Chương 3

Kể từ ngày hôm đó, Ran Mouri không làm part - time ở "New Moon" nữa. Tất nhiên nàng cũng có ý định tìm việc khác nhưng đến nơi nào cũng bị từ chối.

Ran Mouri thực sự thất vọng, ngay cả công việc đơn giản là rửa bát đĩa cho nhà hàng nàng cũng không được nhận. Chỉ thấy bản thân thực sự không tốt như vậy sao?

Qua lâu, cũng không còn ý định đó nữa.

Ran Mouri ngồi trong văn phòng, nhìn ra bầu trời như được phủ một tấm lưới màu bạc mà thở dài.

Hôm nay là Noel.

Trong lòng lại nhớ đến Noel của tám năm về trước, khi đó cảm giác người kia mang lại rất tốt đẹp. Thế nhưng đã là quá khứ rồi.

Tan làm ra đến cửa văn phòng Jichito đến tìm nàng.

"Ran...Hôm nay là Noel em có kế hoạch nào không?".

Ran Mouri lắc đầu, trong đầu lờ mờ hiểu ý định của người kia.

Nàng định đến viện cô nhi, nhưng mấy sơ ở đó muốn nàng ra ngoài giao lưu tìm bạn trai, không muốn nàng suốt ngày chỉ biết đến cô nhi viện. Vì không để mọi người lo lắng nên nàng không đi nữa.

Jichito lại nói "Vậy em có muốn đến nhà thờ cùng anh không?".

Ran Mouri không bất ngờ, nhìn sang vẻ mặt ngượng nghịu, trong mắt toàn bộ là mong chờ kia một từ "Không" định nói ra lại nuốt vào. Sau đó lưỡng lự một hồi, định nhân cơ hội này nói rõ cũng tốt.

Ran Mouri rục rịch chuẩn bị gật đầu, lại nghe "Không được" một tiếng từ xa vang đến.

Nàng quay sang, chớp mắt một cái, sau đó không nhìn nữa.

Jichito không bất ngờ, chỉ là lo sợ, tình cảm dành cho Ran Mouri định dùng ấm áp của bản thân mà đi sâu vào lòng nàng, cuối cùng vì sự xuất hiện của người này khiến cho cậu phải đẩy nhanh tiến độ của mình.

Vốn dĩ hôm party, Jichito cũng đã về sớm và đi tìm Ran Mouri. Tất cả những gì cần thấy, không cần thấy đều đã chứng kiến hết rồi.

Kudou Shinichi thân thể cao lớn hiên ngang từ xa đi đến, ánh mắt dường như có lửa giận, một cảnh như này trông vô cùng giống tình tay ba trong phim Hàn Quốc.

Giọng Kudou Shinichi rất lớn, từ xa đã nghe thấy thành công khiến ánh mắt của mọi người xung quanh rơi trên thân thể ba người, bọn họ làm như vô tình, làm như cố ý chậm bước chờ xem kịch vui.

Lại nói Kudou Shinichi ở văn phòng nổi tiếng như thế nào. Mọi người có hứng thú chờ xem cũng không phải lạ.

Hắn đi rất nhanh, phút chốc cường đạo đem bàn tay Ran Mouri nắm chặt, nàng âm thầm phản kháng rút tay về, hắn lại tăng lực đạo làm nàng có chút đau, ý hắn cho dù làm bàn tay nàng vụn vỡ đi nữa, hắn cũng không buông ra. Hồi lâu, nàng không chống cự hắn mới nhẹ nhàng trở lại.

Ran Mouri nhìn Kudou Shinichi, ánh mắt hắn giống như thách thức nhìn nàng. Sau đó, nàng xoay đi, không muốn nhìn nữa.

Jichito không biết chiến tranh âm thầm kia, chỉ thấy hai người thân mật nắm tay thì không tự chủ lùi về sau mấy bước, trong con ngươi đen trắng rõ ràng kia là thất vọng cùng tịch mịch.

Hồi lâu, Jichito tức giận nói "Cậu thì có quyền gì? Tôi cũng không hỏi qua ý kiến của cậu".

Kudou Shinichi đột nhiên cười lớn, sau đó tay quàng qua vai ôm lấy Ran Mouri lần nữa khẳng định chủ quyền, thoáng thấy Jichito thất sắc mới nói "Hay là chúng tôi hôn môi để cậu xác định thêm một lần".

Ran Mouri không nhịn được run rẫy thân thể, người này như thế nào lại như vậy. Sau đó lại thấy hắn cúi đầu, trong đôi con ngươi màu tím chứa vô vàn lửa giận nhìn hắn. Kudou Shinichi ngược lại mỉm cười ngọt ngào nhìn nàng, giận cũng được, vui cũng được, có biểu cảm là tốt rồi. Sau đó hắn làm như hai người vô cùng ngọt ngào, yêu thương khìu nhẹ vào mũi nàng, nói nàng bị lừa. Cuối cùng quay sang Jichito nói "Cậu mời người con gái của tôi đi chơi, thử hỏi tôi có quyền quyết định không?".

Jichito cố gắng níu kéo chỉ mong không phải như hắn nghĩ, rốt cuộc chỉ là ước vọng xa vời.

Sau đó mỉa mai nói một câu "Ran Mouri, anh yêu em nhiều như vậy chỉ mong một ngày em có thể chân chính nhìn về phía anh. Nhưng rốt cuộc, tình cảm ba năm của anh cũng không bằng sự xuất hiện của người này trong hai tháng".

Ran Mouri không giải thích, chẳng qua là áy náy nhìn Jichito. Nàng sớm nên tuyệt tình hơn nữa.

Ánh mắt của nàng va vào mắt Jichito giống như lời xin lỗi vì đã phụ hắn, trong lòng Jichito suy nghĩ, bản thân về ngoại hình cũng không thua người này, lại có công việc ổn định, sau đó trong lòng như có gì đó ầm ầm đổ vỡ, không nhịn được tức giận nói "Giám đốc tập đoàn Kudou, đối với em quan trọng vậy sao Ran Mouri?. Xem như tôi đã nhìn lầm em".

Cuối cùng không đợi nàng trả lời, xoay lưng bước đi.

Jichito xoay lưng Ran Mouri liền giãy giụa phản kháng, Kudou Shinichi vẫn sừng sững như núi, sau đó ôm nàng đi về phía xe của hắn. Trong lúc đi, vô tình nhìn thấy mấy người là nhân viên của văn phòng liền mỉm cười, một lúc lại thân mật cúi đầu nói vào tai Ran Mouri "Em còn kháng cự, tôi sẽ bế em vào xe".

Ran Mouri nghe vậy cũng không chống cự nữa. Nàng vô cùng rõ hắn nói được làm được.

Khi đó nàng bị bệnh, hắn dẫn nàng ra ngoài ăn tối, nàng lại không chịu ăn cái gì, hắn nói nếu không ăn hắn nhất định bế nàng về. Ran Mouri cứng đầu không ăn, Kudou Shinichi làm như không biết cường hãn ép nàng ăn hết một chén canh gà. Cuối cùng bế nàng trở lại. Làm suốt đường đi Ran Mouri chỉ biết ngại ngùng mà vùi đầu vào ngực hắn né tránh.

Kudou Shinichi đem nàng đến một nhà hàng khá sang trọng. Suốt đường đi không ai nói với ai câu nào.

Ran Mouri khó hiểu nhìn sang đống giấy tờ hắn mang theo. Người nào cũng thay đổi. Kudou Shinichi có lẽ cũng như vậy. Trước kia hắn không cuồng công việc như vậy. À không! Công việc lúc trước cũng không cao sang như bây giờ.

Cánh cửa mở ra, hắn không hỏi nàng tự bản thân quyết định gọi một số món.

Cánh cửa đóng lại.

Kudou Shinichi chìa tay đưa sấp tài liệu cho nàng, ra lệnh "Ký đi".

Ran Mouri không quen với tính cách bá đạo của hắn lại không nói gì, nhìn thoáng qua sấp giấy tờ kia, va vào mắt vỏn vẹn bốn chữ nhưng đủ làm bàn tay nàng run rẫy.

HỢP ĐỒNG HÔN NHÂN

Ran Mouri chỉ muốn cười, gấp gáp đuổi Jichito đi chỉ để như thế này. Chẳng qua, nàng muốn như thế nào?.

Vừa định nói "Không". Lại nghe Kudou Shinichi giải thích rõ ràng "Nếu em đồng ý, tôi sẽ tài trợ cho viện mồ côi đang gặp khó khăn của em. Ngược lại, em phải sống cùng tôi cho đến khi bố mẹ tôi trở về Mỹ. Dĩ nhiên chi tiết em tham khảo trong hợp đồng".

Ran Mouri không biết bản thân có cảm giác gì, người này lâu như vậy không xuất hiện là để điều tra điểm yếu của nàng, mục đích chỉ để lợi dụng nhau như này thôi sao?

Ran Mouri nhịn không được, khó khăn lên tiếng hỏi "Vì...sao....là...tôi?".

Cửa lần nữa mở ra, nhân viên phục vụ đem theo thức ăn bước vào, thấy vậy Ran Mouri gấp lại hợp đồng.

Cửa lại đóng.

Lúc này Kudou Shinichi mới nói "Vì cơ hội em nói với người khác bằng không. Hơn nữa chúng ta từng yêu đương khi mẹ tôi điều tra cũng dễ dàng tin tưởng".

Ran Mouri nghe đầu lưỡi mặn chát, thì ra là như vậy. Sau đó, không trả lời là đồng ý hay từ chối. Thủy chung ăn hết phần thức ăn của mình.

Kudou Shinichi cũng không nói gì, hai người trầm mặc ăn hết bữa ăn. Sau đó hắn đưa nàng về, trước khi đi không quên gia hạn thời gian "Tôi chỉ có năm ngày". Ý nói nếu nàng không đồng ý hắn sẽ đi tìm người khác.

Ran Mouri không nói thêm gì.

Kudou Shinichi nhìn theo bóng lưng cô đơn của Ran Mouri chỉ cau mày, sau đó quay lưng trở về.

Đã lâu vậy mà nàng vẫn còn ở căn nhà cũ trước kia.

Noel năm nay, vẫn như năm nào. Vô cùng lạnh lẽo.

Ran Mouri đến cô nhi viện, chỉ mong bản thân có thể tìm được lý do để không chấp nhận khế ước kia. Chẳng qua nàng vô cùng rõ ràng, tình hình tài chính cô nhi viện như thế nào.

Nàng làm như không biết, hỏi han lần nữa, đáp lại chỉ là cái lắc đầu bất lực.
Họ đã đi tìm kiếm tài trợ nhiều nơi, vẫn không có tổ chức nào đồng ý. Họ bảo, cô nhi viện này nên được sáp nhập vào viện cô nhi khác.

Chỉ là bao năm gắn bó, Ran Mouri cũng như các sơ cố chấp cố gắng gìn giữ nơi đầy ắp kỷ niệm của tuổi trẻ và thơ ấu.

Trong lòng Ran Mouri đã ra quyết định, cô nhi viện quan trọng nhất. Huống hồ nàng cũng không phải thực sự bán thân.

Ngày cuối cùng giao ước.

Kudou Shinichi ngồi ở văn phòng, cặm cụi làm việc, hồi lâu lại nhìn ra ngoài, nắng vàng đã tắt, chỉ còn một vài giọt lưu luyến vươn trên kẽ lá. Ngắm nhìn hồi lâu, không nhịn được thở dài, chẳng qua là hắn ảo tưởng.

Kudou Shinichi chán nản thu dọn mọi thứ, trong lòng nghĩ muốn nhìn thấy Ran Mouri.

Sau đó, điện thoại vang lên âm báo của thư ký, định từ chối lại cố hy vọng nói "Là ai?".

Giọng nói trìu mến làm như cố tình gây ấn tượng với hắn, cô thư ký nhỏ nhẹ "Ran Mouri".

Kudou Shinichi tâm buông xuống liền mỉm cười, cuối cùng lạnh nhạt nói "Mời vào".

Ran Mouri nguyên bản vận một bộ đồ công sở truyền thống, áo sơ mi trắng bên trong, khoác ngoài áo vest màu xanh, chân váy đồng dạng màu xanh ôm lấy đôi chân thon dài.

Hắn không che giấu đánh giá Ran Mouri từ trên xuống dưới làm cho nàng vốn đạm mạc lạnh lùng cũng không nhịn được ngại ngùng.

Sau đó, nàng bình tĩnh ngồi đối diện với Kudou Shinichi trên sofa.

Hắn chỉ ngắn gọn hỏi "Đã quyết định?".

Ran Mouri ngược lại không trả lời, nuốt một ngụm nước bọt khó khăn thốt ra "Đồng.....ý".

Kudou Shinichi không nói gì chỉ đi thẳng về bàn làm việc, lấy ra sấp giấy tờ đã soạn trước, đẩy về phía Ran Mouri, chờ nàng ký tên.

Nàng nhận lấy, thoáng thấy hợp đồng được thảo vô cùng chuyên nghiệp.

HỢP ĐỒNG

Được thảo năm ngày trước.

Ngày__tháng_ năm 2018 (Ngày bắt đầu có hiệu lực).

Chúng tôi gồm:

Bên A - Chồng: Ông KUDOU SHINICHI, địa chỉ xxxx

Bên B - Vợ: Bà RAN MOURI, địa chỉ xxxx

CÁC BÊN THỎA THUẬN NHƯ SAU:
Dưới đây là những điều khoản bắt buộc trong hợp đồng giữa chồng và vợ.

1. NHỮNG ĐIỂU KHOẢN CƠ BẢN.

1.1 Mục đích cơ bản của hợp đồng là cho phép chồng được đăng ký kết hôn đúng theo pháp luật với vợ.

1.2 Bên chồng và vợ không xảy ra bất kỳ thân mật tiếp xúc nào.

1.3 Hai bên đồng thuận phải tôn trọng đối phương như vợ chồng thực thụ. Lịch trình làm việc phải nói rõ ràng với bên còn lại. Trong trường hợp có chuyện ngoài ý muốn xảy ra làm chậm trễ thời gian về nhà phải trực tiếp gọi điện thông báo cho bên còn lại.

1.4 Hai bên không được can thiệp quá sâu vào cuộc sống của đối phương.

1.5 Khi có chuyện ngoài ý muốn xảy ra như bệnh tật, tai nạn người đầu tiên được biết phải là bên còn lại với vai trò của một người vợ/chồng.

1.6 Chồng và vợ phải đảm bảo rằng trước mặt mọi người luôn có mối quan hệ tốt đẹp. Và không được ngoại tình dưới bất kì tình huống nào. Nếu trong thời gian thực hiện hợp đồng (sẽ được nêu dưới đây) và cả thời gian kéo dài hợp đồng, mỗi bên phải tuân thủ đúng quy tắc, nếu không bên còn lại có thể chủ động chấm dứt hợp đồng và bồi thường gấp đôi.

1.7 Các điều khoản của hợp đồng sẽ diễn ra tự nguyện, bảo mật và có sự đồng thuận theo quy định đã nêu trong hợp đồng này. Những quy định bổ sung (nếu có) sẽ được lập thành văn bản.

1.8 Bất cứ sự tiết lộ nào sẽ làm hợp đồng mất hiệu lực lập tức và mỗi bên đồng thuận chịu trách nhiệm hoàn toàn đối với bên kia về hậu quả của sự tiết lộ.

2. VAI TRÒ

2.1 Chồng sẽ chịu trách nhiệm lo lắng về sức khỏe và công việc của vợ trong suốt thời gian hợp đồng diễn ra giống như người chồng thực sự.

2.2 Nếu trong trường hợp người chồng không thực hiện đúng các điều khoản đã thỏa thuận, vợ có quyền chấm dứt hợp đồng lập tức mà không cần thông báo.

2.3 Người vợ không phản kháng sự chăm sóc và tuân theo yêu cầu của người chồng trong tất cả mọi việc trong giới hạn thỏa thuận hợp đồng. Đồng thời, khi có sự cố ngoài ý muốn xảy ra, bắt buộc hai bên phải tiếp xúc thân mật như ôm ấp, hôn môi (không bao gồm quan hệ vợ chồng), bên vợ cũng phải chấp thuận không được chần chừ hay phản kháng trước sự chủ động của chồng dưới bất cứ hình thức nào.

3. HIỆU LỰC VÀ THỜI HẠN

3.1 Hợp đồng có hiệu lực sau khi hai bên thỏa thuận ký tên. Cần ý thức rõ bản chất và trách nhiệm của mỗi bên theo các điều kiện không có ngoại lệ.

3.2 Hợp đồng này có hiệu lực trong thời gian 01 năm kể từ ngày có hiệu lực. Khi thời gian hợp đồng hết hiệu lực, mà bố mẹ của bên chồng chưa trở về Mỹ, các bên sẽ thảo luận để gia hạn hợp đồng theo những điều hai bên đồng thuận trong hợp đồng. Mỗi bên có quyền đơn phương đề nghị mở rộng hợp đồng, bao gồm điều chỉnh thời hạn hợp đồng hoặc các thỏa thuận đã được lập ra theo hợp đồng. Nếu những điều khoản mở rộng này không được hai bên đồng thuận, hợp đồng sẽ chấm dứt và cả hai bên sẽ được tự do thoát khỏi các ràng buộc.

4. KHẢ NĂNG

4.1 Để tránh nghi ngờ, hai bên phải tự thu xếp mỗi tuần đi đến viện mồ côi một lần vào thứ bảy, ra ngoài ăn tối hai lần vào thứ hai và thứ sáu, đi dạo vào chủ nhật hàng tuần. Những thời gian ấn định khác sẽ được hai bên thỏa thuận không ngoài chủ đích của hợp đồng.

4.2 Trong trường hợp hai bên thỏa thuận không muốn thực hiện kế hoạch vào thời gian cố định có thể dời lại ngày khác được bên còn lại đồng thuận.

4.3 Bên còn lại có thể sa thải hoặc tăng cường thời gian nếu bên còn lại không tuân thủ đúng kế hoạch thời gian.

5. ĐỊA ĐIỂM.

Hai bên sẽ cùng chung sống ở dinh thự Kudou ở địa chỉ xxxx

6. CÁCH ĐIỂU KHOẢN VỀ VAI TRÒ

Các điều khoản về dịch vụ sau đây đã được thảo luận và đồng thuận, sẽ được áp dụng cho cả hai bên trong suốt thời gian hợp đồng. Hai bên đểu đồng ý rằng sẽ có những vấn đề nảy sinh không nằm trong các điều khoản hợp đồng cũng như các điều khoản về vai trò, những vấn đề này sẽ được thương lượng lại. Trong trường hợp đó, những điều khoản thêm vào phải được ghi rõ là bổ sung. Bất cứ điều khoản hoặc sự bổ sung nào cần phải có sự đồng thuận bằng văn bản và có chữ ký của hai bên cũng như không đi ra ngoài những điều khoản cơ bản ở mục 2.

Người chồng.

6.1 Khi người vợ bị ốm đau, bệnh tật người chồng phải đích thân chăm sóc và lo lắng cho sự bình phục của vợ.

6.2 Người chồng phải đều đặn mỗi ngày đưa đón vợ đi làm.

6.3 Trong trường hợp người chồng có những buổi xã giao có ảnh hưởng đến hôn nhân hai bên, có thể sử dụng quỹ thời gian của vợ mà không cần thông báo.

Người vợ

6.12 Người vợ chấp thuận bên còn lại là chồng trên danh nghĩa của pháp luật, cần phải hiểu rõ người vợ là một phần của chồng vì vậy người vợ phải cư xử đúng mực với chồng trong suốt thời gian hợp đồng diễn ra.

6.12 Chấp nhận sự chăm sóc, quan tâm của chồng mà không kháng cự.

6.13 Không được tùy tiện xâm nhập vào nơi sinh hoạt của chồng nếu không có dấu hiệu cho phép.

6.14 Người vợ không được giữ im lặng khi người chồng có chuyện muốn thương lượng với bất kỳ lý do nào.

8. QUYỀN LỢI

8.1 Cô nhi viện Sunshine ở địa chỉ xxx được bên chồng tức Kudou Shinichi hỗ trợ tài chính cho đến khi khả năng của ông Kudou Shinichi còn cho phép.

8.2 Người vợ được chồng chi trả tất cả các chi phí phát sinh trong suốt thời gian diễn ra hợp đồng.

9. KẾT LUẬN

Chúng tôi ký tên dưới đây đã đọc và hiểu rõ các điều khoản của hợp đồng. Chúng tôi tự nguyện chấp thuận các điều khoản này và xác nhận điều đó bằng chữ ký dưới đây.

Bên chồng.
Kudou Shinichi
Ngày...tháng...năm

Bên vợ
Mouri Ran
Ngày tháng năm

Ran Mouri đọc xong cảm thấy dường như có gì đó bất ổn, chần chừ một hồi lại không nghĩ ra là cái gì, không nói nhiều vội vàng cầm bút ký nhanh vào phần của mình.

Nàng sợ bản thân sẽ hối hận.

Kudou Shinichi nhìn thấy chữ ký màu xanh trên giấy chỉ cười, sau đó cũng cầm bút, nét bút hữu lực như rồng bay phượng múa nhanh chóng hiện lên trang giấy. Sau đó, hắn đưa cho nàng một bản, còn bản thân giữ lại một bản.

Ran Mouri không biết bản thân giữ cái này để làm gì nhưng lại không từ chối, vô thức bỏ vào túi xách.

Nàng không đau khổ nhưng lại buồn, chỉ là không xác định được nguyên nhân là vì hợp đồng kia hay vì hắn chỉ xem nàng là một món hàng trao đổi. Cuối cùng không để tâm nữa, vốn không thể thay đổi nữa rồi.

Hạnh phúc của nàng chẳng là gì? Trong thâm tâm nàng viện mồ côi vẫn quan trọng nhất.

Kudou Shinichi nói đưa nàng về. Trong lòng muốn từ chối lại nhớ đến hợp đồng kia. Sau đó không nói gì.

Suốt đường đi không một ai nói chuyện. Chỉ có tiếng động cơ ồn ào vang lên.

Ran Mouri không mời Shinichi vào nhà, hắn lại như không biết, tự mình đi vào.

Nơi ở của Ran Mouri thực ra chỉ là một căn nhà nhỏ đã cũ được thuê giá rẻ rất nhiều năm về trước, từ khi nàng rời khỏi cô nhi viện, tự đi bằng chân của mình.

Căn nhà có một góc nhỏ được kê làm nhà bếp, giữa nhà đặt một cái bàn nhỏ vừa đủ hai người ngồi. Thậm chí Ran Mouri không có phòng ngủ riêng, ở một góc kia của căn nhà nhìn thấy chiếc giường được phủ drap màu tím, chính là chỗ ngủ của nàng.

Kudou Shinichi nhìn thấy chỉ cau mày, so với tám năm trước không khác nhau, có chẳng chỉ là căn nhà đã tồi tàn đi nhiều.

Hắn tự nhiên đi về chiếc bàn, nhẹ nhàng kéo ghế ra ngồi. Sau đó, tiện tay rót một cốc nước uống cạn.

Ran Mouri không nói gì, cởi bỏ áo vest đi về phía tủ đồ cạnh giường móc lên.

Dõi theo bước đi của Ran Mouri hồi lâu, tay Kudou Shinichi vô thức men theo thành bàn, hắn vẫn còn nhớ rõ, ngày trước hắn cũng ngồi ngay tại vị trí này, cùng nàng vui vẻ ăn cơm. Khi đó, nàng ăn rất ít, hắn phải hăm dọa, uy hiếp nhưng nàng chỉ cười, sau đó cũng ăn thêm một bát cơm đầy. Có điều đã là quá khứ rồi.

Không nhịn được chua xót trong lòng, Kudou Shinichi nói "Ngày mai, tôi đến đón em".

Nghe xong, Ran Mouri khó hiểu cũng không vội quay đầu, tiếp tục đem áo của mình treo lên giá. Cho đến khi nàng quay đầu, hắn đã đi từ lúc nào.

Một tiếng thở dài kềm nén được phát ra.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #shinran