Phiên ngoại 2-5
6 năm qua đi, Hạ Chí vẫn luôn cố tình làm bộ mình đã quên sạch chuyện kia, nhưng hơn nửa tháng trước lại làm hắn hiểu rõ mình một giây đồng hồ cũng chưa từng quên, ngay cả thân thể cũng phản ứng kịch liệt như vậy.
Sau đó hắn liền nghênh đón ác mộng nửa tháng, công ty ở các phương diện lọt vào chèn ép của người đàn ông trước mặt này, người đàn ông này vào lúc gặp hắn đã trực tiếp vứt ra một chồng ảnh chụp, trên ảnh, ở những nơi khác nhau, vẻ mặt hắn dâm đãng đón ý nói hùa mấy tên đàn ông không rõ mặt thao làm, tấm ảnh chụp rõ ràng tiểu huyệt không ngừng mấp máy của hắn kẹp một hoặc hai cây côn thịt.
"Không nói lời nào tôi coi như cậu cam chịu!" Người đàn ông đáng khinh bắt đầu hưng phấn động tay động chân với hắn, hai tay cùng nhau cho vào trong quần áo của hắn, từ núm vú sờ xuống dương vật phía dưới, loại cảm giác này làm hắn ghê tởm, nhưng thân thể lại thành thật mà có phản ứng.
Người đàn ông thô bạo xé rách quần áo hắn, há miệng cắn núm vú hồng nhạt của hắn, làm trên đầu vú hắn dính đầy nước miếng của mình.
Hạ Chí tuyệt vọng, hắn không có lựa chọn, thậm chí đến thân thể cũng không hề cự tuyệt người đàn ông làm hắn buồn nôn này.
Lúc hắn nhắm hai mắt lại tiếp thu hiện thực, cửa phòng bị gõ vang lên.
"Đáng chết!" Người đàn ông mắng một câu, tiếp tục chuyện của mình, hoàn toàn không để ý tiếng đập cửa.
Vài giây sau, cửa trực tiếp bị cạy ra. Một người đàn ông mặc đồng phục trong tay cầm công cụ cạy cửa đứng ở đó, vẻ mặt khẩn trương.
"Cậu đang làm cái gì! Không biết bên trong có người sao? Nói tên của cậu cho! Tôi muốn khiếu nại cậu!" Người đàn ông chửi ầm lên.
"Cậu có thể đi rồi." Giọng nam trầm thấp đến từ phía sau nhân viên công tác, người nọ vội vàng chạy đi, lộ ra Lục Mông đứng ở phía sau cậu ta: "Ngượng ngùng, tôi thật đúng là không biết bên trong có người, tôi đã gõ cửa, nhưng không ai trả lời."
Vẻ mặt người đàn ông trong nháy mắt trở nên cực kỳ đặc sắc, qua một hồi lâu mới cẩn thận nhìn Lục Mông nói: "Lục tổng? Xin hỏi ngài..."
"Tôi chỉ là muốn đi WC mà thôi." Lục Mông tuỳ ý nói.
"Vâng vâng, tôi đi ngay lập tức!" Người đàn ông kéo tay Hạ Chí giống như trốn mà chạy ra khỏi phòng vệ sinh, vào lúc sát vai với Lục Mông, cái tay kéo Hạ Chí lại bị túm chặt.
"Người này là của tôi." Vẻ mặt Lục Mông có chút âm u: "Cút, chuyện còn lại thư ký của tôi sẽ đến tìm anh."
Người đàn ông rối rắm một chút, cuối cùng không cam lòng rời đi, mà Hạ Chí bị Lục Mông kéo về phòng lúc nãy, cửa đã hỏng rồi, chỉ có thể khép hờ.
"Anh muốn thế nào?" Giọng điệu của Hạ Chí không tốt, nhưng tâm trạng lại ngoài ý muốn nhẹ nhõm hơn.
"Đi WC." Lục Mông rất tự nhiên kéo khoá quần xuống, móc ra năm căn còn đang ngủ say. Phòng WC này cũng lắp đặt một bồn tiểu nhỏ.
Hạ Chí đỏ mặt quay đầu đi, giây tiếp theo phân thân của hắn đã bị nắm lấy.
"Anh muốn làm gì!" Hạ Chí kinh hoảng muốn tránh ra, lại bị Lục Mông đè chặt lại.
"Tôi cảm thấy em cũng cần đi WC." Lục Mông mạnh mẽ kéo Hạ Chí đến cạnh bồn tiểu, từ phía sau ôm hắn, hai tay xuyên qua eo hắn, kéo khoá quần ra, móc dương vật nhắm ngay bồn tiểu.
"Tôi rất rõ ràng tôi không cần!"
"Cho dù không có nước tiểu cũng có những thứ khác cần bài xuất ra." Lục Mông sắc tình vuốt ve qua lại, làm dương vật trong tay rất nhanh trở nên hứng thú bừng bừng.
"Ưm a~buông, buông ra..." Đôi tay Hạ Chí chống tường, mặt đỏ đến mức sắp nhỏ máu.
"Đừng cậy mạnh, Hạ tổng." Tay phải Lục Mông sờ vào quần lót của Hạ Chí, hai ngón tay dễ dàng cắm vào tiểu huyệt mềm xốp của hắn: "Đã ướt như vậy rồi."
Hạ Chí nhấp miệng, không nói. Hắn nhớ tới người đàn ông trước đó, cho dù trong lòng hắn ghê tởm như thế nào nhưng thân thể lại dâm đãng hướng về mọi đàn ông mở ra. Hắn chính là một đĩ đực dâm đãng, bề ngoài ngăn nắp gọn gàng, bên trong lại thối rữa tới cực điểm.
Lục Mông nhẹ nhàng cắn tai Hạ Chí: "Hạ tổng, nghĩ nhiều như vậy làm gì? Thân thể của em rất thích côn thịt thao làm, tâm lý cũng vậy, sao phải đau khổ đè ép bản tính của mình chứ?" Ông kéo quần Hạ Chí xuống, côn thịt thô to màu tím đen đỉnh ở miệng huyệt của Hạ Chí: "Bây giờ tôi cho em một cơ hội, chỉ cần em nói "không", tôi sẽ không bao giờ đi quấy rầy em nữa, chuyện kia tôi cũng sẽ giúp em giải quyết, nhưng huyệt dâm của bỏ được sao?"
Hạ Chí dừng lại, không nói gì, sau đó, cây côn thịt để ở miệng huyệt thao thẳng vào.
"Hô a..." Khoái cảm và đau đớn giống như muốn xé rách hắn đồng thời dâng lên trong thân thể, Hạ Chí lại có cảm giác rất sung sướng. Hắn trở tay ôm lấy Lục Mông, lắc mông đón ý nói hùa: "Đúng vậy, lại dùng sức một chút, ưm a...sâu quá..."
Lục Mông đâm sau một cái, dương vật hoàn toàn đi vào hậu huyệt Hạ Chí, đôi tay nâng mông hắn để hắn đối mặt với mình.
Hạ Chí bỗng nhiên bị đâm trúng điểm mẫn cảm, côn thịt trong cơ thể nghiền điểm kia xoay trong 180 độ, khoái cảm đánh vào làm hắn muốn thét chói tai, môi lại bị ngăn chặn.
"Ưm ưm...hô..." Hạ Chí sửng sốt một chút, ngay sau đó nhiệt tình vươn tay ôm cổ Lục Mông, còn không ngừng vặn vẹo mông.
Lục Mông đè Hạ Chí ở trên cánh cửa, dường như mỗi một lần cắm vào đều sẽ phát ra tiếng vang thật lớn, cùng với tiếng va chạm chính là tiếng rên rỉ vô cùng yêu mị của Hạ Chí: "Tuyệt quá...thật thoải mái...dương vật lớn thao sâu quá...ưm a...lại đến...muốn bắn ra...sắp bị dương vật lớn thao bắn a...đúng vậy...làm chết em đi..."
"Tổng tài dâm đãng cũng không biết nhỏ giọng một chút sao?" Lục Mông tát một cái ở trên cánh mông của Hạ Chí, ông nghe thấy rõ ràng tiếng thở dốc của đám đàn ông đang đi WC: "Người bên ngoài đều nghe thấy, lại lớn tiếng một chút tôi sợ bọn họ sẽ không nhịn được vọt vào luân gian em đấy."
"Ưm a..." Huyệt dâm của Hạ Chí vào lúc nghe được từ "luân gian" rõ ràng chặt hơn một chút, đôi mắt mê mang của hắn đảo qua cửa, lập tức phát hiện mấy người đàn ông đang rình coi ở ngoài cửa khép hờ, hắn không thấy rõ mặt bọn họ, lại thấy được mấy cây dương vật cương cứng kia: "Không, không sao...thích dương vật lớn...dùng sức làm em..."
"Thật dâm, khát vọng bị đàn ông luân gian đến vậy sao!" Lục Mông buông lỏng tay đang nâng hắn ra, đánh liên tiếp mấy cái lên cánh mông trắng nõn của Hạ Chí: "Tôi đây có thể mặc kệ em! Đến lúc đó bọn họ sẽ cùng nhau xông lên, dùng dương vật lớn vừa thối vừa dơ ở trên người của em cọ xát qua lại, hai cây thô nhất sẽ cùng tiến vào huyệt dâm cơ khát này, làm nát nó, làm máu và dâm thuỷ cùng nhau chảy xuống. Còn có người sẽ cắm dương vật vào trong miệng em, để em dùng đầu lưỡi giúp hắn ta liếm sạch sẽ thứ dơ bẩn trên dương vật, hai viên tinh hoàn nặng trĩu sẽ luôn đánh vào trên mặt em, âm mao dơ loạn sẽ chặn mũi em làm em không thể hô hấp. Núm vú dâm của em cũng sẽ bị nắm giữ, bọn họ sẽ dùng tay và miệng không ngừng vừa liếm vừa cắn, làm núm vú của em trở nên lớn hơn cả phụ nữ, vừa hồng vừa sưng thậm chí còn không thể mặc áo!"
Lục Mông vừa nói vừa dùng tay hoặc dương vật của mình di chuyển đến chỗ đó, làm Hạ Chí cảm giác mình thật sự bị một đám đàn ông cưỡng gian, hắn ôm lấy cổ Lục Mông, hai chân kẹp chặt eo ông, miệng mạnh mẽ liếm láp ngón tay nhét vào, ngực cũng cố gắng ưỡn ra phối hợp Lục Mông đùa bỡn: "Ưm a...dương vật lớn của các anh cắm chết người...thô quá...sắp thở không nổi..."
"Bọn họ sẽ bắn toàn bộ tinh dịch vào huyệt thịt, trong miệng, làm mỗi một chô trên người của em đều dính đầy tinh dịch, mấy tên đàn ông đi WC trước đó bị tiếng rên rỉ của em cắt đứt sẽ thuận tiện bắn nước tiểu ở trên người em, sau đó em sẽ bị ném ở trong WC, sau đó mỗi một người tới đi WC thậm chí là chó đực đều sẽ bắn tinh dịch và nước tiểu vào thân thể em. Đến cuối cùng, huyệt thịt của em sẽ bị thao nát, thao thành một cái động đen rất to bên trong còn tràn đầy tinh dịch, em sẽ hoàn toàn biến thành một cái thịt chậu, một cái thịt chậu chỉ có thể dựa vào tinh dịch đàn ông để sống!" Lục Mông nói xong lời cuối cùng liền bắn lượng lớn tinh dịch vào sâu trong huyệt dâm, Hạ Chí cũng bắn tiếp một lần, sau khi bắn xong chút ít tinh dịch là nước tiểu màu vàng nhạt.
Lục Mông buông Hạ Chí xuống, mà hắn lại là bị thao đến hai chân tê dại, đứng cũng đứng không nổi, chỉ có thể ngồi dưới đất dựa vào Lục Mông, mà côn thịt vừa mới phát tiết của Lục Mông liền đứng thẳng ở sườn mặt hắn. Hạ Chí nuốt một ngụm nước miếng, há miệng ăn dương vật vào, còn thuật tiện liếm sạch sẽ tinh dịch và nước tiểu mình bắn ở trên người Lục Mông.
"Thật ngoan." Lục Mông vừa lòng sờ sờ đầu của hắn, ôm hắn vào trong lòng đưa ra khỏi WC.
Vài ngày sau.
"Lục Sơ, đây là chú nhỏ, về sau chính là quản gia trong nhà." Lục Mông giới thiệu.
"Chào chú, con tên Lục Sơ!" Lục Sơ nhìn người đàn ông trẻ tuổi, anh tuần nhưng lại có vẻ lạnh nhạt trước mặt, trong lòng có chút sợ hãi.
Người đàn ông đột nhiên cười ôn hoà, ngồi xổm xuống nói: "Chào Lục Sơ, chú tên Hạ Chí."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro