Đầu não bạn trai (9)

Chu Thanh Hạo vậy mà lại là học trò của T Đại sư!

Vậy nên, T Đại sư tái xuất giang hồ, chính là vì giúp Chu Thanh Hạo xuất đầu?

Vô số người sùng bái T Đại sư bắt đầu chú ý đến phòng livestream của Chu Thanh Hạo, đồng thời cũng để mắt đến phòng livestream của Tô Nghiên.

Livestream tiến độ chậm, xem không có nhiều ý nghĩa, bọn họ liền đi tìm các bản biên tập từ những lần livestream trước của hai người để xem.

Và thế là... số lượng người chửi mắng Tô Nghiên trên mạng càng lúc càng nhiều.

Tân Bá vốn còn đang nghĩ cách liên hệ với T Đại sư, nhưng khi thấy T Đại sư đăng tin tức kia, lập tức từ bỏ ý định.

Hắn ngồi trên ghế, nhìn hình ảnh Chu Thanh Hạo trong livestream, gương mặt đầy vẻ chán nản.

Hắn vẫn luôn không hiểu, vì sao T Đại sư - người đã biến mất rất lâu - lại đột nhiên xuất hiện, ra mặt vì Chu Thanh Hạo.

Hiện tại, hắn đã hiểu nguyên nhân.

Không ngờ rằng, Chu Thanh Hạo lại là học trò của T Đại sư.

Trước đây hắn chưa từng để Chu Thanh Hạo vào mắt, không ngờ rằng chính người này lại khiến hắn ngã một cú đau điếng.

Tân Bá biết lúc này mình nên xin lỗi, nhưng hắn không thể cúi đầu nổi, dứt khoát không xem bất cứ tin tức nào trên mạng, giả vờ như không biết gì.

Chờ sau khi livestream kết thúc, hắn sẽ cho Tô Nghiên nghỉ học, mang về bên cạnh mình, tự tay dạy dỗ vài năm, có lẽ cũng sẽ không ai còn nhớ chuyện lần này nữa.

Tân Bá không xin lỗi, nhưng Lăng gia thì khác.

Lăng gia là thế gia kinh doanh, vô cùng nhạy cảm với dư luận.

Khi trên mạng xuất hiện những bình luận tiêu cực về Lăng Ngạn Thu, thậm chí ảnh hưởng đến cổ phiếu của Lăng Thị, Lăng gia lập tức đứng ra xin lỗi.

Họ nói sẽ nghiêm khắc dạy dỗ Lăng Ngạn Thu, còn tuyên bố việc nhân viên ở điểm sửa chữa cơ giáp động tay chân với cơ giáp khách hàng là hành vi cá nhân, họ sẽ đuổi việc người đó, và sẵn sàng bồi thường gấp đôi theo giá bán cơ giáp.

Hiện tại, sau khi biết Chu Thanh Hạo là học trò của T Đại sư, họ lập tức đưa ra lời xin lỗi lần hai.

Nhưng cho dù đã xin lỗi, dân mạng vẫn chửi họ không ngớt, mắng đến cẩu huyết lâm đầu.

Lúc này, cha của Lăng Ngạn Thu cùng những người khác trong Lăng gia nắm giữ cổ phần lớn, đang bàn bạc đối sách.

"Có thể liên hệ được với T Đại sư không? Chúng ta đưa ít cổ phần qua, xem như xin lỗi?"

"Liên hệ không được, T Đại sư không quan tâm tiền bạc."

"Ngạn Thu hại chúng ta! Hắn chỉ vì cái lợi trước mắt, thủ đoạn quá độc ác!"

"Trục xuất Lăng Ngạn Thu khỏi Lăng gia đi!"

...

Hơn một năm trước, họ tra được tin tức, biết được học sinh của Tân Bá vào thủ đô quân giáo, liền an bài cho Lăng Ngạn Thu nhập học ở đó, âm thầm tiếp cận người kia, trở thành bạn bè.

Không ngờ, Lăng Ngạn Thu tự ý hành động, sau khi nghi ngờ Chu Thanh Hạo chính là học sinh của Tân Bá, liền bắt đầu theo đuổi hắn.

Về sau còn phát hiện nhầm người!

Lăng Ngạn Thu là người tâm tính có vấn đề, nhân phẩm cũng chẳng ra sao.

Hắn rõ ràng không thích Chu Thanh Hạo, nhưng vì lợi ích, vẫn cố ý tiếp cận, theo đuổi hắn, sau khi theo đuổi được người ta thì lại thay lòng đổi dạ, đạp Chu Thanh Hạo một cước.

Lăng gia hôm nay lâm vào nguy cơ, tất cả đều do Lăng Ngạn Thu mà ra!

Bây giờ, không chỉ đắc tội với T Đại sư, mà ngay cả Tân Bá cũng đắc tội.

Lúc này, ngoại trừ cha của Lăng Ngạn Thu, những người còn lại đều cho rằng nên trục xuất hắn khỏi gia tộc.

Cha hắn không nỡ, nhưng không thể chống lại toàn bộ người trong nhà, huống hồ ông ta cũng không chỉ có một đứa con trai.

Cuối cùng, ông cũng đồng ý quyết định trục xuất Lăng Ngạn Thu khỏi Lăng gia.

Lăng gia lập tức công khai thông báo việc này.

Lúc này cư dân mạng mới ngừng vây công Lăng gia, mà chuyên tâm mắng chửi một mình Lăng Ngạn Thu.

Livestream vẫn còn tiếp tục, Lăng Ngạn Thu và Tô Nghiên lúc này đang tham gia huấn luyện quân sự, hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra bên ngoài.

Hai người họ vừa tìm được một túi tài nguyên, mà những tài nguyên này đương nhiên ưu tiên dùng cho Tô Nghiên và Lăng Ngạn Thu.

Ba sinh viên năm tư đi cùng hai người trong lòng hơi khó chịu, nhưng nghĩ đến những lợi ích mà Lăng Ngạn Thu đã hứa, nên cũng không so đo thêm.

Tổ đội của Lăng Ngạn Thu tìm được nhiều túi tài nguyên như vậy, một phần là vì điểm rơi của họ rất tốt, một phần nữa là Tô Nghiên sở hữu một thiết bị nhỏ có thể dò tìm nhiên liệu.

Theo quy định, trong huấn luyện quân sự không được phép mang thiết bị loại này, trước khi huấn luyện còn kiểm tra chuyên môn, nhưng thiết bị mà Tân Bá đưa cho Tô Nghiên, quân đội không kiểm tra được.

Biết Tô Nghiên không hiểu chuyện gì, Lăng Ngạn Thu tự mình đổi khối năng lượng, đem khối năng lượng chỉ còn một phần mười lại chia cho những người khác trong đội, còn mình thì lao lên trước đánh biến dị thỏ.

Đội ngũ của bọn họ có một vị đại thiếu gia hỏa lực kinh người, mang theo "tiểu kiều thê" cái gì cũng không biết cùng ba "gia nhân", bất chấp tất cả mà xông lên phía trước.

Trong lúc đó, Lăng Ngạn Thu còn vô cùng tự mãn, thi triển đủ loại kỹ năng hoa lệ, tiêu tốn không ít năng lượng.

Người ngoài nghề có thể thấy náo nhiệt, nhưng người trong nghề thì cảm thấy lúng túng vô cùng.

Thật sự mà nói, trên chiến trường mà biểu hiện kiểu này, căn bản là không sống nổi.

Càng xem, vấn đề của Lăng Ngạn Thu và Tô Nghiên càng lộ rõ.

Thời gian chớp mắt đã qua vài ngày.

Đội của Chu Thanh Hạo đã tách khỏi đội khác, vừa tiến lên vừa săn giết thỏ biến dị, phối hợp càng ngày càng ăn ý, xếp hạng ổn định trong top 5.

Đội của Lăng Ngạn Thu cũng giết được không ít thỏ biến dị, xếp thứ 10.

Nhưng Tô Nghiên yếu đuối, cái gì cũng không biết lại còn chê bai hoàn cảnh, còn Lăng Ngạn Thu thì tự phụ cuồng vọng, thật sự không khiến ai yêu thích.

Lúc này, Lăng Ngạn Thu lại ỷ vào cơ giáp tốt, xông lên phía trước.

Hắn đang chém giết biến dị thỏ, ba chiến sĩ cơ giáp cùng đội cảm thấy có điều bất thường, ngăn hắn lại:

"Lăng thiếu, có gì đó là lạ."

"Lăng thiếu, ở đây biến dị thỏ rất nhiều, khả năng có tình huống đặc biệt."

Lăng Ngạn Thu đáp:

"Chẳng phải chỉ là mấy con biến dị thỏ thôi sao? Có thể có chuyện gì được?"

Hắn không hề để lời khuyên của các học trưởng vào tai, tiếp tục lao về phía trước.

Ba học trưởng bất đắc dĩ, chỉ có thể che chở Tô Nghiên đi phía sau.

Đội bọn họ tuy tìm được nhiều khối năng lượng, nhưng vẫn luôn không đủ dùng, không dám dùng vũ khí nhiệt, chỉ dám dùng vũ khí lạnh để chiến đấu.

Dù vậy, tốc độ tiêu diệt thỏ biến dị của họ cũng không chậm.

Tô Nghiên lại vẫn chê bai:

"Ba vị học trưởng, các anh có thể nhanh lên chút được không? Chúng ta sắp không đuổi kịp Ngạn Thu rồi!"

Ba người kia rất im lặng.

Họ cũng muốn nhanh, nhưng Lăng Ngạn Thu chỉ có một người, tự nhiên chạy nhanh hơn, còn họ thì sao? Tập trung lại một chỗ, lại trở thành mục tiêu trả thù của đám thỏ biến dị, tiến về phía trước càng thêm khó khăn.

Bốn người họ vất vả lắm mới đuổi kịp, thì nhìn thấy một con thỏ biến dị lớn gấp mười lần thỏ thường, đang đánh nhau với Lăng Ngạn Thu.

Lúc trước Lăng Ngạn Thu biểu hiện rất tốt, giờ phút này lại bị con thỏ khổng lồ kia đè cho đánh không kịp trở tay.

"Mau giết nó!" - Lăng Ngạn Thu giận dữ hét lên.

Hắn muốn dùng bom giết chết con thỏ to này, nhưng trong lần huấn luyện quân sự này, không được phép dùng vũ khí nhiệt có tính sát thương quá lớn, mấy loại vũ khí đó trên cơ giáp của hắn đều bị tháo bỏ.

Những vũ khí có thể nổ tung thỏ biến dị bình thường thành tro bụi kia, con thỏ to này chỉ cần tránh né là được. Cho dù bom đánh trúng, lông dày của nó dựng lên cũng có thể bảo vệ cơ thể khỏi tổn thương.

Con thỏ này - khó đối phó thật!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro