#5. Lính gác.

"Ê, ngày mai là Ong Seongwoo và Kang Daniel gác ca từ 7 rưỡi đến 9 rưỡi tối còn Kim Donghyun với Kim Jaehwan từ 9 rưỡi đến 11 rưỡi nhé!"

"Đổi cho tao được không tối mai tao phải học thuộc."

Jaehwan đi học, không sợ thứ gì ngoài lụi bừa trắc nghiệm. Số phận đã chứng minh trong cuộc đời của cậu không có bất cứ một phần tử nào tên là may mắn góp công, những khi đi thi trắc nghiệm nếu Jaehwan lụi bừa A D B C B A D C thì đáp án sẽ là C C C A D D B A, còn nếu Jaehwan xài A A A B C C C D thì đáp án luôn luôn là B C D A A B D C, cũng chính vì sự thiếu may mắn chết tiệt này, cả lớp năm mươi đứa thì một mình Kim Jaehwan thi lại môn Những nguyên lí cơ bản của chủ nghĩa Mác Lênin.

Jonghyun cũng phải thương tình cho nó, nhìn quanh nhìn quất cả phòng rồi hỏi:

"Có đứa nào chịu khó thay nó một tí không? Anh em mua chíp chíp cho?"

"Tao xin giơ tay rút lui thôi nhé." Minki nói xong thì lập tức rúc vào chăn giả làm đà điểu.  Thật ra nó không cần giơ cũng chẳng ai dám bắt nó đi, từ khi cái tin Kang Dongho mỗi ngày đều trang trí sữa chua rồi mang cho Minki ăn sau bữa cơm để tráng miệng nổ ra và lan nhanh hơn cả bệnh dịch thì Choi Minki nghiễm nhiên trở thành ông vua không ngai của cái phòng này rồi. Minhyun cũng lắc lắc đầu rồi giơ quyển "Ngồi khóc trên cây" lên che mặt. Kim Jonghyun thì lại chẳng xót nó quá, muỗi nhiều như thế đốt Hwang Minhyun rỗ lỗ chỗ thì biết làm sao. Im Youngmin dường như ý thức được tình hình của bản thân, nó sợ hãi nhìn Jonghyun, chưa kịp lên tiếng cầu xin đã bị trung đội trưởng thấy sắc quên bạn chỉ thẳng mặt.

"Thôi mày đi Youngmin nhé. Ngoan mai tao mua kẹo mút cho."

Mười gói kẹo mút của mày không bù đắp được một cú đấm của Kim Donghyun đâu!

"Không sợ ma đâu." Seongwoo cười giễu cợt. "Tao nghe đồn thằng Donghyun đang đai nâu Karate nhé!"

Không cần ăn đấm Im Youngmin cũng đã ngắc ngoải.
.
.
.
"Tôi có thể hỏi..." Daniel đập vào chân mình đánh đét một cái. "Tại sao chỗ này lại nhiều muỗi thế không?"

"Hỏi tôi làm gì. Hỏi ông giời ấy." Ong Seongwoo xoè bàn tay vừa quơ quào trên không trung của mình, hài lòng khi trên ngón giữa mắc kẹt một chú muỗi chết.

Daniel nhìn hình trái tim xếp bằng muỗi đã đầy phân nửa giữa quyển sách "Hoa hồng xứ khác" của Sewoon nước bọt nghĩ xem liệu Jung Ponyo sẽ đập mình như cách mình vừa đập muỗi, hay vợt mình như Ong Seongwoo vừa vợt, hay sang xịn xuống hẳn 112 mượn cho được cái lưới điện nổ mình tách tách tách như con muỗi khét lẹt đen thui trên ấy nữa.

"Thế tôi có thể hỏi..." Seongwoo nhìn vào quyển sách, lẩm bẩm. "Giữa một tỉ tám trăm thể loại hình khối để xếp tại sao cậu lại chọn xếp muỗi hình trái tim không?"

"Vì thích." Daniel bật cười, xếp thêm một con muỗi nữa. "Hoàn thành rồi nè."
.
.
.
"Nhìn nè, def_danik tag swoo25 vào muỗi xếp hình trái tim. Đúng là tình quân nhân cá nước vừa trực diện vừa lãng mạn đến bất ngờ!" Kim Jaehwan xuýt xoa xoè điện thoại trước mặt Sewoon, một giây sau đã thấy cậu bạn lừ lừ cầm gậy xuống nhà gác đập Kang Daniel ra bã vì tội phá hoại tài sản của bạn bè.

.
.
.
"Cuối tuần này có phải một phần ba đại đội được về không anh?" Kim Donghyun cho dù học vượt lớp cũng rất ngoan ngoãn gọi dạ bảo vâng xưng em gọi anh chị với tất cả mọi người, nhờ nụ cười toả nắng của cậu chàng mà nãy giờ hai người vừa được bôi kem chống muỗi vừa có đồ ăn. Im Youngmin nhìn Donghyun cảm kích, gật đầu lia lịa trước câu hỏi bâng quơ của người ngồi cạnh.

"Donghyun muốn về à?"

"Chắc là về. Hôm trước em với anh Dongho thi đấm máy đấm, hoà 947 làm em thấy không thể chấp nhận được, làm gì có chuyện hai người cùng ngồi một vị trí cơ chứ!"

Im Youngmin nhớ đến thành tích đấm của mình, nuốt nước bọt một cái rồi tự động thu mình lại.

Tại sao 211 lại tập hợp những kẻ lực điền nhất trung đội thế này??

"Em kể chuyện cho anh Youngmin nghe nhé."

"Ừ đang đêm lạnh, cũng 11 giờ rồi. Em kể đi, chém gió cho ấm người."

"Ngày xưa ở khu C6 có một chị đến học quân sự, lỡ có mang nên đành nhảy lầu tự vẫn. Sau này có người bảo thấy một cô gái mang thai hay đi đi lại lại giữa hành lang..."

"Này Donghyun em..."

"Lại còn chuyện có những người tự dưng thức lúc ba giờ sáng, rồi đang nằm ngủ với bạn thì có cảm giác một người nữa chen vào nằm giữa mà thực ra chẳng có ai cả. Có người còn nói nửa đêm tự dưng mở mắt thì thấy mình đang đứng giữa nhà chẳng biết làm gì, nhưng mà cầm một con dao đỏ máu..."

"Donghyun, em có biết..." Youngmin nuốt nước bọt đánh ực một cái. "Chúng... Chúng mình...đang gác ở C6 không?"

Donghyun chớp mắt đúng một cái.

"ÁAA! CỨU!!!"

"Đồng chí Kim Donghyun và Im Youngmin B5! Đang gác mà làm mất trật tự, cắt giấc ngủ của cả đại đội, ngày mai cả trung đội B5 bị phạt đi nhổ cỏ!"

Thôi.

Xong.
End#5.

Hôm nay vừa kiểm tra Mác Lenin xong =))) lạy hồn hàng hóa với chẳng tiền tệ =))

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro