Phiên ngoại 2-6
Mạc Vinh nhìn người đàn ông mặc tây trang giày da ngồi ở đối diện mình, cổ họng khô nóng.
Hắn cảm thấy mình chắc chắn là điên rồi mới có thể làm ra quyết định này - mê gian Lục Mông.
Tuy rằng Mạc tổng luôn luôn "hoa danh bên ngoài", nhưng dù cho ai cũng không thể tưởng được hắn dám làm ra loại chuyện này, bây giờ gần một nửa chuyện làm ăn của Mạc thị đều dựa vào Lục thị, mà bản thân Lục Mông cũng không phải người có tính cách tốt, kết cục của Mạc thị cơ hồ đã được định sẵn.
Nhưng Mạc Vinh lại không từ bỏ được cơ hội tốt ngàn năm có một này. Cơ hội ăn cơm cùng Lục Mông có thể có mấy lần?
"Về hợp tác lần này..." Lời Lục Mông đang nói Mạc Vinh đều nghe không rõ lắm, chỉ có thể nhìn thấy hầu kết không ngừng lăn lộn lên xuống của ông, cùng khuôn mặt anh tuấn còn chứa một chút cảm giác cấm dục của Lục Mông làm cho Mạc Vinh lập tức cứng.
Nhìn Lục Mông uống sạch một ly rượu vang đỏ bỏ thêm thuốc kia, cảm giác hưng phấn của Mạc Vinh cũng tới đỉnh điểm.
"Mạc tổng?" Lục Mông gọi vài tiếng Mạc Vinh mới phản ứng lại: "Cậu không cảm thấy có chút nóng sao?"
Lục Mông nói xong cởi áo vest ra, còn tiện tay cởi hai cúc trên cùng của áo sơ mi.
"Cái đó, hình như là có một chút." Mạc Vinh giống như mê muội cũng cởi áo vest ra, đôi mắt dường như là dính trên một mảng ngực lộ ra của Lục Mông.
"Đầu cũng hơi choáng, kỳ lạ, tôi mới chỉ uống một ly rượu mà?" Tay Lục Mông đỡ trán, bộ dạng rất bối rối.
"Để tôi đỡ anh đi nghỉ ngơi một chút nhé!" Mạc Vinh gấp không chờ nổi đứng lên đi qua, Lục Mông cũng rất nể tình nửa dựa vào hắn đứng lên.
Mạc Vinh đỡ Lục Mông vào căn phòng đã sớm chuẩn bị, ra hiệu bảo vệ sĩ ngoài cửa trông giữ cho tốt rồi đỡ Lục Mông đi vào.
"Cảm ơn." Lục Mông được đỡ ngồi ở trên giường: "Mạc tổng cứ về trước đi, chuyện lần này chúng ta tìm thời gian lần sau bàn tiếp."
"Sao có thể được?" Mạc Vinh duỗi tay cởi cúc áo sơ mi của Lục Mông: "Lục tổng không thoải mái, tôi đương nhiên phải ở lại "chăm sóc" anh thật tốt!"
"Ách, cái này..." Lục Mông bị bỏ thuốc đầu óc cũng trở nên không nhanh nhạy lắm, ông ngơ ngác tuỳ ý Mạc Vinh cởi áo trên của ông lộ ra lồng ngực rắn chắc.
Sau khi Mạc Vinh hung hăng sờ soạng ngực ông mấy cái rồi lại đi cởi quần của ông, Lục Mông ý thức được điều khác thường, ông vươn tay đi ngăn cản, nhưng sức lực lại ít đến đáng thương, rất nhanh, ông đã bị Mạc Vinh lột sạch.
"Rốt cuộc cậu muốn làm gì!" Lục Mông hữu khí vô lực quát.
"Lục tổng yên tâm, tôi sẽ làm anh rất thoải mái!" Mạc Vinh nắm một cái đã bắt được côn thịt cương cứng của Lục Mông, mạnh mẽ loát động vài cái khiến cho côn thịt chảy ra chất lỏng trong suốt, nhưng kỳ quái là hắn ngửi thấy mùi tanh dày đặc kia lại sinh ra ý nghĩ muốn đi liếm cây côn thịt kia. Mạc Vinh bị ý nghĩ của mình làm cho hoảng sợ, nhưng dưới háng lại càng cứng, thậm chí đến chỗ nào đó phía sau cũng bắt đầu phát ngứa.
"Đây là chuyện gì..." Mạc Vinh bị phản ứng của mình làm cho kinh ngạc, ngay sau đó đã bị đè ở phía dưới, mà người nhanh nhẹn ngăn chặn hắn chính là Lục Mông "cả người nhũn ra".
"Cái nên nên tự hỏi cậu đi, dù sao thuốc cũng chính là cậu bỏ." Lục Mông thoắt cái đã lột sạch hắn.
"Không đúng...rõ ràng là bỏ cho anh..." Tiếng hít thở của Mạc Vinh dần dần thô nặng, hạ thân cũng bất giác cọ lên trên người Lục Mông.
"Bạn nhỏ, tôi lớn hơn cậu mười mấy tuổi đấy, loại thủ đoạn này tôi thấy nhiều rồi!" Ngón tay Lục Mông vê hai viên núm vú trước ngực Mạc Vinh hơi dùng sức một chút, Mạc Vinh liền bắt đầu rên rỉ. Lúc vừa bắt đầu ăn cơm ông đã phát hiện "thủ đoạn nhỏ" của Mạc Vinh, ông cũng cố ý phối hợp, thịt đưa tới cửa sao có thể không ăn?
"Ưm a...đừng niết ngực tôi...không đúng...rõ ràng nên là tôi tới làm anh...thật thoải mái..." Mạc Vinh ỡm ờ tiếp thu âu yếm của Lục Mông, thậm chí hai tay cũng không ngừng cọ xát ở trên người mình, xoa bóp núm vú sờ sờ côn thịt, nhưng trong đầu vẫn luôn nhớ mục đích ban đầu của mình.
"Làm tôi? Với bộ dạng bây giờ của cậu sao?" Lục Mông vươn hai ngón tay cắm vào hậu huyệt chưa bao giờ có người ghé thăm của Mạc Vinh, tuy rằng có tác dụng của thuốc nhưng cúc huyệt chưa bị khai bao vẫn rất chặt, huyệt thịt nóng cháy mấp máy chống cự dị vật xâm lấn.
"Đúng...tôi thích bộ dạng này của anh..." Mạc Vinh cố gắng mở to đôi mắt mê mang nhìn Lục Mông: "Tôi muốn cắm dương vật lớn vào huyệt dâm của anh...ưm a..."
"Vậy sao?" Lục Mông giận quá thành cười, đâm thẳng dương vật vào nhục huyệt còn chưa khai thác cẩn thận của Mạc Vinh, ở cúc huyệt khô khốc, căng chặt đại khai đại hợp thao làm.
"A! Đau...không đúng...ưm a..." Mạc Vinh kêu thảm thiết một tiếng, nhưng Lục Mông còn chưa làm được mấy cái, hậu huyệt của hắn đã bắt đầu phân bố dâm thuỷ, giọng của Mạc Vinh cũng thay đổi: "Ưm a...căng quá...sao lại thế...thật thoải mái..."
"Đó là vì cậu vốn dĩ chính là đĩ dâm a, Mạc tổng." Lục Mông không hề khách khí mà thọc vào rút ra, dâm thuỷ bị côn thịt mang ra lại lập tức bị thao thành bọt, làm hạ thân hai người nhão nhão dính dính.
"Tôi không phải...a...sâu quá...anh mới là đĩ dâm...hô a...tôi phải dùng côn thịt lớn làm chết anh...ưm a...sướng quá...nhanh hơn một chút" Mạc Vinh vừa lắc mông đón ý nói hùa vừa mạnh miệng không chịu thừa nhận.
"Dùng côn thịt lớn làm chết tôi?" Lục Mông cười lạnh dùng côn thịt của mình nghiền ép trong huyệt, rất nhanh đã tìm thấy một điểm có thể làm tiếng kêu dâm của Mạc Vinh lập tức tăng lên mấy chục đề-xi-ben.
"Ưm a! A! Đừng đâm vào đó! Chịu không nổi! Quá sung sướng!" Mạc Vinh lập tức thét chói tai ra tiếng: "Không được! Muốn bắn ra!"
Lục Mông lại nắm lấy dương vật của hắn, dùng tay ngăn chặn lỗ nhỏ sắp phun ra kia: "Muốn bắn sao? Mạc tổng vẫn nên chỉnh lại lời nói việc làm của mình một chút trước đi!"
"Không...mau buông tay...thật khó chịu..." Mạc Vinh giống như con có chạch ở trên giường giẫy đến giẫy đi, làm dương vật ở hậu huyệt cắm càng sâu: "Nhanh lên...làm tôi bắn tinh dịch vào huyệt dâm của anh..."
Nghe lời nói không hề có ý hối cải của hắn, Lục Mông trực tiếp rút dương vật ra. Hậu huyệt bị thuốc ảnh hưởng ngứa muốn chết, phía trước lại bị chặn không thể bắn, tinh thần Mạc Vinh có chút hỗn loạn: "Không được...đừng đi...dương vật lớn...khó chịu chết mất...để tôi bắn đi..."
Lục Mông thờ ơ lạnh nhạt trong chốc lát, đến khi Mạc Vinh cảm giác dương vật và hậu huyệt của mình sắp hỏng rồi mới chậm rãi mở miệng: "Bây giờ muốn cái gì? Tự mình nói cho rõ ràng!"
"Muốn, muốn..." Mạc Vinh không muốn mở miệng cầu xin, nhưng cảm giác ngứa ngáy từ sâu trong hậu huyệt lan tràn đến toàn thân sắp bức hắn điên rồi, hắn vô cùng khát vọng có một cây dương vật vừa thô vừa lớn như của Lục Mông hung hăng thọc vào!
"Không muốn thì bỏ đi." Vẻ mặt Lục Mông bình tĩnh: "Tôi nghĩ hai người ngoài cửa chắc chắn cũng rất nguyện ý tới thoả mãn cậu, cho dù cậu không nói gì bọn họ cũng rất muốn đút dương vật lớn cho huyệt dâm của cậu ăn."
"Không được! Muốn...muốn dương vật lớn của anh..." Mạc Vinh vội vàng nói: "Cắm vào huyệt dâm của tôi..."
"Như vậy còn được, tổng tài dâm đãng, tôi sẽ khiến cậu thật thoải mái." Lục Mông cố ý dùng lời Mạc Vinh đã nói trước đó, nhưng Mạc Vinh bị dương vật lớn thao làm một lần nữa đã hoàn toàn không rảnh quan tâm, trong nháy mắt dương vật cắm vào, ông cũng buông dương vật của hắn ra.
"Ưm a! Dương vật lại thao vào rồi! Sướng quá a! Muốn chết! Tôi bắn a!" Tinh dịch Mạc Vinh bắn ra vừa đặc vừa nhiều, thậm chí vẩy tới cả trên mặt hắn, nhưng hắn đã không thể bận tâm đến thứ khác, chỉ biết không ngừng vặn vẹo mông đón ý nói hùa côn thịt lớn thao làm hậu huyệt.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro