Phiên ngoại 2-9
"Vương tổng, anh không cần lộ ra vẻ mặt đau khổ đó mà ngồi ở đây, tôi chưa từng yêu cầu anh bất luận chuyện gì." Lục Mông ngồi ở trên sô pha, buồn cười mà nhìn người đàn ông khẩn trương sắp co rút ở trước mặt.
"Đúng vậy, anh chưa từng yêu cầu bất luận chuyện gì." Người đàn ông giống như máy đọc nhắc lại: "Không, không, ý của tôi là...cầu xin anh..."
"Vương Dự? Anh thật sự không thích hợp làm một tổng tài." Lục Mông nghiêm túc nói.
"Tôi, tôi cũng biết, tôi làm hỏng hết tất cả của công ty." Vẻ mặt Vương Dự thống khổ, nghiêm túc sám hối.
"Anh nghĩ là do anh?" Lục Mông không còn gì để nói thở dài: "Vợ trước của anh, mẹ của cặp sinh đôi kia cuốn đi gần nửa gia sản của anh mới dẫn đến rất nhiều đơn đặt hàng của công ty anh đều không thể hoàn thành."
"Tất cả đều là do tôi, tại tôi quá bận, không có thời gian ở cùng cô ấy và bọn nhỏ..." Vương Dự bưng kín mặt.
"Được rồi, là anh sai." Lục Mông nhanh chóng ngắt lời của người đàn ông không ôm tất cả sai lầm lên người mình thì liền không thoải mái này: "Là ai bảo anh tới?"
"Thiệu tổng." Người đàn ông cảm kích nói: "Anh ấy là người tốt..."
Biết ngay là hắn, Lục Mông có chút đau đầu. Người đàn ông này nửa tiếng trước đột nhiên tới gặp anh, muốn dùng chính mình đổi lấy trợ giúp của Lục Mông. Nếu đổi thành những người khác, Lục Mông có lẽ sung sướng mà tiếp nhận rồi, dù sao tướng mạo, dáng người của người đàn ông này đều là hàng đầu, nhưng hắn lại là Vương Dự.
Vương Dự là quái thai trong vòng này, tính cách có thể nói là...thuần lương. Không hút thuốc lá, không uống rượu, không chơi phụ nữ, cũng không chơi đàn ông, quy củ đi học, tiến vào công ty của ba, vài năm sau tiếp nhận công ty, kết hôn với đối tượng ba hắn đề cử, sau đó sinh một cặp sinh đôi, mỗi ngày nghiêm túc làm việc, đối với mỗi người đều vô cùng ôn hoà. Cho dù người đàn ông này không tính là thông minh, nhưng quản lý công ty cũng không tệ lắm, vậy mà lại đụng phải một người phụ nữ như vậy.
Vương Dự nhìn vẻ mặt âm tình bất định của Lục Mông, bất an trong lòng đạt tới đỉnh điểm. Nếu không phải cùng đường, hắn cũng sẽ không dùng cách này. Lúc Thiệu Tứ tới tìm hắn cung cấp cho hắn con đường này, hắn có chút hoài nghi, nhưng cuối cùng vẫn tin, bởi vì hắn không chỉ một lần nhìn thấy Lục Mông đè những người đàn ông ở những nơi khác nhau, có một ít tổng tài hắn quen biết, còn có rất nhiều trai trẻ xinh đẹp hắn không biết tên tuổi. Mỗi lần nhìn thấy hắn đều sẽ mặt đỏ tai hồng tránh đi, hắn không có quyền đi bình luận sinh hoạt của người khác, nhưng vẫn không quá tán đồng hành động của Lục Mông và đám đàn ông kia, hắn chưa từng nghĩ tới có một ngày mình sẽ trở thành một người trong số đó.
Vương Dự rơi vào tự hỏi, hoàn toàn không phát hiện Lục Mông vẫn luôn nhìn chằm chằm hắn.
Lục Mông nhìn vẻ mặt của người đàn ông này từ giãy giụa đến hổ thẹn, đột nhiên cảm thấy rất thú vị.
"Vương tổng?" Lục Mông gọi vài tiếng mới làm hắn hồi phục tinh thần lại: "Đề nghị của anh, tôi đồng ý."
"Thật sao? Cảm ơn!" Phản ứng đầu tiên của Vương Dự là nói lời cảm ơn, tâm huyết cả đời của ba hắn cuối cùng cũng không huỷ ở trên tay hắn, những nhân viên trong công ty cũng không có nguy cơ nghỉ việc, hắn hoàn toàn không nghĩ tới mình sẽ như thế nào.
"Như vậy liền tính là thành giao." Lục Mông lộ ra một nụ cười tà khí: "Lại đây, quỳ xuống."
"A?" Vương Dự còn chưa phản ứng lại.
"Còn cần tôi lặp lại lần nữa sao? Giao dịch của chúng ta hình như vừa mới đạt thành?" Lục Mông nhướng mày, vẻ mặt bất mãn.
Vương Dự lúc này mới ý thức được Lục Mông đang nói gì: "Xin, xin lỗi..." Hắn đi đến trước mặt Lục Mông, có chút do dự, nhưng vẫn quỳ xuống.
"Khẩu giao cho tôi." Lục Mông ra lệnh sau khi hắn quỳ xuống.
"Ách!" Vương Dự kinh ngạc, sau đó cả khuôn mặt đều đỏ lên.
"Nghe không hiểu sao, vậy để tôi nói rõ ràng một chút." Lục Mông cố ý nói: "Mở miệng của anh ra, dùng hàm răng của anh kéo khoá quần tôi, sau đó móc dương vật lớn của tôi từ trong quần ra, từ quy đầu bắt đầu liếm lên, làm mỗi một tấc bên trên đều dính nước miếng của anh, sau đó ngậm thật sâu vào, tốt nhất là thâm hầu. Dùng khoang miệng ướt nóng của anh bao lấy dương vật của tôi, bắt chước giao cấu làm dương vật ra vào trong miệng của anh, có thể dùng đầu lưỡi, nhưng không được dùng răng. Cuối cùng để dương vật của tôi bắn vào cái miệng nhỏ dâm đãng của anh, phun hết tinh dịch vào trong miệng và lên mặt anh, sau đó lại ăn toàn bộ chúng nó vào."
Lục Mông nói càng kỹ càng tỉ mỉ, mặt Vương Dự liền càng đỏ, đến cuối cùng cơ hồ đều sắp bốc khói.
"Có thể, có thể đổi một cách khác không?" Vương Dự nghẹn cả buổi mới do dự nói.
"Không thể, hơn nữa anh tốt nhất là nhanh một chút." Lục Mông dứt khoát cự tuyệt.
Vương dự đành phải làm theo, lúc hắn ngậm dương vật thô dài vào trong miệng, hắn hổ thẹn đến sắp khóc. Nhưng lúc này Lục Mông lại có một phát hiện mới.
"Chậc chậc, nơi này của Vương tổng thực tinh thần nha!" Lục Mông dùng bàn chân cọ xát cái bọc căng phồng kia: "Không ngờ rằng anh liếm dương vật cho đàn ông vậy mà cũng cương được."
Vương Dự chống đầu, cố gắng tập trung tinh thần lên thứ trong miệng, nhưng nam căn dưới thân lại bởi vì Lục Mông cọ xát càng cứng hơn.
"Nào, nhổ ra trước đã." Lục Mông dùng tay nâng cằm Vương Dự: "Nói cho tôi, vì sao lúc khẩu giao cho tôi anh lại cương?"
"Tôi..." Vương Dự không nói nên lời, hận không thể tìm cái hầm chui vào.
"Có phải bởi vì anh vô cùng dâm đãng, rất thích dương vật lớn của tôi, hận không thể cắm nó vào hậu huyệt dâm đãng của anh, cho nên vào lúc liếm nó liền cương cứng không?" Lục Mông nói.
"Không, không phải." Vương Dự liều mạng lắc đầu.
"Không phải sao?" Bàn tay của Lục Mông luồn vào áo sơ mi chỉnh tề của Vương Dự, chuẩn xác bắt được núm vú đã đứng thẳng: "Vậy anh giải thích một chút, vì sao lúc liếm dương vật cho tôi thân thể của anh lại hưng phấn như vậy chứ?"
Vương Dự đương nhiên không thể nói cái gì, trên khuôn mặt anh tuấn xấu hổ đỏ bừng.
Lục Mông đương nhiên cũng không trông cậy vào Vương Dự có thể nói ra gì, ông bắt đầu xé rách quần áo của hắn.
"Đừng, đừng..." Vương Dự cầu xin: "Đến phòng ngủ được không?"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro