai, đã len lỏi qua từng ngôi làng, từng chiến địa, và trở thành lời thề thầm thì trong gió – biểu tượng bất diệt của những Diệt Quỷ Nhân. Người đời rủ rỉ truyền tai nhau, như thể chính nó đã khắc vào máu thịt của những ai dám cầm kiếm chống lại bóng tối:

"Chúng có thể vùi lấp ta trong đêm đen vĩnh cửu, nhưng không thể dập tắt bình minh đang mọc trong lòng ta."

...

"Virgo!"- Tiếng hét vang lên, cắt ngang suy nghĩ của người thiếu nữ. Cô chớp chớp mắt, thoát khỏi chuỗi suy nghĩ vẩn vơ nãy giờ của mình. Đôi mắt nâu mơ màng hướng lên và bắt gặp đôi mắt tím đầy sắc sảo của người đối diện. Cô gái kia hất mái tóc trắng dày ra sau, đứng chống nạnh nhìn cô, gương mặt thể hiện rõ sự tức tối.

"Đây là lần thứ sáu cậu mất tập trung rồi đó! Lần. Thứ. Sáu." - Cô nàng tóc trắng gằn từng chữ. - "Cậu muốn chọc điên mình hả?"

"Đừng có gắt lên như vậy chứ, tớ chỉ là đang suy nghĩ đến chuyện khác chút thôi mà."

Tóc trắng trợn trừng mắt, trông có vẻ như rất muốn nhào đến đánh cô nàng lơ đãng này.

"Tụi mình đang luyện tập đó? Cậu muốn để bị đánh trúng, bị thương rồi mới hiểu ra tính ngiêm trọng của vấn đề hả?"

"Không đến nỗi vậy đâu Pis, cậu cứ làm quá lên." - Virgo Orabelle bĩu môi. Trước khi tóc trắng kịp nói tiếp câu nào, một giọng nam trầm đã ngắt ngang.

"Thôi đủ rồi đó. Hai cậu đã cãi nhau liên tục mấy ngày nay vì chuyện này rồi. Pisces, kiềm chế lại đi, không phải lúc nào quát tháo la mắng cũng có ích đâu. Còn Virgo, thật ra Pisces nói đúng đấy. Cái tính mơ màng của cậu sẽ chẳng có ích gì trong các nhiệm vụ sắp tới đâu. Mau sửa đi trước khi quá muộn."

"Tớ biết rồi."

"Biết rồi, Cap."

Hai cô nàng lầm bầm trong miệng nhưng vẻ không hài lòng hiện hết lên trên mặt. Capricorn cũng lười nói tiếp, nếu họ đã không muốn hiểu thì anh cũng lười phí sức. Và có chuyện khác quan trọng hơn cần nói.

"Tạm gác chuyện tập luyện lại đi. Chúng ta có nhiệm vụ mới."

"Nhiệm vụ gì thế? Với ai? Bao giờ?"

Pisces Donatella tò mò hỏi. Caopricorn nhún vai.

"Chả biết. Chỉ mới thoáng thấy trên bảng nhiệm vụ thôi. Giờ thì nhanh cái chân lên, tụi mình cần đến gặp chị Anna để có thêm thông tin đấy. Và làm quen với những thành viên khác của nhiệm vụ nữa."

Dứt lời, Capricorn quay lưng đi thẳng. Virgo và Pisces vội vàng thu dọn đồ rồi chạy theo anh. Ngay khi vừa đuổi kịp, Virgo liền thắc mắc.

"Những thành viên khác? Vậy là tụi mình sẽ được làm với những người cấp A khác hở? Hay B?"

Pisces đảo mắt.

"Hi vọng đừng là cấp C."

Capricorn liếc cô bạn, nhẹ nhàng trả lời

"Cấp S."

"CÁI GÌ???"

Pisces gần như nhảy dựng lên, Virgo bên cạnh cũng không kém phần ngạc nhiên.

"Cấp S ư? Nhưng...Ôi, đây là lần đầu luôn ấý. Chắc nhiệm vụ phải khó lắm nhỉ?"


Capricorn nhún vai, đưa tay kéo Pisces vẫn đang trong tình trạng chết đứng bên cạnh. Cả ba di chuyển về tòa nhà trắng nằm ở trung tâm mảng sân rộng lớn. Bên trong được bày trí gọn gàng, tinh tươm. Capricorn dẫn đầu ba người tiến về bàn lễ tân, nơi một nữ tiếp tân - dám chắc là một Diệt Quỷ Nhân cấp D - tiếp đón họ.

"Capricorn Hughes, Pisces Donatella và Virgo Orabelle đến nhận nhiệm vụ."

Nữ tiếp tân cúi xuống xem quyển sổ trên tay, rồi nở một nụ cười đúng chuẩn mực, đưa tay ra ý mời về hành lang bên trái.

"Mời các vị đi hướng đó, vào thang máy lên tầng 4, phòng 405. Ngài Anna đang đợi các vị ở đó."

Capricorn gật đầu cảm ơn rồi kéo hai cô bạn về phía thang máy. Ngôi nhà trung tâm này gồm 5 tầng cả thảy, trong đó, tầng 4 chính là tầng tiếp nhận thông tin về nhiệm vụ cũng như để làm quen với những thành viên còn lại.

Cửa thang máy mở ra, lại một lần nữa, Capricorn là người dẫn đầu. Tìm đến phòng 405, anh chậm rãi đẩy cửa rồi tiến vào.

Đó là một căn phòng được bố trí với kiến trúc gỗ mang lại cảm giác xưa cũ và ấm cúng. Những dãy ghế sô pha mềm mại đã có sẵn người ngồi, những chiếc bàn đựng các loại nước và thức ăn cũng đã vơi đi chút ít. Pisces hít vào một hơi đầy căng thẳng, đúng là nơi với phần lớn là những Diệt Quỷ Nhân cấp S mang lại cảm giác hoàn toàn khác biệt với nơi mà cô vẫn đang ở. Đó chính là khí chất và áp lực từ những người này mang lại. Chút phấn khích dâng lên trong lòng Pisces, cô đây là đang được gặp và sẽ làm nhiệm vụ chung với những thiên tài cấp S đấy!

Bên cạnh Pisces, Virgo cũng mang một nét mặt bối rối y hệt cô bạn, nhưng tâm trạng lại hoàn toàn đối lập. Ngay khi mới bước vào, thứ khiến cô vô thức nín thở không phải là những người tuyệt vời bằng xương bằng thịt kia, mà là bóng dáng quen thuộc vốn đã lâu không xuất hiện ấy. Mắt cô và người đó chạm nhau, dừng lại khoảng một giây, rồi người đó liền quay đi, còn cô thì khẽ cụp mắt xuống.

Anna – nữ trợ lý tận tụy của Boss tổng – đứng ở trung tâm căn phòng, nở một nụ cười dịu dàng chào đón họ. Người phụ nữ ấy trạc ngoài ba mươi, làn da trắng hồng luôn tươi tắn, mái tóc đen dài óng ả buông xõa quá thắt lưng. Ở cô có một điều gì đó rất đặc biệt – không phải quyền uy hay vẻ lạnh lùng, mà là sự điềm đạm, dịu dàng đến mức khiến người đối diện cảm thấy an tâm tuyệt đối, chỉ bằng một ánh mắt hay một nụ cười."

"Mời các vị ngồi, cứ tự nhiên như ở nhà nhé."

Cả ba khẽ gật đầu, rồi lặng lẽ nối đuôi nhau bước đến ngồi tại một băng ghế gần cửa. Những ánh mắt trong căn phòng – sắc bén, nặng nề, đầy áp lực – vẫn dõi theo họ không chớp, như đang âm thầm soi xét từng nhịp thở.

Capricorn giữ vẻ ngoài điềm tĩnh, nhưng trong lòng lại không ngừng gợn sóng. Dưới lớp mặt nạ bình thản ấy, anh thừa hiểu: đây không còn là nơi để mắc sai lầm.

Đợi khi tất cả đã ổn định, Anna mới bắt đầu nói.

"Nhiệm vụ lần này là nhiệm vụ ba sao, tiêu diệt ba con quỷ Đầm Lầy thường xuất hiện vào chiều tối ở khu rừng ngoài rìa ngôi làng Thyun phía Tây, cách đây khoảng 2 tiếng đi xe. Các vị sẽ dùng xe đến rìa khu rừng, rồi đi xuyên qua đó để đến được đầm lầy nơi bọn chúng đang ẩn mình. Đám quỷ đầm lầy nổi tiếng với việc trốn tránh, và chúng hay chui xuống dưới đất. Vì vậy, cần tìm cách giữ chúng ở trên mặt đất, và tiêu diệt chúng nhanh nhất có thể. Chúng không quá mạnh, nhưng khá phiền phức. Có ai có thắc mắc gì không?"

Một giọng nói bất chợt vang lên từ trong nhóm Diệt Quỷ Nhân cấp S, khó xác định ai là người nói đầu tiên:

"Sao lại gọi là quỷ đầm lầy, trong khi rõ ràng chúng sống trong đất?"

Có tiếng thở dài đầy ngán ngẩm vang lên ngay sau đó:

"Lại nữa... Im đi Gem, nghiêm túc được không?"

"Tôi nghiêm túc mà, Scor. Tôi chỉ thắc mắc thôi."

Anna mỉm cười, nhẹ nhàng xen vào trước khi cuộc tranh cãi vặt có thể kéo dài:

"Đó là cách gọi dân gian của người dân vùng đó. Có lẽ vì chúng trườn bò nhớp nháp và thường xuất hiện gần các khu đất sình lầy, nên họ quen miệng gọi là 'quỷ đầm lầy'. Tên gọi không hẳn chính xác, nhưng đủ để hình dung."

Một vài tiếng cười khẽ vang lên từ hàng ghế phía sau, mang theo không khí nhẹ bớt căng thẳng trong phòng. Anna tiếp tục.

"Nhiệm vụ sẽ bắt đầu từ ngày mai. Các vị sẽ được cung cấp phương tiện di chuyển, lương thực, nước uống và các vật dụng hỗ trợ cần thiết cho toàn bộ quá trình.
Đây là một nhiệm vụ kết hợp giữa các thành viên cấp A và cấp S, vì vậy tôi mong rằng hai nhóm sẽ phối hợp chặt chẽ, phát huy điểm mạnh của từng người, hỗ trợ lẫn nhau để hoàn thành nhiệm vụ an toàn và hiệu quả nhất."

Anna ngừng lại một nhịp, ánh mắt đảo qua mọi người trong phòng trước khi tiếp lời:

"Tôi sẽ đọc danh sách các thành viên tham gia lần này. Ai có mặt, xin hãy giơ tay để xác nhận.

Virgo Orabelle, cấp A."

Virgo giật mình vội đưa tay lên cao, một lần nữa cảm nhận toàn bộ ánh mắt trong phòng đang hướng về mình.

"Pisces Donatella, cấp A."

Pisces giơ tay lên, có chút lóng ngóng so với cô thường ngày.

"Capricorn Hughes, cấp A."

Capricorn chậm rãi giơ tay, có phần điềm tĩnh hơn hai cô bạn.

"Zea Meadow, cấp A."

Bấy giờ ba người Pisces, Virgo và Capricorn mới nhận ra trong phòng còn một người khác cũng cùng cấp A với họ. Đó là một cô bé nhỏ nhắn, trông có vẻ khá nhút nhát.

"Ervina Meadow, cấp S."

Pisces âm thầm chú ý đến việc họ của hai người vừa được đọc tên giống nhau, chín mươi phần trăm là chị em. Nhưng dù vậy, hai người họ ngồi ở hai chiếc ghế khá xa nhau, trông không có vẻ gì là quen biết. Điều đó khiến Pisces tự hỏi liệu suy đoán của mình có sai hay không.

Ervina Meadow là một cô gái cao ráo, mang một nét đẹp sắc sảo và khiến cho những người nhìn vào cô có phần hơi e dè.

"Cancer Brandon, cấp S."

Một cậu trai với mái tóc màu xanh dương và gương mặt baby giơ tay lên. Virgo cảm thấy có chút phấn khích. Đây chính là người được ca tụng có dị năng Chữa Lành tốt nhất trong tổ chức, và cũng là người trẻ nhất trong các Diệt Quỷ Nhân cấp S.

"Taurus Anderson, cấp S."

Pisces thầm cảm thán. Người này... đúng là một mỹ nam chính hiệu!

Anh sở hữu mái tóc nâu đen óng mượt, sóng mũi thẳng như được tạc khuôn, chiếc cằm V-line sắc sảo – từng đường nét đều hoàn hảo đến mức khiến người ta không thể không ngoái nhìn. Tất cả kết hợp lại tạo nên một vẻ ngoài hài hòa và cuốn hút đến mức khó tin.

Cô đã từng nghe rất nhiều lời đồn về Taurus Anderson – rằng anh đẹp đến mức có thể khiến một nữ quỷ ngừng tấn công chỉ bằng một cái liếc mắt. Khi ấy, Pisces chỉ cười khẩy. Giết chết quỷ bằng nhan sắc? Nghe thật hoang đường.

Nhưng giờ đây, khi tận mắt thấy khuôn mặt đẹp như tượng tạc của anh, cô bắt đầu thấy... có lẽ mấy lời đồn ấy không hoàn toàn vô lý.

"Scorpio Valerie, cấp S."

Lần này là một thiếu nữ với mái tóc xanh dương – sắc màu lạ lẫm và nổi bật đến mức khiến người ta khó có thể rời mắt. Đây là lần đầu tiên Capricorn gặp một người sở hữu màu tóc như vậy.

Nhưng điều khiến anh chú ý không chỉ là mái tóc. Từ cô toát ra một khí chất khác biệt – mạnh mẽ, sắc sảo, đầy tự chủ. Cảm giác như bất cứ ai đến gần cũng sẽ vô thức dè chừng.

Capricorn không dễ bị ấn tượng, nhưng ánh mắt đầu tiên chạm vào cô gái ấy đã khiến anh phải ghi nhớ.

"Gemini Lewis, cấp S."

Tim Virgo như bị bóp nghẹt khi cái tên ấy vang lên giữa căn phòng đang chìm trong tĩnh lặng.

Anh vẫn vậy – gần như không thay đổi gì so với lần cuối họ gặp nhau. Mái tóc vàng kim quen thuộc ấy, nụ cười nửa miệng pha chút giễu cợt, ánh mắt tưởng như vô tư mà lúc nào cũng như đang giấu một điều gì đó.

Với Virgo, gương mặt ấy, cho dù nhìn bao nhiêu lần, vẫn khiến trái tim cô rung lên như lần đầu.

Và có lẽ, đó chính là vấn đề.

"Sagittarius Kenneth, cấp S."

Pisces chăm chú nhìn cô gái với mái tóc nâu đen dịu dàng và nụ cười ấm áp như ánh chiều. Sagittarius Kenneth – một cái tên chẳng còn xa lạ trong tổ chức. Người ta nhắc đến cô như một chiến binh xinh đẹp, tài giỏi, thông minh, và có lối cư xử khiến ai cũng dễ mến.

Nhưng điều khiến Pisces chú ý hơn cả, là vì Sagittarius là em gái của một người đặc biệt – một trong những Diệt Quỷ Nhân từng để lại nhiều dấu ấn nhất trong ký ức của tổ chức.

Người đó đã đi trước, mở đường – còn Sagittarius, vẫn đang trên hành trình viết nên con đường riêng của chính mình.

"Tốt lắm, vậy là tất cả đã có mặt đầy đủ. Thông tin về nhiệm vụ tôi đã trình bày xong, giờ xin nhường lại thời gian cho các vị làm quen với nhau. Chúc mọi người phối hợp thật ăn ý. Tôi xin phép đi trước."

Anna nhẹ nhàng cúi đầu nói, toàn thể thành viên cấp S đều đứng lên cúi đầu chào cô. Bốn người cấp A cũng lóng ngóng làm theo – những lần trước, họ chỉ ngồi yên đợi cô thư ký rời khỏi phòng, chứ chưa bao giờ phải cúi chào đầy trang trọng như vậy.

Cánh cửa khép lại sau lưng Anna.

Im lặng lập tức tràn vào như một cơn gió lạnh. Căn phòng rộng lớn, từng ánh mắt sắc như lưỡi kiếm vẫn lặng lẽ dõi theo ba người mới đến. Cảm giác bị nhìn thấu, bị soi xét, bị đánh giá... đè nặng đến mức Virgo thấy tay mình hơi run.

Pisces ngẩng đầu nhìn quanh, cố gắng không để lộ vẻ căng thẳng. Bên cạnh cô, Capricorn vẫn giữ vẻ điềm tĩnh thường thấy, nhưng đôi mắt kia – ánh nhìn quen thuộc mà nghiêm khắc ấy – lại không rời khỏi những người đang ngồi xung quanh.

Virgo không nhìn quanh nữa. Cô biết rõ có một người trong số đó mà mình không thể chạm mắt thêm lần thứ hai. Người đã từng thân thuộc đến nhói lòng, nay lại xa lạ như một vì sao.

"Giờ thì chúng ta làm quen nhé?"

Một giọng nói cất lên, cắt ngang bầu không khí nặng nề.

Câu nói tưởng chừng đơn giản, nhưng lại như lời mở đầu cho một vở kịch lớn – nơi tất cả họ, những Diệt Quỷ Nhân với cấp bậc khác nhau, lý tưởng khác nhau, vết thương khác nhau – sẽ buộc phải đứng cùng một chiến tuyến.

Vì bình minh.

Vì sinh tồn.

Và vì một cuộc chiến mà không phải ai cũng có thể trở về.

Đây không phải là một điểm dừng nhỏ trong hành trình. Đây mới thật sự là khởi đầu.

Chỉ một câu nói, một khoảnh khắc tưởng như vô nghĩa, lại trở thành đốm lửa đầu tiên khơi lên ngọn sóng định mệnh.

Ngày hôm đó, ba ngọn lửa nhỏ đã đặt chân vào căn phòng rực rỡ ánh sáng của những vì sao – và không ai biết rằng, chính từ giây phút ấy, bánh xe định mệnh đã bắt đầu quay.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro