8. CÙNG CHƠI NGỰA GỖ
Lục Sơ nhanh chóng được thả xuống, Tống Dực đè hắn nằm lên mặt đất, ngồi xổm xuống, tay cầm côn thịt đang cương lên của hắn cắm vào tao huyệt.
Lục Sơ hoảng sợ vì hành động của Tống Dực, nhưng rất nhanh chìm vào khoái cảm. Tao huyệt Tống Dực cũng không chặt lắm, bù lại trong lỗ đít tràn trề dâm thuỷ, vách thịt bên trong không ngừng hút lấy côn thịt, khiến Lục Sơ có ảo giác đang tự thao tao huyệt của chính mình.
"Đồ đê tiện ! Đồ kỹ nữ thèm bị nam nhân địt !" Tống Dực cử động mông lên xuống nhanh chóng, tao huyệt đang ăn trọn dương vật không ngừng phun ra nuốt vào, cả khuôn mặt đỏ bừng vì hưng phấn, không biết là đang tự mắng mình hay là mắng Lục Sơ, "Địt chết ngươi, địt nát lỗ đít ngươi."
"Sướng muốn chết... muốn bị Nhị hoàng tử địt chết... a...." Rõ ràng côn thịt Lục Sơ đang cắm vào tao huyệt Tống Dực, vậy mà hắn lại cảm thấy chính mình đang bị Tống Dực thao, kêu dâm phối hợp theo "Con cặc Nhị hoàng tử thật là lợi hại.... tao hoá bị chơi hỏng...."
"Ân a ! Đâm tới rồi !" Tống Dực đột nhiên bị đâm đến tao điểm kia, cả người hưng phấn run rẩy, hai tay vươn tới nhéo vú Lục Sơ, đầu vú bị chà xát không thương tiếc.
"A.... núm vị bị véo sướng... lại mạnh thêm...a..." Lục Sơ tao huyệt cảm thấy trống rỗng, mông không ngừng cọ xát trên mặt đất, tao huyệt Tống Dực cũng không ngừng chảy nước, tràn ra rất nhiều theo mỗi lần nhấp ra vào của côn thịt, tao thuỷ hai người chảy ướt đầy mặt đất.
"Không được.... muốn bắn... con cặc lớn mau địt mạnh hơn...." Eo Lục Sơ run lên, bắn thẳng vào trong huyệt Tống Dực.
"Không được.... ta còn chưa ăn đủ....a..." Tống Dực không ngưng tuốt lộng côn thịt Lục Sơ, nhưng sau khi bắn ra nó đã mềm xuống, không có cách nào tiếp tục thoả mãn hắn.
"Đồ nam nhân vô dụng." Tống Dực mắng rồi đứng lên.
"Ta không phải nam nhân.... ta là chó cái thích bị địt... Ca ca mau tới địt ta..." Rõ ràng là vừa mới cao trào nhưng lỗ đít chưa bị thao của Lục Sơ càng thêm đói khát.
"Hôm nay cho ngươi mở mang tầm mắt !" Tống Dực vỗ vỗ lên mặt Lục Sơ ý bảo hắn đứng dậy.
Lục Sơ vẫn bị bịt mắt, chật vật đứng lên theo sau Tống Dực.
Tống Dực đi tới trước một con ngựa được điêu khắc vô cùng sống động, kích cỡ y như con ngựa thật, toàn bộ đều được khắc từ ngọc thạch. Trông cứ như ngựa gỗ được tạo ra cho trẻ nhỏ chơi, nhưng đặc biệt là phía trên toạ kị cho người ngồi lại lộ ra hai căn ngọc thế thô to được chạm khắc kiểu dáng y như dương vật nam nhân, nhìn càng thêm dâm mỹ.
Tống Dực thuần thục treo lên ngựa, đặt mông ngồi lên nuốt vào một căn ngọc thế, tự mình chuyển động lên xuống.
"Sâu quá.... con cặc lớn cắm vào sâu quá !" Ngọc thế đỉnh thẳng vào tao tâm Tống Dực, theo tốc độ lên xuống của hắn ma xát vách thịt bên trong.
Lục Sơ nghe Tống Dực kêu dâm cũng không khỏi nuốt nước miếng một cái, cũng nhảy lên đặt mông lên căn ngọc thế còn lại, khẩn cấp ngồi xuống.
"Ân a... bị địt rồi... sâu quá.... nhanh một chút."
"Sướng quá... mau nữa lên...."
"Chết mất... tao huyệt bị địt hỏng rồi.... mau chơi chết ta...."
Lục Sơ bị ngựa gỗ thao không ngừng rên rỉ dâm đãng, lưng ngựa tràn trề dâm thuỷ sáng ngời trong suốt.
"Đồ đĩ.... địt chết chó cái như ngươi..." Tống Dực không ngực vỗ mạnh vào mông thịt Lục Sơ, khuôn mặt vặn vẹo lên vì khoái cảm.
"Ca ca mau địt chết tao hoá.... mạnh nữa lên...." Lục Sơ ngửa đầu kêu dâm, toàn thân ửng đỏ, bộ dáng sung sướng vì bịt đánh.
"Đồ đĩ như ngươi rất sướng phải không.... thích bị đánh như vậy lắm phải không.... Đồ đê tiện !"
"Đúng vậy. Tao hoá rất thích.... sướng muốn chết.... caca cùng cắm vào đi..." Hai người dính sát vào nhau, con cặc Tống Dực không ngừng cọ sát vào khe mông Lục Sơ, cứ việc còn đang cắm một căn ngọc thế thô to, nhưng Lục Sơ vẫn giơ mông cao lên để ăn vào con cặc nóng hổi kia.
"Gia địt chết ngươi !" Tống Dực dùng tay qua loa khuếch trương vài cái liền đem con cặc cắm vào, huyệt nhục ấm áp đối lập với ngọc thế lạnh lẽo, Tống Dực sung sướng dùng tay bóp chặt hai bên eo Lục Sơ nhấn xuống.
"Muốn chết mất.... địt chết ta.... lỗ đít trướng sắp hỏng rồi..." bị hai căn dương vật thô to cùng cắm tới tao tâm khiến khoái cảm càng cường liệt, Lục Sơ thực sự nhịn không được, nằm sấp xuống ôm lấy đầu ngựa, mãnh liệt lay động, mông càng lùi về sau để ăn càng sâu con cặc Tống Dực.
Hai người trên ngựa gỗ bắn hết lần này đến lần khác, cuối cùng Lục Sơ xụi lơ không còn sức được Tống Dực ôm xuống.
Tống Dực dáng vẻ gầy gò ốm yếu, dù đã cao trào vài lần nhưng càng thêm hưng phấn, hắn đem Lục Sơ nằm lên trên ván, xoay người đi tìm đồ, lúc quay lại trên tay cầm theo một chiếc roi ngựa cùng mấy cây nến.
Lục Sơ không nhìn thấy cái gì, vẫn đang cảm nhận dư vị cao trào.
Tống Dực châm một cây nến lên, đem sáp nến nhỏ xuống đầu vú Lục Sơ.
A ! Nóng quá...." Lục Sơ bị doạ đến giật mình, nhưng Tống Dực không chút lưu tình đem sáp nhỏ khắp lồng ngực hắn.
"Đừng mà.... nóng lắm... ca ca.." Lục Sơ ngoài miệng kháng cự nhưng hai tay chỉ nắm chặt ván gỗ, khuôn mặt vẫn là chìm trong khoái cảm.
"Con đĩ ! Con cặc đã cương lên rồi còn nói không muốn." Tống Dực di chuyển tay đem sáp nến nhỏ xuống con cặc Lục Sơ, sáp nến bọc kín đầu khấc, bịt kín lỗ tiểu.
"Đau quá...a...." Lục Sơ thay đổi sắc mặt một chút, sáp nến cực nóng nhỏ xuống phần mẫn cảm yếu ớt nhất, con cặc hơi mềm xuống.
Tống Dực cầm lấy roi ngực quật trực tiếp vào miệng tao huyệt vừa bị địt chưa khép lại.
"A... chết mất..." Rõ ràng là rất đau, nhưng con cặc Lục Sơ lại đứng lên, tao huyệt cũng tràn ra dâm thuỷ.
Tống Dực thấy vậy, quất từng roi từng roi lên những điểm mẫn cảm trên cơ thể Lục Sơ.
Cuối cùng hôm đó triều thối hai lần, bởi vì dương vật bị sáp nến bọc kín nên không thể bắn tinh, chỉ đành dựa vào tao huyệt mà cao trào.
Thời điểm Lục Sơ tỉnh lại liền thấy mình nằm trên một giường lớn mềm mại, toàn thân trần truồng của hắn được phủ lên một cái chăn, trên người đầy rẫy những dấu roi, thậm chí sáp nến ở lỗ tiểu cũng vẫn còn.
Lục Sơ đứng dậy nhìn bốn phía xung quanh, đây là một căn phòng vô cùng hoa lệ đầy đủ đồ dùng bài trí.
Lục Sơ phỏng đoán đây có lẽ là cung điện của Nhị hoàng tử, bởi thân thể từ nhỏ đã ốm yếu nên dù đã trưởng thành nhưng Nhị hoàng tử vẫn không ly cung, vẫn ở An Hoà cung cách tầm điện hoàng thượng rất gần.
Lục Sơ tìm kiếm trong tủ quần áo một chút, lại chỉ có thể tìm được ngoại bào, không tìm được một kiện nội y, đành chỉ có thể khoác áo khoác lên.
"Hệ thống nhắc nhở : Nhiệm Vụ đến giờ đã hoàn thành 2/3, chỉ còn một đối tượng cuối cùng ở vị trí cách đây chưa tới 500m, có muốn mở ra truyền tống ?"
Tiếng máy móc vang lên trong đầu, Lục Sơ do dự một chút xác nhận "Có"
Giây tiếp theo, hắn xuất hiện tại một tẩm cung còn hoa lệ hơn. Trước mặt hắn là một nam nhân trung niên bị trói bằng dây tơ hồng lơ lửng giữa phòng.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro