83

Chương 83

Một tuần sau.

Trong khu rừng nhiệt đới khí hậu ấm áp ẩm ướt với nhiều cây cối rậm rạp, có vô số mối nguy hiểm, đồng thời cũng có vô số cơ hội.

Mặc dù biết rằng nhiều người sẽ không bao giờ đặt chân đến rừng nhiệt đới trong đời, Lộ Bạch vẫn cố gắng hết sức để giải thích những kiến ​​thức ít ỏi mà mình biết cho khán giả. Ví dụ, một trong những điều kiện quan trọng nhất để sinh tồn trong tự nhiên là nước, không thể sống sót nếu không có nước ngọt, nước sông tất nhiên là nước ngọt, nhưng uống trực tiếp sẽ bị bệnh vì chứa rất nhiều vi khuẩn và vi sinh vật.

"Nếu bạn đang ở trong rừng nhiệt đới, tình cờ lại không có nước uống, có thể tìm kiếm thực vật như thế này..." Lộ Bạch xuống xe, bước thấp bước cao đi đến chỗ một cây đại thụ, chỉ vào một dây leo thô to bị kéo từ thân cây xuống, nó to bằng cổ tay trẻ con: "Loại thực vật này được gọi là dây leo nước, khi trời mưa, nó sẽ dùng mô cơ thể để hấp thụ rất nhiều nước, đồng thời còn lọc sạch nước, chúng ta có thể cắt một đoạn cây, uống nước đó."

Lộ Bạch rút dao ra, cắt đứt một đoạn dây leo chỉ bằng một nhát dao, giơ lên ​​cho mọi người xem, bề mặt cắt xiên đang chảy nước, tạo thành một cột nước nhỏ: "Đây là nước sạch, có thể uống được, nhưng khi uống phải ngửa đầu ra sau, không được để miệng chạm vào dây leo, nếu không môi sẽ bị tê..." Vừa nói, cậu vừa ngẩng đầu lên, uống một chút nước chảy ra từ dây leo.

Cách Lộ Bạch tự mình thử độc ngay lập tức khiến khán giả kênh livestream cảm thấy da đầu tê dại, nhưng cũng rất ngưỡng mộ. Vì cậu đã đoán đúng, những người đến xem livestream của cậu đều là tinh anh ưu tú thuộc mọi ngành nghề, họ sẽ tỏa sáng trong nhiều lĩnh vực, nhưng sẽ không bao giờ đặt chân vào rừng mưa nhiệt đới, cũng không tùy tiện ăn thử những thứ hoang dã, điều đó hoàn toàn không thể xảy ra. Ngày nay, con người có yêu cầu cao về thực phẩm, phải trải qua nhiều lần kiểm tra nghiêm ngặt mới dám ăn. Vì vậy, khi chứng kiến ​​cảnh Lộ Bạch cắt một đoạn dây leo để uống nước, khán giả kênh livestream đều bàng hoàng, thi nhau bày tỏ lo lắng cho sức khỏe và và an toàn của Lộ Bạch.

Bình luận: Bé Lộ Bạch, cậu chỉ là một nhân viên cứu hộ động vật, không phải là một streamer sinh tồn! Cậu thực sự không cần phải tự mình thử đâu.

Bình luận: Bé Lộ Bạch, tôi quá ngạc nhiên khi cậu uống nước chưa được kiểm tra, hãy tự bảo vệ mình! Đừng ăn bất cứ thứ gì ngoài tự nhiên.

Bình luận: Các cục lông xù là loài động vật hoang dã tự nhiên, chúng thích nghi với chế độ ăn uống trong rừng rậm, nhưng Lộ Bạch là con người, dạ dày của cậu sẽ không thích nghi được!

Bình luận: Tôi chỉ muốn biết làm sao để biết miệng sẽ bị tê? Chẳng lẽ nhân viên cứu hộ thử rồi?!

Bình luận: Miệng tê... Quan điểm của cư dân mạng thực sự rất khó hiểu, mà tôi cũng muốn biết, ha ha ha.

Thực ra, khán giả đã sai lầm, cục lông xù chúng sinh ra là những sinh vật hoang dã, nhưng chúng chỉ chấp nhận môi trường xung quanh vì bất lực mà thôi. Cùng một loài mãnh thú, tuổi thọ của những con sống trong vườn thú rất khác so với những con sống ngoài tự nhiên.

Môi trường, nước và thức ăn trong tự nhiên không lý tưởng, Lộ Bạch luôn cố gắng cung cấp nước sạch cho các cục lông xù, không cho chúng uống nước sông. Bé sư tử trắng rất ngoan ngoãn, không cho thì không uống, còn báo hoa hẳn đã quen uống qua nhiều năm, Lộ Bạch không thể kiểm soát nó. Nước uống sạch có hạn, giờ gặp dây leo nước, Lộ Bạch cũng lấy một ít nước cho bé sư tử trắng và báo hoa uống. Mặc dù báo hoa uống nước sông nhưng uống luôn cả nước mà cậu đưa cho. Vào mùa này và trong môi trường này, nhu cầu về nước của mèo bự rất cao, không đủ nước dễ gây ra bệnh tật cho hệ bài tiết, đây cũng là một trong những lý do khiến tuổi thọ của mèo bự ngoài tự nhiên không được dài.

Sau khi uống nửa chậu nước, Lộ Bạch nói: "Chúng ta đi xa hơn một chút, rồi quay lại theo đường vòng."

Bộ lông của báo hoa bóng mượt, thân hình vẫn cường tráng, nhưng sau những ngày tháng bôn ba, thân hình nó đã đầy cơ bắp, không một chút mỡ thừa, trông càng thêm quyến rũ. Có lẽ đây chính là sự khác biệt giữa việc tập luyện và không tập luyện.

Những chú mèo bự nhẹ nhàng đi trong rừng rậm, đột nhiên một cơn gió mạnh thổi qua, cả mèo bự có khứu giác nhạy cảm và thanh niên loài người khứu giác không nhạy cảm đều lộ ra vẻ mặt ghê tởm như thể ngửi thấy mùi phân. Mùi này không chỉ buồn nôn mà còn cực kỳ hôi thối, giống như mùi xác chết động vật đã thối rữa hơn một tuần.

"Mùi hôi thối quá." Lộ Bạch lập tức bịt miệng mũi, đợi cơn gió thổi qua mới thở lại: "Mùi này từ đâu ra vậy?"

Nếu đó thực sự là xác động vật thì nó phải ở gần đó. Tuy nhiên, mùi mà họ ngửi thấy không phải từ xác động vật. Báo hoa bước tới, có lẽ nó đã biết gì đó. Lộ Bạch và bé sư tử trắng vội vã đuổi theo, càng đến gần, mùi đó lại càng xuất hiện nhiều, hòa lẫn trong đó là mùi tanh, khiến họ có cảm giác như đã từng thấy trước đây.

Lộ Bạch bóp mũi nói với khán giả: "Tôi ngửi thấy mùi thối, chúng ta tắt hình ảnh trước, tôi không biết sau này chúng ta sẽ thấy gì, cứ nghe theo giọng tôi đã."

Bình luận: Lộ Bạch của chúng ta thực sự rất chu đáo dịu dàng, nhưng không sao, không ngửi thấy sợ gì chứ? Còn cách cái màn hình!

Bình luận: Không sợ, cứ tiếp tục đi.

Hầu hết mọi người đều nói rằng không sao, dù sao thì việc xem trò vui vẫn quan trọng hơn. Còn về việc sợ hãi, chờ bị dọa rồi tính tiếp!

Trang web chính thức có quy định để ngăn chặn tình trạng này, nhưng từ ngày Lộ Bạch livestream đến nay chưa bao giờ bị admin làm mờ, lần này có lẽ cũng là công khai trắng trợn bỏ qua thôi. Dù sao thì trong kênh livestream có nhiều ông lớn ngồi đây canh chừng, cấp trên lại không nói gì, vậy admin có dám nói gì không? Dĩ nhiên là admin không dám nói gì, không những thế còn muốn nhắn lại bảo Lộ Bạch nhanh lên!

Bình luận: Đang chờ đợi sự phấn khích của ngày hôm nay 0/1

Bình luận: Đang chờ đợi sự phấn khích của ngày hôm nay 0/1

Lộ Bạch theo báo hoa ra bờ sông, lập tức ngửi thấy mùi thoang thoảng trong gió từ thượng du thổi đến, còn nồng hơn mùi vừa rồi gấp trăm lần. Lòng hiếu kỳ khiến cậu lập tức cầm ống nhòm lên, đột nhiên hiểu được chuyện gì đang xảy ra, cuối cùng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc: "Thì ra là thật..."

Điều gì làm Lộ Bạch ngạc nhiên đến vậy?

Ở giữa dòng sông phía trước, một con trăn Anaconda khổng lồ và một con cá sấu đang chiến đấu với nhau, không, nói chính xác hơn thì người đang săn mồi là trăn Anaconda, cá sấu hẳn là con mồi của nó.

Trăn Anaconda là tay sát thủ ấn tượng nhất dưới sông trong rừng nhiệt đới, đặc điểm của chúng là to lớn, sát thương mạnh, và trên người tỏa ra mùi hôi khủng khiếp. Theo báo cáo của các nhà khoa học, mùi hôi thối của trăn Anaconda gấp khoảng năm lần mùi hôi thối của xác chết đang thối rữa, điều này có nghĩa là gì? Mùi cơ thể tệ nhất trong rừng chính là của anh chàng này.

Lộ Bạch chỉ giải thích đơn giản với khán giả: "Tôi sẽ tiến lên phía trước để mọi người có thể nhìn rõ hơn, nhưng điều này có thể khiến tôi và cục lông xù phải hy sinh cái mũi." Lộ Bạch bịt mũi thật chặt.

Không chỉ có nhóm nhỏ của họ bị mùi hôi tấn công, mùi khủng khiếp này khiến những loài động vật nhút nhát xung quanh họ phải trốn đi, trong khi một số vẫn tiếp tục ở lại như thể không liên quan gì đến mình.

Một con sư tử đực vốn không nên có mặt ở đây, sau khi được thả vào rừng, đã vội vàng chạy đến đây theo mùi hương, đi một hồi lâu lắm rồi. Tuy nhiên, ngay lúc nó sắp tìm đến thì lại bị một mùi hôi thối nồng nặc khác tấn công khứu giác, thẳng thừng phá vỡ kế hoạch tìm người của nó. Sư tử bự mất phương hướng, trở nên hơi cáu kỉnh, tiếng gầm nhỏ vang vọng khi nó đi qua khu rừng, giống như một ông già giận dữ bị lạc đường đang chửi thề.

Những động vật ẩn nấp gần đó đều ngẩn người, sao chúng có thể nhìn thấy một con sư tử ở đây, một con sư tử bự trưởng thành. Ồ, không có gì ngạc nhiên, trước đó vừa mới thấy một con sư tử trắng yếu hơn một chút. Bây giờ là lúc xem trò hay rồi, có lẽ tất cả mọi loài động vật ở đây đều nghĩ vậy.

Người ta thường nói, nếu không giải quyết được vấn đề, hãy giải quyết người đã đặt ra vấn đề. Sư tử bự không thể tìm thấy mùi mà mình ghi nhớ trong lòng, bèn đi tìm nguồn gốc của mùi hôi thối đó.

Trên bờ sông, Lộ Bạch và báo hoa đang mải mê theo dõi cuộc vui. Quả thực đó là một con trăn Anaconda khổng lồ đang gây rắc rối, con vật mà nó quấn quanh là một con cá sấu Caiman cũng khổng lồ, màu sắc hơi sẫm hơn các loài cá sấu khác, răng rất sắc nhọn, cả hai đều nằm trong danh sách mười loài vật nguy hiểm nhất ở rừng mưa nhiệt đới. Con cá sấu vẫn đang vật lộn để lật mình, điều này khiến trăn Anaconda phải ngoi lên khỏi mặt nước, nên mới bốc mùi hôi thối.

"Các bạn có nhìn thấy cơ thể con trăn Anaconda không? Mặc dù trông không có vẻ gì to tát, nhưng cơ thể của nó thực chất dày bằng thân mình của một người đàn ông trưởng thành, nếu bạn gặp chúng ngoài tự nhiên thì phải tuyệt đối cẩn thận, chúng có thể nuốt chửng người như nuốt một hạt đậu vậy."

Những sinh vật hoang dã khổng lồ như vậy rất hiếm khi được nhìn thấy, khu bình luận phấn khích sôi trào.

Bình luận: Sự phấn khích của ngày hôm nay! Tôi đã sẵn sàng!

Có một cặp vợ chồng trên đất trái rất thích nghiên cứu về trăn Anaconda, họ đã chi rất nhiều tiền cho việc nghiên cứu này, đã từng nuôi nhốt hàng chục con trăn Anaconda cùng một lúc, có thể tưởng tượng được mùi hôi thối ngập trời đó...

Nhóm nhỏ này quá bận rộn theo dõi cuộc vui, lại bị trăn Anaconda ảnh hưởng đến khứu giác, không để ý đến một mùi khác đang đến gần.

"Nơi này hôi quá, chúng ta đi thôi." Lộ Bạch nói, bởi vì trận chiến đã nghiêng về một bên, không cần phải theo dõi trận đấu chẳng có gì hồi hộp nữa.

Ngay khi họ rời khỏi bờ sông, một tiếng gầm nhỏ kèm theo tiếng chân chạy vang lên trong rừng.

Lộ Bạch và các cục lông xù đều dừng lại. Lộ Bạch lắng nghe với vẻ nghi ngờ, cảm thấy tiếng gầm này hơi quen quen.

Sư tử bự đã tìm thấy Lộ Bạch, người mà nó muốn tìm ngay khi vừa tỉnh dậy, nó phóng như bay ra từ một hướng!

Tiếng động như thế này đủ để đánh thức tính cảnh giác của báo hoa và bé sư tử trắng, báo hoa lập tức cảnh giác đứng trước mặt Lộ Bạch, hạ thấp vai, sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào. Bé sư tử trắng thường bị đồng loại của mình ngược đãi, nó rất quen thuộc với mùi của sư tử, một con sư tử xa lạ trong suy nghĩ của nó chỉ có thể là kẻ thù.

"Grào..." Giống như báo hoa, nó cũng hạ vai nhìn về hướng sư tử đực đang chạy tới.

Sư tử bự chỉ quan tâm đến Lộ Bạch, không quan tâm đến những mãnh thú khác đang có mặt, nó vừa thấy Lộ Bạch là vội vã chạy đến.

Vì thân hình của nó quá nhanh, Lộ Bạch không nhìn rõ, nếu không cậu đã nhận ra ngay đây chính là Trường Thọ mà mình ngày đêm mong nhớ!

Khi đối mặt với một con sư tử đực đang tuổi tráng niên khỏe mạnh, ngay cả một kẻ điên như báo hoa cũng phải cảnh giác, nó đang định thảo luận kế hoạch tấn công với bé sư tử trắng thì thấy bé sư tử trắng đã bắt đầu giao tranh với sư tử đực. Báo hoa sững sờ một lúc, hả? Đó là một con sư tử đực trẻ đang ở thời kỳ đỉnh cao, nhìn vào lông bờm là biết nó rất mạnh mẽ! Thấy bé sư tử trắng đã bắt đầu chiến đấu, báo hoa cũng chỉ đành gia nhập.

Trong chớp mắt, ba cục lông xù lao vào nhau, lông bay tung tóe!

Samuel đang trông chừng kênh livestream ôm trán, vội báo cho Lộ Bạch: "Đó là Trường Thọ..."

"Hả?" Trên thực tế Lộ Bạch cũng hoài nghi thân phận của sư tử bự, nhưng không ngờ nó đúng là Trường Thọ, thật sự giống cảnh đại hồng thủy cuốn trôi miếu Long Vương, dân mình đánh người mình. Vậy bây giờ thì sao?!

Khu bình luận: Một con sư tử và một con báo hợp sức đánh nhau với một con sư tử khác, tôi cứ nghĩ chỉ có mối quan hệ trong xã hội loài người phức tạp, nhưng không ngờ mối quan hệ trong rừng cũng phức tạp đến vậy!

Bình luận: Báo hoa và bé sư tử trắng bắt tay nhau là không bao giờ thất bại, nhưng lần này có một đối thủ khó nhằn hơn, ủa? Con sư tử bự này trông có vẻ quen quen!

Bình luận: Một con sư tử bự thật oai phong, hơi giống Trường Thọ.

Bình luận: Tôi không hiểu, tại sao sư tử bự lại xuất hiện ở đây? Sư tử trắng thì không tính, sư tử trắng là do Lộ Bạch mang đến, thuộc loại di chuyển bằng nhân lực.

Thật vậy, môi trường ở đây không dành cho sư tử, nhưng nó vẫn xuất hiện, có vẻ như nó cố ý đến đây, nhiều dấu hiệu và manh mối khiến mọi người đoán già đoán non... Có thể đây là Trường Thọ?

"Trường Thọ, đừng đánh nữa!" Nhân viên cứu hộ hét lên, giúp họ xác nhận suy nghĩ của mình.

Đúng là Trường Thọ!

Khu bình luận phản ứng như hồ nước bị hòn đá ném trúng, đúng vậy, một năm đã trôi qua, quả thực đây là tháng mà Trường Thọ xuất hiện. Vừa rồi xem trăn Anaconda và cá sấu đánh nhau tưởng đã đủ kích thích rồi, không ngờ còn có thể lên tầm cao mới!

Bình luận: Ha ha ha, không hổ là Trường Thọ, mới đến đã đánh! Nhân viên cứu hộ mau nghĩ cách.

Bình luận: Tất cả đều là cục lông xù có tên, đừng đánh nhau, bất kỳ ai bị thương tôi cũng đau lòng, đừng đánh nhau nữa mà.

Các bình luận chỉ toàn là cố gắng can ngăn, vô cùng lo lắng.

Lộ Bạch tin tưởng các cục lông xù nên cởi áo ra trận, lấy áo đánh chúng: "Đừng đánh! Dừng hết lại cho tao! Đánh nữa tao đánh hết bây giờ! Phú Quý..."

Phú Quý kích động nhất, không cho sư tử bự đến gần Lộ Bạch chút nào, tuy rất cảm động nhưng cũng rất nhức đầu.

"Đánh cái gì? Tất cả đều đáng bị đánh đòn, đúng không!" Ác khoác của nhân viên cứu hộ không chút khách sáo, chia đều cho tất cả cục lông xù, kể ra cũng đau thật.

Báo hoa rút lui khỏi trận chiến đầu tiên, cuối cùng chỉ còn lại Phú Quý điên cuồng đuổi theo sư tử bự.

Số ít người biết đến hai anh em này trên kênh livestream có lẽ cảm thấy hơi mất bình tĩnh: "..."

Julien đánh Chasel, đây quả thực là một cảnh tượng kỳ diệu. Chưa bao giờ nghĩ rằng có một ngày thực sự sẽ thấy vương tử đánh Thái tử trên kênh livestream!

Là một người mẹ, Vương hậu Flora cũng phải ngơ ngác, bởi vì cả hai đều là con của bà, đứa nào thua đứa nào thắng cũng không hay. Bây giờ có vẻ như Julien hung hăng hơn, để bảo vệ an toàn cho nhân viên cứu hộ, nó dường như muốn làm thịt Chasel.

"..." Đây là một sự thật khó chấp nhận.

"Trường Thọ không được cắn!" Giọng nói dữ tợn của Lộ Bạch vang vọng trong rừng: "Phú Quý nhả ra..." Mang lại một chút yên lòng cho khán giả đang lo lắng. Chỉ cần Lộ Bạch còn ở đây thì sẽ không có đổ máu.

Lộ Bạch chắc chắn không thể để sự kiện đổ máu xảy ra, cậu dành thời gian và công sức rất nhiều, cuối cùng chấm dứt cuộc chiến của các cục lông xù, mớ lông bay xung quanh làm mũi cậu ngứa ngáy, phải hắt xì liên tục mấy cái. Cậu dụi mắt rồi mở mắt ra, thấy ba cục lông xù, mỗi đứa chiếm một bên, vây cậu ở giữa. Mặc dù không còn đánh nhau nữa, bầu không khí vẫn rất nguy hiểm, có thể nổ tung bất cứ lúc nào, khiến Lộ Bạch vừa dở khóc dở cười, vừa thấy da đầu tê dại.

Bình luận: Má ơi, cảnh tiền nhiệm gặp đương nhiệm đây sao? Quả nhiên là kinh điển!

Bình luận: Lộ Bạch cặn bã, một chân đạp N thuyền đã lâu, bây giờ cuối cùng cũng sắp bị lật thuyền ha ha ha ha.

Bình luận: Tội nghiệp cục lông xù, nhìn thấu được kẻ khốn nạn không quan trọng, đến bên tôi này, để tôi an ủi.

Khán giả kênh livestream nhìn tình hình này không hề thấy thương cho Lộ Bạch chút nào, ai bảo cậu sở hữu nhiều cục lông xù hợp pháp như vậy? Đây là hậu quả của việc phạm quá nhiều tội lỗi!

Lộ Bạch cuối cùng đã đến chỗ Trường Thọ, đó là một lựa chọn chắc chắn, bởi sau gần một năm, cuối cùng cậu cũng gặp lại Trường Thọ. Sư tử bự này trông không khác gì năm ngoái, chỉ có điều đẹp trai và oai nghiêm hơn, nó có vẻ rất vui mừng khi Lộ Bạch đến.

"Đã lâu không gặp, Trường Thọ." Lộ Bạch dang rộng vòng tay ôm lấy sư tử bự, khuôn mặt tràn ngập niềm vui đoàn tụ sau bao ngày xa cách. Nhưng sư tử bự thật sự quá to lớn, khó có thể ôm trọn nó bằng hai tay. Khi ôm nhau, sư tử bự vừa rền rĩ vừa cọ vào Lộ Bạch, trông rất buồn bực, vẫn là đứa trẻ lớn xác như trước.

"Tao biết mày đã trở về, nhưng không ngờ lại thấy mày ở đây, tao vui quá." Lộ Bạch nói, cẩn thận chỉnh lại lông bờm bù xù của sư tử bự.

Sau khi ôn lại quá khứ, đã đến lúc giới thiệu các cục lông xù với nhau, phong cách của Lộ Bạch vẫn giản dị thô bạo như thường lệ, từ ngày thấy mùi của mình rất hữu ích, cậu không còn lãng phí thời gian để nói miệng nữa. Vừa mới đổ mồ hôi, giờ là lúc dùng nó vào việc có ích, cậu ôm Trường Thọ cọ lung tung, sau đó để cho ba cục lông xù ngửi nhau. Báo hoa và bé sư tử trắng sống chung với cậu, trên người tất nhiên là dính đầy mùi hương của cậu.

Quả nhiên, sau khi ba cục lông xù bình tĩnh lại, chúng tò mò nhìn nhau, đứng dậy đi lòng vòng, nhìn qua nhìn lại, giống như đang luyện Thái Cực Quyền. Cuối cùng, vì trên người có mùi hương quen thuộc nên chúng dẹp bỏ mâu thuẫn, không còn chút thù địch nào trong mắt nữa. Dưới sự thao túng của điệp viên ngầm nhân viên cứu hộ, một vụ lừa đảo lớn đã xuất hiện trong rừng... Chúng ta là một gia đình!

Trường Thọ còn liếm mũi bé sư tử trắng khi bé sư tử trắng đến gần để ngửi nó. Bé sư tử trắng rõ ràng đã sửng sốt một lúc, bởi vì trong thế giới động vật, liếm láp nhau là một hành động rất thân mật, sống chung với báo hoa lâu như vậy mà nó với báo hoa cũng chưa bao giờ liếm nhau. Lộ Bạch nhìn cảnh này thì cười, thực ra Trường Thọ rất hiền lành mà.

Khán giả biết hai anh em này cũng cười, bọn họ quả thực là anh em ruột, ngay từ đầu Chasel đã không nặng tay với Julien, có thể thấy được hắn muốn thân cận Julien.

Sư tử con cáu kỉnh nhận được thiện chí từ sư tử bự lập tức trở lại tính cách nhút nhát và hướng nội của mình, nó rụt rè ngồi xổm bên cạnh Lộ Bạch, cái đuôi vẫy chậm rãi phía sau.

So với bầu không khí hòa hợp giữa sư tử với nhau, sư tử bự và báo hoa lại không được hòa hợp cho lắm, suy cho cùng, cả hai đều là mãnh thú trưởng thành, đều rất không vui khi nhận thấy tính đe dọa của đối phương. Nhưng trên người đối phương có dán nhãn "bạn đồng hành", không thể làm tổn thương nhau, tóm lại là cũng chẳng vui vẻ gì, hừ.

Báo hoa dẫn đầu rời đi trước, trước khi đi còn liếc mắt nhìn bé sư tử trắng, như đang gọi bé sư tử trắng. Mặc dù cả hai đều là sư tử, nhưng chắc chắn nó thích Phú Quý vẫn chưa trưởng thành hơn. Bé sư tử trắng liếc nhìn sư tử bự, rồi đứng dậy lật đật chạy theo báo hoa.

Nhìn thấy hai cục lông xù có vóc dáng tương đương nhưng lại có khí chất khác biệt rõ ràng cùng bỏ đi, khán giả kênh livestream gần như cười điên lên được. Đây thực sự là một mối quan hệ phức tạp. Sư tử không thân với sư tử, lại thân với báo hoa hơn!

Bình luận: Tốt hơn hết là khai trừ bé sư tử trắng khỏi gia tộc sư tử, gia nhập gia tộc báo, trở thành một chú báo nhỏ hạnh phúc đi ha.

Bình luận: Trường Thọ rất hiền lành, một con sư tử đực đã trưởng thành mà gặp sư tử con thường sẽ cắn chết, để ngăn nó trở thành mối nguy hiểm tiềm ẩn đối với mình khi nó lớn lên. Vì vậy sư tử con rất cảnh giác với sư tử đực lạ, không có thiện cảm gì là điều rất bình thường.

Bình luận: Mọi người đều nghĩ Trường Thọ hiền lành, nhưng tôi nghĩ nó chẳng qua chỉ là một kẻ hèn nhát đầu hàng trước cái tát của nhân viên cứu hộ thôi.

Bình luận: Người anh em thật tinh mắt!

Trước khi về nơi cắm trại, các cục lông xù thường sẽ đi săn một con mồi, ăn tại chỗ rồi mới về.

"Trường Thọ, đói rồi hả?" Lộ Bạch quan sát tình trạng của sư tử bự, thấy nó có dấu hiệu hơi mất nước nên lập tức cho nó ăn thịt tươi và nước. Thịt là đồ còn thừa từ hôm trước, cũng chỉ có Trường Thọ là không chê bai, cậu đưa cho gì thì ăn cái đó.

Báo hoa thoắt cái đã dẫn bé sư tử trắng đi đâu không biết, cũng may là Trường Thọ có cái mũi thính, dẫn đường cho Lộ Bạch. Không biết có phải vì vừa rồi khó chịu, báo hoa đang cố kìm nén cơn giận hay không mà cái tên này dẫn bé sư tử trắng ra khỏi lãnh địa, càng đi càng xa, như thể sắp bỏ nhà ra đi vậy.

Giờ sao? Không cần cái nhà này à? Lộ Bạch vừa buồn bực vừa dở khóc dở cười, thôi được, cậu thừa nhận thái độ vừa rồi của mình quả thực là hơi thiên vị, quá chú ý đến Trường Thọ vừa mới trở về, không kịp thời cân nhắc đến cảm nhận của báo hoa, là lỗi của cậu.

"Ầy..." Bây giờ chỉ có thể tìm báo hoa xin lỗi thôi.

Bình thường nhóm của Lộ Bạch sẽ không đi xa như vậy, nhưng hôm nay trời đã gần tối, họ đã đi rất xa khỏi nơi cắm trại. Có thể kết luận là chắc chắn không thể về nhà đêm nay, chỉ có thể ngủ ngoài trời với mấy cục lông xù quậy phá rồi.

Bộ ba ban đầu hiện tách thành hai phần, tiếp tục tiến về phía trước, báo hoa và bé sư tử trắng đang đi theo mùi của một con nai ở phía trước, đang tăng tốc bước đi. Không khí rừng nhiệt đới vào buổi tối u ám và buồn tẻ, nhân viên cứu hộ cảm thấy đặc biệt khó chịu với hoàn cảnh ở đây, nhưng cậu không có cách nào gọi hai đứa đằng trước trở lại, vì vậy chỉ có thể tiếp tục cùng sư tử bự tiến về phía trước. Ngay sau đó, trong rừng vang lên tiếng chim chóc và động vật hoảng sợ bay loạn xạ, xem ra báo hoa và bé sư tử trắng đã bắt đầu hành động.

Đúng vậy, báo hoa và bé sư tử trắng đói bụng cồn cào đã bắt được con nai, báo hoa kéo nó đến một nơi rộng rãi, chia sẻ với bé sư tử trắng. Khi Lộ Bạch tới nơi, chúng đang nằm dưới đất ăn uống thỏa thuê, mặt mũi bê bết máu.

Đó là con mồi của báo hoa và bé sư tử trắng, Trường Thọ không chạy lên đòi chia, nó khác hẳn với những con sư tử đực vô liêm sỉ ngoài kia. Dù Trường Thọ có đói đến đâu cũng sẽ không bao giờ lấy đồ ăn không phải của mình.

Lộ Bạch liếc nhìn kích thước của con nai, thấy báo hoa và bé sư tử trắng không thể ăn hết, cậu xắn tay áo lên, dùng dao chặt đứt chân sau của nai, ném cho Trường Thọ ăn.

Báo hoa ngẩng đầu, liếm cái miệng đầy máu, liếc nhìn sư tử bằng đôi mắt vàng sẫm đầy vẻ khiêu khích.

Trường Thọ không có loại dây thần kinh này, Lộ Bạch cho nó ăn, vậy nó sẽ nằm xuống, nghiêng đầu ăn, thịt nai ngon lắm!

Gia đình hạnh phúc này không biết rằng họ đã bước vào nơi sinh sống của rồng Komodo, loài mãnh thú hung dữ với thứ nước bọt chứa vi khuẩn chết người.

---

Lời tác giả:

Phú Quý: Rồng Komodo? Đập nó!

Báo hoa & anh trai: ?! Có biết rồng Komodo là cái gì không?

Phú Quý chớp chớp mắt: Ờm... cứ đập nó là xong. 

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro