7. BỊ NHỊ HOÀNG TỬ ĐIỀU GIÁO

Tôn công tử ôm Lục Sơ ra khỏi phòng, tựa vào lan can cao đến ngang eo, từ vị trí này nhìn xuống dưới mới thấy là đang ở lầu ba.

Tôn công tử ôm Lục Sơ tới hành lang, để hai tay hắn vịn lên thành lan can, từ phía sau nâng eo Lục Sơ lên, khiến cả người hắn rơi vào trạng thái lửng lơ.

Lục Sơ còn chưa biết ý đồ của hắn, đã cảm thấy tao huyệt biết bao nhiêu nam nhân thao lại bị cắm vào.

Con cặc Tôn công tử thực sự thô to, cho dù tao huyệt của Lục Sơ đã bị thao lòi cả mị thịt cũng vẫn cảm thấy đau đớn bị xé rách.

"Không cần....a... chậm một chút... con cặc caca quá lớn...a...." Lục Sơ không nhịn được bắt đầu giãy dụa, lúc này mới phát hiện ý đồ của Tôn công tử.

Chỉ cần hắn giãy dụa mạnh một chút, hơn phân nửa sẽ vươn ra ngoài lan can, cả người gần như rớt xuống, tầng lầu cổ đại so với hiện đại còn cao hơn, lầu ba tầng này độ cao tính ra ngang với của toà nhà năm, sáu tầng, từ đây mà ngã xuống, không chết cũng là tàn phế, Lục Sơ thanh tỉnh hơn không ít, theo bản năng lùi về phía sau, cùng lúc Tôn công tử lại chậm rãi cắm đại dương vật vào.

"Tao huyệt bị thao hỏng đến vậy mà còn kẹp chặt được thế này ?" Tôn công tử vỗ vài cái vào mông Lục Sơ "Thả lỏng một chút nào Lục huynh, tiểu đệ không muốn bị ngươi kẹp bắn đâu !"

Lục Sơ tận lực thả lỏng lỗ đít, Tôn công tử rốt cuộc cũng có thể lút cán vào hết, "Lỗ đít Lục huynh thực sự lợi hại, ngươi là người đâu tiên có thể ăn hết toàn bộ con cặc ta mà không chảy máu đấy !"

"Rách, rách mất !" Lục Sơ cúi đầu liền nhìn thấy bụng mình hơi lồi lồi ra một khối, cảm thấy sợ hại bị đâm thủng bụng. "Bụng sắp bị con cặc đâm xuyên rồi ! Cứu mạng...."

"Thế nào lại sợ ? Lục huynh lỗ đít là để bị thao mà." Tôn công tử bắt đầu đưa đẩy, hắn chậm chậm rút ra rồi mạnh mẽ cắm vào, mỗi lần lại ma sát đến tao tâm Lục Sơ, rất nhanh tìm thấy khoái cảm Lục Sơ liền kêu dâm.

"Con cặc tướng công thật to thật dài... tao hoá bị địt sướng quá..!" Lục Sơ chưa từng bị địt bởi con cặc nào thô to như vậy, luôn có ảo giác sẽ bị địt nát ruột.

Có vài lần, Lục Sơ cứ tưởng mình bị đâm nhanh tới mức sẽ rơi xuống, hắn dùng hai chân quấn chặt lấy eo Tôn công tử, phản xạ lùi dần lại, khiến cho côn thịt kia càng đâm sâu vào trong hơn. Về sau, Lục Sơ đã không còn phân biệt được vì sợ độ cao hay vì thoả mãn mà lùi mông về càng gần hơn con cặc phía sau vẫn không ngừng va chạm.

Một đám công tử trong phòng ngồi xem náo nhiệt, không ngừng dùng lời nói dâm loạn Lục Sơ.

"Lục huynh có lỗ đít thật là thiên phú, vậy mà có thể nuốt trọn cả con cặc thô to của Tôn hiền đệ."

"Đúng vậy đấy ! Ngươi xem bộ dạng dâm đãng kia, chỉ sợ là còn ngại chưa đủ, còn muốn nuốt luôn cả hai tinh hoàn vào đi !"

"Tôn huynh nghĩ ra biện pháp này thật là hay, Lục huynh mới rồi còn đau đến sống dở chết dở, hiện tại kêu dâm đến toàn bộ phủ Tam hoàng tử đều nghe thấy."

"Ngươi xem Lục huynh bộ dáng tao hoá thoả mãn thế kia, thật sự là con đĩ trời sinh để cho nam nhân địt."

Những người đó cố tình một câu Lục huynh hai câu Lục huynh để nhục nhã Lục Sơ, nhưng hắn chẳng để tâm bọn họ, con cặc kia của Tôn công tử không chỉ hơn người về kích cỡ, sức bền cũng đứng thứ nhất, Lục Sơ trước đó đã bị thao bắn ba, bốn lần, hiện tại dù côn thịt vẫn cương lên nhưng chẳng còn bắn ra được cái gì.

"Ca ca tốt.... xin bỏ qua cho ta.... tao hoá không chịu được nữa rồi...." Lục Sơ nhỏ giọng cầu xin.

Khuôn mặt Lục Sơ tuấn tú lịch sự, mặc quần áo vào cũng là bộ dáng phong lưu công tử, giờ lại bị thao đến mức giống như đàn bà, khóc lóc cầu xin buông tha, người khác nhìn cảnh này đều thấy không thích hợp. Nhưng Tôn công tử lại thấy vô cùng đắc ý, trong lòng thấy thực thoả mãn, lại thêm vách thịt bên trong tao huyệt Lục Sơ vẫn cắn chặt con cặc mình, Tôn công tử cắm thêm vài cái liền bắn vào trong.

"Ân a... sướng chết mất !" Từng cỗ từng cỗ tinh dịch vừa nhiều vừa nóng bắn thẳng vào tao tâm, Lục Sơ bị kích thích sướng tới mức mắt trợn trắng, bên trong lỗ đít co rút vài cái liền triều thối như nữ nhân, côn thịt phía trước lại bắn ra nước tiểu, phóng qua lan can chảy xuống phía dưới như mưa.

Lục Sơ ngất đi, ngay trước khi mất ý thức, hắn mơ mơ màng màng thấy một vị công tử gầy yếu đang đứng phía dưới lầu ngẩng đầu nhìn hắn.

Thời điểm tỉnh lại, Lục Sơ kinh ngạc phát hiện mắt hắt bị một tấm vải đen thật dày bịt lại, không nhìn thấy được cái gì, hai tay hai chân cũng bị trói lại, cả người bị dựng hình chữ đại ( 大) cột chặt nằm trên một tấm bề mặt bằng gỗ.

Lục Sơ cẩn thận không mở miệng, hắn nhận ra mình vẫn ở trong trò chơi, chẳng lẽ tam hoàng tử lại nghĩ ra thú vui gì mới ?

"Lục công tử đã tỉnh ?" Một âm thanh trong trẻo của thiếu niên vang lên, Lục Sơ came nhận được đối phương đang đứng trước mặt mình, khoảng cách không quá ba mét, hơn nữa giọng nói này hắn cũng chưa từng nghe qua.

"Lục công tử chớ kinh hoảng, ta là đương kim Nhị hoàng tử Tống Dực, hôm đó thấy ngươi ở quý phủ của đệ đệ, liền hỏi hắn mượn mấy ngày chơi đùa cùng ta, qua vài hôm sẽ trả ngươi về, đừng sợ." Lục Sơ đã biết về Tống Dực, đây cũng là đối tượng mục tiêu trong nhiệm vụ của hắn. Tống Dực lớn hơn Tống Lương hai tuổi, thoạt nhìn một bộ dáng thiếu niên 18-19 tuổi, nghe nói trước đây từng nhiễm bệnh năng, thân thể vẫn luôn không tốt. Tống Dực cũng khác hoàn toàn so với Tống Lương, bình thường cũng không đi thanh lâu sở quán, Lục Sơ còn đang phiền lòng vì không biết làm sao mới có thể tiếp cận hắn, hiện tại lại chính mình vào cửa rồi.

Lục Sơ vẫn đang mừng thầm trong lòng, một căn roi da bỗng nhiên quật tới lồng ngực của hắn, đau tới bỏng rát.

Hình như từng nghe qua Nhị hoàng tử này là một kẻ đam mê SM ?

"Ta bình thường vẫn luôn chơi khá là kích thích, hôm đấy thấy thấy bộ dạng dâm đãng của ngươi, không biết ngươi có chịu được bị ta chơi đùa không." Giọng nói Tống Dực vẫn trong trẻo thấu triệt, dáng vẻ lãnh đạm, cứ như đang hỏi hôm nay dùng bữa thế nào.

Lục Sơ không nói gì, Tống Dực lại quật tiếp một roi vào phía mặt trong của đùi hắn, vị trí gần sát tới côn thịt nhưng lại không bị thương đến, nhìn là biết kinh nghiệm lão luyện.

Lục Sơ rên rỉ một tiếng, lại cảm thấy không hẳn đau đớn, côn thịt hắn bỗng nhiên run run rẩy rẩy cương lên.

"Thật sự là tao hoá !" Âm thanh Nhị hoàng tử hưng phấn "Mới bị đánh hai roi đã phát dâm, không phí công ta hỏi mượn ngươi từ A Lương."

Vừa nói Tống Dực lại quật thêm mấy roi, mỗi roi hạ xuống lại vừa đúng điểm mẫn cảm, đây hẳn là roi đặc chế, quật xuống một chỗ cũng không rách da. Một roi quật xuống, đầu tiên là đau, sau đấy tại chỗ bị đánh đều cảm thấy tê tê dại dại, vừa đau vừa ngứa.

"Ân a.... thật ngứa.... a.... lại đánh tao núm vú đi...." Lục Sơ nhanh chóng rên rỉ phóng đãng.

Hô hấp Tống Dực nặng lên, thân thể hắn từ nhỏ đã không tốt, trong tối ngoài sáng không biết bao người gọi hắn là con gà ốm yếu, hắn trên mặt vẫn luôn mỉm cười, sau lưng lại phái người bắt lại, đem kẻ dám nói xấu sau lưng hắn đánh cho một thân đầy thương tích.

Lúc đầu hắn chỉ cho rằng mình tính tình tàn bạo, cho đến một ngày, hắn đánh cho một công tử nhà tướng quân thân thể cường tráng toàn thân đều là máu, nửa sống nửa chết, thế mà lúc đó hắn lại cương.

Từ đó về sau, hắn thường mua vài nô lệ cường tráng mang về trong cung, đem vào ám thất tra tấn, những người đó mỗi trận đánh đập đều là bộ dáng sống không bằng chết, đây vẫn là lần đâu tiên hắn thấy có kẻ bị đánh mà dáng vẻ thoải mái đến vậy, càng thêm hưng phấn so với trước kia.

Lục Sơ trần trụi bị trói trên tấm ván gỗ, toàn thân không thể cử động, mắt hắn bị che khuất, xúc giác càng mẫn cảm hơn nhiều lần, từng roi từng roi đánh xuống, không những côn thịt cương cứng, tao huyệt cũng tràn ra không ít dâm thuỷ, ván gỗ ngay vị trí sau mông cũng bị làm ướt nhẹp.

Tống Dực nhìn tao hoá một thân đầy vết roi đang phát dâm trước mặt, trong lòng cảm nhận kích động chưa từng có, nhìn thấy con cặc đang cương cứng dựng lên của Lục Sơ, ngồi xổm xuống há miệng đem con cặc ăn vào.

"A... sâu thêm một chút..." giọng nói Lục Sơ càng dâm đãng, Tống Dực khẩu giao cũng không thuần thục, những cũng đủ để thoả mãn tao hoá này.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro