Phiên ngoại 1-2

Tiên đế bị bệnh cấp tính chết bất đắc kì tử, đại điển đăng cơ của Tống Lễ khá vội vàng. Sau khi đăng cơ, Hoàng hậu trước, hiện tại là Thái hậu liên tiếp nhét không ít nữ nhân vào hậu cung của hắn, nhưng Tống Lễ đến nay không chạm vào bất luận một nữ nhân nào, dường như đều là trực tiếp đưa vào hậu cung. Mà Tống Lễ cũng chưa từng đi đến cung của một phi tần nào nghỉ ngơi.

Đăng cơ hơn một tuần, Tống Lễ phê tấu chương cả buổi sáng, tâm trạng có chút phiền muộn, vì thể bỏ lại đám thái giám và bọn thị vệ, một mình đi dạo ở Ngự Hoa Viên.

Tiên đế đi vội vàng, để lại rất nhiều cục diện rối rắm cần hắn tới thu thập, nhưng các đại thần đều cảm thấy hắn còn nhỏ tuổi, lúc thượng triều cũng rất nhiều bất mãn với ý kiến của hắn, làm cả người hắn đều vô cùng bực bội.

"Ưm a..chậm, chậm một chút...ưm a..." Một tiếng lãng kêu ngọt nị cùng với tiếng "bạch bạch bạch" dâm mĩ truyền vào trong tai Tống Lễ.

Là cung nữ nào không biết kiềm chế thông đồng với thị vệ sao? Tống Lễ nghe tiếng nước ái muội kia, nhịn không được đi qua.

Lúc nhìn thấy một đôi nam nữ gần như hoàn toàn trần trụi, Tống Lễ lắp bắp kinh hãi, người có một đôi đại nãi bị hai cây côn thịt lớn cắm đến kêu dâm liên tục vậy mà là Thái tử phi lúc trước của hắn, Hoàng hậu đương nhiệm!

Tống Lễ theo bản năng muốn gọi người tới xử trí tiện nhân không giữ phụ đạo này, nhưng giây tiếp theo hai mắt hắn liền dính ở trên côn thịt lớn của hai thị vệ trẻ tuổi kia.

Hai thị vệ kia thoạt nhìn còn chưa đến 20, làn da ngăm đen, cơ bắp phát triển, trên khuôn mặt trẻ tuổi dính đầy hương vị tình dịch, hai người một trước một sau cắm vào hoa huyệt và cúc huyệt của Hoàng hậu, làm cho dưới háng Hoàng hậu dính ướt.

"Tiện nô a dùng lực nữa đi...ưm a...nếu không tru di cửu tộc ngươi! Ưm a...chính là như vậy...cùng nhau cắm vào..." Hoàng hậu bằng tuổi Tống Lễ, năm nay cũng mới 15, mà hiện tại khuôn mặt vốn diễm lệ non nớt kia còn phóng đãng hơn cả nữ tử thanh lâu.

Hai mắt của Tống Lễ nhìn chằm chằm hai cây côn thịt lớn kia, tay xốc lên trường bào của mình luồn vào trong quần một trước một sau vuốt ve côn thịt và huyệt dâm.

"Ách a...muốn chết...bổn cung sắp tới rồi...nhanh thêm một chút!"

Không đúng, không cần lo cho nữ nhân kia! Mau tới thao trẫm!

"Đúng vậy...đừng có ngừng...bắn tinh dịch của các ngươi vào đi..."

Mau tới thao trẫm! Huyệt dâm của trẫm ngứa chết mất!

"A ha...bắn vào! Bắn hết vào! Bắn vào đáy huyệt của bổn cung a!"

Bắn cho trẫm! Thao nát huyệt dâm nhỏ của trẫm đi!

Sau một trận thọc vào rút ra mãnh liệt, hai thị vệ cùng nhau bắn vào hai cái huyệt của Hoàng hậu, mà Tống Lễ ở một bên xem trộm cũng bắn trên tay mình.

Tống Lễ rời đi ba người kia cũng chưa phát hiện, chuyện này chỉ có thể lặng lẽ xử lý.

Ngày hôm sau, Hoàng hậu đã bị lấy tội danh vu cổ huỷ bỏ hậu vị, đánh vào lãnh cung, mà đêm đó, hai tiểu thị vệ yêu đương vụng trộm với Hoàng hậu đã bị đưa vào Dưỡng Tâm Điện.

Hai tiểu thị vệ lần đầu tiên bị Hoàng đế triệu kiến, cùng với việc của Hoàng hậu, tâm trạng của hai người vô cùng thấp thỏm bất an, quỳ gối ở đó đầu cũng không dám ngẩng lên.

"Đi theo trẫm." Tống Lễ ném tấu chương trong tay xuống, dẫn theo hai người đi tới sau tẩm điện.

Ngày hôm qua sau khi hắn rời khỏi Ngự Hoa Viên trong lòng liền đắn đo, Hoàng hậu là tuyệt đối không thể buông tha, bọn họ là thiếu niên phu thê, thành thân đã hơn một năm tuy rằng chưa từng động phòng, nhưng Tống Lễ chưa từng để nàng thua thiệt, nhưng không biết nàng đã cắm cho hắn bao nhiêu cái sừng, loại nữ nhân này không nhanh chóng xử lý sớm hay muộn sẽ mang đến phiền phức lớn cho hắn. Còn về hai tiểu thị vệ kia, cách xử lý hai bọn họ quá nhiều, nhưng tại sao lại không lợi dụng phế vật chứ?

Tối hôm qua bối cảnh trong mơ của hắn biến thành Ngự Hoa Viên, hắn bị mấy thị vệ thân thể cường tráng vây quanh, mấy cây côn thịt lấp kín mít người hắn hắn, lúc tỉnh lại dâm thuỷ làm ướt nửa cái giường, khi đó hắn liền nghĩ thông suốt, mình không cần phải nhẫn nhịn vất vả như vậy, cùng lắm thì dưỡng vài người ở tẩm cung, chẳng lẽ còn có người dám truyền việc này ra!

"Chuyện ngày hôm qua các ngươi làm ở Ngự Hoa Viên trẫm đều thấy được." Tống Lễ ung dung nói một câu làm cho hai người sợ tới mức mặt như màu đất, quỳ trên đất dập đầu liên tục.

"Là, là Hoàng hậu nương nương ép bọn nô tài! Bọn nô tài cũng không có cách!"

"Trẫm bây giờ có thể cho các ngươi một cơ hội lập công chuộc tội, có thể miễn đi tội chết của các ngươi." Tống Lễ đột nhiên cởi áσ gấm hoa lệ trên người ra, lộ ra trọn vẹn thân thể: "Thao trẫm."

Hai tiểu thị vệ vốn dĩ nghe được có thể miễn tội chết liền vội mừng thầm, nhìn thấy cảnh trước mắt này tất cả đều ngây dại.

"Các ngươi không nghe thấy lời trẫm nói sao?" Tiểu Hoàng đế mới vừa tròn 15 tuổi toàn thân trần trụi ngồi ở trên giường, mở rộng hai chân lộ ra hậu huyệt đã bị dâm thuỷ làm cho ướt nhẹp, cũng vươn hai ngón tay lột ra huyệt dâm màu hồng phấn: "Mau cắm đại côn thịt của các ngươi vào, thao trẫm!"

Hai tiểu thị vệ nhìn thẳng, mê muội sờ lên làn da trắng nõn mượt mà của Tống Lễ.

Tống Lễ bị hai nam nhân ôm lấy, côn thịt gắng gượng của hai người đâm ở bên hông hắn, làm cả người hắn lập tức mềm nhũn, tay chân cũng không biết để đâu.

Một thị vệ nhẹ nhàng cắn ngón chân nhỏ xinh đẹp của Tống Lễ, một đường vừa liếm vừa hôn lên trên. Một người khác cắn một bên núm ѵú của Tống Lễ, tay còn chơi đùa một bên còn lại, hai người nhìn có vẻ đã từng hợp tác rất nhiều lần, phân công rất rõ ràng.

"Ưm a...a a...dùng sức cắn ta...sướng quá a..." Tống Lễ từng mơ tưởng đến cảnh tượng bị nam nhân đùa bỡn vô số lần, nhưng hiện thực hiển nhiên kích thích hơn tưởng tượng mấy chục lần, hắn sướng đến cuộn ngón chân lại.

"Hoàng thượng có muốn nô tài ăn long căn của người vào không?" Thị vệ phía dưới hôn tới đùi của Tống Lễ, khi nói chuyện hô hấp phun ở trên côn thịt của hắn, làm cho hắn run rẩy một trận.

"Ăn vào đi...ăn vào đi a...nhanh lên..." Tống Lễ nhịn không được đỉnh eo về phía trước, đặt qυყ đầυ trên môi tiểu thị vệ.

Tiểu thị vệ cũng không dám quá mức ngỗ nghịch Hoàng đế, hắn ta đầu tiên là vươn đầu lưỡi cẩn thận liếm láp quy đầu của Tống Lễ, sau đó mở miệng tới mức lớn nhất ăn côn thịt của Tống Lễ vào, khoang miệng ấm áp chặt chẽ không ngừng co rút lại, đầu lưỡi cũng cọ xát cái cán nóng bỏng liên tục.

Một thị vệ khác cũng không cam lòng yếu thế hôn xung quanh vành tai của Tống Lễ, hai tay dùng sức xoa bóp núm ѵú.

"Ưm a...ăn sâu thêm một chút..dùng sức liếm..." Một tay Tống Lễ ấn đầu tiểu thị vệ đang khẩu giao cho hắn, một tay nắm tay của thị vệ khác cùng chơi đùa núm ѵú của mình.

Tiểu thị vệ phía dưới dùng tay xoa nhẹ vài cái hậu huyệt đã ướt dầm dề của Tống Lễ, dễ dàng cắm vào hai ngón tay.

"Hậu huyệt bệ hạ ướt như vậy, có phải muốn bị thao rồi hay không?" Tiểu thị vệ phun côn thịt trong miệng ra, đổi lại dùng tay vuốt ve.

"Ách a! Đúng, đúng vậy..." Lời nói thô bỉ đáng khinh của tiểu thị vệ lập tức gợi lên ký ức đêm đó nhìn thư đồng bị cưỡng gian, tình dịch càng mãnh liệt hơn, dâm thuỷ ở hậu huyệt chảy càng nhiều.

Tiểu thị vệ lấy ít dâm thuỷ bôi lên côn thịt của mình, chậm rãi cắm vào hậu huyệt của Tống Lễ.

Hậu huyệt của Tống Lễ đã khá ướt, côn thịt đâm mở hậu huyệt, lúc đâm vào cảm giác tê dại lập tức theo xương cùng truyền lên đại não, Tống Lễ bị kích thích bắn thẳng ra.

Côn thịt chậm rãi cắm vào hết, khoái cảm từng đợt tiếp từng đợt, Tống Lễ ôm lấy tiểu thị vệ bên cạnh, hưng phấn nói năng lộn xộn: "Sâu quá...sắp bị cắm chết...không được...đừng rút ra a..."

Tiểu thị vệ bị ôm lấy nhìn bằng hữu mạnh mẽ thao huyệt thịt tươi ngon nhiều nước kia, không khỏi đỏ mắt, hắn ta đánh bạo móc côn thịt ra đặt trong tầm tay Tống Lễ: "Hoàng thượng giúp nô tài sờ sờ được không?"

Tống Lễ đang cao hứng, nắm lấy côn thịt học bộ dạng khẩu giao của thị vệ vừa rồi ngậm côn thịt  vào trong miệng.

Tiểu thị vệ lắp bắp kinh hãi, động cũng không dám động, thật cẩn thận đứng ở đó tuỳ ý Tống Lễ chậm rãi liếm láp côn thịt của hắn ta. Tống Lễ tuy rằng là lần đầu tiên bị thao, trình độ phóng đãng lại không hề kém những dâm phụ cơ khát rất nhiều năm. Bọn thị vệ thao lộng hắn bốn năm hồi, côn thịt đã mềm xuống hắn vẫn không biết đủ, chủ động dùng miệng cùng tay làm côn thịt lại cứng lên lần nữa, tự bẻ ra hậu huyệt ngồi lên, vuốt ve qua lại giống như cưỡi ngựa, đến khi ép khô tinh hoàn của hai người mới nghỉ ngơi.

Từ đó về sau, Tống Lễ lục tục lại thu không ít thị vệ thuận mắt vào tẩm cung của chính mình, ngoại trừ vào triều sớm, mấy thị vệ đó không lúc nào rời khỏi hắn, bất cứ chỗ nào lúc nào, chỉ cần hứng thú tới liền dây dưa với thị vệ bên cạnh. 

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro