#19. First Date.
Ong Seongwoo tự thấy hành động của mình hơi không được đúng cho lắm, càng bộp chộp càng khiến mẹ nghi ngờ. Cứ điềm tĩnh mà nhấc điện thoại rồi chậm rãi đi lên lầu có lẽ mọi chuyện đã khác, Kang Daniel cũng có chạy mất được đâu.
Cho đến khi ông con trai đóng bộ xong xuôi chỉnh tề đi xuống, nghiêm túc chào bố mẹ ra khỏi nhà, bà Ong vẫn cứ tiếp tục tra tấn anh bằng ánh mắt mẹ biết mà thực ra mẹ không biết cực kì khó hiểu. Seongwoo bị mẹ nhìn mà nhột hết cả người, nhanh nhanh chóng chóng phi ra ngoài đóng sập cửa lại.
Daniel đợi anh ở đầu ngõ vì anh nói nếu vào đến trước cửa nhà rồi dừng xe không phải là rút dây động rừng à. Kang Daniel buồn cười bảo, có phải nhân tình của nhau đâu mà sợ bị bố mẹ phát giác.
Một câu nói làm cả đường đi Seongwoo trầm ngâm.
Daniel chở Seongwoo theo lộ trình đã định sẵn của cả hai: đi uống trà đá chém gió một chút sau đó thì vào quán net chơi đến mười giờ tối thì về nhà. Daniel đã chắc mẩn rằng nói chuyện với Seongwoo thì sẽ đến đêm, nào ngờ anh lẳng lặng ngồi nghịch điện thoại.
"Ong Seongwoo."
"Ừ."
"Có muốn ngẩng mặt lên nói chuyện một tí không?"
"Cúi mặt cũng nói được."
"Anh ăn cơm rồi mới đến đúng không?"
"Ờ."
"Cơm ngon không?"
"Ờ có."
"Tôi ngon không?"
"Ờ c...cái khỉ gì vậy?" Seongwoo cau mày nhìn lên. Daniel nhăn nhở cười vì vừa bẫy mèo thành công, giơ tay vò đầu Seongwoo một cái thật mạnh. Không biết vì ngượng hay vì giận, anh hất tay Daniel ra, hét lên:
"Bỏ ra!"
"Hôm nay anh làm sao đấy hả Ong Seongwoo???" Daniel khó hiểu nhìn cái người cũng đang mờ mịt nhìn lại mình kia, Seongwoo cứ như trôi dạt từ thế giới khác đến đây, ngơ ngác, trống rỗng và có chút tủi thân, cứ như một chú mèo ướt nước mưa vậy. Daniel không nhịn được lại thò tay ra, vỗ nhè nhẹ lên đầu Seongwoo. Anh dường như không muốn đụng chạm gì cả, đứng lên bỏ ra ngoài.
Hai người đang ngồi ở cổng ngoài công viên, mặc dù lúc vẫn còn ở trên khu quân sự Daniel đã thắc mắc là ra công viên để cây cối tranh nhau ô xi với mình à. Giờ thì hắn lại phải lật đật chạy theo Ong Seongwoo đang xăm xắm đi vào rừng cây ấy, hùng dũng tiến tới chỗ cho thuê ván trượt patin sáng quắc một góc trời kia.
Thuê xong thì anh cũng hối hận khôn nguôi, làm gì biết đi mà bày đặt. Seongwoo chênh vênh trên cái ván trượt, đến đặt chân cũng sai vị trí. Daniel thở dài, cúi xuống chỉnh lại tư thế cho anh.
Từ góc nhìn của Seongwoo chỉ thấy một quả đầu màu vàng sáng - Daniel nhuộm từ lần về nhà trước và vì thế nên lúc nào cũng phải đội mũ sùm sụp để che. Kim Jaehwan từng khinh bỉ rằng nếu nhuộm tóc mà phải giấu thì chẳng thà đừng nhuộm còn hơn.
"Tôi tự làm được."
"Anh có biết làm quái đâu." Daniel đứng dậy, cao lớn che khuất cả những bóng đèn sáng chói mắt đằng sau, đổ dài bóng đen lên mặt Seongwoo. Không biết có phải tại đứng giữa những ngọn đèn, và ánh mắt của Daniel nồng ấm quá hay không mà Seongwoo lại thấy hơi đau tim một chút.
Thôi thì mình với cậu ta cũng có phải tình nhân thật đâu, không việc gì phải buồn cả. Seongwoo tự nhủ với mình như thế, rồi giơ chân đá tay bắt Daniel dạy mình trượt patin bằng được.
Đến khi Seongwoo chơi chán rồi thì trời cũng đã tối thui, tháp đồng hồ ngân nga điểm mười tiếng. Anh thở dài, xem ra không thể bắn Pubg và chơi vài trận LOL được rồi.
Daniel chở Seongwoo về nhà, vẫn thả anh ở đầu ngõ. Seongwoo được chơi bời vui vẻ, mặt đã không còn u ám như lúc mới đi nữa, anh cười cười chào tạm biệt Daniel. Chưa kịp quay lưng đi về đã nghe tiếng người kia gọi giật lại:
"Seongwoo!"
"Ừ?"
"Rất vui vì first date của chúng ta." Nói xong thì rồ ga đi thẳng, để lại mình Seongwoo trơ mắt với một câu mà còn có sức công phá hơn cả vụ nổ Big Bang kia.
First date???
.
.
.
Đến khi quay lại khu quân sự thì một tỉ tám trăm triệu thứ chuyện đã xảy ra.
Đầu tiên là Hội trưởng Hội sinh viên Yoon Jisung đã mò lên tận trên khu quân sự để quát tháo về chuyện đêm ca nhạc được tiến hành quá lề mề, các tiết mục thì bừa khứa chẳng ra đâu vào đâu. Hwang Minhyun tuyệt vọng gào khóc cầu cứu Jonghyun nhưng không thể lay chuyển được quyết định của trưởng câu lạc bộ âm nhạc nghệ thuật Ha Sungwoon, anh chàng tuyên bố sẽ đóng Tân Tây du kí phiên bản nhạc kịch và Đường Tăng chắc chắn phải là Minhyun. Quá trình casting những vai còn lại vẫn đang diễn ra, một bạn nữ nào đó bên trung đội 21 đã giành được vai Trư Bát giới còn nghe đồn Tôn Ngộ Không được nhắm cho Kim Sanggyun rồi.
Dongho đã bị truất quyền Đại đội trưởng trơ mắt nhìn cái tên Choi Minki được ghi vào danh sách model cho fashion show mở màn đêm diễn, ngày ngày mang sữa chua cho còn nhìn thấy con nhà người ta dắt tay, ôm eo bạn nữ khác mà cũng chỉ dám nuốt lệ ngược vào trong lòng. Đến Kim Jonghyun thân là Đại đội trưởng đương nhiệm còn không thể chống lại ánh mắt rực lửa của Jisung, mím môi cam chịu để tên mình cũng nằm trong danh sách model. Nghe đồn Hwang Minhyun nghe tin xong thì phát điên rồi.
Shock nhất vẫn là Daniel, trở lại khu quân sự mới biết mình đã bị một thế lực siêu nhiên nào đó ghi tên trở thành MC của show.
Thôi xong.
Ong Seongwoo mặt không biểu tình nhìn tờ danh sách đăng kí biểu diễn, thầm thở dài chắc mẩn có mỗi tiết mục song ca của Kim Jaehwan và Jung Sewoon là hoàn toàn tự nguyện.
Rồi không biết đêm diễn thành cái gì.
End #19.
Chào các cậu ^^
Thật ra mình đã viết trở lại được khoảng 1 tuần nay nhưng giờ mới xong cái này... và mình không biết mình có đạt được dự định 26 chương hay không nữa, mình lan man quá...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro