Chương 61: Chủ động bại lộ
Lục Sơ bị hình dung của bác sĩ kích thích chuyển động lên xuống càng nhanh hơn, không thể không nói, trong lòng anh quả thật nghĩ như lời của bác sĩ, vì vậy tiếng rên rỉ của anh lớn hơn nữa, hận không thể giống như lời bác sĩ đánh thức một ít người, để bọn họ cùng bác sĩ đến thao mình: "Hô a...sướng quá, dương vật lớn thao đến điểm dâm sướng quá...đĩ dâm thích dương vật lớn tới làm tiểu huyệt của tôi...ép hết dâm thuỷ ra...thao nát cũng không sao..." Tưởng tượng đến sẽ có rất nhiều đàn ông bị tiếng kêu dâm của mình hấp dẫn lại đây, dùng ánh mắt khinh thường hoặc tham lam nhìn mình chủ động ngồi ở trên dương vật của đàn ông thao làm huyệt dâm của mình, cùng nhau dùng những lời lẽ dơ bẩn nhất hình dung mình, một cây lại một cây dương vật lớn luân gian huyệt dâm của mình, làm mình không thở nổi, Lục Sơ hưng phấn không kiềm chế được.
"Đĩ dâm...biết ngay người tới bệnh viện khám tuyến tiền liệt một mình như cậu không có ý gì tốt! Có phải ở nhà đợi không ai thao nên mới khó chịu đến bệnh viện tìm thao không?" Bác sĩ bị động tác kịch liệt của Lục Sơ kích thích, đôi tay ôm eo Lục Sơ, hạ thân đâm lên trên càng lúc càng nhanh: "Sao cậu có thể nhịn được cả buổi chiều vậy? Có câu dẫn bệnh nhân chung phòng với cậu không hả?"
"Không có, không có a...bọn họ đều ngủ rồi, tôi cũng ngủ..." Lục Sơ bị động tác nhanh chóng dưới thân làm cho rất khó phối hợp, chỉ có thể cố gắng duy trì tư thế ngồi xổm của mình: "Nhưng buổi tối lúc tôi tỉnh dậy nhìn thấy...ưm a...nhìn thấy bé trai ở giường bên cạnh đang bị ba ba cậu ấy thao...hô a...quá nhanh, không chịu nổi..."
"Ồ, vậy sao? Cậu không gia nhập sao?" Bác sĩ không để ý tới câu cuối của Lục Sơ, bởi vì đĩ dâm này tuy rằng nói không được, nhưng huyệt thịt đang hút chặt lấy anh ta đây!
"Không, không có a...tôi đợi bác sĩ a...bọn họ rời khỏi trước khi anh tới, lên sân thượng..." Lục Sơ nói đứt quãng, lúc côn thịt rút ra ngoài chỉ hơi rút ra một chút sau đó sẽ lập tức đâm vào, đâm trúng điểm dâm của anh. Cảm giác giống như điểm dâm đang bị một cái máy đóng cọc nóng rực không ngừng cắm rút, vừa đau vừa sướng, có cảm giác sợ hãi bị đâm nát, rất nhanh anh lại muốn bắn ra.
"Đĩ dâm chắc chắn hâm mộ muốn chết đúng không! Nhìn người khác bị thao, huyệt dâm phỏng chừng đã ngứa đến chết." Động tác của bác sĩ cũng càng lúc càng nhanh, anh ta cũng sắp bắn ra.
"Đúng vậy...ưm a, dùng ngón tay không đủ, không đâm đến điểm dâm...hô a...điểm dâm sắp bị đâm nát...không được! Muốn bắn ra! Bị dương vật của bác sĩ làm bắn!" Lục Sơ thét chói tai bắn ra, từng dòng bạch trọc bắn vào bồn hoa nhỏ phía trước.
"Yên tâm, đây chỉ là một phương pháp trị liệu, nhìn xem, độc tố trong thân thể cậu đều bài xuất rồi!" Bác sĩ ôm mông Lục Sơ đâm dương vật vào sâu trong hậu huyệt của anh: "Thao, bác sĩ muốn bắn thuốc cho cậu, đĩ dâm! Nhận lấy đi!"
Lượng lớn tinh dịch bị rót vào trong cơ thể Lục Sơ, còn một ít đã chảy ra khỏi hậu huyệt bị thao đến mềm xốp. Lục Sơ đã sớm quen thuộc cảm giác này, nhắm mắt lại phát ra tiếng thở dài thoả mãn.
Hai người vừa bắn tinh ngồi ở trên ghế dài, vẫn duy trì tư thế kết hợp, nhưng bọn họ còn chưa kịp nghỉ một chút đã nghe được một giọng nói ở cách đó không xa.
"Này! Bên đó là ai! Là bệnh nhân sao?" Người đến cách bọn họ hơi xa, ở giữa còn cách một cái núi giả nhỏ, chỉ có thể nhìn ra là một người đàn ông mặc đồng phục, hắn là bảo vệ của bệnh viện này.
"Bệnh nhân, trị liệu hoàn thành rồi." Bác sĩ cũng không kinh hoảng, chỉ là chậm rãi ôm Lục Sơ từ trên người mình xuống dưới: "Bên kia là bảo vệ của viện, tôi quen hắn. Lúc trước tôi nói một câu hẳn là rất dễ dàng có thể đuổi hắn đi, nhưng đổi lại là cậu, chắc là cũng không khó." Bác sĩ nhìn thân thể trần trụi của Lục Sơ từ trên xuống dưới, anh ta nói không sai, bây giờ chắc bảo vệ vẫn chưa thấy rõ trên người Lục Sơ không có một bộ quần áo nào, là bác sĩ của bệnh viện, đi qua nói dối vài câu quả thật rất dễ dàng, nhưng nếu đổi lại là Lục Sơ...
"Cậu chọn đi." Bác sĩ ung dung nhìn anh.
Tiểu Vương là bảo vệ của bệnh viện mới tới không lâu, hôm nay là lần đầu tiên hắn trực đêm, sau khi tuần tra một vòng, hắn đi tới vườn hoa nhỏ đằng sau khu phòng bệnh. Nơi này vốn dĩ nhìn một cái là có thể đi, nhưng hắn lại nhìn thấy bóng người trên ghế dài sau núi giả.
"Này! Bên đó là ai! Là bệnh nhân sao?" Sau khi hét lên một tiếng, bên kia vẫn không đáp lại, làm cho Tiểu Vương hơi khiếp đảm, ăn trộm đương nhiên sẽ không hơn nửa đêm ngồi ở vườn hoa nhỏ trong bệnh viện, bệnh nhân hoặc bác sĩ đương nhiên sẽ trả lời, như vậy còn lại chính là...
Tiểu Vương càng nghĩ càng sơ, đang chuẩn bị xoay người đi, đột nhiên một người từ sau núi giả đi ra, một người đàn ông toàn thân trần trụi.
Tiểu Vương lập tức ngây dại, lúc phục hồi tinh thần lại thì người đàn ông đã chạy tới trước mặt hắn.
"Anh, anh là..." Tiểu Vương vất vả vứt nỗi sợ ra sau đầu, nơm nớp lo sợ mở miệng hỏi.
"Tôi là bệnh nhân, vừa rồi bác sĩ chủ trị của tôi lừa tôi đến đây cường bạo tôi, còn cầm quần áo của tôi đi." Cho dù lời nói rất đáng thương, nhưng giọng của Lục Sơ không hề sợ hãi, ngược lại là tràn đầy hưng phấn.
"Này, cái này..." Tiểu Vương lúc này mới thấy rõ dấu vết trên người Lục Sơ, xanh xanh tím tím, làm cho mặt hắn đỏ lên, không dám nhìn nữa, vội vàng dời tầm mắt đi: "Vậy bây giờ nên, nên..."
"Cậu nhìn nơi này xem."
Tiểu Vương theo giọng nói quay đầu lại, nhìn thấy Lục Sơ đưa lưng về phía hắn nhếch mông lên, lộ ra hậu huyệt dính đầy dịch nhầy của mình: "Anh ta còn bắn hết tinh dịch vào trong thân thể của tôi...ưm a...rất nhiều đó!" Lục Sơ nhẹ nhàng dùng ngón tay móc, một dòng tinh dịch liền từ hậu huyệt của anh chảy ra.
"Vậy bây giờ tôi đưa cậu đến phòng bảo vệ nghỉ một chút, sau đó lại đi báo cảnh sát..." Tiểu Vương chuyển tầm mắt không dám nhìn nữa, hắn cảm giác được thân dưới của mình đã bắt đầu ngo ngoe rục rịch.
"Cậu thật sự là người tốt, tôi nên báo đáp cậu thế nào đây?" Lục Sơ xoay người nhìn hắn, Tiểu Vương lại hoàn toàn không dám đối diện với đôi mắt của anh.
"Không cần, đây là tôi...ưm a!" Tiểu Vương còn chưa kịp nói xong, Lục Sơ đã duỗi tay kéo khoá quần của hắn ra, móc ra cây dương vật còn ngủ say.
"Để cho tôi báo đáp cậu một chút đi!" Lục Sơ nói xong liền ngậm dương vật vào trong miệng, giống như nhấm nháp mỹ vị mà nhẹ nhàng liếm láp.
"Hô a...không được...anh mau buông ra..." Tiểu Vương có ngốc cũng nhìn ra được người đàn ông này không giống như lời anh vừa mới nói, nói không chừng chính là người đàn ông này chủ động câu dẫn bác sĩ đến thao anh, sau khi đến một phát còn chưa đủ, lại tiếp tục tới câu dẫn hắn. Nghĩ như vậy, cái tay đang xô đẩy của Tiểu Vương liền dừng lại, tiếng phản kháng cũng ngừng.
Lục Sơ nhận ra biến hoá, tiếp tục ra sức liếm láp cây côn thịt đang dần cương cứng, hai tay cũng cẩn thận vỗ về chơi đùa tinh hoàn của hắn, tiếng nức nở mê người cũng liên tục phát ra từ trong cổ họng: "Hô a...ưm ưm...ngon quá, côn thịt của đàn ông..."
Tiểu Vương từ trước đến nay không làm cùng đàn ông, nhưng hắn có một người bạn cùng phòng thường xuyên mang cả trai lẫn gái hẹn ở trên mạng về phòng trọ bọn họ cùng thuê. Người bạn kia đã từng nói với hắn, hậu huyệt của đàn ông thao sướng hơn hoa huyệt của phụ nữ nhiều, vừa chặt vừa nóng, có những người đàn ông dâm lên còn phóng đãng hơn phụ nữ! Nhớ tới hậu huyệt vừa chảy tinh dịch ra ngoài, Tiểu Vương liền cảm thấy yết hầu của mình đã bắt đầu phát ngứa.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro