Phiên ngoại 2-1: Thu hoạch của tổng tài.
Lục Mông là một thế hệ gia chủ của nhà họ Lục, trong 20 năm đầu của cuộc đời ông, ông dường như tốn tất cả thời gian cùng những anh em cướp đoạt vị trí gia chủ của mình, thế cho nên sau khi ông lên làm gia chủ mới phát hiện mình hứng thú với đàn ông vượt xa cả phụ nữ.
Mới vừa lên làm gia chủ một năm, một nữ người mẫu là con lai sinh cho ông một đứa con trai, ông đặt tên cho nó là Lục Sơ, cũng đưa anh về nhà chính của nhà họ Lục sinh hoạt cùng mình, ông quyết định tự mình bồi dưỡng đứa nhỏ này, để đứa nhỏ này trở thành người thừa kế duy nhất của mình. Cũng chính là từ ngày này, ông bắt đầu đổi một đám người làm của nhà chính thành đàn ông do ông mang từ bên ngoài về để thoả mãn dục vọng của mình.
5 năm sau.
"Ưm a...chủ nhân...quá, quá mạnh a...sắp bị dương vật lớn làm chết...ưm a..." Thanh niên môi hồng răng trắng bị đè ở bên cạnh giường em bé mạnh mẽ thao làm, côn thịt của Lục Mông mỗi một lần đều sẽ tiến vào toàn bộ trong mông thịt trắng như tuyết, làm cho xung quanh mông nổi đầy bọt.
"Đĩ dâm, lớn tiếng như vậy không sợ đánh thức cậu chủ nhỏ sao?" Lục Mông vỗ vỗ gương mặt ửng đỏ của thanh niên.
"Hô a..." Thời gian dài hình thành ý thức trách nhiệm làm thanh niên theo bản năng bịt kín miệng mình, cậu là nam bảo mẫu của Lục Sơ, từ lúc Lục Sơ chưa đến 1 tuổi đã bắt đầu chăm sóc anh, đương nhiên, cũng nhân tiện "chăm sóc" ba ba của đứa nhỏ này.
"Cậu nói xem nếu bây giờ Lục Sơ tỉnh dậy, nhìn thấy anh bảo mẫu mình thích nhất đang bị ba ba nó dùng dương vật lớn thao sẽ có phản ứng gì?" Lục Mông ác ý đâm côn thịt vào càng sâu, ép thanh niên phát ra tiếng rên càng dâm đãng.
"A không...không thể bị Tiểu Sơ nhìn thấy...ưm..." Thanh niên bị lời nói của Lục Mông làm cho đỏ mặt hơn, hai mắt xinh đẹp bịt kín một tầng hơi nước, giống như lúc nào cũng có thể khóc ra.
"Yên tâm, cho dù nó nhìn thấy cũng không hiểu, nó mới 5 tuổi thôi!" Trên mặt Lục Mông lộ ra một nụ cười không có ý tốt: "Đến lúc đó nếu nó hỏi thì nói cho nó, anh đang dùng huyệt dâm giúp ba ba sinh em bé, rất nhanh nó sẽ có em trai chơi với nó, cậu có chịu không?"
"Không được...hô ưm...không sinh được a...chậm một chút..." Thanh niên lắc đầu, cũng không biết đang phản bác lời Lục Mông hay là đang chống cự khoái cảm quá mãnh liệt.
"Cậu cảm thấy một mình chủ nhân không được sao?" Lục Mông cố ý xuyên tạc ý của cậu: "Cũng phải, trong nhà nhiều đĩ dâm chờ tôi gieo giống như vậy, có đôi khi sẽ không rảnh lo cho cậu. Nhưng không phải còn có người khác sao, Tiểu Chu thao cậu ở trong phòng bếp lần trước không tồi, các cậu hình như là bạn cùng nhau lớn lên phải không, còn có Mike, dương vật của cậu ta đã làm giải phẫu, chắc chắn cậu sẽ thích. Đến lúc đó kêu thêm vài người tới thao cậu, giống như lần trước làm cậu ngất đi, bắn toàn bộ tinh dịch vào huyệt dâm, chắc chắn sẽ khiến cậu mang thai."
Lục Mông dùng giọng nhẹ nhàng bâng quơ làm thanh niên nhớ tới trước đó lần lượt bị thao làm đến chảy đầy dâm thuỷ, càng làm cho cậu cũng sinh ra một loại ảo giác mình sẽ bị làm đến mang thai: "Ưm a...huyệt dâm sắp bị làm nát...ô ô...dương vật đâm vào tử cung đi..."
"Tử cung? Đĩ dâm muốn mang thai con của chủ nhân như vậy sao? Bắn chết cậu!" Lục Mông cười nhạo một tiếng, bắn tất cả tinh dịch vào hậu huyệt của thanh niên.
"Hô a...muốn mang thai...muốn sinh con cho chủ nhân..." Thanh niên cũng bắn ra, tinh thần hoảng hốt bị Lục Mông ôm ra khỏi phòng Lục Sơ.
Vừa đi ra khỏi phòng liền đi về phía hai người đàn ông trẻ tuổi rắn chắc, họ tiếp nhận thanh niên trong tay Lục Mông, mang theo cậu đi tắm rửa, còn chưa đi xa hai người kia liền gấp không chờ nổi vươn đầu lưỡi liếm láp tinh dịch chảy ra từ tiểu huyệt của thanh niên.
Lục Mông đi vào phòng tiếp khách bên cạnh phòng Lục Sơ, ngồi xuống sô pha, lập tức có hai nam sinh diện mạo thanh tú đi tới dùng đầu lưỡi giúp ông liếm sạch côn thịt đã mềm xuống.
Lục Mông sờ sờ đầu bọn họ, nhưng lại không nhấc nổi súng lên làm tiếp một hồi. 5 năm này, những người làm "bình thường" trên dưới nhà họ Lục đều đã bị ông đổi đi, những người mới vào thay có rất nhiều MB (trai bao) được ông bao dưỡng cũng xem như là thuận mắt, có rất nhiều người trời sinh dâm đãng tự nguyện theo ông về, cho dù quá trình không tính là quang minh lỗi lạc, nhưng lúc bọn họ tới đều tính là cam tâm tình nguyện, người không muốn tiếp tục, muốn rời khỏi, Lục Mông cũng sẽ không làm khó bọn họ, vì vậy bọn họ hầu hạ cũng coi như tận tâm tận lực, làm Lục Mông thoải mái dễ chịu qua một khoảng thời gian. Nhưng bây giờ Lục Mông lại có chút chán ghét, sinh hoạt như vậy không có tính khiêu chiến, quá thuận lợi ngược lại làm ông cảm thấy bất mãn.
Vẫn nên tìm chút việc vui. Lục Mông ngẩng đầu cố gắng nghĩ, đột nhiên, một thiếu niên xinh đẹp trên cổ đeo vòng cổ cầm điện thoại của ông lại đây: "Chủ nhân, ngài có điện thoại."
Gọi điện thoại tới chính là trợ lý của Lục Mông, nói đơn giản vài câu, cuộc trò chuyện liền kết thúc. Lục Mông cầm di động tuỳ ý nhấn vài cái đột nhiên thấy được một tin tức kinh tế tài chính mới nhất, đó là tin tức về một công ty hai năm gần đây mới quật khởi. Hấp dẫn Lục Mông chính là ảnh chụp khuôn mặt của tổng tài trẻ tuổi kia, một bộ tây trang lại bị hắn mặc ra hương vị dụ hoặc, trên khuôn mặt xinh đẹp không có bất luận biểu cảm gì, Lục Mông nhìn thấy lập tức cương lên.
Thật tốt, mục tiêu xuất hiện. Trên mặt Lục Mông lộ ra một nụ cười đắc chí.
"Thật vinh hạnh có thể lấy được cơ hội hợp tác lần này cùng Lục thị." Vẻ mặt của Hạ Chí ôn hoà hơn ngày thường một ít, hắn cung kính vươn tay bắt tay với vị tổng tài Lục thị tiếng tăm lừng lẫy trong giới kinh doanh này.
"Tôi cũng rất vinh hạnh." Lục Mông cầm lấy bàn tay thon dài trắng nõn kia, dùng ngón út nhẹ nhàng cọ hái cái khiêu khích lòng bàn tay của Hạ Chí, trước khi Hạ Chí lộ ra vẻ nghi hoặc nhanh chóng thu tay về: "Mấy hạng mục gần đây của quý công ty đều vô cùng tốt..."
Cho dù trong lòng có chút kỳ quái, nhưng Hạ Chí vẫn nhanh chóng chuyển dời lực chú ý lên trên công việc.
Lần này Hạ Chí tới chỉ mang theo hai người, rất nhanh đã bị thư ký của Lục Mông lấy lý do thương lượng chuyện khác mời sang căn phòng họp khác nói chuyện, nhân viên Lục thị đang ngồi cũng lục tục ra ngoài. Chờ đến lúc Hạ Chí cảm thấy khác thường, trong phòng họp đã chỉ còn lại hai người bọn họ.
"Lục tổng, chúng ta có nên chờ những người khác tới rồi tiếp tục hay không?" Hạ Chí nhìn căn phòng họp trống rỗng, do dự nói.
"Không cần." Lục Mông đứng lên, hai ba bước đi đến trước người Hạ Chí, lộ ra một nụ cười xấu xa: "Loại chuyện này không cần bọn họ tham dự."
Hạ Chí hoảng sợ, dịch sang bên cạnh một ít, muốn kéo ra khoảng cách giữa hai người, trên mặt lộ ra một nụ cười tái nhợt: "Sao có thể chứ? Đương nhiên là mọi người cùng nhau thảo luận..."
"Tôi không thấy vậy..." Lục Mông giữ chặt tay Hạ Chí, một cái tay khác nhanh chóng kéo ra áo sơ mi màu đậm của Hạ Chí, lộ ra bộ ngực trắng nõn của hắn: "Bộ dạng bây giờ của cậu mà muốn thảo luận cùng với mọi người sao."
Có thể là bởi vì thường xuyên ngồi văn phòng, làn da của Hạ Chí rất trắng, cơ bắp trên người cũng không phải rất rõ ràng, đường cong ngực lộ ra rất đẹp, hai viên hồng quả bởi vì bỗng nhiên lộ ra mà đứng thẳng lên.
"Buông ra!" Mặt Hạ Chí trướng đến đỏ bừng, cố gắng hất tay Lục Mông ra, lại bị nắm càng chặt.
Lục Mông thừa dịp Hạ Chí giãy giụa kịch liệt thuận tay kéo áo vest của hắn, đè hắn ở trên bàn làm việc thuận tiện cởi luôn quần dài của hắn.
"Nếu như động tĩnh quá lớn làm người khác tới thì không tốt đâu, cậu nói có phải không?" Lục Mông cởi bỏ cà vạt của mình buộc đôi tay Hạ Chí vào với nhau, cho dù thanh niên liều mạng giãy giụa nhưng dù thế nào cũng kém Lục Mông ngày nào cũng vận động ở trong phòng tập của nhà mình, cố kỵ người bên ngoài, hắn thậm chí không dám phát ra tiếng quá lớn.
"Thật mềm!" Tay trái Lục Mông ấn eo Hạ Chí, tay phải làm càn cách quần lót sắc tình âu yếm, còn vươn đầu lưỡi quấn lấy một viên núm vú, mạnh mẽ mút vào: "Năm nay Hạ tổng hình như mới 23 tuổi nhỉ, thật là tuổi trẻ tài cao."
Khen ngợi như vậy nếu là vào ngày thường Hạ Chí rất vui lòng tiếp thu, nhưng giờ phút này lại chỉ cảm thấy vô cùng thẹn, cho dù trong lòng không tình nguyện thế nào, nhưng nam căn của hắn vẫn thành thật chậm rãi lớn hơn dưới vỗ về, chơi đùa thuần thục của Lục Mông.
"Buông ra...cuộc làm ăn này tôi không làm nữa...thả tôi đi..." Hạ Chí vẫn kiên cường như cũ, nhưng giọng nói lại trở nên vô cùng khàn, cùng với hốc mắt đỏ lên, Lục Mông thấy vậy lập tức cương cứng.
"Cục cưng, sao em còn chưa hiểu chứ? Cuộc làm ăn này cho dù có đạt được hay không đều không sao cả." Lục Mông kéo xuống quần lót thuần trắng của Hạ Chí: "Mục tiêu của tôi ngay từ đầu cũng chỉ là em mà thôi."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro