38. CƠM CHIỀU TRONG TRƯỜNG HỌC
Trên người Lục Sơ rất nhanh bị quét lên lượng lớn các loại bơ khác màu, chỗ hai viên núm vú bị đầu bếp dùng bơ vẽ ra hai đoá hoa hồng, dương vật cũng hoàn toàn bị bơ bao trùm, biến thành màu trắng.Lục Sơ nhìn sang cái bàn bên cạnh có một người đàn ông bị một đầu bếp khác thao đến trong miệng đều là bọt mép, cự vật thô to ra vào trong miệng anh ta, khuông mặt toả sáng của người đàn ông bởi vì thiếu oxy mà nghẹn đến đỏ bừng.
Đầu bếp rất nhanh đã bắn tinh dịch của mình vào trong miệng người đàn ông, người đàn ông không nhổ ra cũng không nuốt vào, mà là thật cẩn thận ngậm trong miệng.
"Phải ngậm cho tốt." Đầu bếp cười cười, hiển nhiên đã rất quen thuộc với người đàn ông: "Đây chính là một trong những đồ ăn bọn học sinh thích ăn nhất, nói thật, tôi không ngờ rằng hôm nay cậu còn theo kịp cơm chiều..."
Người đàn ông thay đổi tư thế nằm thẳng, làm cho đầu bếp tiện đặt đồ ăn ở trên người anh ta.
"Cậu ta cũng không phải cùng một "menu" với thầy." Đầu bếp bên cạnh Lục Sơ ấn một cái nút, hai cái ông chế từ kim loại từ dưới bàn chậm rãi nâng lên, trên đầu hai cái ống đều có một cái còng tay lấp lánh.
Đầu bếp cẩn thận tránh đi phần có bơ trên người Lục Sơ, để anh quỳ lên trên bàn, còng tay anh lại: "Như vậy là được rồi, còn thiếu một chút trang trí cuối cùng, may mà vẫn kịp giờ."
Nửa tiếng sau.
Tiếng chuông tan học vừa vang lên, bọn họ sinh lớp 11-1 đã gấp không chờ nổi đi tới nhà ăn, cho dù không phải mỗi người đều có thể nếm được đồ ăn mỹ vị trên người thầy giáo mới, nhưng đứng nhìn cũng tốt.
Nhà ăn trang trí thời thượng lộng lẫy, cửa sổ múc cơm thoạt nhìn cũng rất tinh xảo, nhưng càng hấp dẫn ánh mắt của người khác lại là bàn điều khiển hai mươi mấy người giữa đại sảnh nhà ăn.
Bốn phía của mỗi bàn điều khiển đề bị cái lồng trong suốt đậy lại, các giáo viên trên bàn bị bày thành đủ loại tư thế, trên người không manh áo che thân, nhưng đều đặt không ít đồ ăn, phía
trước bàn của mồi người còn có một cái nhãn viết số.
"Nhìn thầy có vẻ không tồi!" Bọn học sinh lớp 11-1 rất nhanh đã tìm đến Lục Sơ, anh bị bày ở vị trí chính giữa, vô cùng dễ thấy.
"Ưm...hô a..." Lúc này Lục Sơ đã nói không ra lời, trong miệng của anh bị buộc một cái khẩu cầu màu đen, bởi vì bị bắt mở miệng thời gian dài, đầu lưỡi của anh đã chết lặng, nước miếng liền theo khoé miệng chảy ra.
Trên cổ Lục Sơ đeo một cái vòng màu đỏ, chính giữa vòng cổ cột lấy một sợi xích sắt, một đầu khác của xích sắt cột vào trước bàn điều khiển, khiến cho Lục Sơ không thể cúi đầu, hơi cong thân thể về phía trước. Ngoại trừ bơ trên toàn thân, dễ thấy được nhất chính là bụng phồng lên rất nhiều của Lục Sơ, cùng với cái đuôi màu trắng vươn ra từ trong mông.
"Chậc chậc, vậy mà cần 100 điểm học tập, thầy thật đắt nha!"
"Đúng vậy, cái giá này cũng không có mấy người trả nổi."
Sau khi bọn học sinh nhìn thấy nhãn ghi giá, tâm trạng vốn dĩ hưng phấn cũng trùng xuống.
"Trường học thật gian trá, vậy mà định giá đến đắt như vậy." Tưởng Du dùng đồng hồ trên cổ tay quẹt một chút ở chỗ nào đó trên bàn điều khiển, cái lồng bên ngoài chậm rãi thu lại.
Lục tiểu dùng ánh mắt cầu xin nhìn Tưởng Du đang đến gần anh, tư thế hiện tại của anh rất không thoải mái, vòng cổ có dây xích khiến cho anh chỉ có thể nửa nằm bò về phía trước, nhưng động tác này lại đè ép cái bụng bị rót tràn đầy của anh.
"Bộ dạng này của thầy thật xinh đẹp." Tưởng Du đè đè bụng Lục Sơ: "Bên trong là cái gì? Không phải thật sự là bị bọn em thao mang thai chứ!"
"Ưm a...hô hô..." Động tác của Tưởng Du làm Lục Sơ nhịn không được phát ra kháng nghị, hơi giãy giụa tránh tay của Tưởng Du.
"Nhìn thầy có vẻ rất vất vả." Tưởng Du nói xong dưới tay đi cởi khẩu cầu ở miệng của Lục Sơ, lại vỗ vỗ chân đang quỳ của anh: "Thầy có thể đổi tư thế, nếu chân quá tê lát nữa có thể không chơi được."
"Ưm a...tê..." Khẩu cầu của Lục Sơ vừa được lấy ra, còn chưa kịp thở gấp, núm vú bên phải đã bị Tưởng Du cắn lấy.
"Ngon thật." Tưởng Du vươn lưỡi liếm đi đoá hoa bơ trên núm vú của Lục Sơ, sau đó ngậm lấy quả no đủ tươi đẹp đó: "Đợi lát nữa chắc chắn phải thao thầy đến phun sữa!"
Lục tiểu hơi giãy giụa, đổi tư thế, ngửa ra phía sau một chút, liền thuận theo mà đỉnh núm vú của mình về phía trước: "Thật thoải mái...lại dùng sức hút..."
"Hẳn là thầy đã bắn rất nhiều lần rồi!" Tưởng Du duỗi tay về phía côn thịt Lục Sơ, quét tất cả bơ trên côn thịt lên tay, đưa tới bên miệng Lục Sơ.
"Bắn, bắn rất nhiều lần..." Lục Sơ phối hợp vươn đầu lưỡi liếm sạch sẽ bơ trên tay Tưởng Du: "Dương vật dâm đã, đã không...không bắn ra được gì nữa..."
"Yên tâm, đợi lát nữa chắc chắn thao thầy bắn nước tiểu." Tưởng Du dán bên tai Lục Sơ nói một câu này, sau đó chuyên tâm đi xem hậu huyệt Lục Sơ. Cậu nắm cái đuôi giả lông xù xù thọc vào rút ra vài cái trong hậu huyệt Lục Sơ, sau đó rút ra, lượng lớn chất lỏng màu đỏ còn chưa kịp đợi Lục Sơ phản ứng đã chảy ra.
"Thầy thật tuyệt!" Tưởng Du dùng sức tát một cái lên huyệt dâm, Lục Sơ lập tức kẹp chặt hậu huyệt: "Em tốn nhiều điểm học tập để mua mà lại dám lãng phí như vậy!"
Nam sinh bên cạnh vội vàng đưa tới một cốc nước thủy tinh, Tưởng Du đặt cốc nước ở dưới mông Lục Sơ, vỗn vỗ cánh mông anh.
Lục tiểu đương nhiên hiểu ý của Tưởng Du, nhưng những đôi mắt ở bốn phía xung quanh làm hậu huyệt của anh co rút lại càng chặt, cảm giác này không giống với bị bắt bài tiết khi súc ruột, lần này là muốn anh chủ động bài xuất ra rượu vang đỏ trước đó bị rót vào hậu huyệt của anh, điều này làm Lục Sơ hồng thấu từ đầu đến chân.
Tưởng Du nhướng may, duỗi tay lại tát một cái vào trên huyệt dâm, không đợi Lục Sơ lấy lại tinh thần, lại là một cái tát nữa.
"Ưm a...hô..." Lục Sơ bị Tưởng Du tát liên tục kích thích bắn thẳng ra, nước tiểu màu vàng từ mã mắt phun ra, đồng thời, rượu vang đỏ cũng chảy ra từ hậu huyệt.
"Vậy mà bị đánh đến bắn, thật biến thái!" Tưởng Du xoa bóp cánh mông của Lục Sơ, cuối cùng cũng bài xuất nốt vài giọt rượu vang đỏ ra, cậu đặt cốc nước ở phía trước Lục Sơ, ra lệnh: "Liếm!"
Lục tiểu chưa phục hồi tinh thần công lưng vươn đầu lưỡi liếm từng chút, còn có vòng trên cổ, nhìn giống như một con chó to.
Giây tiếp theo, dương vật lớn Lục Sơ chờ mong đã lâu cắm vào thân thể anh, mãnh liệt xỏ xuyên huyệt dâm của anh.
"Hô a...thật lợi hại...dùng sức thao, thao nát huyệt dâm của thầy..." Lục Sơ ngửa đầu rên rỉ.
"Đừng chỉ lo kêu dâm." Tưởng Du mãnh liệt thọc vào rút ra trong hậu huyệt Lục Sơ, từ đầu buổi chiều cậu cũng đã nhẫn nhịn rất lâu: "Liếm cẩn thận, trước khi em bắn ra, nếu thầy không thể uống hết, em sẽ rót chỗ còn thừa vào lại huyệt dâm của thầy!"
"Hô a...ưm ưm..." Tiếng rên rỉ của Lục Sơ dần dần bị tiếng anh liếm rượu vang đỏ thay thế, dương vật của một đám học sinh xung quanh đều nhếch lên cao, hận không thể thay rượu vang đỏ đứng ở đỏ hưởng thụ thầy giáo phục vụ.
Hai mươi mấy người trên bàn điều khiển bên cạnh cũng không khác lắm, có rất nhiều học sinh cùng thao một thầy giáo, có mấy nam sinh đẹo trai mềm mại một loạt quỳ bò vểnh mông lên cao chờ đợi dương vật lớn lâm hạnh.
Học sinh kém không có đủ điểm học tập đành phải tốp năm tốp ba lập thành một nhóm, nhà ăn tràn ngập dâm thanh lãng ngữ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro