28. BÍ MẬT VĂN PHÒNG TỔNG TÀI 2

"Cậu, cậu ra ngoài ngay cho tôi !" Tuy rằng trong lòng vô cùng mong chờ, nhưng lí trí Lục Sơ vẫn cố gắng bảo trì tôn nghiêm của một vị tổng giám đốc.
"Chậc, không nghĩ tới anh lại tự mình chơi hăng đến vậy đấy !" Đới Địch căn bản không hề để tâm đến thái độ của hắn, gã đem từng món sextoy trong ngăn kéo bỏ ra xem xét.
Gậy mát xa, trứng rung... những món đồ chơi cơ bản nhất, còn có nút chặn hậu môn, roi da, khoá trinh tiết, thậm chí là chuỗi châu tinh xảo bằng ngọc. Mỗi một món đều vô cùng sạch sẽ, rõ ràng là mỗi lần được sử dụng xong người dùng đều tẩy rửa cẩn thận, vậy mà Lục Sơ nhìn đến những thứ trên tay Đới Địch đang ngắm nghía lại cảm thấy chúng đang ướt đẫm dâm thuỷ của bản thân, khiến hắn xấu hổ vô cùng.
"Lục tổng, anh có thể nuốt vào toàn bộ thứ này sao ?" Đới Địch chọn ra chuỗi châu bằng ngọc gây sự chú ý nhất trong đám đồ chơi, cả chuỗi tổng cộng có 9 viên, kích cỡ mỗi viên phải cỡ ngón tay cái.
"Cậu ! Tôi bảo cậu cút ra ngoài, không nghe thấy sao ?" Dâm thuỷ Lục Sơ tràn ra muốn ướt hết quần lót rồi chẳng mấy chốc sẽ thấm ra đến quần tây, hắn cố kìm nén dục vọng hòng đuổi Đới Địch đi, chung quy đây cũng là hiện thực, nơi này là công ty hắn !
"Muốn tôi cút ? Lục tổng xem cái này trước đi !" Đới Địch rút điện thoại ra, chọn một video mở lên.
"A....a..... cặc tốt.... chỉ muốn ăn cặc lớn....." Âm thanh quen thuộc khiến toàn thân Lục Sơ chấn động, người rên rỉ dâm loạn trong video kia không hề nghi ngờ chính là mình.
"Đúng... đúng chỗ đó.... mau cắm hỏng lỗ đít của đĩ dâm...." Đây chính là lần đầu tiên Lục Sơ vẫn tỉnh táo nghe tiếng kêu dâm của bản thân, tao huyệt đói khát đang không ngừng co rút đòi ăn.
"Ân.... tinh dịch ca ca ăn thật ngon.... đĩ dâm muốn ngày nào cũng được ăn tinh dịch...." Đoạn cuối video lúc này là khuôn mặt đầy thoả mãn của Lục Sơ khi đem tinh dịch mình bắn ra ăn sạch sẽ.
"Nói thật lòng, đây là lần đầu tiên tôi cảm thấy giọng nói của Lục tổng lại êm tai như vậy đấy !" Đới Địch cất lại di động, ánh mắt nhìn Lục Sơ càng ngày càng nóng bỏng.
"Cuối cùng là cậu muốn cái gì ?" Nhìn ánh mắt vị trợ lý đắc lực của mình, Lục Sơ vừa cảm thấy xấu hổ lại vừa thấy kích thích.
"Còn có thể muốn cái gì được nữa ? Đương nhiên là nhân viên của anh muốn dùng con cặc thô to đến thoả mãn Lục tổng đói khát rồi !" Đới Địch chỉ về phía bàn làm việc bên cạnh, "Mau, tự mình cởi quần ra, nằm sấp lên bàn."
Lục Sơ theo bản năng nghe lời, mông hắn lúc này đã ngứa ngáy không chịu được, huống chi Đới Địch lại dùng đoạn clip trong tay uy hiếp hắn, hắn không thể không làm theo lời gã. Cứ như vậy mà có lí do tự thuyết phục bản thân, Lục Sơ bị dục vọng lấn át lí trí buông xuống hết thảy gánh nặng cởi quần áo ra, thuận theo ý của Đới Địch làm ra một tư thế vô cùng xấu hổ quỳ sấp trên bàn làm việc của mình, một ý muốn phản kháng cũng không có.
"Hiện tại chúng ta cùng nhau xem thử Lục tổng có thể ăn vào mấy viên ngọc đu !" Đới Địch đem chuỗi ngọc mát lạnh để ở miệng huyệt lộ của Lục Sơ, "Địt, hoá ra Lục tổng đã sớm phát dâm rồi này, nước dâm tràn ra thật nhiều, không cần phải dùng dầu bôi trơn luôn !"
Lục Sơ lúc này toàn bộ tâm trí đều dồn về miệng huyệt sau mông đang được viên ngọc nong ra, hận Đới Địch không lập tức nhét vào, nào còn để ý tới lời trào phúng của gã.
"A...a...ân...." ăn được viên ngọc đầu tiên, vách thịt nóng bỏng không chờ được nuốt vào thật sâu, lỗ đít không cần Đới Địch dùng sức, tự nó nhẹ nhàng quen thuộc hấp lấy từng viên từng viên tiếp theo.
Rất nhanh, lỗ nhỏ của Lục Sơ đã ăn hết toàn bộ chín viên.
"Thật sự cmn đủ dâm !" Bàn tay Đới Địch dùng sức tét lên mông Lục Sơ, mấy viên ngọc trong mông bị đè ép va chạm vào nhau, Lục Sơ khẽ phát tiếng rên rỉ.
"Mau ngồi xuống." Đới Địch ý bảo Lục Sơ đổi tư thế, vừa định ngồi xuống, lập tức cảm giác mấy viên ngọc càng bị đẩy vào sâu hơn, khiến hắn không thể chịu được mà lên tiếng cầu xin tha thứ.
"Rất, rất sâu..... như vậy lát nữa sẽ không thể lấy ra được.... không thể ngồi xuống..."
"Có làm sao đâu. Cùng lắm cứ để lại trong mông của anh, thoả mãn Lục tổng cả ngày phát dâm !" Vừa dứt lời, Đới Địch liền tách hai chân Lục Sơ ra, đem quy đầu của gã đỉnh đỉnh về miệng huyệt trước mặt.
"Không được ! Thật sự không lấy ra được đâu ! Đừng mà.... tha cho tôi... sẽ hỏng mất...!" Đây không phải là trong trò chơi, cảm giác mình sẽ bị chơi hỏng khiến Lục Sơ vô cùng sợ hãi.
"Phải vậy không ? Lục tổng chịu chơi tốt như vậy còn bị hỏng được à ?" Đới Địch lại cố tình đẩy đẩy đầu khấc vào trong huyệt một ít, khiến Lục Sơ càng thêm hoảng loạn xin tha.
"Không được.... mấy viên ngọc sắp chọc thủng ruột.... xin....xin cậu.... lấy nó ra..." Đây là lần đâu tiên Lục Sợ sợ dương vật đàn ông như vậy.
"Muốn tôi không cắm vào cũng được." Đới Địch ung dung nhìn người nằm dưới thân, "Bất quá, từ giờ về sau Lục tổng phải ngoan ngoãn nghe lời."
"Được... có thể.... cậu mau rút ra...." Lục Sơ vội vàng đáp ứng.
Đới Địch lại lấy điện thoại ra, bật chế độ ghi hình, chĩa camera về phía Lục Sơ, đem toàn bộ cơ thể trần trụi của hắn cùng với lỗ dâm đang ăn vào đầu cặc gã quay vô cùng rõ nét, "Nói theo lời tôi, Lục Sơ tôi chính là đĩ dâm không hơn không kém."
"Tôi, tôi... Lục Sơ chính là.... đĩ dâm.... đĩ dâm không hơn không kém...." bị quay chụp khiến Lục Sơ vô cùng xấu hổ, nhưng côn thịt vừa mềm xuống vì sợ hãi lúc này lại cương lên.
"Bởi vì lỗ đít ngứa không chịu nổi, là Đới Địch có lòng tốt dùng cặc lớn đến gãi ngứa giúp tôi."
"Bởi vì.... bởi vì lỗ dâm ngứa... không chịu được... Đới Địch có lòng tốt.... dùng cặc lớn gãi ngứa cho tôi...." Thật sự hổ thẹn, Lục Sơ nhịn không được quay đầu đi lại bị Đới Địch nắm cằm xoay lại.
"Từ giờ trở đi, Lục Sơ chính là nô lệ tình dục của Đới Địch, chỉ cần Đới Địch muốn, lập tức phải cởi toàn bộ quần áo, tách mông ra, dùng lỗ đít dâm nghênh đón con cặc lớn."
"Từ giờ.... Lục Sơ chính là... chính là...." hắn ngập ngừng không thể nói tiếp, Đới Địch liền dùng cặc đẩy đẩy vào lỗ nhỏ đã đầy ắp, Lục Sơ chỉ có thể nghẹn ngào lặp lại toàn bộ lời của gã.
"Tốt !" Đới Địch cảm thấy mỹ mãn liền lưu lại video cất điện thoại đi, rút dương vật ra "Lục tổng, tự anh đem chuỗi châu lấy ra đi !"
Lục Sơ nhẹ nhàng thở ra, vội vàng thò tay muốn móc ra chuỗi châu trong tao huyệt, nhưng mấy viên ngọc đã bị đẩy vào chỗ rất sâu, ngón tay không thể với tới, đầu ngón tay với vào không ngờ lại làm mấy viên ngọc càng bị đẩy vào sâu hơn, "A....a...."
Lục Sơ cố sức hồi lâu cũng không thể lấy ra, đành phải nhìn về phía Đới Địch xin giúp đỡ.
"Nhìn tôi làm gì ? Với không tới thì đẩy nó ra !" Đới Đich không hề có dáng vẻ ôn hoà nhẹ nhàng giống ngày thường, gã khoanh tay đứng dựa vào tường bộ dáng vô cùng cao ngạo.
Lục Sơ dừng một lát mới hiểu được "Đấy nó ra" là thế nào, nước dâm chảy càng nhiều, do dự một chút liền ngồi xổm trên bàn công tác, cơ vòng không ngừng ra sức mạnh mẽ nghĩ muốn đem dị vật trong lỗ nhỏ bài ra.
"Chậc chậc, Lục đại tổng tài cư nhiên dùng tư thế ngồi xổm đi nặng ngồi trên bàn làm việc của chính mình, nếu cảnh này mà bị cấp dưới nhìn thấy thì không biết thế nào." Đới Địch tiếp tục đứng một bên trào phúng.
Lục Sợ bị lời nói của hắn làm cho mặt đỏ bừng, dâm thuỷ lại cứ như xả lũ mà không ngừng chảy xuống, nhìn thế nào cũng giống là đang tè ra vậy.
Gắng sức hồi lâu, Lục Sơ cuối cùng cũng đẩy ra được một viên, hắn liền thò tay nắm lấy kéo toàn bộ chuỗi châu ra, rốt cuộc có thể thở phào nhẹ nhõm. Nhưng khi vừa muốn đứng lên thì hai chân vì ngồi xổm lâu đã tê rần, lập tức ngã từ bàn làm việc xuống.
"Cẩn thận chút nào, Lục tổng !" Đới Địch từ phía sau đỡ lấy hắn, "Tôi còn đang chờ để làm anh đây, không thể để té bị thương được."
Lục Sơ được gã ôm chặt, lỗ dâm vừa vặn đụng trúng dương vật đang cương cứng.
"Như vậy, đến giờ để tôi chơi anh rồi, tổng tài của tôi !" Đới Địch ghé sát vào bên tai Lục Sơ nhẹ nhàng nói, con cặc thô to dưới thân lại thô bạo mà cắm vào lỗ đít Lục Sơ.
"A....a.... to quá...." Cả cơ thể Lục Sơ dựa lên người Đới Địch, hai tay gắt gao ôm chặt cổ gã.
"Con cặc mà không lớn thì làm sao có thể làm chủ nhân của anh ? Nô lệ nhỏ." Đới Địch cười một cách khoái trá, ôm Lục Sơ đến phía vách cửa kính, "Anh nói xem, nếu bây giờ tôi kéo rèm lên, toà nhà đối diện có thể nhìn thấy dáng vẻ này của anh không ? Tôi thấy đèn văn phòng bên kia vẫn sáng đấy."
"Không, không được..... không thể bị nhìn thấy...a...a...." Đới Địch biết rõ Lục Sơ không có nhiều bạn bè, chỉ có duy nhất một người bạn từ bé cùng lớn lên, An Khải Thâm. Toà nhà đối diện trùng hợp lại là tập đoàn An thị, vừa vặn văn phòng làm việc của hai người cùng tầng, hiện giờ phòng làm việc Lục Sơ đèn đóm vẫn sáng trưng, nếu An Khải Thâm thực sự đứng đối diện liền có thể nhìn thấy vô cùng rõ ràng.
"Thật sao ? Thực sự không muốn bị nhìn thấy ? Chẳng lẽ anh không thích y ?" Đới Địch ác ý đem dương vật cắm vào thật sâu, khiến cả người Lục Sơ dán lên mặt kính.
"Không... không phải.... tôi với hắn chỉ là bạn bè...a..... sướng quá... thật sâu....lỗ dâm sắp hỏng mất...." Lục Sơ nhìn thấy tay gã đã sắp cầm lấy dây kéo rèm liền vội vàng giải thích.
"Vậy thì người đàn ông của Lục tổng là ai ?" Đới Địch đẩy nhanh tốc độ, "Cái lỗ này dâm như vậy, hẳn là bị rất nhiều đàn ông cùng nhau địt vào rồi đi !"
"A...a.... là,là....." Lục Sơ cắn cắn môi, dáng vẻ là không muốn nói ra.
"Nói mau ! Bằng không An tổng bên kia lập tức sẽ thấy rõ ràng bộ dạng dâm loạn này của anh !" Đới Địch gằn giọng uy hiếp.
"Là, là ba ba.... còn có mấy .... người làm trong nhà..." Lục Sơ nghe thấy uy hiếp vẫn sợ sệt nói ra.
"Địt ! Lục tổng thật đúng là nước phù sa không chảy ra ngoài ! Cư nhiên ngay cả cha ruột chính mình cũng không bỏ qua." Đới Địch ôm Lục Sơ xoay người lại, thừa dịp hắn không để ý liền kéo rèm lên.
"A.... không được .... con cặc lớn chơi chết đĩ dâm mất ....." Lục Sơ hồi thần thấy tay gã không cầm dây kéo nữa, rốt cuộc yên lòng, không hề biết gã vừa tranh thủ kéo rèm lên rồi, lại không phát hiện gã đang lặng lẽ thò tay vào túi, gọi điện thoại cho một người.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro