#25. Đồng chí.

          

Đêm biểu diễn văn nghệ bắt đầu lúc bảy giờ tối, sau khi đã ăn tối xong. Seongwoo chân tập tễnh vô dụng vẫn bị giữ lại sau cánh gà để chạy việc vặt, quả nhiên truyền nhân của Yoon Jisung - Ha Sungwoon chưa bao giờ là một kẻ tốt đẹp. Sân khấu rộng và khá hoành tráng, chịu khó đầu tư thêm quả đường chạy có khi lại thành sân khấu concert cũng nên. Seongwoo vất vả chạy đi chạy lại trong hậu trường, người nhờ anh check thử âm thanh, người nhờ cầm hộ cái cà vạt, có người còn nhờ Seongwoo chụp một bức ảnh. Mãi đến lúc gần bắt đầu mới tạm ổn thoả đôi chút, anh mới có thời gian đứng một góc mà xem chương trình.

VCR được chiếu ngay phút mở màn, Seongwoo đứng chéo một góc để nhìn lên. Một giây đầu khi gương mặt Seongwoo xuất hiện, bên dưới đám đông hú hét gào thét vì nam chính quá đẹp trai. Được sự bắt nhịp của Kang Dongho, tất cả chant Ong Seongwoo ầm ĩ một góc. Seongwoo đứng trong hậu đài bị Daniel bịt tai lại, làu bàu có gì mà phải làm quá lên thế không.

Jonghyun mặc đồ hải quân, đứng cạnh Minhyun áo cà sa đầu đội mũ pose một dáng bựa hết sức. Đổi qua đổi lại cuối cùng đổi thành nắm tay nhìn nhau cười, mặc dù mặt mũi rất ổn nhưng đồ mặc trên người thì đúng là trống đánh xuôi kèn thổi ngược. Được một lúc thì Kim Jinwoo chạy chương trình vào bảo, team model chuẩn bị lên sàn thôi.

Choi Minki mặc đồ dành cho lính lục quân tiến lên đầu tiên, chỉ một nụ cười đã thành công khiến cho tiếng chant Ong Seongwoo đổi thành Choi Minki. Jonghyun cũng lên vài phút sau đó, tiếng chant Choi Minki của đám con trai và Kim Jonghyun của tụi con gái đá nhau chan chát, như thể đang thi xem ai hô to hơn vậy. Khi anh quay về vị trí đứng của mình để chờ những người đằng sau thì một bóng người vụt đến trước mặt anh, chìa ra cành hoa hồng đỏ thắm mà Jonghyun dám chắc nó nằm trong bó hoa to bự được mang phân phát khắp đại đội kia, sau đó thì hai bên tay như bị khoá vào một chiếc còng mềm mại, mũi chạm phải một làn tóc thơm.

Minhyun đứng ở cánh gà trợn mắt nhìn Min Haein xồng xộc xông lên tặng hoa cho Jonghyun, suýt nữa nhấc áo xống ra sống mái với con gái nhà người ta. May mà có Jang Sejong giữ lại, không thì ngày hôm nay là ngày diễn ra thế chiến thứ ba mất. Sanggyun phải vào chống đỡ cùng với Sejonh vì Minhyun chuẩn bị sổ lồng khi Haein còn thấy chưa đủ, vòng tay ôm Jonghyun một cái.

Seongcheol ngồi dưới hàng ghế khách mời tủm tỉm cười giơ ngón tay cái với Jonghyun, cũng chẳng biết anh có nhận được không, nhưng miệng thì vẫn đang cười méo xệch.

Sau hai tiết mục mở màn thì bộ đôi MC lên bắt đầu điều khiển chương trình. Daniel tóc vuốt keo, quân phục sơ vin đàng hoàng, giọng nói trầm trầm quyến rũ còn hay cười rất tươi. Seongwoo đứng trong cánh gà nhìn sườn mặt nghiêng nghiêng của cậu, thầm nghĩ nếu Kang Daniel cứ mãi đứng giữa những luồng sáng rực rỡ thế này thì có ngày anh mù mắt mà chết.

Buổi biểu diễn khá thuận lợi, không có những khoảng chết giữa các tiết mục, không khí cũng được khuấy động, rất vui vẻ. Lúc tất cả cùng hoà mình vào bài ca chiến sĩ, chẳng còn phân biệt ai ở trung đội nào, tất cả cùng ào lên sân khấu khoác vai nhau hò hét, hát váng lên như thể đêm nay là đêm cuối cùng được sống nhiệt huyết như thế. Bỗng chốc xung quanh trở nên loạn lạc như vậy, có những người không kiêng dè mà thể hiện tình cảm của mình, như Kang Dongho hùng dũng tiến lên nắm lấy tay Minki, như Youngmin và Donghyun đứng tựa vào nhau ở một góc rì rầm nói chuyện. Minhyun và Jonghyun còn bận lôi Min Haein ra nói hết nước hết cái, confirm là chúng tôi yêu nhau để cho cô nàng hết hi vọng.

Giữa không gian hỗn loạn đầy người đi lại đi qua, trong mắt Seongwoo chỉ có hình ảnh một người cao lớn mặc quân phục đang rẽ đám đông tiến về phía mình, chìa ra một cành hồng đỏ thắm.

"Ở đâu ra thế này?" Seongwoo nhận lấy, hít hà một cái. Daniel cười:

"Hoa Min Haein tặng Jonghyun, nó ném cho tôi đấy."

"Ừ, thơm. Hôm nay cậu cũng rất bảnh trai."

"Lúc nào tôi chẳng bảnh trai." Daniel vênh mặt tự đắc. "Seongwoo này?"

"Sao cơ?"

"Tôi biết nhiều lúc mình hơi ẩm IC một tí, cũng vô tư hơi quá đà làm anh không vừa ý. Nhưng lời tỏ tình trong WC là thật lòng."

"Tôi biết rồi." Seongwoo nhếch miệng cười, cánh tay không an phận bứt từng cánh hồng thả xuống đất. "Tôi đồng ý rồi còn gì?"

"Sao cơ?"

"Lúc ấy tôi gật đầu nói ờ còn gì nữa."

Nhớ lại gương mặt lạnh nhạt và cái gật đầu hờ hững của Seongwoo mấy hôm trước, chẳng có tình ý gì mà bảo đã đồng ý rồi! Daniel tức muốn khóc luôn, anh rõ ràng đang tìm cớ để hoạnh hoẹ hạch sách mình thôi. Seongwoo không phải là một chú mèo, thực ra anh là một chú cáo, vừa tinh tế vừa ranh ma khiến Daniel bị quay như chong chóng mấy hôm nay, tâm trạng thấp thỏm sợ người ta giận mình mà không biết ở sau lưng người ta đang cười mình ngốc nghếch.

"Không thể chấp nhận được. Ong Seongwoo, giờ mới là lời tỏ tình chính thức của tôi." Daniel giật lấy bông hoa đáng thương sắp bị Seongwoo vặt trụi cánh, tự tay bứt cánh hoa đỏ thắm còn vẹn nguyên chìa ra trước mặt anh: "Ong Seongwoo tôi thích anh, làm bạn trai tôi nhé?"

"May cho cậu còn biết thế nào là lãng mạn." Seongwoo đoạt lấy cánh hoa trên tay Daniel, cong môi cười rồi đưa nó lên miệng hôn một cái.

Tự dưng Daniel muốn trở thành một cánh hoa ghê gớm.

.
.
.
Đây là buổi tối cuối cùng bọn họ ở cạnh nhau, sáng hôm sau còn phải làm lễ bế giảng nên tất cả từ chối việc đi liên hoan với Hội sinh viên và Câu lạc bộ để trở về phòng. Cả lũ lại tắt điện, đốt nến vàng leo lét chứ không xài ánh đèn flash của điện thoại. Hát trên sân khấu chưa mệt, Jaehwan lôi đàn ra hát một bài. Bản tình ca buồn như len lỏi vào từng ngóc ngách tâm hồn, như một lời thông báo đầy luyến tiếc, rằng, chia xa rồi đấy.

"Ê tao vẫn còn một đống mặt nạ, lôi ra đắp hết được không?"

"Một đống của mày mà không đủ mười hai cái thì ai đắp ai đừng? Dí mặt hai đứa vào một cái không thì mày mười phút tao mười phút chắc?"

"Chả biết nhưng đi quân sự xong da tao chán đời quá." Minki thở dài vỗ vỗ mặt. "Sợ về thành phố nó break out thì chấm hết."

"Giờ mày có xế chở đi spa rồi lo gì." Aron cười cười vỗ vai Dongho. "Ong Seongwoo cũng có xế chở đi chơi nét, còn có bạn cùng chơi LOL. Kim Jaehwan có Jung Sewoon cùng đến hát ở nhà thờ mỗi thứ bảy, sướng nhất hệ mặt trời. Mỗi tao còn đơn côi lẻ bóng một mình."

"Nghe đồn đi quân sự mà không kiếm được người yêu thì sẽ ế hết bốn năm đại học đấy??"

"Bỏ mẹ..." Aron bần thần. "Ê Ong Seongwoo, mày quen ai còn sexy free and single không, giới thiệu tao với?"

"Có cái cây xoài ngoài kia đang single kìa?"

"Tao làm sao bứng ẻm về nhà tao được." Aron thở dài. "Ẻm nặng gấp mấy trăm lần tao. Còn nữa, tao sợ không nhắn tin gọi điện cho ẻm mỗi ngày, ẻm ghét tao lại chia tay thì vỡ tan một mối tình khu quân sự."

Cạn lời luôn.
End #25.

26 ngày nhập ngũ sắp phải tạm biệt các bạn rồi :((( và chắc đây là lần đầu tiên mình dự định viết bằng ấy mà cuối cùng viết đúng định mức =))
Mấy hôm nay mình cũng nghĩ đến chuyện viết cái gì đó mới, nhưng mà mọi thứ cứ dừng lại ở một chỗ nào đó rồi mình tắc luôn =)) nên hôm trước mình có nói sẽ viết truyện mới sau truyện này, giờ thì mình muốn nói là vạn sự tuỳ duyên thôi hiccc

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro