Chương 253 Căn Cứ Ở Mạt Thế (14)

Ba thủ hạ của Chu Thanh Hạo mơ mơ hồ hồ rời khỏi biệt thự Cố gia, quay về chỗ ở của mình.

Sau khi về tới nơi, một người trong bọn họ nhìn sang người bên cạnh:
"Không phải nằm mơ đấy chứ?"

Hai người còn lại nhìn nhau, rất chắc chắn:
"Không!"

"Cho nên, Cố Quân Thiên thật sự lợi hại như vậy?"

"Đúng!"

Ba người im lặng hồi lâu, lại bắt đầu nói chuyện:
"Khó trách Cố Thành Minh lớn tuổi như vậy mà tốc độ tu luyện vẫn còn nhanh như thế."

"Hắn giấu con trai mình kỹ thật."

"Trước đây Cố Quân Thiên cả ngày không ra khỏi cửa, chắc là căn bản không ở trong khu an toàn... Dị năng mạnh như vậy, chắc chắn là ra ngoài giết tang thi."

Càng nghĩ càng cảm thấy chính là như vậy, hình tượng của Cố Quân Thiên trong mắt ba người ngày càng cao lớn.

Cố Quân Thiên không biết bọn họ nghĩ như vậy, nhưng hắn đúng là đang tính ra ngoài giết tang thi.

"Thanh Hạo, mấy ngày tới, ngươi ở nhà giả bệnh, tiện thể hấp thu tinh hạch cấp sáu, ba ta ở nhà khôi phục thực lực, ta sẽ dẫn theo ba thủ hạ của ngươi ra ngoài giết tang thi."

Chu Thanh Hạo hơi nhíu mày, bên ngoài rất nguy hiểm, hắn không yên tâm để Cố Quân Thiên đi một mình.

Nhưng nghĩ lại, Cố Quân Thiên còn mạnh hơn hắn, thật ra không cần phải lo lắng.

Chu Thanh Hạo muốn đi cùng Cố Quân Thiên.

Nhưng căn cứ vẫn cần có người tọa trấn, sau khi tin hắn bị thương lan ra, nếu không cẩn thận sẽ có người đến điều tra. Trong tình huống đó, hắn ở lại căn cứ là tốt nhất.

Cuối cùng hắn chấp nhận đề nghị của Cố Quân Thiên.

Tin Chu Thanh Hạo bị thương khi đi giết tang thi cấp sáu vô tình bị thương lan khắp toàn bộ căn cứ.

Người trong căn cứ biết được tin này cũng không bất ngờ.

Dị năng giả cấp sáu tuy mạnh hơn tang thi cấp sáu, nhưng ban ngày Chu Thanh Hạo vẫn luôn quét sạch tang thi gần căn cứ, gần như đã dọn hết.

Buổi tối hắn lại một mình ra ngoài!

Một người đơn độc, mà tang thi cấp sáu lại có thể triệu hồi tang thi xung quanh, Chu Thanh Hạo có khả năng bị vây công.

Thực ra hắn có thể giết tang thi cấp sáu và sống sót trở về đã là rất lợi hại.

Thiệu Huy Duệ hỏi:
"Chu Thanh Hạo sao lại không chết bên ngoài?"

Bên cạnh Thiệu Huy Duệ chỉ có tâm phúc, mấy người đó lần lượt mở miệng:
"Đúng vậy, Cố Thành Minh đã bị phế, nếu Chu Thanh Hạo cũng xảy ra chuyện, thì căn cứ này là của chúng ta."

"Không biết Chu Thanh Hạo bị thương có nặng không."

"Nghe nói không nặng, nhưng ta thấy chắc cũng không nhẹ, nếu chỉ là vết thương nhỏ, hôm nay đã ra mặt rồi."

......

Thiệu Huy Duệ như đang suy nghĩ gì đó:
"Phái người đi điều tra tình hình Chu Thanh Hạo."

Chu Thanh Hạo là người có trách nhiệm rất mạnh.

Khu an toàn mới vừa trải qua triều tang thi, vừa thay người cầm quyền, theo tính cách của Chu Thanh Hạo, để đảm bảo ổn định khu an toàn, dù bị thương hắn cũng sẽ cố gắng ra mặt ổn định lòng dân.

Nhưng hiện tại, hắn không xuất hiện.

Chẳng lẽ thương rất nghiêm trọng?

Thiệu Huy Duệ và thuộc hạ âm thầm hành động, tuy không tìm được tin chính xác về việc Chu Thanh Hạo bị thương nặng, nhưng một vài dấu vết cho thấy tình trạng của hắn không tốt.

Ví dụ như, ba thủ hạ thân cận nhất của Chu Thanh Hạo, tuy miễn cưỡng cười cười, nhưng mỗi ngày trông một tiều tụy hơn.

Ba thủ hạ của Chu Thanh Hạo: "......"
Bọn ta không phải miễn cưỡng cười, là thật sự rất vui vẻ.

Nhưng đúng là có chút tiều tụy thật.

Buổi tối theo Cố Quân Thiên đi ra ngoài giết tang thi, ban ngày còn phải xử lý công việc khu an toàn, muốn không tiều tụy cũng khó!

Thật hâm mộ Cố Quân Thiên a, hắn không có công việc, ban ngày có thể ở nhà ngủ bù.

Bọn họ đâu? Bọn họ lúc đi ra ngoài giết tang thi, ngay cả trong xe cũng có thể ngủ.

"Các ngươi tỉnh lại đi, bên ngoài có rất nhiều tang thi." Cố Quân Thiên ngồi ở ghế lái, đánh thức ba người bên cạnh đang lơ mơ sắp ngủ.

Ba người nghe xong, vội vàng xuống xe giết tang thi, vừa ngáp vừa nói:
"Thật sự buồn ngủ quá đi."

"Ráng chịu thêm một chút, yên tâm, ta vẫn để ý trạng thái thân thể các ngươi, các ngươi sẽ không chết bất ngờ đâu." Cố Quân Thiên nói.

Ba người: "......" Lời này cũng quá lạnh lùng vô tình rồi!

Bất quá, thật ra không thể trách Cố Quân Thiên, bởi vì là bọn họ chủ động giảm thời gian ngủ.

Kỹ năng diễn của bọn họ không giỏi, sợ bị người ta nhìn ra điểm bất thường, dứt khoát ngủ ít một chút, như vậy trông mới tiều tụy tự nhiên.

Còn có một điều là, bọn họ thật sự rất quý trọng việc được đi theo Cố Quân Thiên giết tang thi.

Tang thi bị Cố Quân Thiên khống chế thì rất dễ giết, sau khi giết xong, Cố Quân Thiên còn chia cho bọn họ tinh hạch cấp bốn đã được thanh trừ độc tố làm thù lao.

Trong khoảng thời gian này, thực lực của bọn họ tiến bộ vượt bậc, có lẽ chẳng bao lâu nữa sẽ trở thành dị năng giả cấp năm!

Chỉ cần nghĩ đến việc bản thân sắp thành dị năng giả cấp năm, ba người liền hưng phấn không thôi.

Bọn họ rời khỏi nhà hơn 10 giờ tối, đến tận rạng sáng mới lặng lẽ quay về căn cứ.

"Chúng ta càng lúc càng ít gặp tang thi cấp cao." Một người thở dài.

"Ngày mai chúng ta đi xa hơn chút." Một người khác nói.

Cố Quân Thiên mở miệng:
"Ngày mai chúng ta đi xe máy, đến nơi xa hơn một chút."

Tình hình giao thông thời mạt thế rất phức tạp, nhiều nơi vì kẹt đường nên ô tô không thể đi qua.

Muốn đi xa, vẫn phải dùng xe máy thì tiện hơn.

"Được." Ba người đồng thanh đáp.

Cố Quân Thiên lặng lẽ trở về nhà, liền thấy Chu Thanh Hạo đã thức dậy.

Chu Thanh Hạo, người bị mọi người bên ngoài cho là bị thương rất nặng, thực tế lại được dưỡng đến sắc mặt hồng nhuận, còn mập lên một chút.

Trên người Chu Thanh Hạo vốn có rất nhiều vết thương cũ, trong cơ thể còn tích tụ ít độc tố tang thi, nhưng trong thời gian này, đều được Cố Quân Thiên trị khỏi.

Cố Quân Thiên còn đưa rất nhiều tinh hạch cho hắn, lúc rảnh rỗi không việc gì thì hấp thu năng lượng tinh hạch, thực lực cũng tăng lên đáng kể.

"Thanh Hạo, bận cả đêm, mệt chết ta rồi." Cố Quân Thiên vừa thấy Chu Thanh Hạo liền than thở.

Chu Thanh Hạo nói:
"Ngươi ăn chút gì đó rồi mau đi nghỉ một lúc."

Lúc này trời còn sớm, Cố mẫu vẫn chưa dậy làm bữa sáng, nhưng hôm qua còn để lại chút đồ ăn, được Chu Thanh Hạo dùng dị năng hệ băng đông lại.

Hiện tại, hắn lấy ra hâm nóng ở nhà bên cạnh chỗ Cố Thành Minh, rồi đưa cho Cố Quân Thiên ăn.

"Ta không đói, rạng sáng có ăn khuya rồi." Cố Quân Thiên nói:
"Giờ chỉ muốn ngủ."

"Vậy mau ngủ đi." Chu Thanh Hạo lập tức nói.

Cố Quân Thiên bảo:
"Ngươi ngủ với ta!"

Chu Thanh Hạo vốn định nằm nghỉ một chút với Cố Quân Thiên, kết quả "ngủ" trong miệng Cố Quân Thiên, hoàn toàn không giống với tưởng tượng của hắn.

Nói là mệt muốn chết đâu? Đây mà gọi là mệt muốn chết à?

Hắn suýt nữa ăn không tiêu!

Đến khi Chu Thanh Hạo xuống lầu ăn sáng thì đồ ăn đã nguội lạnh.

Hắn hơi ngượng ngùng, nhưng Cố mẫu thì hoàn toàn không để ý.

Dù sao trước kia, cả Cố Quân Thiên lẫn Chân Gia Vân đều thích ngủ nướng.

Ngày tháng cứ thế trôi qua vài ngày.

Trước kia Chu Thanh Hạo dù trong thời bình hay mạt thế, đều chưa từng sống nhàn nhã như vậy mỗi ngày, thậm chí còn có chút không quen.

Nhưng hắn thật sự rất thoải mái.

Chu Thanh Hạo sống rất thư thái, người dân bình thường trong căn cứ cũng sống không tệ.

Không hiểu sao, tang thi ngoài thành hiện giờ chỉ còn lại loại cấp hai, cấp ba, hoặc là cấp ba trở lên, còn loại cấp thấp thì gần như không còn nữa.

Điều này khiến những dị năng giả cấp thấp vốn chịu trách nhiệm hộ vệ trong căn cứ nhẹ gánh rất nhiều, sau đó họ còn có thời gian giúp đỡ dân thường làm việc, nên cuộc sống của người dân tự nhiên tốt hơn nhiều.

Mọi người đều cho rằng, có được ngày như hôm nay, đều là nhờ Chu Thanh Hạo.

Người thường trong căn cứ và những dị năng giả cấp thấp đều mong Chu Thanh Hạo mau chóng hồi phục.

Nhưng một số người, bao gồm cả Thiệu Huy Duệ, lại bắt đầu ngấp nghé, toan tính làm một phen lớn.

Bọn họ đã xác định Chu Thanh Hạo bị thương rất nặng!

Triệu Thành Minh và Chu Thanh Hạo lần lượt bị thương, đây là ông trời đang đứng về phía họ, giúp họ giành lấy khu an toàn này!

Dù vậy, bọn họ vẫn rất cẩn thận khi hành động.

Thiệu Huy Duệ mang từ một khu an toàn lớn về một ít bột có thể hấp dẫn tang thi cấp cao, hắn tính dùng người dẫn dụ một ít tang thi cấp cao đến gần căn cứ, khiến thủ hạ Chu Thanh Hạo bị phân tán.

Sau đó, bọn họ sẽ xông vào biệt thự Cố gia, giết chết Chu Thanh Hạo và Cố Thành Minh.

Hai người này tồn tại, ít nhiều gì cũng gây trở ngại cho bọn họ, nếu chết đi thì sẽ dễ xử lý hơn.

Đợi đến khi hai người này chết rồi, thủ hạ của họ cũng bị tang thi cấp cao giết đi một phần, thì khu an toàn này, sẽ hoàn toàn nằm trong tay bọn họ!

Thiệu Huy Duệ càng nghĩ càng hưng phấn, vừa về đến chỗ ở liền thấy Chân Gia Vân, lập tức kéo hắn lên giường.

Chân Gia Vân thời gian này sống ở chỗ Thiệu Huy Duệ, nhưng cuộc sống không dễ chịu gì.

Thiệu Huy Duệ cho hắn rất ít điểm tích lũy, mỗi ngày hắn chỉ có thể ăn một ít đồ không ra gì.

Hắn đã từng nói chuyện này với Thiệu Huy Duệ, nhưng Thiệu Huy Duệ không hề quan tâm.

Hôm nay, hắn thậm chí còn bắt gặp tình nhân của Thiệu Huy Duệ!

Thiệu Huy Duệ vậy mà còn có người tình khác ngoài hắn!

Chân Gia Vân tức giận không chịu nổi, vừa cào vừa cấu Thiệu Huy Duệ, mắng hắn là kẻ bạc tình.

Thiệu Huy Duệ nổi giận, tát cho hắn một cái:
"Chân Gia Vân, ngươi ăn bám ta, còn dám bày sắc mặt, ai cho ngươi lá gan đó?"

Chân Gia Vân choáng váng.

Thiệu Huy Duệ lại nói:
"Nếu ngươi không muốn ở, thì cút khỏi chỗ ta ngay bây giờ."

Sau khi Chân Gia Vân rời khỏi Cố gia, Cố Quân Thiên lập tức quay sang Chu Thanh Hạo, hoàn toàn không để tâm đến Chân Gia Vân.

Điều đó khiến Thiệu Huy Duệ cảm thấy như thể hắn vừa nhặt lại món đồ mà Cố Quân Thiên không cần.

Hơn nữa Chân Gia Vân chẳng giúp ích được gì, lại còn phải nuôi ăn, khiến hắn càng chẳng xem trọng Chân Gia Vân chút nào.

Kết quả là, Chân Gia Vân vậy mà còn dám nổi giận với hắn!

Thiệu Huy Duệ cảm thấy Chân Gia Vân thật sự không biết điều.

Nếu không có hắn chăm sóc, Chân Gia Vân có thể sống thoải mái như thế sao?

Thể chất dị năng giả vốn đã được cường hóa, cái tát kia của Thiệu Huy Duệ trực tiếp làm răng của Chân Gia Vân bị lung lay, miệng đầy máu.

Hắn ngây ngốc nhìn Thiệu Huy Duệ.

Thiệu Huy Duệ lại mặt đầy mất kiên nhẫn:
"Đúng là xui xẻo!"

Bên này, Cố Quân Thiên hoàn toàn không biết chuyện xảy ra với Chân Gia Vân, cả một ngày hắn đều đang ngủ bù.

Khi không ngủ được thì liền giúp Chu Thanh Hạo và Cố Thành Minh tu luyện.

Cố Thành Minh thật sự rất lợi hại, hiện tại đã hoàn toàn khôi phục dị năng, một lần nữa trở thành dị năng giả cấp năm.

Nhưng muốn tiến lên cấp sáu thì lại không dễ như vậy.

"Ở chỗ chúng ta tang thi cấp cao quá ít, nếu có thể có thêm vài con thì tốt." Cố Thành Minh nói.

Mà đúng lúc này, thủ hạ của Thiệu Huy Duệ đang cực kỳ vất vả, dẫn theo một đám tang thi chạy về phía bên này.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro