Chương 329

Ba mươi hai tên không đạo đột nhiên phát hiện chính mình xuất hiện giữa một mảnh sa mạc mênh mông, ai nấy đều lộ vẻ kinh ngạc.

Phương Thiên Nhai lập tức lấy ra động phủ tùy thân của mình, trực tiếp thu lão bà bà kia vào trong. Lão bà bà đã trúng độc, không cách nào vận dụng hồn lực, cũng không thể phản kháng, cứ thế bị Phương Thiên Nhai thu vào động phủ. Phương Thiên Nhai lo đối phương chạy thoát, lập tức phong ấn động phủ, sau đó đem động phủ đặt vào không gian Linh Sơn.

Lúc này, Lâm Vũ Hạo nhìn về phía đám không đạo, hắn nhìn chằm chằm vào tên đầu lĩnh không đạo, hỏi: "Các ngươi chính là đám không đạo của Bá Thiên Không Đạo Đoàn? Ngươi chính là đoàn trưởng Không Đạo Đoàn – Vu Bá Thiên?"

Vu Bá Thiên nghe vậy, khẽ gật đầu. "Không sai, ta chính là Vu Bá Thiên."

Phương Thiên Nhai nghe được câu trả lời, không nói hai lời, vung tay áo một cái, hơn ba ngàn mũi Hỏa Diễm Vũ Tiễn do hỏa diễm tạo thành lập tức bắn về phía Vu Bá Thiên cùng ba mươi hai người còn lại.

"A..."

Đám người Vu Bá Thiên vội vàng lấy pháp khí ra, phóng hồn lực ngăn cản công kích của Phương Thiên Nhai.

Lâm Vũ Hạo lấy ra mười hai viên độc châu, trực tiếp ném đi. Khói độc ngũ sắc lập tức tràn ngập. Phương Thiên Nhai và Lâm Vũ Hạo đã sớm đeo mặt nạ phòng độc từ trước, hai người thả hồn sủng ra, Bàn Bàn cùng Sâm Bảo cũng đã đeo mặt nạ phòng độc.

Lần này Lâm Vũ Hạo dùng sáu loại độc dược, đều là những loại mà mặt nạ phòng độc có thể ngăn cản. Hắn đã thử nghiệm từ trước, cho nên mới dám dùng. Theo thí nghiệm của hắn, hai phần ba độc dược trong tay Nam Cung Phong đều có thể bị mặt nạ phòng độc ngăn được, chỉ có một phần nhỏ là không phòng được. Những loại không phòng được, Lâm Vũ Hạo không dám dùng, sợ chính mình cũng trúng độc.

"A... a..."

Thực lực Vu Bá Thiên không thấp, nhưng thủ hạ của hắn thì mạnh yếu khác nhau. Ngoài hắn ra, nhị đương gia, tam đương gia, tứ đương gia, ngũ đương gia – bốn người này cũng là Hồn Hoàng. Còn lại hai mươi bảy người, mười người là Hồn Vương, mười bảy người là Hồn Tướng, hồn sủng sư cấp ba.

Công kích Hỏa Diễm Vũ Tiễn của Phương Thiên Nhai là cấp năm, độc dược của Lâm Vũ Hạo cũng là cấp năm. Hồn sủng sư cấp ba và cấp bốn căn bản không đỡ nổi công kích của hai người, không bị độc chết thì cũng bị Vũ Tiễn của Phương Thiên Nhai bắn xuyên tim mà chết.

Chỉ trong thời gian một chén trà nhỏ, mặt đất đã ngổn ngang thi thể. Những kẻ còn đứng được chỉ còn lại Vu Bá Thiên cùng bốn vị đương gia, năm tên Hồn Hoàng cấp hồn sủng sư.

Phương Thiên Nhai vung trường đao chém thẳng về phía Vu Bá Thiên. Lâm Vũ Hạo đối đầu nhị đương gia Như Hoa – một nữ tử, hồn sủng là bạch mao hồ ly, thực lực Hồn Hoàng thất tinh, vũ khí là một đôi bạch lăng.

Bàn Bàn đối chiến tam đương gia Trảm Duyên. Trảm Duyên là một hòa thượng hoa tâm, tuy mặc tăng bào, bảo tướng trang nghiêm, mặt mũi cũng tuấn tú, nhưng kỳ thực là một tên trộm hoa tặc khét tiếng, chuyên thích cưỡng gian nữ hồn sủng sư còn trong trắng. Trước khi gia nhập Bá Thiên Không Đạo Đoàn đã ác danh đầy trời, vô ác bất tác. Sau khi gia nhập càng thêm không kiêng dè gì, nam nữ đều không buông tha.

Sâm Bảo đối đầu tứ đương gia Thanh Trúc. Thanh Trúc mang dáng vẻ thư sinh mặt trắng, nhưng lòng dạ độc ác, là một kẻ cực kỳ biến thái, không chỉ thích giết người mà còn thích ăn tim người, đặc biệt là tim trẻ nhỏ.

Còn lại ngũ đương gia Thiết Đầu thì bị Thiên Dương Diễm quấn lấy. Thiết Đầu là một đại hán thô kệch, vai u thịt bắp, bình thường cũng giết người như ngóe. Bất quá thực lực của hắn là thấp nhất trong năm người, chỉ mới Hồn Hoàng tam tinh.

Thiên Dương Diễm hóa thành ngàn vạn tiểu hỏa cầu, bắn về phía ngũ đương gia Thiết Đầu.

Thiết Đầu vội vàng vung tay, dựng lên ba đạo hồn lực hộ thuẫn ngăn cản.

"Bốp bốp bốp..."

Hộ thuẫn vỡ tan, trên người Thiết Đầu lập tức bị thiêu ra hơn trăm cái lỗ cháy đen thủng xương.

"Không... không thể nào..."

Thiết Đầu không ngờ đối phương chỉ dùng một chiêu, hắn còn chưa kịp thả hồn sủng đã bị đối phương nhất kích tất sát.

"Ầm!" Thi thể Thiết Đầu không cam lòng ngã xuống đất.

Thiên Dương Diễm đắc ý cong môi. "Thật yếu." Nói xong, nó trực tiếp bay đi.

Đối thủ của Lâm Vũ Hạo là Như Hoa, thực lực cao hơn hắn một tiểu cảnh giới, đáng lẽ phải ngang sức. Thế nhưng bạch mao hồ ly của ả biết dùng huyễn thuật, Lâm Vũ Hạo mấy lần bị kéo vào ảo cảnh. May mà công kích của Như Hoa đều rơi lên khải giáp của hắn. Khải giáp của Lâm Vũ Hạo là cấp sáu, trên đó khắc đầy lục cấp minh văn, cho nên mấy lần công kích của Như Hoa đều không làm gì được, chỉ làm rụng vài cái minh văn trên khải giáp mà thôi.

Như Hoa uể oải nhìn đối thủ. "Khải giáp của ngươi không tệ a!"

Lâm Vũ Hạo liếc ả một cái, không đáp. Khải giáp này là Thiên Nhai vất vả một tháng trời chú tạo cho hắn. Thiên Nhai là bạn lữ của hắn, yêu hắn như vậy, đương nhiên sẽ chú tạo cho hắn bộ khải giáp chắc chắn nhất, bền bỉ nhất.

Đột nhiên, bạch mao hồ ly trên vai Như Hoa thảm thiết kêu một tiếng, rơi xuống đất, điên cuồng lăn lộn trên cát. Như Hoa ngẩn ra, liền thấy trên người hồ ly bốc cháy. Ả kinh hãi, vội ném ra một túi nước. Túi nước bị hồ ly cào vỡ, nước dội lên người nó, nhưng lửa vẫn không tắt. Chỉ trong nháy mắt, bạch mao hồ ly đã bị thiêu thành tro bụi.

"Phụt..." Như Hoa mất hồn sủng, lập tức phun ra một ngụm huyết tươi.

Lâm Vũ Hạo nhân cơ hội tiến tới, trường mâu trong tay đâm thẳng về phía Như Hoa.

Như Hoa phát hiện máu mình phun ra là màu đen, ả kinh hãi. "Không thể nào, ta đã uống giải dược, sao lại trúng độc?"

Lâm Vũ Hạo nào cho ả thời gian suy nghĩ, trường mâu trực tiếp xuyên thủng lồng ngực ả.

"A..." Như Hoa không cam lòng nhìn Lâm Vũ Hạo một cái, thi thể lảo đảo ngã xuống đất.

Lâm Vũ Hạo nhìn Thiên Dương Diễm bay tới hỗ trợ, nói: "Âm Dương, đa tạ ngươi." Nếu không có Âm Dương thiêu chết con hồ ly biết huyễn thuật kia, muốn giết nhị đương gia Như Hoa này quả thực không dễ.

Thiên Dương Diễm cười hì hì. "Chủ nhân nhà ta bảo ta tới. Ngươi muốn tạ, về nhà lấy thân báo đáp đi!"

Lâm Vũ Hạo nghe vậy, mặt đỏ bừng. "Ta... ta đi xem Sâm Bảo bên kia. Ngươi đi giúp Thiên Nhai đi! Vu Bá Thiên là Hồn Hoàng cửu tinh, không dễ đối phó."

"Hảo!" Thiên Dương Diễm đáp một tiếng rồi bay đi.

Lâm Vũ Hạo lập tức bay tới trợ giúp hồn sủng Sâm Bảo của mình. Đối thủ của Sâm Bảo là tứ đương gia Thanh Trúc, thực lực không cao lắm, chỉ Hồn Hoàng tứ tinh. Bất quá hồn sủng của hắn là một con hỏa diễm ưng, phun lửa được, cực kỳ khắc chế Sâm Bảo thuộc mộc hệ.

Công kích đằng mạn cùng thứ đằng của Sâm Bảo đều vô dụng với Thanh Trúc. Bất quá Sâm Bảo có rất nhiều thú cốt, cũng không chỉ biết dùng mộc hệ công kích. Sâm Bảo liên tục dùng lôi hệ công kích đối phó chủ tớ hai người này. Dù lôi điện của Sâm Bảo rất lợi hại, nhưng một đấu hai, vẫn đánh cực kỳ gian nan.

Lâm Vũ Hạo bay tới, lập tức công kích Thanh Trúc. Thanh Trúc vung quỷ đầu đao ngăn cản, cùng Lâm Vũ Hạo đánh nhau. Hai người chưa tới năm mươi hiệp, Thanh Trúc đã trúng độc phát tác, phun ra một ngụm lớn rồi ngã gục chết luôn, đồng thời hồn sủng của hắn cũng chết theo.

Đối thủ của Bàn Bàn là tam đương gia Trảm Duyên cũng không dễ chơi. Hồn sủng của tên này là thiết giáp hùng, phòng ngự cực mạnh. Mấy lần công kích của Bàn Bàn đều bị chặn lại.

Bàn Bàn lập tức thạch hóa, biến thành thạch đầu trư, lao thẳng vào thiết giáp hùng.

Trảm Duyên lập tức quát hồn sủng: "Tiểu Thiết, tránh mau!"

Thiết giáp hùng vội né tránh, nhưng vẫn chậm một nhịp, bị Bàn Bàn húc bay ra ngoài, ngã xuống đất phun một ngụm máu lớn.

Trảm Duyên ném chuỗi phật châu trên cổ về phía Bàn Bàn. Trên người Bàn Bàn sáng lên hộ thể cương khí, lập tức đỡ được pháp khí công kích của đối phương.

Trảm Duyên nhìn chuỗi phật châu rơi xuống đất, sắc mặt khó coi. "Thiên Phúc Trư sao? Quả nhiên có chút bản lĩnh."

Bàn Bàn cười lạnh. "Đồ tử trọc, hôm nay chính là ngày chết của ngươi." Nói xong, trên người Bàn Bàn sáng lên từng đạo minh văn, từng đạo lôi điện công kích hướng Trảm Duyên chém xuống.

Trảm Duyên vội dựng hồn lực hộ thuẫn ngăn cản. Vừa đỡ được công kích, Trảm Duyên đột nhiên phun ra một ngụm độc huyết, đã trúng độc phát tác.

Bàn Bàn nhìn Trảm Duyên chết vì trúng độc, không nhịn được đảo mắt một cái. "Chết cũng nhanh thật."

Trong tất cả, Vu Bá Thiên là người thực lực cao nhất. Lúc này hắn vẫn đang cùng Phương Thiên Nhai giao chiến. Một người dùng đao, một người dùng chùy, đánh đến khó phân thắng bại. Hồn sủng của Vu Bá Thiên là hắc hổ, chiến lực cực kỳ hung mãnh, lúc này đang bị Lâm Vũ Hạo, Sâm Bảo cùng Thiên Dương Diễm vây công.

Vu Bá Thiên thấy thủ hạ chết hết, cũng đã nảy sinh ý rút lui. Hắn nói với Phương Thiên Nhai: "Phương Thiên Nhai, chúng ta vô oán vô cừu, ngươi vì sao nhất định muốn đặt ta vào chỗ chết? Ta đem hết hồn thạch trên người cho ngươi, ngươi thả ta rời đi được không?"

Phương Thiên Nhai nghe vậy cười lạnh. "Vô oán vô cừu? Ngươi mang thủ hạ đánh nát công cộng phi hành pháp khí ta ngồi, còn dùng độc dược với ta và bạn lữ của ta, muốn phong ấn hồn lực cùng hồn sủng của chúng ta, muốn cướp bóc chúng ta. Giờ ngươi lại bảo với ta chúng ta vô oán vô cừu?"

Vu Bá Thiên nghe đáp án như vậy, sắc mặt biến đổi. "Ngươi thả ta đi, ta tặng ngươi một bảo bối, thế này được chưa?"

Phương Thiên Nhai lại cười lạnh. "Ngươi đã thấy hồn sủng của ta, ngươi nghĩ ta sẽ thả ngươi rời đi sao? Nói cách khác, hôm nay ta giết nhiều thủ hạ của ngươi như vậy, diệt Bá Thiên Không Đạo Đoàn của ngươi, ngày sau ngươi sẽ tha cho ta sao?"

"Ngươi..."

Vu Bá Thiên còn muốn nói gì nữa, đã thấy Bàn Bàn từ trong bụng hắn bay ra. Hắn cúi đầu nhìn lỗ máu trên bụng mình, ngẩn người một chút, thi thể lập tức ngã xuống đất. Vu Bá Thiên vừa chết, hồn sủng của hắn cũng chết theo.

Phương Thiên Nhai mang theo mọi người lập tức quét dọn chiến trường, thu hết không gian giới chỉ của tất cả, đồng thời chặt đầu năm vị đương gia, giải độc, bỏ vào một cái rương gỗ.

Thiên Dương Diễm thấy mọi người đã thu chiến lợi phẩm xong, lập tức bay qua, thiêu sạch toàn bộ thi thể.

Phương Thiên Nhai hút sạch độc khí trong không gian, thu hồi Bàn Bàn, Thiên Dương Diễm, bỏ mặt nạ phòng độc xuống. Lâm Vũ Hạo cũng thu Bàn Bàn, bỏ mặt nạ, phá mở không gian, mang theo Phương Thiên Nhai cùng trở về trên hoang sơn.

[Chi3Yamaha] Mấy chương trước nickname của Hoả Dương Diễm là Dương Dương (阳阳) mà không biết sao giờ đổi thành Âm Dương (陰陽).

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro