một kiếp người

giữa phòng tập đón được nhiều nắng vàng,có những cậu thiếu niên trẻ tuổi đang hăng say tập luyện.

'xin chào!'

bỗng từ ngoài cửa có một cậu con trai vừa chạy đến. cậu vịn tay vào bức tường bên cạnh thở hổn hển.

những cậu thiếu niên kia vẫn chẳng có chút động tĩnh. họ chỉ chăm chú tập luyện.

'hình như các cậu là thực tập sinh mới đến à?'

cậu con trai vừa thở hổn hển vừa cố gắng bắt chuyện với họ.

họ vẫn ngó lờ đi sự hiện diện của cậu.

cậu tức giận bước lại gần phía họ. giọng điệu khó chịu nói lớn.

'tôi là kim namjoon - thực tập sinh lâu năm nhất được tổng giám đốc uỷ quyền quản lí các cậu.'

cậu vừa nói dứt câu.

bọn họ đã chuyển dần ánh mắt sang nhìn cậu.

nắng vàng ấm áp của buổi ráng chiều ngập tràn trong căn phòng rộng hơn 50 mét vuông.

cậu ngơ ngác nhìn họ. những cậu thiếu niên ấy bỗng dưng mỉm cười thật tươi,đồng thanh nói.

'cuối cùng cũng tìm được em rồi.'

nụ cười nhẹ nhõm hiện hữu trên gương mặt họ khiến nhịp đập con tim của cậu con trai kim namjoon bất giác trật đi một nhịp.

những cậu thiếu niên vầng trán ướt đẫm mồ hôi,dáng vẻ tươi trẻ hiếm gặp. họ vừa mỉm cười nhìn cậu lại ngay tức khắc rơi nước mắt.

'tôi đã từng gặp mọi người ở đâu sao?'

bọn tôi chỉ muốn gặp em ở kiếp này.

để không phải bỏ lỡ,để không phải tiếc nuối qua muôn nghìn kiếp người.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro