26. BỊ GIỐNG CÁI LÀM

"Ân a.... nhanh thêm một chút.... đúng rồi.... liếm liếm núm vú của ta....." Lục Sơ kêu hết sức dâm loạn, Sử Mông ra sức cày cấy trong mông hắn, tên thú nhân thành thật này không biết ăn nói, chỉ im lặng mà tăng nhanh tốc độ cắm rút. La Hạ và La Thu chia nhau hai bên lồng ngực Lục Sơ, cứ như hút sữa mà hết liếm láp lại liếm cắn đầu vú hắn, mỗi người một tay vừa tuốt lộng côn thịt vừa xoa nắn âm nang Lục Sơ. Diệp Kinh còn đang ở trạng thái nửa người nửa rắn, hai căn dương vật thô to nằm trong tay Lục Sơ cọ xát thỉnh thoảng đưa lên miệng cho hắn liếm láp đầu khấc, đuôi rắn dài mảnh của hắn không ngừng trượt khắp người Lục Sơ, ngẫu nhiên còn cuộn lấy hai viên tinh hoàn của Sử Mông trêu đùa, hoặc là cùng huynh đệ báo săn đùa giỡn côn thịt nhỏ hưng phấn bừng bừng.
"Đừng..... sâu quá... tao huyệt bị đâm thủng mất.... a.... sướng muốn chết...." Lục Sơ phối hợp vặn vẹo mông, dâm thuỷ bên trong lỗ nhỏ trào ra theo những lần đưa đẩy, đem miệng nhỏ cắm gậy thịt tràn đầy nước dâm.
"Cộc cộc cộc." Tiếng gõ cửa bên ngoài vang lên, một lát sau, một giống cái tiến vào.
Người tới chính là đối tượng nhiệm vụ đầu tiên của Lục Sơ - Lê Lãng, cậu đi tới chiếc giường mà năm người đang quần giao trên đấy, dường như không hề nhìn thấy cảnh tượng vô cùng dâm loạn trước mặt, cung kính hành lễ, " Tộc trưởng phái ta đến tìm Thần sứ thương thảo về việc làm Lễ Tế tự sắp tới !"
"Việc này... a.... các người xem xét... rồi tự mình xử lí là được...." Lục Sơ liếm liếm chất lỏng trắng đục dính bên khoé miệng, thân thể đung đưa theo từng cú thúc của Sử Mông, không bận tâm gì đến việc Lê Lãng đứng xem bên cạnh.
Chớp mắt Lục Sơ đã ở thế giới này hơn nửa năm, dưới sự trợ giúp của hắn, Lê Lãng thành công khiến bộ lạc không ngừng phát triển. Lê Lãng trong nửa năm qua thay đổi phải nói là thoát thai hoán cốt, không chỉ có thân thể trở nên cường tráng, tính cách cũng không còn đơn thuần yếu đuối như lúc trước, vài tháng trước cậu thu thập xử lí Lê Thanh khi xưa ám hại mình mà không một ai phát hiện, lợi dụng những tri thức Lục Sơ dậy cho mình gậy dựng uy tín cho bản thân.
Thời điểm đang chơi tập thể với bốn thú nhân kia bị Lê Lãng bắt gặp, Lục Sơ còn tưởng sẽ xuất hiện phiền phức, nhưng Lê Lãng vậy mà rất thức thời lui xuống, làm như chưa hề thấy được cái gì. Sau lần đó, hắn liền không hề giấu Lê Lãng về mối quan hệ của năm người bọn hắn nữa. Điều duy nhất khiến Lục Sơ buồn bực là thanh tiến độ nhiệm vụ chỉ dừng ở mức 70%, dù có làm thế nào cũng không thể tăng, Lê Lãng còn cần hắn giúp cái gì nữa ? Lục Sơ suy nghĩ rất lâu cũng không thể hiểu nổi.
"Đúng vậy, công việc cụ thể đều đã giao phó xuống dưới, còn một ít việc nhỏ nhặt lát trở về ta cần phải sửa chữa thêm, còn thỉnh Thần sứ ba ngày sau đúng giờ tiến hành." Lê Lãng hơi hơi cúi đầu khi nói chuyện, bộ dáng thập phần ổn trọng.
"Được... Tốt.... ân.... mọi việc giao cho ngươi.... a... đừng cắm vào như vậy..." đuôi rắn của Diệp Kinh đột ngột cắm vào trong lỗ nhỏ, khiến hắn hoảng sợ.
"Chẳng nhẽ ngươi không thích sao ?" Đầu lưỡi mảnh dài của Diệp kinh vươn đến tìm đầu lưỡi Lục Sơ, nồng nhiệt hôn lên.
"A.... thực sướng.... lại sâu thêm một chút.... cùng nhau cắm vào...."
Lê Lãng thấy vậy rất thức thời lui xuống, nhưng trong lòng lại dấy lên căm hận ngút trời. Cậu biết tên Diệp Kinh kia là cố ý, bốn kẻ trong phòng đang cưỡi lên người Thần sứ thì tên tiểu quỷ đấy tuổi nhỏ nhất mà lại là kẻ khó chơi nhất !
Cậu đối với Lục Sơ nảy sinh dục vọng, đây là bí mật chôn sâu nhất trong lòng cậu, từ khi Lục Sơ ra tay cứu cậu liền nảy ra, cậu còn tưởng chính mình có hi vọng, nhưng khi vô tình thấy cảnh Lục Sơ tại bờ sông dã chiến với huynh đệ báo săn, khuôn mặt kia khi tràn đầy dâm dục quyến rũ đến cực điểm, lỗ thịt dầm dề nước dâm khi bị dương vật cắm vào..... Từ ngày đó cậu cất Lục Sơ tại vị trí sâu nhất đáy lòng, cậu hiểu ra bản thân mình không bao giờ có cơ hội nữa, người kia, hắn yêu thích giống đực....
Nhưng không hiểu tại sao bí mật trong lòng cậu lại bị Diệp Kinh phát hiện.
"Đừng có ôm cái loại tâm tư này với hắn, người kia là của chúng ta !" Thiếu niên kia dùng giọng điệu khinh thường với lời nói sắc bén vô cùng.
"Ta, ta...."
"Cách xa hắn ra !" Diệp Kinh rời đi sau khi cảnh cáo xong, lại không biết chính mình lại khiến Lê Lãng thay đổi thế nào.
Vì cớ gì loại người như hắn có thể mà ta lại không ?
Nếu ngay cả giống đực cũng có thể kết hợp với giống đực thì vì sao ta lại không thể chiếm lấy thần sứ ?
Ý niệm như vậy một khi xuất hiện liền không thể kiềm chế. Con người Lê Lãng bắt đầu thay đổi, không ngừng rèn luyện để cường tráng lên, khiến bản thân không thể tiếp tục yếu đuổi, để khoảng cách giữa mình với Lục Sơ càng gần thêm một chút.
Tế tự lần này là thời cơ tốt, Lục Sơ sẽ không nhúng tay vào, cho nên cậu đã an bài tất cả rời xa tế đàn, tạo cơ hội cho mình ở cùng với Lục Sơ, còn dùng thêm tinh dầu mà Lục Sơ từng dậy, bố trí công việc cầm chân bốn kẻ kia, mọi chuyện ắt hẳn sẽ thành công.
Thời điểm tế tự rất nhanh đã đến, không hiểu tại sao mà bộ lạc của Diệp Kinh và Sử Mông đều xảy ra biến cố, hai người phải quay về xử lí, La Hạ và La Thu thì bị tộc trưởng giao cho nhiệm vụ đi săn. Lục Sơ đi theo người hầu dẫn đến tế đàn, trong lòng không khỏi cảm thấy kí lạ.
"Tế tự chỉ có hai người chúng ta sao ?" Lục Sơ bị đưa đến phía sau, người hầu lập tức rời khỏi, chỉ còn hắn cùng Lê Lãng.
"Phải. Đây là an bài của tộc trưởng." Lê Lãng thoạt nhìn không khác với lúc bình thường.
"Được, vậy bắt đầu đi." Hẳn là mình nghĩ nhiều đi, Lục Sơ thầm nhủ, đi tới giữa tế đàn, quỳ xuống, quá trình tế tự Lễ Lãng đã nói với hắn, vậy nên cũng không lạ lẫm.
"Vâng." Lê Lãng đi tới vị trí bên cạnh, cũng quỳ xuống.
Hai người đem quá trình hoàn thành, Lục Sơ lại cảm thấy không ổn, sau mông hắn dần dần ẩm ướt, hố hấp cũng gấp gáp.
"Thần sứ, sao vậy ?" Vẫn là Lễ Lãng bên cạnh phát hiện hắn không bình thường, cố ý hỏi.
"Không có việc gì." Lục Sơ hít sâu vài cái, muốn chính mình bình tĩnh lại, nhưng tao huyệt lại phát dâm, hắn thậm chí có thể nghe tiếng nước dâm òm ọp theo vách huyệt mấp máy trào ra.
"Thần sứ không khoẻ sao ? Để ta xem giúp người đi." Lê Lãng cố ý lại gần, lấy tay sờ sờ khuôn mặt đỏ bừng của Lục Sơ.
"Ta... không, không có việc gì...." Đầu óc Lục Sơ càng lúc càng mơ hồ, thân thể cũng không tự chủ sáp lên người Lê Lãng, kéo lấy bàn tay mát lạnh của cậu xoa xoa khắp cơ thể mình.
"Thần sứ là đang muốn ta sao ?" Lục Sơ mơ mơ màng màng nghe được âm thanh quen thuộc, trong tay xuất hiện một cây gậy thịt thô to nóng rát.
"Phải... muốn...." Lục Sơ theo bản năng bắt đầu tuốt lộng, cũng xoay người đưa dương vật lên liếm láp, liền nghe tiếng hít khí, sau đó một bàn tay lớn đem đầu hắn ấn xuống càng sâu.
"Thần sứ mau liếm cho ta, liếm tốt ta lập tức địt người !" Giọng Lê Lãng luôn trầm ổn lúc này trở nên hưng phấn.
"Ngô...a.... được.... muốn ăn con cặc lớn của caca.... trên dưới đều muốn ăn..." Dục vọng trong thân thể thúc giục Lục Sơ ra sức liếm lộng, cố gắng đem quy đầu ăn vào thật sâu lấy lòng Lê Lãng.
"Thần sứ liếm cặc thật thành thạo, đã liếm cho bao nhiêu người rồi ?" Ngữ khí Lê Lãng mang đậm mùi ghen tuông, ngón tay đang niết hai đầu vút đỏ hồng đổi thành ngắt mạnh.
"A.... đã liếm rất nhiều con cặc lớn... đau quá..... a.... thật sướng...." Lục Sơ theo bản năng trả lời câu hỏi của Lê Lãng, phối hợp ưỡn lồng ngực lên.
"Đĩ dâm ! Ngươi là điếm cho ngàn người địt vạn người cưỡi !" Câu trả lời của Lục Sơ khiến Lê Lãng tức đỏ cả mắt, một bàn tay hung hăng đánh xuống mông Lục Sơ.
"Đúng vậy.... tao hoá chính là chó cái thích bị địt..... caca đánh mạnh nữa lên...." Lục Sơ đang trong trạng thái phát tình cằn bản không hề thấy đau đớn, ngược lại tự giác vểnh mông.
"Ta đây hôm nay sẽ chơi chết ngươi ! Tự mình vạch mông ra !" Lê Lãng ra lệnh.
"Phải phải.... caca mau địt chết ta...." Lục Sơ ngoan ngoãn đổi tư thế hai chân giang rộng, mỗi tay ôm lấy một bên mông, lộ ra lỗ dâm bị điều giáo ướt đẫm đỏ hồng.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro