Chương 44: Em Vẫn Để Ý Hắn


Tuy rằng Tiền Trình vừa tiếp nhận Tiền thị không lâu, nhưng quan hệ giữa quan viên chính phủ phụ trách mấy hạng mục này từ lâu đã không thể quen thuộc hơn được nữa, bình thường ngày lễ ngày tết cũng không vắng vẻ bọn họ, cho nên đối với mấy sự việc này, chỉ cần một cuộc điện thoại là có thể giải quyết.

Tiền Trình tìm số điện thoại của quan viên có quan hệ tương đối tốt, gọi đi, đầu dây điện thoại bên kia thấy là điện thoại của cậu, thái độ rất khách khí, "Alo, Tiền tổng, lâu rồi không nghe thấy động tĩnh của cậu, lại đi nơi nào phát tài rồi?"

Tiền Trình khách khí nói, "Tạ chủ nhiệm, ngài nói gì vậy chứ, tôi muốn phát tài cũng phải đến nhờ ngài tìm một con đường ra."

Hai người hàn huyên qua lại mấy câu, Tiền Trình lập tức nói vào chủ đề chính, "Tạ chủ nhiệm, dự án lúc trước Tiền thị đầu tư vào không ít nhân lực vật lực, hiện tại kẹt ở chỗ chính phủ, ngài xem một chút rồi giúp tôi phê chỉ thị."

Bình thường vốn dĩ chẳng cần thương lượng, nhưng không ngờ rằng Tạ chủ nhiệm ở đầu dây bên vậy mà ngoài ý muốn lại do dự, "Tiền tổng, cậu vẫn chưa biết gì sao, hiện tại nội bộ chính quyền đang tiến hành cải cách, không phải là tôi không muốn giúp cậu, nhưng thực sự là có lòng không đủ lực, quyền lợi trong tay của tôi đều bị phía trên thu hồi rồi."

Nghe Tạ chủ nhiệm nói như vậy, Tiền Trình khó tránh khỏi ngoài ý muốn, chức vị mà Tạ chủ nhiệm đang ngồi cũng không chỉ một năm hai năm, trước đây dự án hợp tác cùng chính phủ chỉ cần hắn gật đầu, cơ bản là không có vấn đề, nhưng hôm nay quyền trong tay nói thu hồi liền bị thu hồi?

Không nhịn được hỏi thăm, "Tôi đúng là chưa nghe nói, Tạ chủ nhiệm rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Vậy hiện tại dự án này cần ai đến phê duyệt? Chẳng lẽ chút chuyện nhỏ này cũng phải làm phiền tới Trương thị trưởng?"

"Trương thị trưởng?" Tạ chủ nhiệm thở dài, "Hiện tại, Trương thị trưởng cũng đang khó chịu vì việc này đây."

"Người mà thủ đô điều động xuống, cậu hẳn là đã từng nghe nói chuyện này rồi?"

Uỳnh uỳnh uỳnh!

Sét đánh xuống đồng bằng!

Nghe Tạ chủ nhiệm nói như vậy, ngay lập tức Tiền Trình biết rõ là ai, giọng nói trở nên khô khan, "Là cán bộ tên Lạc Uyên?"

"Đúng vậy, chính là hắn, cậu không biết đâu, Lạc Uyên này thủ đoạn rất rắn, trước đó cũng từng có người ở phía trên xuống hiệp trợ chính quyền làm việc, mặc dù nói là giám thị, nhưng chỉ cần bộ quản lý phê chuẩn dự án và văn kiện đã thông qua, đưa đến nơi đó phê chỉ thị, phần lớn đều chỉ là một chút quá trình, nhưng Lạc Uyên này lại không giống, phong cách làm việc mạnh mẽ vang dội, vừa đến chưa lâu, lúc hắn phê duyệt phát hiện trong hạng mục và văn kiện có mấy mục quan trọng bị sai sót, hắn liền coi đó là lý do, dựa theo chủ trương ban ngành chính phủ mới nhất quy định tiến hành cải cách trên phạm vi lớn, vậy là càng mạnh mẽ ôm lấy thực quyền, lần này chỉ cần liên quan đến phương diện kinh tế của chính phủ, nhất định phải thông qua hắn đích thân phê duyệt mới được, thậm chí là Trương thị trưởng đều vô kế khả thi (bó tay hết cách)..."

"Chuyện, chuyện này cũng thực sự quá đáng," Tiền Trình ngạc nhiên nói không nên lời, "Cho dù Lạc Uyên đúng là Thứ trưởng quốc gia, nhưng từ xưa đến nay cường long ép không qua địa đầu xà [rồng mạnh không bằng rắn địa phương], chính quyền thành phố của chúng ta lớn như vậy, sao có thể để anh ta quậy long trời lở đất."

Tạ chủ nhiệm thần thần bí bí nói, "Nghe nói, Lạc Uyên này rất có địa vị, phe cánh hậu trường rất cứng, nếu không còn trẻ như vậy sao có thể ngồi lên chức vị này, Trương thị trưởng vẫn muốn phấn đấu lên trên, đương nhiên là không thể đắc tội hắn." [Cỡ Thượng Tướng bộ quốc phòng trung ương lại không to=)]

Tạ chủ nhiệm vội vàng cuống cuồng nói, "Tiền tổng, cơm có thể ăn bậy, lời không thể nói bậy, may mắn là quan hệ giữa chúng ta tốt, nếu không lời này truyền đến tai Lạc Uyên, vậy thì xem như phiền phức rồi."

"Tôi là nói sự thật, anh ta không sợ đắc tội người bị báo cáo lên trên sao? Hiện tại tình hình quốc gia chính là một cáo một rơi đài. [Bị kiện cái là rụng]"

"Tuy rằng Lạc Uyên một tay che trời, nhưng hắn cũng không chuyên quyền [độc tài], chỉ cần phù hợp quy định hắn cũng sẽ không làm khó, cũng không cần "Quan Hệ" tới xử lý cho hắn, cho nên hắn vốn không sợ người khác kiện."

Lời này của Tạ chủ nhiệm, Tiền Trình vẫn là tin tưởng, mặc dù phương diện tình cảm không nhìn thấu Lạc Uyên, nhưng ít nhiều hiểu rõ cách làm người của anh, biết rõ từ nhỏ anh đã có chút thanh cao, đối với việc tham quan ô lại e là anh không làm cũng sẽ xem thường.

"Thế nhưng tại sao dự án của tập đoàn Tiền thị vẫn chưa được phê chỉ thị?"

"Tiền tổng, cậu vẫn chưa rõ ràng sao? Lúc trước chính phủ đã cho các cậu bao nhiêu lợi ích..."

Tiền Trình biết rõ, trước đó tập đoàn Tiền thị cùng chính phủ quan hệ mật thiết, cùng quan viên quan hệ cũng tốt, có chút cần phê duyệt văn kiện và vật liệu có thể thông qua thì sẽ thông qua, mà bây giờ Lạc Uyên đến, tất cả mọi chuyện đều dựa theo quy định nghiêm ngặt đến xử lý, đương nhiên là dự án kia sẽ không có cách nào thông qua phê duyệt.

Nghĩ như vậy, Tiền Chanh chỉ muốn hung hăng cho mình một bạt tai, dây ai không dây, hết lần này tới lần khác đều dây vào Lạc Uyên, thật ra vốn có thể gió êm sóng lặng, lần này thì tốt rồi, Tiền thị đã gia nhập vào sổ đen của Lạc Uyên, nếu không xảy ra vấn đề thì còn tốt, hơi có một chút vấn đề —— Thế thì ăn LOL rồi!

Lần này, không bị anh nắm thóp mới là lạ.

Sau khi cúp điện thoại, tâm tình của Tiền Trình lập tức rơi xuống đến đáy vực, không biết có phải là ông trời đang trêu đùa cậu hay không, trước đó vừa mới cùng Lạc Uyên nói rõ, bây giờ lại lần nữa rơi vào trong tay anh.

Nếu như là mấy công trình khác còn đỡ, cùng lắm là không làm, trực tiếp từ bỏ, tập đoàn Tiền thị cũng bồi thường nổi.

Nhưng lúc trước ký hợp đồng dự án này đã nói rõ ràng, mặc dù muốn dựa theo quá trình định cùng mấy công ty khác tiến hành cạnh tranh công bằng, nhưng thực ra mấy công ty đó cũng chỉ là vật làm nền, chỉ là một chút quá trình mà thôi, bởi vì mười phần chắc chín, cho nên giai đoạn trước đầu tư vào không ít nhân lực vật lực, hiện tại hợp đồng cũng đã ký tên, nếu như dự án này ngâm nước nóng, khi đó cũng không chỉ là vấn đề đền tiền, dính đến việc làm trái với điều lệ hợp đồng, đến lúc đó sẽ cực kỳ phiền phức.

Biện pháp duy nhất cũng chỉ có thể đi tìm Lạc Uyên, nhưng trước đó còn nói thế này thế kia, giờ lại đi tìm anh cầu tình cũng không khỏi quá mất mặt.

Chẳng lẽ nói, tôi đến tìm anh để cùng nhau NGOẠI TÌNH?

Thật sự là sinh ra để khắc nhau!

Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có thể đi tìm Nam Trác, quan hệ của hắn ở trong giới cũng không tệ, có lẽ vẫn còn biện pháp khác.

Đến quán bar Nam Trác mở, phát hiện hắn cũng không có mặt, sau khi uống hai ly rượu ở quầy bar mới thấy hắn chậm rãi đi tới.

"Làm sao rồi? Trong điện thoại nói đến vô cùng cấp bách như vậy," Nam Trác nhìn thoáng qua ly rượu trống rỗng trước mặt Tiền Trình, lông mày đẹp đẽ giật giật, "Xem ra tâm tình rất phiền muộn, tôi vẫn chưa tới, em đã tự uống hết hai ly."

Tiền Trình ngửa đầu, đem ly rượu thứ ba uống một hơi cạn sạch, ủ rũ cúi đầu nói, "Nam Trác, anh nói xem, sao tôi lại xui xẻo như vậy? Đời trước có phải là tôi nợ Lạc Uyên? Tại sao nhiều lần đều rơi vào trong tay anh ta..."

Nam Trác cũng uống một ly rượu, nhìn thấy Tiền Trình đã có chút hơi say, trên khuôn mặt tuấn tú tràn đầy khó hiểu, "Lần này lại làm sao rồi? Lúc trước không phải em nói việc đã giải quyết rồi hay sao?"

Tiền Trình ngơ ngác nhìn chén rượu người pha chế vừa đưa tới, thở dài, "Việc lúc trước xác thực đã giải quyết, nhưng lại xuất hiện tình trạng mới, lần này tôi tới tìm chính là muốn cùng anh thương lượng một chút, xem thử anh có biện pháp nào tốt hay không."

"Tình trạng mới gì sao nghe nghiêm trọng như vậy, đến em đều giải quyết không được?"

Tiền Trình nhấp ngụm rượu, đem việc trước đó cùng Lạc Uyên phân rõ giới hạn và tình trạng dự án của công ty cần Lạc Uyên giải vây nói rõ ràng cho Nam Trác.

Nam Trác nghe xong, lông mày cũng không khỏi nhíu lại, suy nghĩ chỉ chốc lát, "Thật ra tôi cảm thấy không có khó khăn giống như em suy nghĩ, Lạc Uyên và em cũng không có huyết hải thâm cừu gì, trước đây hai người lại là quan hệ đó, tôi cảm thấy em đi tìm hắn, hắn cũng không đến nỗi không cho em một chút thể diện..."

Tiền Trình cười trào phúng một tiếng, "Anh không hiểu rõ anh ta, anh ta sẽ không niệm tình cũ, chúng tôi gặp mặt mấy lần, mỗi lần anh ta đều không đề cập đến chuyện lúc trước, sợ là cũng đã quên từ lâu, cũng đúng, dù sao đã là việc của mười mấy năm trước, lúc đó đều là trẻ con, tình cảm giống như nhà nhà uống rượu đó ai còn sẽ nhớ mãi không quên."

Nam Trác lại xoa cằm phân tích nói, "Tôi vẫn cảm thấy, Lạc Uyên ít nhiều vẫn có chút tình cảm với em, nếu như thật sự quên hết chuyện lúc trước rồi, vậy thì tại sao có thể vừa gặp lại liền ngủ với em, hơn nữa còn coi đây là lý do để tiếp tục duy trì loại quan hệ này..."

"Nam Trác, anh thực sự là anh họ của tôi hả? Có ai nói em mình giống như anh không?"

"Không phải em cũng nói là hạng mục kia không thể xem thường đó sao? Nếu như ngâm nước nóng vậy thì mắt xích tài chính của Tiền thị sẽ gặp phải đả kích nặng nề, tập đoàn Tiền thị cây to đón gió lớn, hiện tại công ty đối thủ nhìn chằm chằm, nếu như có người nhằm vào rắc rối lần này mà cố ý giở trò xấu, Tiền thị chắc chắn sẽ lâm vào tình trạng xảy ra nguy cơ..."

"Tôi chính là suy xét đến mấy phương diện này, cho nên mới phiền não như vậy..."

Uống một chút rượu, Tiền Trình càng trở nên chán nản, "Anh nói xem, tôi đây là làm sao vậy, lúc vừa tiếp nhận công ty, khi ấy khó khăn như vậy cũng đều gắng gượng được, nhưng bây giờ gặp vấn đề này lại không biết phải làm như nào cho phải..."

Nam Trác nhìn thấy Tiền Trình ảo não, không nhịn được nói, "Em đấy, vẫn là giống như trước đây, hết thảy mọi việc đều có thể xử lý cực kỳ hoàn hảo, nhưng chỉ cần liên quan đến Lạc Uyên, là sẽ phá lệ trở nên luống cuống, nói trắng ra là em vẫn để tâm hắn cho nên mới mất đi năng lực suy xét cơ bản nhất."

"Tôi cũng không muốn như vậy, cũng không muốn liên quan đến Lạc Uyên nữa, mười mấy năm, tôi thật vất vả lắm mới quên được anh ta, nhưng hết lần này tới lần khác anh ta lại đúng lúc xuất hiện... Tâm tâm niệm niệm kỳ vọng anh ta sống không tốt, để có thể cười trên nỗi đau của người khác, nhưng hết lần này tới lần khác anh ta so với ai khác đều sống tốt hơn... Tôi không muốn lại cùng anh ta có liên quan, anh ta đã có bạn gái, lại đối xử với tôi như vậy, vậy coi tôi là cái gì? Nhưng hết lần này tới lần khác vẫn dây dưa không ngừng..."

Nam Trác nhìn thấy Tiền Trình có chút thương tâm, ánh mắt thâm trầm, dường như đang tự hỏi cái gì đó.

"Có phải em vẫn để ý hắn hay không? Không, phải nói là, suy cho cùng là em vẫn để ý hắn."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #hahau